Hầu Môn Kiêu Nữ - Chương 7: Thảo thuận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Hầu Môn Kiêu Nữ


Chương 7: Thảo thuận


Khương Thừa Nghĩa bị nữ nhi dùng tiền tiêu vặt chế trụ, nhị phu nhân Uông thị rất vui mừng.

Ngay cả Khương Mân Cẩn một lòng “bênh vực lẽ phải ” luôn đứng về phía phụ thân, thấy muội muội khí thế quá cường đại.

Hắn lại nhớ đến hầu bao khô quắt của mình, chỉ có thể thương mà không giúp được gì, nhìn phụ thân đang bấm ngón tay tính toán…

– Dưỡng trùng mất năm lượng, cũng đến lúc đổi lòng sắt cho lục đầu tướng quân…

Khương Thừa Nghĩa tính một lúc lâu, tội nghiệp nói:

– Dù ta không đi uống rượu, không đi xã giao, bạc vẫn không đủ dùng a.

– Phốc!

Khương Lộ Dao lẩm bẩm nói:

– Trùng ăn còn quan trọng hơn người ăn uống sao?

Nhị hóa cha rõ ràng vì sâu có thể nhịn ăn nhịn mặc, đây là tình cảm rất cao thượng nha.

Khương Lộ Dao luôn thích hưởng thụ đối với chuyện này của phụ thân thật sự khó có thể lý giải.

Uông thị đột nhiên chen vào:

– Nếu lão gia bán trùng tốt… Không phải sẽ có bạc sao, trước đó vài ngày đã có người ra giá cao, đúng không?

Đây chính là nói tới bạc, đôi mắt Uông thị sáng lấp lánh.

– Không được, trùng là mạng của ta, sao ta có thể vì bạc mà bán đứng tánh mạng?

Khương Thừa Nghĩa hiên ngang lẫm liệt cự tuyệt kiến nghị của Uông thị, thà hắn nhịn ăn nhìn uống, cũng phải để trùng được ăn no, sống tốt!

– Nữ nhi, cùng lắm thì ta không đi tìm Triệu vương báo thù!

– Lão gia Trong nhà rất thiểu tốn,

ngươi nhìn nữ nhi đi, bên người chỉ có vài nha hoàn, ăn mặc cũng quá mộc mạc, còn nhi tử….. Năm nay cũng không còn nhỏ, hầu phủ không thể trông cậy, của hòi môn sính lễ của bọn nhỏ phải làm sao bây giờ? Lão gia không thể để bọn chúng bị người khác khinh thường.

Khương Thừa Nghĩa cúi thấp đầu:

– Hay là ta tiết kiệm một chút?

– Lão gia!

– Phụ thân!

Khương Mân cẩn thấy Uông thị ám chỉ mình, liền trưng ra bộ mặt nghèo khổ, cầm cẩm y rách nát trên người:

– Nhi tử cũng chỉ có một bộy phục này là có thể ra ngoài gặp người! Nhi tử cũng đau lòng muội muội a…

Khương Thừa Nghĩa vừa nghe xong, giống như tìm được cái cớ để trốn tránh, trừng mắt nói:

– Nếu ngươi đau lòng Dao Dao, sao ngươi không chịu nỗ lực? Không cầu tiến? Nếu không có việc gì làm thì ngươi không thể đọc sách sao? Ở chung với đám hoàn khố suốt ngày hồ nháo, ngươi nhìn ngươi xem…Lúc lớn bảng ngươi, ta đã học thuộc tứ thư ngũ kinh….Năm đó lão tử cũng nổi danh là tài tử!

Khương Mân Cẩn cùng Uông thị há to mồm, nổi danh tài tử? Tứ thư ngũ kinh?

Nhị gia có biết, tứ thư ngũ kinh có bao nhiêu quyển? Đọc cũng là vấn đề a.

Dưới ánh nến phản chiếu khuôn mặt Khương Lộ Dao lạnh như băng, bầy đàn thân nhân….

Nàng rốt cuộc gặp phải bầy đàn cực phẩm như thế này đây, biết phải làm sao bây giờ?

Nghe bọn hắn nói, càng nói càng thái quá, Khương Lộ Dao hô to một tiếng:

– Được rồi!

Cả đám im miệng, đừng nói Khương Thừa Nghĩa cùng Uông thị không có phong phạm phụ mẫu.

ở trước mặt nữ nhi Khương Lộ Dao, bọn họ thật sự không bày nổi tư thái phụ mẫu.

Từ khi Khương Lộ Dao quản gia, chất lượng cuộc sống của nhị phòng được nâng cao rõ rệt.

Mặc kệ bọn họ chọc phá loại phiền toái gì, chỉ cần có Khương Lộ Dao mọi chuyện đều yên bình!

Quan trọng nhất, những thứ bọn họ hứng thú hay yêu thích đều được thỏa mãn…

Vật chất cùng tinh thần đều được thỏa mãn, tuy bọn họ nhị một chút, nhưng vẫn có thể phân biệt tốt xấu, cho nên trên dưới nhị phòng đều nghe lời nàng.

– Phụ thân có thể tiếp tục dưỡng trùng, người muốn bao nhiêu bạc, nữ nhi cho người, chỉ cầu người đừng ở bên ngoài đối địch với Triệu vương điện hạ.

– Được, được.

Mặt mày Khương Thừa Nghĩa hớn hở vui vẻ đáp ứng, Triệu vương? Hừ, giao thủ với Triệu vương dưỡng trùng ngu ngốc là hạ thấp bản thân mình!

– Nương có thể tiếp tục đào góc tường hâu phủ, sổ sách để nữ nhi an bài.

– Cái gì mà đào góc tường hầu phủ?

So với Khương Thừa Nghĩa thì da mặt Uông thị mỏng hơn một chút, vì bản thân cãi lại vài câu:

– Còn không phải là vì các ngươi sao? Dao nhi, chờ ngươi có nhỉ nữ rồi sẽ hiểu tấm lòng phụ mẫu.

(Yul: nhi nữ là nhi tử nữ nhi chứ không phải = nghĩa nữ nhi)

Nhi nữ? Khương Lộ Dao nghĩ thầm, ta sợ bị di truyền! Chẳng may tính tình nhi nữ của nàng lại nhị giống như bọn họ thì phải làm sao bây giò?

Khương Lộ Dao thà không sinh!

Nhiều tử nhiều nữ, nhân sinh của nàng so với hiện tại càng bi kịch hơn!

– Ca ca đâu?

Khương Lộ Dao nhìn huynh trưởng từ trên xuống dưới đang ưỡn ngực, nhưng sắc mặt lại sợ hãi.

Khiến công tử hoàn khố không còn ăn chơi trác táng, cũng là một nan đề:

– Ca ca, muội chỉ cầu ca đừng có ở bên ngoài bắt chước đại đường ca được không?

(Yul: đại đường ca là anh họ lớn nhất bên nội)

-A.

Khương Mân cẩn kinh ngạc hỏi:

– Cái gì mà bắt chước đại đường ca? Đại đường ca của chúng ta…Không phải muội từng nói hắn không phải là người tốt sao.

Đại phòng đích trưởng tử Khương Mân Giác bị Khương Lộ Dao lén bình luận là bề ngoài cẩm y ngọc thực đều là ngụy quân tử.

Nhìn thì có vẻ có phong phạm của huynh trưởng, rất thương yêu giữ gìn đám đệ đệ.

Nhưng nếu đám tiểu đệ chọc phải phiền toái, Khương Mân Giác cũng không ngại bỏ đá xuống giếng.

– Ở bên ngoài quậy phá, nếu gặp phải đại đường ca, ca muốn chết sao?

– Tiểu muội đừng kích động, đừng kích động.

Khương Thừa Nghĩa cũng dựng đứng lỗ tai nghe Khương Lộ Dao giáo huấn, nghe nữ nhi nói, cũng không cảm thấy mất mặt.

– Sao hôm nay ca lại bị bắt đến Triệu vương phủ?

Khương Lộ Dao uống một ngụm nước trà, nhìn bộ dạng phụ huynh nghiêm túc lắng nghe, nàng cảm thấy rất vừa lòng.

Bầy đàn này, người quậy là người quậy, gây chuyện là gây chuyện, nhưng được cái là chịu nghe khuyên bảo.

Đương nhiên Khương Lộ Dao cũng chỉ có thể dùng ưu điểm này của bọn họ mà an ủi chính mình.

– Không phải ca cùng Triệu vương phủ nhị vương tử lúc bình thường hò hét kết bái huynh đệ sao? Các ngươi thường xuyên ở bên ngoài ăn chơi, ca cũng nói hắn xem ca như thân huynh đệ, có mỹ nhân sẽ dẫn ca theo, nhưng lằn này ca bị bắt đến Triệu vương phủ, lúc ca đối mặt với Triệu vương, thì hắn ở đâu?

– Triệu vương điện hạ là phụ thân hắn…

– Ca là huynh đệ của hắn! Lúc kéo bè kéo lũ đánh nhau, thì hắn ở đâu?

Khương Lộ Dao lên án, Khương Mân Cẩn rụt cổ, cẩn thận suy nghĩ, muội muội nói cũng có lý.

– Muội nhớ ca từng nói, An Quốc Công thế tử vì huynh đệ mà đại náo Đôn Đốc Viện.

– Hắn không thể so với An Quốc Công thế tử được.

– Thân phận địa vị sai kém không quan trọng, mấu chốt là thái độ, thái độ chân thành, ngay cả thái độ chân thành với lão đại cũng không có, ca ngẫm lại xem ca muốn cùng An Quốc Công thế tử ra cửa diễu võ dương oai, hay là cùng hắn giao hảo? Sau chuyện đại náo Đôn Đốc Viện, An Quốc Công thể tử xuất môn có biết bao nhiêu người vây xem?Đám tiểu đệ của hắn có thể nhìn ngấm bao nhiêu mỹ nhân? Nghe nói ở trên thuyền hoa cũng bao không ít mỹ nhân đàu.

Khương Lộ Dao giống như dụ hoặc Eva cùng Adam ăn vụng trái cấm.

Không phải nàng khinh thường Triệu vương nhị vương tử, cũng có thể hiểu nổi khó xử của thứ tử.

Nhưng nếu không ngăn cản được huynh trưởng ở bên ngoài quậy phá ăn chơi trác táng, thì ít nhất cũng phải tìm được chổ dựa cường ngạnh một chút.

Đời này Khương Mân cẩn không có mệnh làm lão đại, cho nên hắn cần tuyển một lão đại có bản lĩnh.

Quan trọng nhất là tuyển nhiều tiểu đệ, tiểu đệ nhiều có thể gánh vác nhiều trách nhiệm, có như vậy Khương Mân Cẩn mới ít gặp nguy hiểm…

Nói lời đạo nghĩa không nhất định có thể đả động đến Khương Mân cẩn.

Nhưng dùng mỹ nhân cùng chất lượng hưởng lạc ăn chơi trác táng tuyệt đối có thể đả động đến hắn.

Thấy Khương Mân Cẩn động tâm, Khương Lộ Dao tiếp tục nói:

– Muội nhớ lúc ấy hoa khôi cũng đến bồi rượu, ca ca, nhìn người ta kìa, thử nhìn lại ca đi?

– Chỉ là…… Ta không dựa vào An Quốc Công thế tử được, nếu không ta…Ta dựa vào Tần vương thế tử có được không? Tiểu muội, Tần vương thế tử có địa vị cao, Khương gia chúng ta có quan hệ sâu xa với Tần vương phủ.

Tần vương thế tử? Khương Lộ Dao lắc đầu:

– Không được, Tần vương thế tử…Quá phiền toái!

– Tần vương thế tử oai hùng bất phàm, tuy ngoại gia chỉ còn lại có một nhà quả phụ, nhưng bệ hạ rất coi trọng Dương gia, chỉ cần Dương gia còn vinh sủng, Tần vương điện hạ sẽ đối xử tử tế với hắn, không phải thái hậu nương nương cũng đối đãi với hắn như tằng tôn(chắt) mà người thương yêu nhất sao.

Ở kinh thành đám công tử hoàn khố ai mà không biết đến danh Tàn vương thế tử? Lại còn không biết xấu hổ xưng là oai hùng bất phàm?

Khương Lộ Dao chép miệng, thấp giọng nói:

– Đàu năm nay có kế mẫu liền có kế phụ, Tần vương phi làm kế phi quá hoàn mỹ…

– Hoàn mỹ có gì không tốt?

Uông thị ở bên cạnh xen mồm:

– Khắp kinh thành người người đều biết Tần Vương phi hiền hỉếuỉ Đều khen ngợi nàng, nói nàng đối xử với Tân vương thể tử so với thân sinh nhi tử còn tốt hơn.

– Nương, không phải thân sinh nhi tử của nàng, thì cũng đừng nghĩ tìm tình thương của mẫu thân trên người nàng.

Khương Thừa Nghĩa ho khan hai tiếng, biết lời này của nữ nhi là có ý cảnh cáo, buồn bực nghĩ, hay là thê tử không tốt?

Trừ chuyện dưỡng trùng ra, thì hắn không có yêu thích cái gì khác, tâm tư nạp thiếp cũng không dám nghĩ…

Một mặt là hắn có tình cảm với phu nhân của mình, mặt khác là không có nữ nhân nào ngu ngốc như Uông thị.

Toàn tâm toàn ý cùng chung sống với người không có bản lĩnh, không có năng lực giống như hắn.

Hắn biết tư chất của mình không tốt, tiền đồ hữu hạn, ở trong đám huynh đệ không ít lần bị lừa gạt, cũng ăn không ít mệt!

Vì thế hắn càng thích đối mặt với Uông thị nàng sẽ không lừa hắn, sẽ không nói sâu xa! Đối với người ngoài hắn rất ít khi đối xử chân thành.

Khương Lộ Dao nói:

– Muội nghe nói Tần vương phi hiền huệ, nghe nói nàng rất thông minh, còn có thể sinh dưỡng, cũng nghe nói nàng cùng Tần vương cầm sất cùng minh, nhưng muội rất ít khi nghe thấy người khác nói đến quan hệ của nàng cùng Tần tương thể tử? Nếu Tần vương phi thương yêu Tần vương thể tử…Muội lại thấy Tần vương tam vương tử hiện giờ đang làm việc cho bệ hạ, tứ vương tử đã trúng giải Nguyên…Cho dù là thứ xuất ngũ vương tử cũng đã theo quânỉ

Tần vương thế tử có cái gì? Trừ tước vị thế tử ra, thì oai hùng bất phàm từ đâu mà có?

Khương Lộ Dao cũng không dám nói Tần vương phi này nọ, chỉ là hiện giờ thủ đoạn phủng sát đích tử cũng quá đơn giản, có lẽ Tần vương phi tìm lối tắt.

(Yul: phủng sát là nâng niu, trân trọng sau đó giết.)

Dù sao, có tổ mẫu làm gương, Khương Lộ Dao cũng không dám xem thường nữ nhân cổ đại, bầy đàn hậu trạch.

Các nàng giết người không thấy máu! Thủ đoạn đa dạng, nếu người có chỉ số thông minh thấp, nhiều khuyết điểm, ở trước mặt các nàng, có lẽ bị bán còn giúp các nàng kiếm tiền.

Giống như Tàn vương thế tử Sẽ

không ít lần” xác nhận” với Tần vương phi.

Khương Mân cẩn gắng cãi lại:

– Cho dù kế mẫu của Tần vương thế tử không đáng tin cậy; dù Tần vương điện hạ không đáng tin cậy, thỉ không phải còn có ngoại gia của hắn sao? Dương gia toàn gia trung liệt, đây chính là bệ hạ tự mình phong. Năm đó Dương gia…

– Ca ca, muội cũng không biết năm đó đã xảy ra chuyện gì, muội chỉ biết thân mẫu của Tần vương thế tử vì Dương gia mà tự sát!

Khương Lộ Dao nhìn chằm chằm Khương Mân Cẩn, nói từng câu từng chữ:

– Tần vương thế tử là loại đại phiền toái! Ca chỉ cần nhớ kỹ, cách xa hắn một chút.

– .

Khương Mân Cẩn gật đầu, đầu hắn không đủ thông minh, nghe lời tiểu muội…Sẽ không sai.

Uông thị biết nhị gia không có cơ hội thừa tước, chuyện hôn ước giữa nữ nhi Khương gia cùng Tần vương thế tử cũng không thể rơi xuống người Khương Lộ Dao.

Trong lòng nàng tràn đầy mong chờ, tương lai sau này nữ nhi sẽ làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, làm thê tử của quan nội các!  

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN