Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Chương 233: Ngoại truyện 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Hậu Cung Mưu Sinh Kế


Chương 233: Ngoại truyện 2


“Nhị ca, ta có chuyện tìm ngươi.” Tiểu tứ trở lại Nam Tam sở, trực tiếp đến chỗ Nhị hoàng tử bái phỏng. Sắc mặt Nhị hoàng tử có chút không tốt, nghe lời Tiểu tứ, chỉ tuỳ ý nhích về phía sau, chê cười một tiếng: “Tứ đệ bây giờ, còn cần ta giúp một tay sao?”

Tiểu tứ lắc đầu một cái: ”Cũng không phải ta cầu Nhị ca giúp một tay, mà là hỏi Nhị ca một tiếng.”

“Nga?” Nhị hoàng tử nhướng nhướng mi, đưa tay bưng ly trà trên bàn lên: “Như vậy Tứ đện liền nói, là chuyện gì.”

“Nhị ca biết chuyện trong nhà Đại hoàng tỷ lúc trước đi?” Tiểu tứ cũng không vòng vo, nói thẳng ra ý của mình: “Tạ gia cuồng vọng, cư nhiên khi dễ Đại hoàng tỷ ta như thế, mặc dù chuyện này không có chứng cứ, phụ hoàng cũng không tiện nói gì, nhưng chúng ta thân là huynh đệ của Đại hoàng tỷ, vẫn có thể xả giận cho Đại hoàng tỷ.”

Sắc mặt Nhị hoàng tử trần trầm, lần trước chuyện Đường Uyển Nhi trôi qua, phụ hoàng đã hung hăng trách mắng hắn một bữa. Đối với Đại hoàng tỷ này, trong lòng hắn trái lại rất không thích, trước không nói nàng chỉ là một công chúa, lại làm cho phụ hoàng hết sức duy trì.

Chỉ nói ân ân oán oán giữa tiên hậu cùng mẹ đẻ mình, đủ để cho hắn không thích Đại công chúa. Hơn nữa, thời điểm tiên hậu còn sống thật tốt, Đại hoàng tử cùng Đại công chúa, đối với đệ đệ hắn, cho tới bậy giờ cũng không ghé mắt nhìn qua.

Hắn không có bỏ đá xuống giếng với Đại công chúa, cũng đã rất hảo tâm, làm sao có thể xả giận cho Đại công chúa? Nghĩ, Nhị hoàng tử cười lạnh một tiếng: “Ta cũng không giống Tứ đệ, có một mẫu hậu được hết sức cưng chiều, bất kể làm chuyện gì, phụ hoàng cũng sẽ không so đo.”

Cười cười giễu cợt, Nhị hoàng tử nói tiếp: “Ta bây giời rất không được phụ hoàng yêu thích, đánh đại thần triều đình nữa, Tứ đệ cảm thấy đầu óc ta bị hư sao?”

“Tự nhiên không phải.” Tiểu tứ ôn hoà cười nói, dù là thái độ Nhị hoàng tử không tốt, Tiểu tứ hoàn toàn không để trong lòng, dù sao, Nhị hoàng tử đã không còn khả năng kế vị, thái độ phụ hoàng đã rất rõ ràng.

Lại nói, mẹ đẻ Nhị hoàng tử là một tội phụ. Nhiều năm như vậy, ngọc điệp của Nhị hoàng tử vẫn không sửa đổi, cho dù phụ hoàng không trách mắng hắn, ngày sau cũng tuyệt đối không thể kế vị.

“Thời gian trước, Đại hoàng tỷ tâm tình không tốt, cũng làm cho phụ hoàng tức giận, đối với Tạ gia hết sức bất mãn. Nếu chúng ta có thể giúp Đại hoàng tỷ xả giận, Đại hoàng tỷ cao hứng, phụ hoàng khẳng định cũng cao hứng, chẳng lẽ Nhị ca không muốn phụ hoàng cao hứng sao?”

Tiểu tứ cười híp mắt nói. Tay Nhị hoàng tử đang bưng ly trà dừng một chút. Hắn bây giờ không được phụ hoàng thích, ngày sau còn không biết sẽ như thế nào, đám cưới phải qua Nội Vụ phủ, hoàng tử được cưng chìu và hoàng tử không được cưng chìu, hôn lễ nhưng là khác biệt trên trời dưới đất.

Còn có xuất cung kiến phủ, không được cưng chìu, ước chừng cũng chỉ có thể tìm một căn nhà cũ tuỳ tuỳ tiện tiện sửa lại một chút. Trọng yếu nhất là, tước vị còn chờ phụ hoàng định đoạt.

Sắc mặt Nhị hoàng tử biến đổi, Tiểu tứ một chút cũng không gấp gáp, chỉ cười đứng dậy: “Tốt nhất Nhị hoàng huynh nên suy nghĩ một chút, thần đệ còn muốn đi nói chuyện này với Tam hoàng huynh, cáo từ trước.”

Thuyết phục Tam hoàng tử rất đơn giản, núi dựa chủ yếu của Tam hoàng tử là Từ An thái hậu, bây giờ thân thể Từ An thái hậu không được, thì tương đương với việc Tam hoàng tử không có núi dựa, có thể làm chút chuyện lấy lòng phụ hoàng, hắn cầu còn không được.

Ngũ hoàng tử cùng Lục hoàng tử luôn luôn theo sát bước chân Tiểu tứ, cũng hoàn toàn không phản đối, mà Thất hoàng tử cùng Bát hoàng tử còn nhỏ tuổi, vừa nghe nói muốn xuất cung đánh người, lập tức liền ma quyền sát chưởng nhao nhao muốn thử hận không thể lập tức liền bay ra cung, càng không tốn bao nhiêu công phu khuyên bảo.

Về phần Cửu hoàng tử, tuổi còn quá nhỏ, mẫu phi lại là người không thức thời, Tiểu tứ cũng không định đi báo. Dù sao, đến chỗ phụ hoàng, cũng có thể dùng lý do Cửu hoàng tử còn nhỏ sợ bị thương tổn mà từ chối.

Sau khi Tiểu tứ đem người tụ tập xong, lại tìm Trần Mạn Nhu muốn mấy người, mặc dù bây giờ mỗi người bọn họ đều có thị vệ, như dù sao cũng là tất cả hoàng tử xuất cung, khuynh sào xuất động a, mấy thị vệ kia hoàn toàn không đủ nhìn.

Trần Mạn Nhu cho một nhóm người lớn, trong lòng Tiểu tứ biết rõ ràng, chuyện này phụ hoàng nhất định biết, bằng không, cho dù mẫu hậu là hoàng hậu, cũng không điều khiển được nhiều thị vệ như vậy, phải có hơn một trăm người.

Bọn họ đang chuẩn bị lên đường, Nhị hoàng tử vội vội vàng vàng chạy tới: “Các vị đệ đệ quá nóng lòng một chút, vi huynh còn định, đợi dùng ngọ thiện xong sẽ qua đây, không nghĩ tới, các vị đệ đệ đã chuẩn bị xong.”

“Nhị hoàng huynh, chính là thấy thời gian ngọ thiện, chúng ta mới lên đường, thời điểm ngọ thiện, người nhất định sẽ đầy đủ hết.” Tiểu tứ cười híp mắt nói, Nhị hoàng tử híp mắt cười theo hai tiếng, gật đầu lên tiếng: “Là Tứ đệ suy tính chu toàn, vậy chúng ta đi ngay bây giờ đi.”

Một đám người hạo hạo đãng đãng đi ra khỏi hoàng cung, chạy thẳng tới Tạ gia. Dọc theo đường đi bị không ít người nhìn thấy, mặc dù các hoàng tử cũng có xuất cung chơi đùa, nhưng mà một đội ngũ đồng loạt như vậy, rất là ít thấy.

Tạ gia càng là khủng hoảng nhất hoàng thành, ngay cả lão thái quân cũng vội vàng nghênh ở cửa, hành đại lễ với mấy vị hoàng tử: “Thần phụ không biết các vị hoàng tử đại giá quang lâm, nghênh tiếp chậm trễ, kính xin các vị hoàng tử thứ tội.”

“Đứng dậy đi, ngươi là tằng tổ mẫu của Tạ Bình An?” Tiểu tứ dẫn đầu mở miệng, người ban đầu nói cho Đại công chúa cái miếu Tống tử nương nương kia hết sức linh nghiệm, là đệ muội phòng cách vách, người Tạ gia đông miệng, bởi vì lão thái quân còn sống, cho nên người năm đời cũng còn ở cùng một chỗ, hoàn toàn không có chia nhà.

Bất quá, lão thái quân này cũng không phải là tằng tổ mẫu ruột của Tạ Bình An, mà là kế thất. Đường đệ cách phòng của Tạ Bình An, mới là tằng tôn ruột của lão thái quân này.

“Chính là thần phụ.” Lão thái quân cung kính trả lời, thần sắc mặc dù cung kính, lại không có nữa phần sợ hãi, nếu Đại công chúa đã gã vào Tạ gia, dĩ nhiên là lấy hiếu đạo làm đầu. Còn nữa, tằng tôn tức nói lời kia, cũng là nghe người khác nói, mà Đại công chúa vội vàng muốn có con, lúc này mới đi đến cái miếu kia, nữa phần cũng không oán được trên người người khác. Cho dù là hoàng thất, cũng phải nói đạo lý mới được. Tạ gia nàng, cũng không phải ngồi không.

“Thoạt nhìn thân thể lão thái quân còn rất khoẻ mạnh.” Tiểu tứ cười nói, vừa nói, vừa chậm rãi đi vào bên trong: “Ta nghe nói, Tạ phủ điêu lương vẽ nóc, xảo đoạt thiên công, độc nhất vô nhị, là đứng hàng đầu ở kinh thành, không biết ta có vinh hạnh mời lão thái quân mang theo chúng ta đi dạo một chút?”

Sắc mặt lão thái quân cứng ngắc một cái, dân số Tạ phủ đông đảo, lại là trăm năm thế gia, diện tích khoảng mấy trăm mẫu, cũng so được với phân nữa hoàng cung, thật là muốn đi một vòng, nhất là nàng đi một vòng, sẽ không còn mạng hay không?

Nhưng là trước mắt đều là hoàng tử, bọn họ nói là —— Xin lão thái quân mang theo chúng ta đi thăm một chút, nàng có thể trực tiếp cự tuyệt sao?

“Có thể dẫn đường cho các vị hoàng tử, là phúc khí của lão thân.” Lão thái quân gượng cười lên tiếng, đưa tay ra dấu một cái: “Mời các vị hoàng tử đi bên này………” Chỉ dẫn đường là không thể được, còn phải giải thích một ít cảnh tượng trong phủ.

Loại thế gia thế này, chú trọng điển cố nhất, ngay cả một tảng đá trưng bày, cũng phải trãi qua điển cố. Cho nên, chưa qua được hai viện, lão thái quân liền thở hồng hộc, cảm thấy váng đầu hoa mắt, muốn té xỉu.

Tiểu tứ rất tốt bụng, lúc này nói: “Nếu thân thể lão thái quân khó chịu, chúng ta hãy đi về trước, Đại hoàng tỷ ta ở tại Tạ phủ, ngày sau huynh đệ chúng ta đến thăm Đại hoàng tỷ, cón có cơ hội thăm Tạ phủ.”

Nếu thật sự đi một vòng, không chỉ lão thái quân mệt mỏi, trong mấy người bọn hắn còn có một người bệnh là Tam hoàng tử ở đây, mấy người nhỏ còn may, có thể trực tiếp để cho bọn thị vệ cõng, nhưng là Tam hoàng tử lớn tuổi, cũng không thể thật không có mặt mũi.

Cho nên lão thái quân nghỉ ngơi, bọn họ cũng có thể nghỉ ngơi.

Một đám người đến chính đường, lão thái quân thở chậm một hơi, Tiểu tứ cười nói: “Lão thái quân có thể nói với ta cách phân chia các viện trong Tạ phủ sao? Ta tương đối hiếu kỳ, Đại hoàng tỷ ta là ở chỗ nào.”

Lão thái quân uống một ngụm trà, bắt đầu nhất nhất giảng giải. Tiểu tứ nghe xong, gật đầu: “Nói như vậy, Tạ gia đại lão thái gia là ở bên phải, Tạ gia nhị lão thái gia là ở bên trái?”

Lão thái quân gật đầu, không đợi Tiểu tứ phản ứng, sắc mặt Nhị hoàng tử liền trầm xuống: “Càn rỡ, Tạ gia không hiểu quy cũ phải không? Bên trái vi tôn, nếu Tạ gia đại lão thái gia là con trai lớn, tại sao không ở tại bên trái?”

Mặt lão thái quân lại cứng lại, thuyết pháp bên trái vi tôn ở trong thời điểm phân viện căn bản không cần quá để ý có được không? Mọi người đều là nhìn vào viện nào lớn hơn, tinh xảo hơn mới cảm thấy viện đó là chủ viện có được không? Ban đầu vì không muốn bị mọi người nói, nàng cố ý đem đại phòng an trí ở trong sân lớn nhất, tinh sảo nhất có được hay không?

Tam hoàng tử hư nhược mở miệng: “Đúng rồi, Tạ gia Nhị lão thái gia tại sao không có ở đây? Chẳng lẽ huynh đệ chúng ta, còn chưa đủ tư cách để cho Nhị lão thái gia ra nghênh đón?” Trên thực tế, bọn họ cố ý chọn hôm nay tới Tạ gia, Tạ gia Nhị lão thái gia có một yêu thích —– thích hoa.

Mấy ngày hôm trước, có tin tức, nói là có người trồng ra lan hồ điệp cựa phẩm, hôm nay đưa đến Phẩm Lan hiên. Tạ gia Nhị lão thái gia không đi mới là lạ, bọn họ coi như chọn đúng thời cơ.

Sắc mặt lão thái quân đổi một cái, vội vàng cười nói: “Tam hoàng tử thứ tội, không phải khuyển tử cố ý chậm trễ chư vị hoàng tử, mà là lúc này khuyển tử không ở trong phủ, một canh giờ trước vừa ra cửa. Lão thân không biết chư vị hoàng tử sẽ tới……….”

Cho nên, còn phải trách các ngươi đến cửa không thông báo trước.

Tiểu bát cau mày: “Ngươi đang trách chúng ta không chào hỏi liền tới cửa?” Nhỏ tuổi có ưu thế của nhỏ tuổi, không cần cùng bọn họ nói lý.

Mặt cười của lão thái quân cũng biến hình, liền nói không dám. Tiểu ngũ hừ lạnh một tiếng: “Ta thấy, Tạ gia các ngươi là dám, Tam hoàng huynh ta thân thể không tốt, không thể uống trà lạnh, các ngươi lại hết lần này đến lần khác mang lên trà lạnh, tâm ở chỗ nào?”

Nhất thời nhiều người, bọn hạ nhân lại không biết kiêng kỵ của các vị hoàng tử, liền dâng lên nước trà toàn bộ giống nhau, Tiểu ngũ dĩ nhiên là đợi cơ hội phát huy.

Tiểu lục cũng không rớt ở phía sau, hừ hừ hai tiếng: “Thất hoàng đệ ta đang thay răng, không ăn được đồ ngọt, các ngươi dâng lên điểm tâm này, là có ý gì?”

Người Tạ gia thật là có khổ không thể nói ra, chỉ hận không thể đem đầu đập ra đầy máu để bày tỏ rằng mình không muốn chậm trễ bất kỳ một hoàng tử nào. Chẳng qua là bản thân đám người kia đến tìm ngược, làm sao có thể dễ dàng ngừng tay?

“Ta nghe nói, Tạ gia Tam lang võ nghệ siêu quần, vừa đúng lúc trong mấy thị vệ ta mang tới, có mấy cao thủ, không biết có thể lĩnh giáo Tạ gia Tam lang một chút hay không?” Nhị hoàng tử mở miệng cười lần nữa, lão bà của Tạ gia Tam lang, chính là người thuyết phục Đại công chúa đi dâng hương.

Tạ Bình An là Tạ gia Nhị lang.

Lão thái quân không thể không đáp ứng, cho người đi ra bên ngoài quét sạch chỗ, liền trơ mắt nhìn Tạ gia Tam lang bị bọn thị vệ thay phiên lên đánh, lại không thể ngăn cản.

Mãi cho đến khi Đại công chúa mở miệng khuyên can: “Thời gian không còn sớm, Nhị hoàng đệ, nếu các ngươi không trở về, phụ hoàng mẫu hậu sẽ phải phái người đến tìm các ngươi.”

Tiểu tứ vỗ đầu một cái: “Ai nha, Tạ gia Tam lang thật sự là võ công cao cường, tỷ thí vừa rồi thật sự là quá đặc sắc, ta xem đến quên thời gian, đa tạ Đại hoàng tỷ nhắc nhở, chúng ta chuẩn bị trở về cung.”

Mọi người còn lại cũng thuận miệng lên tiếng, bày tỏ muốn trở về cung theo. Tiểu bát ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Đại công chúa: “Đại hoàng tỷ, nếu ngươi ở nơi này không vui vẻ, trở về cung ở đi, mẫu hậu nói, cung điện của ngươi vẫn một mực giữ lại cho ngươi, đều là dựa theo trước khi ngươi xuất giá mà an bài bố trí, ngươi trở về nhất định sẽ vui vẻ.”

Đại công chúa ngẩn người, ngay sau đó cười đặc biệt rực rỡ: “Đa tạ Bát hoàng đệ truyền lời, cũng xin Bát hoàng đệ nói với mẫu hậu, qua một thời gian ngắn, ta sẽ vào cung thăm phụ hoàng mẫu hậu. Đúng rồi, ta nhớ mẫu hậu thích nhất là tranh của Ngô Đạo Tử, vừa đúng lúc thời gian trước ta được một bộ, xin Bát hoàng đệ mang về cho mẫu hậu.”

Thất hoàng tử cùng Lục hoàng tử cũng đều giữ Đại công chúa lại làm nũng, để cho nàng có rãnh thì trở về hoàng cung xem bọn hắn. Ngũ hoàng tử trở lên, tuổi cũng lớn chút, tất nhiên sẽ không làm nũng ăn vạ, nhưng bọn họ sẽ cẩn thận dặn dò Đại công chúa, thuận tiện dùng nhãn đao càng quét người Tạ gia, ngoài mặt còn trách cứ Tạ phò mã một chút — — Thời điểm Đại hoàng tỷ nhà ta còn ở trong cung, kiều diễm như hoa cỡ nào, bất quá đến Tạ gia ngươi hai ba năm, người còn gầy hơn hoàng hoa, Tạ gia các ngươi chiếu cố Đại hoàng tỷ nhà ta như thế nào?

Tạ đại phu nhân căng căng thẳng thẳng bồi tội, đối với phân lượng của con dâu, lại có đo lường mới. Đồng thời trong lòng cũng có vài phần cảm kích, bở vì bề ngoài mấy vị hoàng tử là trách cứ bọn họ, nhưng trên thực tế, bị trách cứ, nhưng là Tạ gia. Ám chỉ Tạ gia bạc đãi Đại công chúa, làm chủ Tạ gia, nhưng là Tạ lão thái quân.

Mọi người Tạ gia nghe mà kinh hãi run sợ, trước kia còn tưởng rằng, Đại công chúa là công chúa đã xuất giá, ở hậu cung nháo trở mặt cùng Thái hậu, tình cảm cùng kế hậu không được khá lắm, lúc này các nàng mới dám len lén tính toán Đại công chúa.

Dù sao, cho dù Hoàng thượng sủng ái Đại công chúa hơn nữa, cũng sẽ không quản chuyện Đại công chúa sau khi lập gia đình. Chuyện hậu trạch, nam nhân luôn luôn không thể nhúng tay. Huống chi, Hoàng thượng là đứng đầu thiên hạ, càng không có lý do hỏi tới chuyện hậu viện của thần tử. Những chuyện này, chỉ có nữ nhân mới có thể nhúng tay.

Nhưng khi nhìn tình huống trước mắt, ai nói tình cảm Đại công chúa cùng kế hậu không tốt?

Tạ gia nhị phòng càng khủng hoảng, chờ tiễn chư vị hoàng tử, lập tức tụ tập đến chỗ lão thái quân họp, chủ đề chỉ có một — — Chúng ta đắc tội Đại công chúa, ngày sau nên làm gì bây giờ?

Thảo luận nữa ngày, cuối cùng cho ra một kết luận — —- Đắc tội Đại công chúa, đắ c tội hoàng gia, sau này khẳng định không được tốt, vậy nhanh chóng phân nhà đi, cũng tiện cho Đại công chúa bớt giận.

Nghe nói, từ rất sớm Đại công chúa đã muốn phân nhà. Nghe nói, bây giờ Đại công chúa khẩn cấp hy vọng muốn phân nhà.

Hoàng thượng ở trong cung nghe bọn thị vệ hồi báo, cuối cùng, cười mắng một câu — —-Đám thỏ chết bầm này, còn quá non! Thuận tiện phái người đến Tạ gia bồi tội, nói rõ bọn nhỏ không hiểu chuyện mà thôi.

Nhưng là, Hoàng thượng, trong lời ngài truyền đi có mang theo kiêu ngạo huyền diệu, cũng không cần rõ ràng như vậy, mọi người đều biết con trai nhà ngươi rất đoàn kết, con trai nhà ngươi cũng rất hiếu thuận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN