Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Q.3 - Chương 200: Ma Một Thước Đạo Cao Một Trượng (9) Canh Hai
Từ sau khi Cố Tử Tuấn xảy ra sự cố đến bây giờ đã qua một tuần lễ.
Cố Tử Tuấn về nhà nghỉ ngơi.
Hỏi phát sinh sự cố như thế nào, vẫn hoàn toàn mơ hồ.
Mọi người liền cũng không hỏi nữa, bởi vì bác sỹ nói không hỏi thì tốt hơn, tránh cho kích thích người bệnh.
Một tuần lễ sau, hạng mục của thị chính bắt đầu thông báo nhận hồ sơ nhận thầu, bao gồm tình huống năng lực công ty và phương án hạng mục này, ra giá các loại, sau đó ngày hôm sau sẽ tiến hành mặt đối mặt cạnh tranh đàm phán, tiếp theo đó chính là một lần báo giá cuối cùng, cuối cùng xác định rơi vào nhà nào.
Cố thị mới vừa nộp hồ sơ nhận thầu, buổi chiều Kiều Tịch Hoàn liền bị Cố Diệu Kỳ gọi tới phòng làm việc.
Kiều Tịch Hoàn ngồi đối diện Cố Diệu Kỳ, cô nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Cố Diệu Kỳ, cả người hô hấp ổn định, bắt đầu kể từ khi nộp hồ sơ nhận thầu, cô cũng biết, sẽ xuất hiện tình huống như thế.
Cô rất trầm mặc ngồi ở đó.
“Mới vừa rồi chủ nhiệm Dương Cường người phụ trách mới của hạng mục thị chính gọi điện thoại cho tôi, nói phương án của chúng ta và phương án của bất động sản Hồng Phúc về cơ bản giống nhau, trừ giá bọn họ đưa ra còn có ưu thế ra, tất cả ý tưởng phương án và thiết kế gần như giống nhau như đúc.” Cố Diệu Kỳ gằn từng tiếng, “Nếu như không phải chủ nhiệm Dương lúc trước âm thầm có chút giao tình với tôi, tuyệt đối sẽ không tới lén lút nhắc nhở tôi.”
Kiều Tịch Hoàn mím môi, nhìn Cố Diệu Kỳ, nhưng không lên tiếng.
“Cô không thấy nên giải thích một chút sao? Kiều Tịch Hoàn.” Chân mày Cố Diệu Kỳ nhíu lại nhướng lên, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.
Kiều Tịch Hoàn nhìn ông, một hồi lâu, nói, “Chủ tịch, tôi nói rồi công ty chúng ta có nội gian.”
Cố Diệu Kỳ nhìn cô, “Tìm ra là ai chưa?”
“Tạm thời còn chưa.”
“Đây chính là đáp án cô cho tôi?” Chân mày Cố Diệu Kỳ nhíu lại nhướng lên.
Kiều Tịch Hoàn nhìn ông, “Một mình tôi, nhân đơn lực mỏng.”
“Lúc trước cô chưa bao giờ nói với tôi, cô nhân đơn lực mỏng.” Sắc mặt Cố Diệu Kỳ càng thêm khó coi.
“Tôi có một chút chứng cứ, nhưng không thể hoàn toàn khống chế. Chủ tịch, tôi cần kiện bất động sản Hồng Phúc hành vi vi phạm với cơ quan quản lý hành chính công thương, sau khi lấy được chứng cứ, từng bước một điều tra là ai tiết lộ cơ mật thương nghiệp của công ty chúng ta.”
“Cơ quan quản lý hành chính công thương?” Chân mày Cố Diệu Kỳ nhíu lại nhướng lên.
“Nuông chiều chính là nuôi gian, chủ tịch, nếu làm thì làm triệt để một chút.” Kiều Tịch Hoàn nói.
Cố Diệu Kỳ trầm mặc.
“Hơn nữa đây cũng là cho bất động sản Hồng Phúc một cảnh cáo, công ty chúng ta không phải công ty nhỏ như bọn họ có thể trêu chọc.” Kiều Tịch Hoàn nói tiếp.
Cố Diệu Kỳ thích nhất chính là khoe khoang mình.
Có thể tăng lên địa vị của mình, để cho người ta chiêm ngưỡng, lại biểu hiện được không biết sợ hãi, đây là phương thức ông thích biểu hiện mình nhất.
“Cô xử lý nhanh lên.” Cố Diệu Kỳ nó, “Ngày mai tiến hành cạnh tranh đàm phán, bởi vì quan hệ đến bí mật kinh doanh của công ty đấu thầu, chủ nhiệm Dương không tiện tiết lộ quá nhiều cho tôi, nhưng ngày mai sau khi đàm phán, báo giá đấu thầu một lần cuối cùng phải cẩn thận, công ty bất động sản Hồng Phúc này nói không chừng liền làm chút cử động khác hẳn với người bình thường.”
“Cha, chuyện này cha yên tâm, cho dù bất động sản Hồng Phúc hạ điểm lợi nhuận của họ đến mức độ nào, con đều có lòng tin khiến cho trong hạng mục này, một chút sức cạnh tranh của họ cũng không có, con sẽ tìm được chứng cứ, để cơ quan công thương tạm ngừng hạng mục đàm phán của họ.” Kiều Tịch Hoàn tự tin nói.
Cố Diệu Kỳ nhướng mày.
Kiều Tịch Hoàn rất khẳng định, “Trước mắt, trừ Tề Lăng Phong, những người khác không có sức cạnh tranh.”
“Tề Lăng Phong?” Sắc mặt Cố Diệu Kỳ dường như lập tức thay đổi, “Tuyệt đối không thể để cho cậu ta được như ý, không phải chúng ta, cũng không thể là cậu ta!”
Kiều Tịch Hoàn thật sự không hiểu vì sao Cố Diệu Kỳ cứ nhằm vào Tề Lăng Phong như vậy, cô cũng không thể đi hỏi, theo ý cô, Cố Diệu Kỳ chính là không muốn nhìn thấy Tề Lăng Phong sống tốt mà thôi, trước kia Tề Lăng Phong ở nhà họ Cố lớn lên, nhìn như vậy, cũng quả thật không phải một đoạn ký ức vui vẻ.
Cho nên Tề Lăng Phong căm hận Cố thị như vậy, dường như cô cũng biết nguyên nhân.
Cô gật đầu, “Được, con cố hết sức.”
Bởi vì không chân chính giao đấu với Tề Lăng Phong, không biết năng lực của anh ta rốt cuộc ở mức độ nào, nhưng có thể ở bên người cô ẩn nhẫn hơn tám năm, tuyệt đối không phải hạng người hời hợt.
Cô cắn môi, “Chủ tịch, tôi còn có một số việc phải làm, đi ra ngoài trước.”
“Đi đi.” Cố Diệu Kỳ gật đầu.
Kiều Tịch Hoàn đi ra khỏi phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ, về thẳng phòng làm việc.
Milk đi theo phía sau cô.
Kiều Tịch Hoàn ngồi vào chỗ của mình, “Cô gọi Doãn Tường vào.”
“Vâng.” Milk gật đầu.
Trong chốc lát, Doãn Tường xuất hiện trong phòng làm việc, nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Quản lý Kiều.”
“Doãn Tường, tôi lập tức đánh một phần giấy cam đoan về văn bản cưỡng chế gánh chịu trách nhiệm hậu quả, cậu giao cho bộ phận tống hợp đóng dấu, đưa đến cơ quan quản lý hành chính công thương, yêu cầu cơ quan quản lý hành chính công thương tiến hành cưỡng chế loại trừ phương án liên quan đến hạng mục lần này của thị chính của bất động sản Hồng Phúc và chứng cứ có liên quan hạng mục này của bọn họ, cũng yêu cầu cưỡng chế bất động sản Hồng Phúc tạm thời không tham dự đàm phán hợp tác hạng mục này. Mặt khác, số tiền liên quan đến phương án hạng mục này đã vượt quá năm mươi vạn, sau khi cơ quan công thương thụ lý, thúc giục đối phương nhanh chóng giao cho cơ quan công an báo án, tiến hành điều tra đặc biệt thu thập chứng cứ.” Kiều Tịch Hoàn phân phó.
Doãn Tường ngẩn ra, liền vội vàng hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Phương án của chúng ta bị trộm dùng.” Kiều Tịch Hoàn rất bình tĩnh.
“À.” Doãn Tường cũng rất bình tĩnh.
Bình tĩnh một giây sau, giống như cảm thấy không nên có phản ứng như vậy, điều chỉnh xong lại làm ra vẻ mặt hơi kinh ngạc, giống như mới vừa rồi chưa kịp phản ứng, “Phương án của chúng ta bị trộm dùng?! Làm sao có thể?!”
“Sao lại không thể?!” Kiều Tịch Hoàn rất lạnh lùng, “Cậu có thể trước không cần phụ trách chuyện trên tay, đuổi theo tiến độ vụ án này là được, tôi sẽ cho cậu một chút chứng cứ có tác dụng, cậu hỗ trợ cơ quan công an tiến hành điều tra.”
“Được.” Doãn Tường gật đầu.
“Chuyện này trước không cần truyền ra trong nội bộ, tránh cho đánh rắn động cỏ, trước mắt chỉ có tôi, cậu, Milk cùng với chủ tịch biết. Nếu như tiết lộ bí mật rồi, ta sẽ hoài nghi là cậu.” Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm túc.
Doãn Tường nhún vai cười một tiếng,
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!