Hậu Cung Nữ Phụ
Chương 43 - Chương 43
”xin lỗi các độc giả, chạp này mị ra trễ, có gì ngày mai mị bù cho các nàng chương khác hay hơn. các nàng cứ đoán xem chương sau Dạ Hàn Lâm Tuyết sẽ ra làm sao. đoán trúng mị tặng chương sau cho các nàng”
– bác sĩ, … tụt huyết áp rồi…
giọng cô y tá vang lên lên nói, thấy vậy bác sĩ “soái ca” đang ra sức cứu cô, mặc kệ mồ hôi chảy đẫm chiếc áo sơ mi cùng chiếc trán ướt đẫm mồ hôi vì lo lắng.. miệng hắn nói, tay hắn làm
– lấy máy huyết áp…
– áp sốc khí…
– sốc điện, 200 wôn
– không được, tiếp tục, tăng lên 250 w
ở trong phòng cấp cứu lúc này kịch liệt thì đằng ngoài phòng cấp cứu 4 tên con trai với ánh mắt tối sầm, gương mặt hiện lên lo lắng. Lăng Triệt cùng Tiêu Dục đến bệnh viện cũng là lúc cô nằm trong phòng cấp cứu 2 tiếng đồng hồ, cùng lúc đó Tôn Khắc Hi cùng Sở Vân Phong cũng chạy đến.
vốn dĩ Tôn Khắc Hi cùng Sở Vân Phong cũng coi như quen biết một chút bởi vì lúc trước có gặp qua. hôm nay thấy phiền chán, hắn Tôn Khắc Hi đi dạo một chút ai dè gặp cái cảnh say mèm của Sở Vân Phong. Sở Vân Phong đang lúc nhớ cô trong cơn say, làm bậy bấm số cô gọi. ai dè không phải tiếng của cô mà là tiếng của cô gái khác. cô ta nói cô bị tai nạn giao thông.
đang say rượu, nghe 4 chữ ”tai nạn giao thông”, đầu nổ oành oành. lập tức tỉnh rượu, lấy xe phóng đến bệnh viện nhưng lúc chạy qua người Tôn Khắc Hi, hắn đâm thẳng vào hắn ta. lồm cồm bò dậy, hai tay xoa đầu, Tôn Khắc Hi là người tỉnh táo đầu tiên. lấy tay nâng Sở Vân Phong dậy, hỏi han chuyện gì chạy gấp vậy. Sở Vân Phong lúc này choáng váng đầu óc, thấy người hỏi liền ngước lên nhìn. hắn thấy Tôn Khắc Hi hỏi vậy liền nói thật.
Tôn Khắc Hi sau khi nghe xon Sơ Vân Phong nói liền lo lắng, bỏ Sở Vân Phong ở đó quay người chạy về hướng bệnh viện. Sở Vân Phong lúc này lo lắng không kém Tôn Khắc Hi, thấy xe của hắn có người đưa đến, lập tức kéo tên tài xế ngồi trong xe bay xa, nhẩy lên ghế lái, chạy theo hướng Tôn Khắc Hi tiện thể kéo tên đó lên luôn.
lúc 2 người bọn hắn đến nơi, đã có Lăng Triệt cùng người tên Tiêu Dục đứng trước cửa người thì đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu, người thì ngồi ở ghế chờ nhưng hai người đều có biểu hiện giống nhau là lo lắng cho cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!