Harry Potter: The Girl Who Lived
Chương 15: Rời khỏi Hogwarts
Phát hiện về vị trí của phòng bếp và phòng Cần thiết đối với Laura phải nói đó là một phát hiện hết sức tuyệt vời! Từ sau đó, mỗi ngày Laura thường dành hơn nửa thời gian để lười biếng nằm trong căn phòng sạch sẽ và vô cùng tiện nghi với đầy đủ các loại bánh kẹo ngọt ngào, thơm phức, độc lạ mà cô lấy từ chỗ của những con gia tinh.
Khoảng thời gian còn lại thì cô thường đi dạo quan lâu đài hoặc ngồi tán chuyện với những con ma và người trong bức tranh.
Cô nàng hiếm khi gặp những học sinh cho lắm vì đa số những thời gian cô ở Hogwarts thì bọn học trò còn đang bận bịu tại lớp học. Cùng lắm thì cũng chỉ là những cái vẫy tay khi họ đi ngang qua cô.
Trái lại, Laura khá thân thiết với những con ma của bốn nhà Gryffindor, Slytherin, Ravenclaw và Hufflepuff, có thể nói vậy, bởi Nam tước đẫm máu không phải là người hay nói chuyện, nhưng so với mọi người (ngoại trừ Quý bà Xám) thì ông ta đối xử tốt hơn với Laura nhiều lắm.
Nick suýt mất đầu là một con ma thân thiện, Thầy tu mập từng là một con người ham ăn (đây là một lí do Laura dễ dàng kết bạn với ông ta), còn Quý bà Xám lại là một con ma u buồn nhưng vô cùng lịch sự (có lẽ do cùng giới tính nên quý bà Xám cũng rất dễ mở lòng với Laura).
Bởi vậy, trên hành lang Hogwarts thường xuất hiện hình ảnh những con ma bay qua bay lại quanh một cô bé. (Liên Sương: Tội nghiệp con bé, hẳn là lạnh lắm đấy~)
Tuy nhiên, những ngày tuyệt vời ấy lại không kéo dài được lâu. Ngày mà cô nàng nhận được tin mình sẽ phải rời khỏi Hogwarts là một ngày đẹp trời.
Như thường lệ, Laura được giáo sư Snape đưa đến Hogwarts bằng bột Floo, nhưng chỉ sau khoảng gần 20 phút, giữa bầu trời xanh cao vời vợi, một điểm đen xuất hiện và hướng thẳng vào căn phòng của Severus Snape.
Mãi đến khi điểm đen đó chỉ còn cách cửa sổ căn phòng khoảng 50 mét, Laura mới nhận ra điểm đen đó là một con cú to khỏe. Nó có một cái đầu khá to, chân khỏe với những móng vuốt sắc, đôi cánh dài và rộng, bộ lông màu xám nâu với những đốm đen.
Giáo sư Snape hờ hững giơ tay cho con cú đậu, ông thuần thục lấy lá thư buộc trên chân nó, nhét cho nó vài mẩu vụn bánh rồi mới mở lá thư ra.
Snape chăm chú đọc từng dòng chữ trên lá thư và thi thoảng dừng lại như có điều cần suy nghĩ hay liếc nhìn Laura. Laura hoàn toàn có thể cá rằng bức thư đó nói về cô. Nhưng cô chẳng có một người bạn nào cùng tuổi cho tới giờ, và Harry thì chẳng hề có lấy một con cú để gửi cho cô.
Cô nàng im lặng chờ đợi tiếng nói của giáo sư Snape. Snape gấp lá thư vào sau khi đã đọc xong, ông bình tĩnh bước về phía chiếc bàn duy nhất trong căn phòng. Ông lấy một tờ giấy da dê và cây bút lông ngỗng, tiếng “xột xoạt” vang lên khi đầu bút chạm vào da dê, Snape vừa viết vừa nói.
“Lá thư là của bà Narcissa. Bà ấy cho rằng mang con đến trường không phải là ý kiến hay cho lắm. Bà ấy nghĩ ta không thể chăm sóc và bảo vệ con suốt ngày được vì ta còn phải dạy học. Narcissa nói rằng bà ấy sẽ lấy làm vui lòng nếu ta đồng ý cho con đến ở biệt thự nhà Malfoy” – Giáo sư Snape ngừng lại để tập trung buộc lá thư vào chân con cú rồi nói tiếp – “Ta nghĩ đó không phải là một ý kiến tồi.”
Vì lí do đó, đây sẽ là ngày cuối cùng của Laura tại Hogwarts.
Cho đến hiện tại, hình tượng của nhà Malfoy trong mắt của Laura khá là tốt. Đặc biệt, đối với cô nàng, bà Narcissa là một người phụ nữ dễ mến và tay nghề nấu ăn của bà phải nói là tuyệt vời!
(Liên Sương: Cho đến hiện tại thôi con gái ơi~ Những ngày tháng bị đàn áp của con đang tới gần :3)
Việc đầu tiên khi Laura nhận được tin hôm nay là ngày cuối cùng của cô tại Hogwarts không phải là chào tạm biệt những “người” bạn.
Cô nhanh chóng bước đi trên hành lang bụi bặm, khẽ mở cánh cửa dẫn đến phòng bếp. Dù sao đi chăng nữa, đồ ăn vẫn vô cùng quý giá, và cô nàng chẳng muốn làm phí bất kì một chút thức ăn nào cả, tiết kiệm là đức tính tốt của con người mà!
Khung cảnh trong nhà bếp vẫn giống hệt như mọi ngày và lần đầu cô đến. Những chiếc nồi chảo vẫn được lau chùi sạch sẽ, cất gọn gàng và những con gia tinh thì vẫn bận túi bụi như những lần trước.
Chúng có vẻ ngạc nhiên khi thấy cô xuống đây sớm hơn thường lệ, và thậm chí còn có những con gia tinh tỏ vẻ hối lỗi như kiểu chúng đã phạm phải một sai lầm gì đó ghê gớm lắm. Một con gia tinh dũng cảm bước đến gần Laura và nói bằng một giọng éo éo đáng thương:
“Cô Laura, chúng tôi thật vô dụng khi không kịp chuẩn bị đồ ăn cho cô!!” – Nó vừa đập đầu liên tục vừa nói tiếp – “Xin cô hãy vui lòng chờ đợi một lát, tôi chắc chắn sẽ có ngay đồ ăn cho cô!”
Laura vội vàng kêu con gia tinh dừng lại ngay hành động đập đầu và cuống quýt giải thích.
“Ôi không, không! Bobby, đừng có đập đầu nữa! Tại vì hôm nay tôi xuống sớm hơn mọi ngày mà thôi! Tôi xuống để nói lời tạm biệt với các bạn! Mặc dù không muốn một chút nào nhưng đáng tiếc là từ ngày mai tôi không thể tới trường Hogwarts được nữa.”
Bây giờ thì lũ gia tinh còn kích động hơn cả ban đầu, một vài con dễ xúc động lập tức ngất xỉu.
“Bình tĩnh đi các bạn! Tôi chắc chắn rằng trong khoảng vài năm tới chúng ta sẽ gặp lại nhau, các bạn biết đấy, khi đó tôi sẽ vào Hogwarts.”
Laura vội vàng cứu vãn lại tình thế trước khi có thêm bất kì con gia tinh nào té xỉu nữa, và may mắn rằng câu nói của cô có tác dụng một chút, bọn gia tinh đã bớt kích động hơn.
Tuy nhiên, chúng vẫn cứ khăng khăng một mực muốn tổ chức một buổi tiệc chia tay nhỏ cho dù Laura có căn ngăn đến mức nào đi chăng nữa.
Laura không nghĩ rằng tin mình sẽ rời khỏi Hogwarts lại làm nhiều “người” kích động đến thế. Không chỉ có lũ gia tinh, mà những con ma khi nghe tin này cũng sửng sốt.
Con Ma Myrtle Khóc Nhè khóc còn thảm thương hơn cả thường ngày! Những con ma của các nhà cũng có vẻ buồn bã (Laura không chắc Nam tước Đẫm máu có buồn hay không nữa, vì ông ta vẫn luôn mang theo khuôn mặt như kiểu nhà có tang từ trước đến giờ.)
Buổi tiệc chia tay Laura được diễn ra trong phòng bếp của trường Hogwarts. Bọn gia tinh dồn các đồ dùng vào một góc để tạo ra một khoảng trống nhỏ để bày biện bàn ăn và ghế ngồi.
Đồ ăn được bọn chúng làm ra tỉ mỉ hơn hẳn thường ngày, hầu như chẳng còn gì để chê cả. Laura bất đắc dĩ nhìn thức ăn đặt trên những chiếc đĩa sứ bóng bẩy, hiện giờ cô nàng có cảm giác như buổi tiệc chia tay này có thể sánh ngang với bữa tiệc chào mừng trường Beauxbatons và trường Durmstrang đến Hogwarts trong cuộc thi Tam pháp thuật.
Bữa tiệc chia tay làm Laura no căng cả bụng, nhưng cô lại chẳng thể bỏ được bữa tối.
Bình thường, chỉ cần Laura lộ ra bất kì biểu hiện khác thường nào là giáo sư Snape đã lo lắng vô cùng, thậm chí ông còn gọi thẳng bác sĩ đến nhà, chỉ thiếu mỗi việc bắc loa thông báo cho mọi người tin tức cô không khỏe.
Laura chẳng muốn Severus Snape phải lo lắng cho mình, bởi vậy cô nàng cô gắng tỏ ra vui vẻ ăn hết bữa tối của mình. Tuy nhiên, kết quả có vẻ không được khả thi cho lắm.
“Laura, con bị táo bón đấy à?” Snape lo lắng hỏi.
“…” Laura hoàn toàn câm lặng, lòng tự trọng của cô nàng vừa bị sự quan tâm của Snape một phát oanh tạc. Bộ cô kém diễn kịch đến thế sao?! Rõ ràng là cô đang cố gắng tỏ ra vui vẻ, tại sao giáo sư lại nhìn thành cô bị táo bón hả trời!?
Laura tủi thân vét sạch đĩa thức ăn của mình, buồn bã vào phòng tự liếm vết thương trong lòng.
Mặc kệ nỗi niềm tủi thân tội nghiệp của cô, một ngày cứ vậy trôi qua.
Sáng hôm sau, giáo sư Snape đích thân đưa Laura đến biệt thự Malfoy.
Ngay khi cô nàng vừa loạng choạng đặt chân ra khỏi lò sưởi, bước xuống chiếc thảm lông thú quý giá, bà Narcissa lập tức lao vào ôm ghì lấy cô một lúc thật lâu rồi mới chịu buông ra, rồi bà vừa lấy tay cẩn thận phủi bồ hóng trên chiếc áo choàng của Laura vừa vui vẻ nói:
“Bảo bối, lâu lắm không gặp được con!”
Laura cũng vui vẻ và lễ phép chào lại bà.
Khi Narcissa buông người cô ra, cô mới thấy ông Lucius ngồi đọc sách trên sofa đang nhìn về phía này và Draco cũng đang giương cằm, kiêu ngạo nhìn cô, nhưng ngay khi chuyển hướng nhìn về phía giáo sư Snape, cậu ta lập tức cúi đầu và sự kiêu ngạo trong mắt cậu lập tức tan biến trong giây lát và được thay bằng sự ngưỡng mộ tuyệt đối chẳng khác nào khi nhìn ông Lucius.
Trong lòng Laura thầm lên án, đúng là phân biết đối xử!! Cô yêu cầu sự công bằng trong việc đánh giá a!!
“Chị Narcissa, tôi xin nhờ chị chăm sóc con bé trong thời gian này, thỉnh thoảng tôi sẽ qua thăm nó.” Snape nói.
“ Tất nhiên rồi! Tôi sẽ chăm sóc con bé cẩn thận!” Narcissa đáp lại lời Snape bằng một cách hiển nhiên.
Sau khi nghe Narcissa cam đoan, Snape mới an tâm bước vào trong lò sưởi và sử dụng bột Floo di chuyển đến văn phòng của thầy trong trường Hogwarts.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!