Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q.3 - Chương 198: Chương 56.2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!


Q.3 - Chương 198: Chương 56.2



Anh rõ ràng chỉ thiếu chút nữa.

Anh nỗ lực nhìn rõ người phía trước, cả người lắc lư trước mặt anh, lắc lư, long trời lở đất…

Cái gáy lại bị một côn.

Trước mắt chợt tối sầm, cuối cùng ngất đi.

Biệt thự nhà họ Cố

Biệt thự yên tĩnh đột nhiên đèn đuốc sáng trưng, tất cả mọi người bị đánh thức dậy.

Nghe nói Cố Tử Tuấn bị người đánh bị thương gáy, hôn mê ở đầu đường, bây giờ được người đưa đến bệnh viện.

Tất cả mọi người nhà họ Cố đều vội vội vàng vàng đi đến bệnh viện.

Tề Tuệ Phân càng thêm sợ đến không xong, nghe nói đã thông báo bệnh tình nguy kịch, sống chết chưa biết.

Một đường gấp gáp, toàn bộ người nhà họ Cố đều chờ ngoài phòng phẫu thuật.

Cố Diệu Kỳ, Tề Tuệ Phân, Cố Tử Thần, Cố Tử Hàn, Cố Tử Nhan, Kiều Tịch Hoàn và người phụ nữ có thai Ngôn Hân Đồng.

Tất cả mọi người khẩn trương nhìn mấy chữ đang phẫu thuật.

Kiều Tịch Hoàn siết ngón tay.

Hơn tám giờ tối Cố Tử Tuấn mới gọi điện thoại cho cô, bây giờ đột nhiên lại bị tập kích?! Cô cũng không cảm thấy tất cả đều là trùng hợp.

Tròng mắt cô đột nhiên hơi căng thẳng, Dụ Lạc Vi hình như rất sợ hãi đứng trong góc ánh mắt không ngừng nhìn mấy chữ “Đang phẫu thuật”.

“Dụ Lạc Vi?” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên gọi cô ta.

Những người khác của nhà họ Cố hình như mới phản ứng được, nơi này thêm một người.

Tề Tuệ Phân giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì, liền vội vàng đi tới, dáng vẻ hùng hổ dọa người, “Tại sao cô lại ở đây, con tôi bị vậy có liên quan gì đến cô?”

“Dì.” Dụ Lạc Vi cực kỳ điềm đạm đáng yêu.

“Nói mau, cô đừng khóc cho tôi.” Tề Tuệ Phân hơi gấp gáp, lớn tiếng một chút.

Dụ Lạc Vi hít mũi, giống như đang nỗ lực khống chế cảm xúc, “Tối hôm nay anh Tử Tuấn kêu cháu cùng với anh ấy đi quán bar uống rượu, sau khi tan việc cháu liền đi cùng anh ấy tới quán bar Túy Ái, cùng với những người bạn của anh ấy. Sau đó cháu cảm thấy thời gian quá trễ nên nói phải rời đi trước, anh Tử Tuấn vẫn không để cho cháu đi, chống không được cháu mãi cầu xin anh ấy để cho cháu đưa anh ấy về trước, anh ấy nói anh ấy uống say rồi, cháu không có cách nào đành phải ngồi cùng một chiếc taxi rời đi cùng anh ấy, cháu đến phố sau quảng trường thương mại mua chút đồ, để anh Tuấn ở lại trên xe, sau đó khi cháu trở về, đã nhìn thấy anh Tử Tuấn máu me đầy người nằm ở đó, cháu cũng không biết xảy ra chuyện gì, cháu vội vàng gọi tổng đài 120 đưa anh Tử Tuấn đến bệnh viện, nghe bác sỹ nói, cái gáy bị thương rất nghiêm trọng, chảy rất nhiều máu…”

Nói xong, hốc mắt lại ửng đỏ rồi.

Tề Tuệ Phân giận đến dậm chân, hầm hừ, “Đã trễ thế này, một mình cô thân con gái không sớm về một chút, đi dạo bên ngoài cái gì, hiện giờ khiến Tử Tuấn biến thành như vậy, cô đồ sao chổi!”

Dụ Lạc Vi bị Tề Tuệ Phân quát, nước mắt chảy mạnh hơn, cả người không nhịn được nức nở nói, “Cháu cũng không biết vì sao lại như vậy, dì, cháu thật sự không biết, cháu chỉ xuống xe một lúc, cháu thấy anh Tử Tuấn khó chịu, muốn đi mua nước cho anh ấy uống… Xin lỗi, về sau cháu nhất định sẽ khuyên nhủ anh Tử Tuấn, không để cho anh ấy trở về nhà trễ như vậy.” Dụ Lạc Vi nói vô cùng đáng thương, cả người không ngừng nức nở, nhìn qua uất ức đến không xong.

Tề Tuệ Phân vừa nóng vừa giận, thấy người phụ nữ vương nước mắt trước mặt liền phiền não, nhớ tới con trai của mình còn nằm bên trong không biết tình huống như thế nào, cả người không có cách nào yên ổn một giây.

“Không cần cô khuyên, cô còn chưa có tư cách khuyên thằng bé! Bây giờ cô lập tức biến ngay cho tôi, về sau cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi!” Tề Tuệ Phân hung hăng nói.

Dụ Lạc Vi nhìn Tề Tuệ Phân, nước mắt không ngừng rơi xuống theo hốc mắt, thì thầm trong miệng nói, “Xin lỗi dì, nhưng lần này để cho cháu chờ tới phẫu thuật của anh Tử Tuấn kết thúc được không? Van cầu dì…”

“Nó như thế nào không có một chút liên quan nào đến cô, cô cút ngay cho tôi…”

“Mẹ.” Cố Tử Hàn đột nhiên mở miệng, “Mẹ đừng náo loạn, chỗ này cần yên tĩnh. Hơn nữa Tử Tuấn là kiểu người gì mọi người đều biết, Dụ Lạc Vi nào có thể khống chế được, chuyện tối nay nói không chừng đều là trách nhiệm của Tử Tuấn.”

Tề Tuệ Phân bị con trai nói như vậy, cũng không nói gì nữa.

Thật ra thì tất cả mọi người rất rõ ràng, tính cách gây chuyện thị phi của Cố Tử Tuấn là đương nhiên, có quan hệ không lớn với Dụ Lạc Vi, chỉ có điều không tìm được cửa đột phá để phát tiết mà thôi.

Trên hành lang lại yên tĩnh lại, thỉnh thoảng truyền đến tiếng nức nở của Dụ Lạc Vi, rất nhỏ giọng rất đè nén.

Kiều Tịch Hoàn đưa mắt nhìn Dụ Lạc Vi, lại đưa mắt nhìn Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn là người chưa bao giờ xen vào việc của người khác.

Cô mím mím môi, cố

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN