Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam - Nữ minh tinh VS chồng và con trai ( 10 )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
907


Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam


Nữ minh tinh VS chồng và con trai ( 10 )


Nữ minh tinh VS chồng và con trai ( 10 ) Anh, anh cảm thấy em rất thích chịch

Edit: Cừu ăn thịt

– Gia sản trêи danh nghĩa 10 tỷ của anh đều cho em nhé.

Viên Tích Thành từ phía sau ôm lấy eo thon Lạc Anh, chống cằm lên đỉnh đầu cô, đôi mắt sâu như nhập vực sâu biển lớn:

– Thật mất mặt, mới một trăm vạn khiến nhân phẩm của em mất hết.

Lạc Anh bị cậu răn dạy có chút xấu hổ, không phải cô thấy tiền sáng mắt, thật là đã quen sống tiết kiệm rồi, ba ba là một gã đàn ông chẳng ra gì, lúc cô mười hai tuổi đã đi theo một phú bà, mẹ vì công tác kiếm tiền nuôi cô nên đưa cô đến nhà bà ngoại ở nông thôn, tuy rằng sau đó cô dựa vào năng lực đậu đại học tốt nhất, ở thành thị hạng nhất tìm được công tác không tệ, nhưng trời sinh tiết kiệm quen há là dễ dàng bỏ.

-Năm trăm vạn kia bỏ qua, nhưng sau này không được lấy của ông ta bất cứ cái gì.

Viên Tích Thành nhẹ nhấp môi, bên miệng lộ ra lúm đồng tiền như ẩn như hiện, ngũ quan tinh xảo không tì vết, nhìn kĩ lại cho người ta một cảm giác anh khí bức người lạnh thấu xương.

Lạc Anh bị thiếu niên mỹ lệ này nhìn thẳng vào mắt, tay nhỏ mềm mại xoa hai hàng lông mày đậm của cậu, cô cười nhẹ nhàng nhưng diễm lệ vô cùng:

– Em không hề nhận lấy bất cứ cái gì của hắn.

Có anh là đủ rồi.

Đầu Lạc Anh ỷ trêи vai thiếu niên, trước nay cô không tiếp xúc qua đồ vật xa xỉ như tình yêu, hiện tại cảm nhận được, thiếu niên là yêu cô đi! Nhất định là vậy.

Viên tích dưới thành không hề đi học buổi chiều, thiếu niên rơi vào lưới tình mới vừa nếm đến tư vị tính ái nam nữ, trăm làm không chán.

-Em không hy vọng anh bởi vì em chậm trễ việc học, Tích Thành!

Bị lôi kéo cùng nhau xem phim Nhật Bản 18+, Lạc Anh vừa bị thiếu niên bắt chơi trò pit-tông, mới tiết thân mình, suy yếu nhắc nhở cậu hẳn là việc học làm trọng.

Cậu thiếu niên mười lăm tuổi này năng lực tính ɖu͙ƈ rất mạnh, liên tục làm khiến cô chống đỡ không được.

– Chỉ số thông minh của anh là 180, là thiếu niên thiên tài hiếm thấy, chương trình đại học nửa năm trước đã hoàn thành, hiện tại ra sức học tiến sĩ, tương lai tiền đồ như gấm, em yên tâm đi, anh có thể nuôi em được, có thể nuôi cả con của chúng ta.

Viên Tích Thành thở hồng hộc bắn ra ngâm nùng tinh trong cơ thể Lạc Anh, từ trêи người cô xuống dưới, lại không có đi phòng tắm, hôm nay tới tới lui lui tắm vài lần đã chán rồi.

Cậu dùng khăn giấy lau đi đại lượng dính trù chảy ra âʍ ɦộ cô, nhìn âʍ ɦộ thủy nộn nộn, ngón giữa cậu cắm vào, đường đi nữ tính mềm nhẵn không thể tưởng tượng.

– Anh, anh cảm thấy em rất thích hợp để chịch.

Trong đôi mắt Viên Tích Thành tràn đầy tính ɖu͙ƈ mãnh liệt, ƈôи ȶɦịt thô to mới vừa mềm xuống nháy mắt cứng rắn lên, cúi đầu cắn một bên иɦũ ɦσα cô, lầu bầu nói:

– Lại để anh chịch một lần được không?

– Em không sức lực, Tích Thành.

Lạc Anh kiều suyễn hổn hển. Từ ngày hôm qua mở to mắt đã bị cha con nhà họ Viên muốn một lần lại một lần, tính cả hôm nay, rốt cuộc muốn bao nhiêu lần, chính cô cũng nhớ không rõ.

– Không cần em xuất lực, Anh, rộng mở hai chân, để anh tới.

Chính cậu tới, thế nào chính mình tới, coi cô không cảm giác à!

Lạc Anh nâng một chân nhỏ bạch ngọc đá thiếu niên như hổ đói vồ mồi, đạp lên ngực thiếu niên, xúc cảm cơ bắp to lớn thực tốt, cô dùng ngón chân ma xát.

Thiếu niên bắt được chân nhỏ kia, há mồm ngậm lấy ngón chân như châu như ngọc ɭϊếʍ ʍút̼.

– Anh có đam mê chân à?

Lạc Anh bị cậu ʍút̼ ngứa, dùng sức túm ngón chân.

Thiếu niên lại ngậm lấy ngón chân cô không bỏ, phảng phất cô là đồ ăn mỹ vị nhất trêи thế giới, đầu lưỡi ɭϊếʍ da thịt ngón chân, một chút lên mắt cá chân, cẳng chân, đùi, dọc theo đường đi lên, sau đó ghé vào giữa hai chân cô ngậm lấy âʍ ɦộ.

Lạc Anh hai chân quơ loạn, thực mau ɖâʍ thủy say sưa. Nơi đó còn có tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa rồi bắn ra cùng ɖâʍ thủy chảy ra đều bị cậu ăn, không có một chút gánh nặng sao?

Thiếu niên giữ chặt một tay Lạc Anh cầm dưới háng gậythịt nóng rực kinh người, cô vuốt ve vài cái, cây gậy thịt kia uy phong lẫm lẫm dâng trào lên, quy đầu ướt đẫm, mã mắt chảy ra dính trù dính ở lòng bàn tay cô.

– Muốn chịch âʍ ɦộ hay không?

Viên Tích Thành thô suyễn hỏi.

– Muốn!

Lạc Anh nhìn không tới gậy thịt bự nắm trong tay, vật kia có nhiệt độ nóng bỏng, chính mình ɭϊếʍ quá rất nhiều lần, nó cao trào bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ được cô coi là bữa sáng và bữa đêm ăn tới no bụng.

Cô nhớ cảnh tượng thứ này cắm vào âʍ ɦộ mình liều mạng thao lộng, lập tức toàn thân hóa thành nước, toàn bộ mềm xuống, liền chờ đồ vật kia cắm vào hạ thể của mình làm chuyện nam nữ cảm thấy thẹn.

Đùi đẹp rộng mở, cánh hoa tràn ra, cái miệng nhỏ ướt đẫm kiều nộn mê người.

Viên Tích Thành xem đến si mê, đem cây gậy thịt nóng cháy tiến vào cái miệng nhỏ của co gái, ôm lấy thiếu nữ dưới thân lật qua biến thành tư thế cậu ở dưới.

Lạc Anh ở mặt trêи, dùng phương thức Quan Âm tọa liên giao cấu với Viên Tích Thành, trong lúc vặn vẹo thì hai cái иɦũ ɦσα lay động bị cậu chộp vào tay xoa nắn.

Chờ Lạc Anh tiết một lần, Viên Tích Thành ôm cô xuống giường, đặt ngồi ở trêи bàn thao lộng, khi một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun vào t.ử ƈυиɠ, cậu ôm lấy cô hôn rất lâu.

Cậu quả thực yêu muốn chết người phụ nữ này.

Thân là học phủ cao đẳng nhất trong nước, con em quý tộc đại học N cư trú ở khu có cấp bậc thượng thừa, mỗi học viên quý tộc đều có một căn ký túc xá biệt thự, cùng với hầu gái, bảo tiêu, đầu bếp……

Ở biệt thự cao cấp, mặc hàng hiệu, đeo kim cương, có bạn trai anh tuấn toàn tâm toàn ý chính là mộng công chúa của mỗi người phụ nữ.

– Anh, anh cho em mua một bộ trang sức kim cương Cartier, mau mang lên rồi chúng ta cùng đi ăn MacDonald.

– Anh choáng váng à, đeo hàng hiệu thế giới đi ăn MacDonald?

Lạc Anh quẫn nói. Khi còn nhỏ trong nhà cô nghèo, cho rằng ăn MacDonald rất nở mày nở mặt, lần đầu tiên yêu cầu Viên Tích Thành đã nhớ kỹ.

– Anh đặt cho em một bộ lễ phục dạ hội Italy cao cấp, mặc vào chúng ta đi thiên thượng nhân gian khiêu vũ.

– Được đó!

– Anh, ngày mai bạn anh ăn sinh nhật, em mặc cái váy dài Chanel ngày hôm qua máy bay chuyển tới, chúng ta đi ăn cơm nhé!

Cùng loại tình huống trêи cứ lâu lâu liền có một lần, bản thân Viên Tích Thành không thích loại tụ hội nhàm chán này , nhưng vì Lạc Anh chơi vui vẻ liền thường xuyên mang cô đi ra ngoài chơi.

Nói đến cũng lạ, cho dù đu đưa quá trời nhưng thành tích học tập của Viên Tích Thành vẫn cứ cầm cờ đi trước.

Thiên tài đều là cái dạng này sao?

Nửa tháng sau.

Viên Tích Thành đi học.

Lạc Anh mặc một bộ váy màu tím nhạt, ngồi xổm bên vườn hoa phía trước ký túc xá, dùng kéo cắt xuống một đóa  hoa hồng nở rộ, trong tay hầu gái bên cạnh cầm bình hoa, lấy hoa hồng cô cắt xuống cắm vào bình hoa.

Ngay lúc này, một chiếc xe bảo tiêu Viên Thủ Nghĩa phái tới tiến vào học phủ N, rẽ sang khu ký túc xá con em quý tộc. Lạc Anh đang cắt hoa hồng thì nhìn thấy một chiếc xe lái về phía cô, cho rằng trong xe là bạn Viên Tích Thành, đưa kéo cho hầu gái rồi định đi đi.

Trêи xe xuống ba gã đàn ông mặc đồ đen đeo kính râm.

Lạc Anh trong lòng cả kinh, tầm mắt dừng trêи xe bảo tiêu, trêи đó có dấu hiệu Viên gia, trong lòng cô dâng lên dự cảm không tốt, kéo váy xoay người liền chạy, nhưng ba bảo tiêu kia tốc độ nhanh hơn, chạy tới đè lại Lạc Anh đè.

Tới rồi lúc này, Lạc Anh không có giãy giụa, kết quả phản kháng chỉ có hại thôi, chắc chắn là bảo tiêu do Viên Thủ Nghĩa phái tới, cũng không biết trong lòng hắn đang dự tính cái gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN