Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới! - Chương 389: Cảm giác thật ấm áp!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3


Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!


Chương 389: Cảm giác thật ấm áp!


Đông Đông chạy tới trước của phòng chơi, trước khi mở cửa đi vào bé chùi hết nước mắt nước mũi trên mặt mình, miệng nở một nụ cười thật tươi.

” Mấy anh ơi, Đông Đông đến chơi với mấy anh nè. A…. ”

Vừa mở của vào trước mắt bé là một dàn những cảnh tượng đen tối, khắc sâu vào trong tâm trí trẻ thơ. Mấy nhóc cặp nào cặp nấy đè nhau hôn môi đắm đuối, chỉ duy nhất tiểu Hiếu quen trai già là đứng đắng hơn hôn má thôi. Hôn hít đã đời, tiểu Minh tiểu Tinh liếm liếm môi xoay qua cười hì hì:

” Hắc hắc! Đông Đông tới rùi đó hả. Tụi anh đang chơi ai hôn lâu nhất sẽ giành chiến thắng nga, phần thưởng là một bịt kẹo chocolate hảo hạng. Em vô làm tụi anh mất tập trung thua luôn rồi. Cho nên để công bằng, tụi anh quyết định đem phần thưởng này tặng cho Đông Đông nha. Lại đây, kẹo của em nè! ”

Mấy nhóc thấy em nhỏ nên cũng không ý kiến ý cò gì với hai nhóc, dù sao kẹo dự trữ cũng nhiều rồi, ăn tới sâu răng cũng chưa hết nữa mà. Đông Đông vẫn còn đừ người vì màn hường phấn động ‘ yêu trẻ ‘ của đám nhóc, ơ ơ a a một hồi mới đi tới nhận kẹo.

” Cám ơn mấy anh nha! Em… em ăn thử bây giờ được không ạ? ”

” Ha ha, đó là kẹo của em rồi mà, em thích ăn lúc nào mà chẳng được. Đây để anh Minh bóc kẹo cho em. Ăn xong nhớ đánh răng trước khi ngủ đó nhe, không thôi răng em rụng như lá rụng mùa thu luôn đó. Hắc hắc! ”

” Dạ, Đông Đông sẽ nhớ mà. Oa ngon ghê, có nhân nữa nè. ”

Đông Đông vui vẻ nhăm nhi viên kẹo, sung sướng cười tít mắt. Mấy nhóc kéo bé lại ngồi cùng, lấy quà đã chuẩn bị sẵn ra tặng:

” Hôm nay là ngày Đông Đông chính thức gia nhập đại gia đình to bự của Cố gia, cũng gia nhập hội nít quỷ nhà này nên tụi anh có chuẩn bị quà tặng em nè. Toàn đồ mới nóng hôi hổi, shipper tận nhà không bao lâu a. He he! Đương nhiên tiền do cha của anh Minh – Tinh trả. Thấy tụi anh có lòng có phèo ghê hơm? Hắc hắc! ”

” Wow! Nhiều quà quá chừng luôn. Đều của em hết hả? Đã quá, cám ơn mấy anh nha! Em mở đây! ‘

” Ưm, em mở đi, xem có thích không. ”

Đông Đông rẹt rẹt mở hết hộp quà này tới hộp quà kia, nào là đồ chơi đẹp nào là bánh kẹo, nào là gấu bông còn có mấy quyển truyện tranh. Bé cảm thấy mình thật hạnh phúc, ai cũng thương mình hết trơn. Mọi người trong nhà đều tốt bụng sẽ không giống như những gì mẹ nói đâu. Cố Minh nhowng nhướng mày, xù xì chuyện rù quến bé lúc trưa:

” Còn nữa, ngày mai tụi anh sẽ đến trường tuyển chọn ra những chàng trai cực phẩm về cho em kén chồng. Em vừa ý người nào tụi anh bắt rể về nhà này luôn. Ha ha, em sẽ cảm thấy cuộc sống thật màu hồng khi làm vợ người ta nha nha nha. ”

” Thật hả? Vậy tụi anh kén chồng nhanh nhanh cho emnha. Đông Đông không kén chọn đâu, ai muốn làm chồng em thì tới, tới mấy người em làm vợ mấy người, giống như anh Hạo có hai chồng nè sướng quá trời. Em đây quất hai chục người sướng hơn nhiều nhỉ. ”

Mấy nhóc đớ lưỡi với nhu cầu của Đông Đông, lấy hai chục thằng chồng về có nước xuống mồ sớm, mông xác định như ống cống luôn chứ không còn là ống nước nữa. Tưởng tượng thôi đã ớn lạnh, nổi da gà da vịt hết rồi. Hứa Sinh bất lực với sự lôi kéo của đám nhóc đầu óc đen tối ám hại em nhỏ này. Chậc chậc, sao mấy đứa nỡ lòng đành đoạn đem em mình bán như thế kia chứ. Đáng nhẽ muốn làm đen đầu em nhỏ cũng phải cho em làm chồng thên hạ chớ sao lại làm vợ thiên hạ. Ôi mẹ ơi, tương lai đang rộng mở phía trước chờ Đông Đông. Hơ hơ!

Bé Hạo với tư cách là người đi trước, tuy chưa nếm trãi mùi vị trưởng thành nhưng cũng nghe đồn lúc động phòng vợ sẽ đau đít lắm. Chặc một chồng đã đau, hai chồng xác định đau gấp mấy lần. Vì vậy bé ra tay nghĩa hiệp giải thích cho Đông Đông hiểu để tránh mang gánh nặng cho mông.

” Đông Đông không nên lấy cùng lúc nhiều chồng như thế đâu. Trên đời này không có cái sung sướng nào mà không phải trả giá cả. Em chỉ nên lấy một chồng thôi, như vậy là đủ hạnh phúc rồi. Anh đây là trường hợp đặc biệt vớ trúng hai ông chồng sinh đôi nên đành chịu. Em bây không hiểu đâu nhưng sau này em hiểu rồi em sẽ hối hận cho xem. Em cứ nghe lời anh Hạo, anh không làm hại em đâu. ”

Đông Đông chớp chớp mắt không hiểu gì cả nhưng vẫn gật gật đầu nghe lời:

” Dạ, anh Hạo nói sao thì em nghe vậy. Một chồng thì một chồng. Nhớ chọn sớm sớm cho em nha, em đang cần chồng gấp. ”

” Chồng mà cần gì gấp a. Cuộc sống độc thân mới là tốt nhất, em lấy chồng trễ thôi. Bây giờ được cha thương, baba chìu đủ sung sướng rồi nha. Chồng về giành ăn với em chớ gì đâu. Em trừ phi lấy chồng giàu kìa nó mới bao nuôi em nổi. ”

” Vậy Đông Đông lấy chồng giàu! Giàu giàu giàu! ”

” Ok, tụi anh sẽ thử tìm xem có thèn nào giàu nứt vách không. Hắc hắc! ”

Mấy nhóc cứ vậy bàn luận sôi nổi tìm mẫu chồng phù hợp cho Đông Đông, bàn đã rồi chuyển sang chơi, quậy phá chạy tùm lum hết lầu trên xuống lầu dưới. Chơi tận đến khi Uông Nguyệt Hoa réo gọi đi ngủ tụi nhỏ mới ngừng quậy quạ. Mấy nhóc rủ Đông Đông ngủ chung cho vui nhưng bé lắc đầu không chịu. Dù rất muốn nhưng bé phải nghe lời mẹ không thì bé sẽ bị đánh, đánh đau lắm. Gom hết quà đem về phòng cất trong tủ, Đông Đông lủi thủi đi tới lay lay tay cô:

” Mẹ… mẹ, mẹ ăn không, đây là kẹo mấy anh cho con đó. ”

Cô đến liếc mắt nhìn bé cũng không thèm, chỉ nhắm mắt dưỡng thần, tay chạm chạm cái mặt nạ dưỡng dạ.

” Không cần, mày tự ăn đi. Nhớ những gì tao dặn rồi chứ. Nhanh nhanh đi qua phòng cha mày ngủ đừng ở đây làm phiền tao. Bằng mọi cách mày không được để hai người họ gần nhau. ”

” Dạ, Đông Đông nhớ rồi. Mẹ ngủ ngon! ”

Bé xoay đầu nhìn cô lần nữa trong chờ lời chúc ngủ ngon của cô nhưng không được đành thất vọng đi ra ngoài. Lấp la lấp ló trước phòng Cố Ngạo, bé đứng một hồi mới gõ cửa gọi:

” Cha ơi! Baba! Con là Đông Đông nè. ”

Trang Dụ nhge thấy tiếng bé gọi liền nhanh nhẹn ra mở cửa. Cuối người ôm bé lên, cậu ân cần hỏi han:

” Đông Đông sao giờ này còn chưa ngủ mà chạy đến tìm baba làm gì? ”

” Con… con muốn ngủ cùng cha và baba a. ”

” Tưởng chuyện gì, ngủ cùng baba là chuyện nhỏ như con thỏ. Đây, baba rửa mặt đánh răng cho con rồi ngủ ha. Ông xã, anh rửa mặt xong chưa ra bế con nào. ”

” Chờ lát, anh ra liền đây. ”

” Ây da, cục cưng của cha đến cha bế. Con nhẹ quá rồi đó nha, cha xem ra phải tẩm bổ nhiều hơn cho con mới được. ”

Nằm trên giường, cậu để Đông nằm giữ, tay xoa xoa bụng nhỏ nhỏ mềm mềm của bé. Cố Ngạo thì lo lắng, dặn dò cậu cẩn thận đủ đường:

” Em nằm cách ra một chút kẻo tối lỡ con đạp trúng bụng em thì khổ a. Con còn nhỏ ngủ mê man không vó giống anh nâng niu em từng chút đâu nha. Hắc hắc, tối nay em phải nhường chồng cho con ôm rồi. ”

” Xía, em chắc cần anh ôm à. Tắt đèn đi ngủ! Cục cưng của baba ngủ ngon! ”

” Cha, baba ngủ ngon! ”

Hôn chúc ngủ ngon bé rồi anh với tay tắt đèn ngủ. Đông Đông nghĩ chắc nằm cách xa vậy là không nằm gần nhau rồi. Bé không biết ý nằm gần mà cô ả nói là chuyện abcd xx kia mà trên thực tế tối nay anh với cậu cũng không có ý định xx nhau vì tối qua chơi quá sức rồi. Dù cho Đông Đông ngủ ở đây hoài thì Cố Ngạo bá đạo hết phần thiên hạ đây cũng có cách xx cậu nếu như anh thật sự muốn.

Đông Đông nằm loay hoay cả tiếng mà vẫn không ngủ được, trong tìm thức bé cảm thấy tách cha với baba ra thật có lỗi. Bé đang làm chuyện xấu xa với hai người thương yêu mình, bé là một đứa hư hỏng. Nghĩ là anh với cậu đã ngủ rồi, Đông Đông ngồi dậy kéo chăn đắp cho hai người rồi mò mẫm xuống giường. Bé co ro nằm trên nền nhà, tủi thân lau đi những giọt nước mắt không ngừng chảy ra. Cha và baba là người tốt nên mình không được làm chuyện xấu, mẹ không ở đây nên chắc mẹ không biết đâu. Dù gì nằm sàn nhà thế này cũng quen rồi, chẳng sao cả. Mẹ nói đúng, cha và baba không phải người thân ruột thịt nên sau này sẽ không vần mình nữa. Mẹ… mẹ cũng không cần mình luôn… hức hức… Tại sao mẹ lại ghét mình chứ, mình đã làm gì sai sao?

Trang Dụ và Cố Ngạo vốn chưa ngủ, lúc Đông Đông xuống giường hai người đã phát hiện chỉ là muốn biết bé đang làm gì nên không hỏi. Anh bật đèn, đến ôm Đông Đông lên dỗ dành:

” Con sao lại xuống đất nằm, sao lại khóc rồi? Ngoan, cha thương thương ha. ”

” Hức hức, Đông Đông không muốn làm phiền hai người đâu. Cha và baba rồi sẽ không thương con nữa. Đông Đông là bé hư không ai thương. Hức hức! ”

Cậu sốt ruột đến nỗi muốn khóc theo, lau lau nước mắt cho bé.

” Ai nói cha và baba không thương con? Đông Đông là bé ngoan nhất nhà. Nín đi mà, tội nghiệp con trai của baba. ”

” Mẹ nói vậy… Đông Đông không phải con ruột của hai người nên sau này hai người sẽ chán ghét Đông Đông. ”

” Mẹ con nói bậy đó con đừng tin. Baba sẽ không bao giờ chán ghét con. Ngoan, nín nín! ”

” Baba nói thật không? Baba đừng gạt Đông Đông! ”

Cậu đưa ngón út ra ngóc nghéo với bé:

” Yea yea yea, baba hứa hứa hứa sẽ thương yêu Đông Đông suốt đời. ”

” Đông Đông muốn baba với cha nằm gần nhau. ”

” Được, chuyện này là chuyện nhỏ. ”

” Baba kể chuyện cổ tích cho con nghe ha. ”

Anh nằm xuống kéo Đông ôm vào lòng rồi vươn tay còn lại ôm cậu luôn. Cả ba người nằm cạnh nhau, Đông Đông hài lòng nắm tay hai người nhắm mắt ngủ. Cậu nhẹ giọng kể chuyện:

” Ngày xửa ngày xưa… ”

Cảnh tượng này vừa ấm áp vừa hạnh phúc đúng nghĩa của một gia đình.

……………………………:))

Phù, rồi cũng xong một chương. Ha ha, ngủ đây sáng đi học roài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN