Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam
Quyển 1 - Chương 37: Hí lý hí ngoại
Quân Phi Vũ đưa tay chạm nhẹ vào Thiên
Linh châu, nhắm mắt lại, chỉ bằng bản năng nhưng là Thiên Linh châu đã
mang cho nàng cái cảm giác này.
Xúc cảm vào tay ôn nhuận nhẵn nhụi, mà
theo sát, có 1 cỗ nhiệt lưu theo Thiên Linh châu thượng từ từ truyền
sang cánh tay của nàng, đồng thời cũng chậm rãi chảy vào khắp chỗ trên
Thiên Linh châu.
Đột nhiên, nàng cảm giác mình như là đi
vào 1 tinh ko, mà khắp tinh ko giống như là hé ra 1 thước phim điện ảnh, bỗng truyền vào thị giác của nàng 1 màn thịnh yến lộng lẫy xa hoa, cái
loại cảm giác này thực sự phi thường kỳ diệu, ko cách nào hình dung.
Cửu trọng cung khuyết, mỹ lệ ngự hoa
viên, 1 đám mỹ nữ xinh đẹp mặc cung quần lụa mỏng đang hoan ca khởi vũ,
nàng mới vừa vung lên môi, nhưng 1 màn kế tiếp, lại làm cho nàng cười
cũng ko nổi.
Màn hình tro nháy mắt biến đổi, Quân Phi Vũ nhìn chính mình năm ấy 10 tuổi, đang dùng chân hung hăng nện 1 nô
tài, cái nô tài kia ôm đầu nghiêng thân thể cuộn mình ngã xuống dưới
đất, toàn bộ mặt đã bị nàng đá đến máu tươi nhễ nhại, chính đang ko
ngừng thống khổ tru lên.
Quân Phi Vũ biết rõ này ko phải là mình
làm, đây là Quân Phi Vũ tiền nhiệm hạ ngoan tay, nhưng nàng vẫn là nhịn
ko được vì cái Quân Phi Vũ kia tàn nhẫn mà tro lòng kinh nhảy ko ngớt.
Hình ảnh vừa chuyển, 1 cung nữ diện mạo
thanh tú quỳ trên mặt đất, cúi thấp đầu, thoạt nhìn Quân Phi Vũ năm ấy
13, 14 tuổi đi tới trước mặt nàng ngồi xổm xuống, khơi mào cằm của nàng, híp mắt, cắn răng nhẹ hỏi- Kẻ tiện tỳ này, thế nhưng thích Diệp Phong?
Tiểu cung nữ liều mạng lắc đầu, giọt
nước mắt bá bá hạ xuống- Công chúa điện hạ minh xét, nô tỳ là hạ nhân
thấp hèn, sao dám trèo cao Diệp thị vệ, thỉnh công chúa điện hạ minh
xét!
Tiểu cung nữ đối với nàng rõ ràng sợ
hãi, nhưng Quân Phi Vũ hiển nhiên cũng ko buông tha nàng, 1 cái tát vung lên- Ko có? Ngươi còn dám phiến bản công chúa, người tới, đem nàng đưa
vào Phấn Hồng lâu điều giáo. Kẻ tiểu tiện tỳ này, thế nhưng to gan muốn
câu dẫn người của bản công chúa, tao tiện như thế, bản công chúa liền
cho ngươi đi câu dẫn thật đủ, làm cho những nam nhân kia hảo hảo điều
giáo ngươi.
Quân Phi Vũ ko biết Phấn Hồng lâu là địa phương nào, nhưng nhìn sắc mặt tiểu cung nữ kia cùng với Tình nhi, liền biết chắc ko phải là địa phương tốt lành gì.
Nội thị lập tức xông tới, muốn kéo tiểu
cung nữ xuất môn, tiểu cung nữ lại khóc kêu giãy bọn họ buông tay, ôm
lấy chân Quân Phi Vũ cầu xin- Ko được! Công chúa điện hạ, nô tỳ thật ko
có làm, nô tỳ thật ko có câu dẫn Diệp thị vệ, thỉnh công chúa điện hạ
minh xét, thỉnh công chúa điện hạ tha nô tì 1 mạng, công chúa điện hạ,
van cầu ngươi, tha mạng!
Quân Phi Vũ vẻ mặt chán ghét đá văng
nàng ra, tuyệt sắc trên mặt vặn vẹo- 2 kẻ ngu xuẩn các ngươi, còn ko mau đem người lôi đi! Dám trễ 1 khắc, bản công chúa cũng đem các ngươi đưa
vào Phấn Hồng lâu cùng ả ta.
2 thị vệ kia sợ đến ko dám lại chậm trễ, nhấc lên tiểu cung nữ liền hướng ngoài cửa đi ra.
Ở con đường đi thông vào Phấn Hồng lâu,
có 1 cái ao thật to, trên mặt ao cái gì cũng ko có, giống như là 1 bãi
tử thủy (Hồ chết), ẩn ẩn còn tản mát ra 1 loại mùi vị tanh tưởi, nhưng
hoa cỏ 4 phía xung quanh, lại khai được đặc biệt đẹp đẽ.
Lúc 2 nội thị cùng cái tiểu cung nữ kia
đi ngang qua nơi đó, tiểu cung nữ 1 đường mềm thân thể phải tùy vào bọn
họ kéo đi, đột nhiên đứng thẳng người, ngẩng mặt lên hướng 2 thị vệ rưng rưng cười cười- 2 vị đại ca, phiền phức các ngươi buông Dịch Phỉ ra, để Dịch Phỉ tự chính mình đi thôi.
2 thị vệ mâu quang tràn ngập thương hại, 1 người tro đó nói- Tiểu Phỉ, ngươi đừng khổ sở, ta sẽ liền đi tìm ca
của ngươi, ca của ngươi sẽ có biện pháp cứu ngươi ra.
Tiểu cung nữ lắc đầu, rơi lệ được càng
cấp- Ko ích lợi gì đâu, công chúa điện hạ thủ đoạn các ngươi ko phải là
ko biết, 1 khi ca ta nhúng tay, sợ liền hắn cũng bị tao ương, hắn thật
vất vả mới đạt được cơ hội đi thái y viện học tập, Dịch Phỉ ko thể phá
hủy hắn. Dịch Phỉ cầu 2 vị đại ca, nói cho ca ta biết nhất định phải bảo trọng, Dịch Phỉ đi trước 1 bước.
Nói xong, tiểu cung nữ nguyên bản nhu nhược cấp tốc chạy đến bên cạnh cái ao lớn kia, ra sức nhảy, cứ như vậy nhảy xuống.
Ở nàng rơi xuống nước 1 sát kia, 1 đám
cá ăn thịt người cấp tốc di động lên, mở miệng to như chậu máu, 2, 3 cái liền đem nàng xé rách thành mảnh nhỏ, cắn nuốt vào bụng, toàn bộ nước
ao biến thành huyết hồng 1 mảnh.
Nhìn đến nơi đây, Quân Phi Vũ lòng dạ ác độc ngoan co quắp, đóng chặt khóe mắt chảy xuống 2 giọt nhiệt lệ.
Ko nghĩ tới, xa hoa mỹ lệ tro hoàng cung này, vẫn luôn là 1 địa phương ăn tươi nuốt sống như thế.
Tiểu cô nương này tử, rốt cuộc cần nhiều dũng khí, mới có thể đối mặt nhóm người cự ngạc này mà ko sợ hãi chút
nào nhảy xuống, nàng là vì bảo toàn ca ca Ôn Dịch Nho của nàng? Vẫn là
vì bảo toàn Diệp Phong? Hay hoặc là, đều vì cả 2 người!
Nguyên lai, đây là nguyên nhân khiến Ôn Dịch Nho ngự y hận nàng.
Quân Phi Vũ than nhẹ 1 tiếng.
…
Nàng còn chìm đắm tại đây dưới loại lo lắng phiền muộn, ống kính lại vừa chuyển.
Lần này mỗi 1 cái ống kính, đều là Quân
Phi Vũ nghĩ đến phương pháp lấy lòng Diệp Phong, nhưng Diệp Phong kia
mặt trương khối băng lại vĩnh viễn như vậy đạm mạc, vĩnh viễn giống như
hồ nước bình thản vô ba, chưa bao giờ vì Quân Phi Vũ tâm động mảy may.
Thế là, chỉ cần lúc nào Diệp Phong đứng ở bên cạnh người khác ngoài Quân Phi Vũ ra, nàng lại nghĩ phương pháp đến chỉnh người khác.
Mỗi 1 lần như vậy, ko được Diệp Phong xuất thủ cầu nàng, nàng sẽ ko chịu bỏ qua!
Quân Phi Vũ có thể rõ ràng cảm giác
được, Quân Phi Vũ trước đây khẳng định phi thường thích Diệp Phong, chỉ
là Diệp Phong vẫn ko để ý tới nàng, cho nên nàng tựa như là đứa nhỏ, ko
ngừng làm ác, muốn khiến cho Diệp Phong chú ý, kết quả, lại làm cho Diệp Phong cách nàng càng ngày càng xa.
Rốt cuộc, Quân Phi Vũ nhịn ko được xuất thủ.
1 đêm kia, cũng tức là 1 ngày trước buổi tối nàng xuyên tới, Quân Phi Vũ bắt đầu thiết kế câu dẫn Diệp Phong.
Nàng mệnh Diệp Phong bồi nàng uống rượu, cuối cùng lại giả bộ say, kéo Diệp Phong ngã xuống trên giường, quay
người đưa hắn đặt ở dưới thân, 1 đôi ngọc thủ theo đùi Diệp Phong đi lên sờ, cuối cùng, tay nàng lại dừng ở tư chỗ kín của Diệp Phong.
Nàng nghe thấy được Diệp Phong than 1
ngâm thanh, cũng nghe được Quân Phi Vũ ở nơi đó nói- Diệp Phong, ngươi
cũng thích ta, có phải hay ko? Ngươi xem, thân thể của ngươi phản ứng có thể so ngươi muốn thành thực hơn, ha hả…
Hí lý Quân Phi Vũ bắt đầu bác Diệp Phong y phục, nhìn kia kiên cố lồng ngực từ từ lộ ra, mà này tức khắc đang
xem hí Quân Phi Vũ lại thấy là miệng khô lưỡi khô, trái tim kinh hoàng,
nhịn ko được lè lưỡi liếm liếm môi khô của chính mình, tiếp tục chảy
nước bọt nhìn trận tuồng dụ hoặc này.
Diệp Phong ở Quân Phi Vũ khiêu khích hạ, thân thể phản ứng càng ngày càng mãnh liệt, kia khuôn mặt trắng nõn
tuấn dật như là tôm luộc, 2 chân cũng vi cong lên, 2 tay đáng thương nắm chặt kia sàng chăn gấm, thấy thế nào đều có 1 loại cảm giác sói nữ
cường ăn tiểu thụ.
Quân Phi Vũ đột nhiên có 1 loại phân ko
rõ hí lý hí ngoại cảm giác, nàng lúc này, chỉ cảm thấy nhiệt liệt công
tâm, mặt cười cũng bắt đầu đỏ bừng, hận chính mình thân thủ ko thể cấp
tốc bới y phục Diệp Phong, cùng hắn hợp 2 làm 1.
Đúng lúc này, nàng xem thấy Diệp Phong
dấu tay tới ngọc chẩm bên cạnh góc giường, ánh mắt mơ màng đột nhiên trở nên tro suốt, 1 tia sáng hiện lên, hắn giơ lên ngọc chẩm hướng phía
Quân Phi Vũ đập phá đi xuống.
Hắn là thế nào cũng ko nghĩ ra, đã biết
vừa gõ, sẽ đem Quân Phi Vũ chân chính đập chết, mà làm cho nàng Nam Cung Tình xuyên qua đây đi?
Phía sau chuyện, nàng đã nhất thanh nhị sở.
…
Ống kính còn đang ko ngừng lóe ra, rất
nhiều chuyện trước đây nàng sở ko biết, đi qua Thiên Linh châu này đều
nhất nhất vì nàng giải hoặc, chẳng lẽ Thiên Linh châu này sao biết được
suy nghĩ của nàng, minh bạch nàng muốn biết cái gì?
Hiện tại truyền phát tin cơ hồ đều là muốn bức thiết nàng phải hiểu hết mọi chuyện a!
Lại thử 1 lần nhìn có phải như vậy hay ko, nàng ở tro lòng suy nghĩ- Ta muốn biết tương lai của ta!
Quả nhiên, hình ảnh lại là biến đổi,
nàng nhìn thấy tự mình thế nhưng mặc 1 thân màu ngân bạch tướng quân
phục, tư thế oai hùng hiên ngang cưỡi ở trên 1 tuấn mã màu trắng, mà
Diệp Phong, chính cưỡi 1 đỏ đậm bảo mã bồi ở bên cạnh nàng.
Khi các hắn đối diện doanh quân của địch, đầu lĩnh rõ ràng là song bào thai kia — Mộ Dung Vũ Hàn cùng Mộ Dung Tống Noãn.
Quân Phi Vũ vô pháp phủ nhận, 2 huynh đệ này thực sự bộ dạng tuấn mỹ tuyệt luân, ko thể xoi mói, thật là muốn
đem đôi nam nhân này có thể bỏ vào tro túi sẽ có bao nhiêu hảo, thế
nhưng, vì sao lại sẽ trở thành địch thủ của nàng đây? Chuyện này cùng
bọn họ ở tro cung hôm nay, có ko liên hệ cái gì đâu?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!