Hậu Phương - Chôn giấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Hậu Phương


Chôn giấu


– Niệm Hàng –
– Tốt lắm Khả Nhạc , cô hôm nay đến để dụ dỗ tôi với vẻ đẹp rác rưởi cô sao –
– Đây là cách mà nhà họ Niệm các anh tiếp khách sao , thật nửa mùa –
Khả Nhạc đáp lại một câu khiến Niệm Hàng cảm thấy rất quê mặt với những người xung quanh . Cô lướt qua hình bóng của anh nhếch lên nụ cười khinh bỉ , không quên nói thầm “ Tôi không đáng thương như anh nghĩ ”
Ánh mắt cô lúc đó thật sự rất lạnh lùng nhưng lại chứa đựng một nỗi buồn sâu thẳm
“ Niệm Hàng , anh không yêu em nữa sao ”
o0o
Sau khi kết thúc bữa tiệc , Niệm Hàng đã hẹn cô và anh gặp nhau nói chuyện nhưng cô không ở lại mà đi về với Tuyền Tuyền ngay lập tức , đơn giản vì cô không muốn níu kéo cái thời gian mà cô đau lòng , cái thời gian mà cô cảm thấy không nên giữ lại nỗi buồn . Cô cần đi , cô cần kết thúc tất cả , cho dù tình cảm của cô đối với anh ta vô vàn biển lớn hay to bực đến cỡ nào thì cũng không thể cứu vãn lại cái non nớt yếu đuối như vậy . Mẹ đã từng nói với cô “ Con gái , khi lớn con nên biết thế nào là từ bỏ và níu kéo . Nếu như một ngày con và bạn trai con đã không còn tình cảm với nhau , lời xin lỗi cũng chỉ làm cho cả hai đau lòng thôi ” . Hôm nay , cô đành nghe lời mẹ , người mẹ trên thiên đường của cô
Cô về nhà với đôi mắt đượm buồn , Tuyền Tuyền thấy cô như thế liền chửi xối xả vào mặt cô . Dắt tay cô vô phòng mà trút cơn tức giận . Cô giận nhưng cô thương , cô thương con nhỏ bạn của cô
– Khả Nhạc , cậu cứ mang nhiều tâm trạng thế này thì hỏi sao anh ta lại không thương hại cậu chứ –
– Tuyền Tuyền , tớ thật nhỏ bé . Đôi lúc lại tỏ ra mạnh mẽ , nhưng thật tâm rất yếu đuối . Bản chất đã rõ ràng như vậy rồi mà vẫn cứ bị thương hại . Nực cười quá –
– Cậu biết mẹ của cậu đã từng nói gì với tớ không –
– …
– Bác ấy nói rằng : “ Con hãy chăm sóc cho Khả Nhạc dùm bác , tuy đây bác sẽ về trời , nhưng bác sẽ luôn ở bên cạnh cháu và con bé . Nếu như con bé có nỗi buồn hay lòng đau mất mát gì lớn lao con cũng đừng thương cảm mà hãy tát nó thật mạnh và mắng nó một trận để cho nó tỉnh . Đầu óc nó hơi ngốc nghếch một chút , chân tay thì lại rất hậu đậu , mang nhiều âu lo nhưng con hãy cố gắng chăm sóc con bé thật tốt cho bác . Bác không thích con bé vì phiền muộn mà có nếp nhăn , như vậy sẽ rất xấu . Con bé rất thích màu đen trắng , yêu chó và ít cười . Con hãy giúp con bé nở nụ cười thật nhiều , suốt 7 năm nay , bác chỉ vỏn vẹn thấy đúng một nụ cười của con bé , đó là khi nó sinh ra và được gặp cha nó . Còn lại đều không hề thấy , hãy khiến nó trở thành một người vui vẻ . Trăm sự nhờ cháu và nhất định phải bảo vệ con bé thật tốt nha con , bác nhờ con , hãy bảo vệ con bé , che chở cho con bé giúp bác ” –
Lập tức Khả Nhạc nhảy xộc vào ôm eo người đối diện , nước mắt tuôn trào làm lem nhem phấn son . Tuyền Tuyền vừa xoa đầu vừa dỗ dỗ lưng cô bạn của mình . Sau một thời gian dỗ dành , Nhạc Nhạc đã thiếp ngủ lúc nào không hay . Tuyền Tuyền nở nụ cười nhẹ , gỡ đôi tay của bạn mình ra rồi đóng cửa đi ra ngoài , dựa lưng vào cánh cửa mà bụp miệng khóc nức nở với suy nghĩ trong đầu chỉ là “ Khả Nhạc , tớ xin lỗi … xin lỗi cậu rất nhiều ”
Người ta nói : Để bắt đầu yêu thương một người thật sự không khó chỉ cần có duyên nợ và cảm xúc dành cho nhau.Nhưng để tiếp tục giữ được tình yêu đó qua năm tháng thì cần cả một sự cố gắng và kiên tâm, mà không một duyên phận hay cảm xúc vô vị nào có thể làm thay được. Vậy khi một trong hai không còn cố gắng và những dối lừa đã len vào những ngón tay không còn đan chặt, người ta không còn lựa chọn nào khác ngoài… buông tay
Tại một nơi khác , ở chỗ của Niệm Hàng . Anh vẫn ngồi bên cạnh cửa sổ ngắm trăng , hôm nay trăng rất khuyết , con tim anh lại đang rất trống rỗng và chơi vơi . Cái nhìn liếc mắt của cô ấy , cái nụ cười khinh bỉ của cô ấy làm cho anh rất nhói , nhói lắm . Nhưng mà , tất cả là vì cô ấy thôi
“ Khả Nhạc , trong tim anh em là duy nhất và là tất cả . Anh không muốn bỏ em , cũng không muốn hai chúng ta bỏ nhau . Anh chỉ muốn , hoàn thành công việc của một kẻ không đáng được yêu thôi em à . Anh không xứng đáng để em bên cạnh , không đủ dũng cảm để ở bên em , cho anh xin lỗi . Lời hứa của anh , hãy để sau em nhé ”
o0o
Khi Khả Nhạc tỉnh dậy , cả thành phố đã khoác lên mình một tấm áo rực rỡ được ánh sáng cái loại đèn dệt nên tấm áo sáng lấp lánh như viên kim cương , màu kết dày đặc trên nền nhung đen mềm mại . Trời vẫn còn tối sâu , nhìn đồng hồ vừa nhích qua con số 3 giờ 24 phút . Có vẻ , cô không ngủ quá 5 tiếng
Cô cúi xuống nhìn người nằm bên cạnh mình , Tuyền Tuyền ngồi đấy , ngoan ngoãn và yên lặng suốt năm tiếng đồng hồ không hề nhúc nhích . Có chăng chỉ là hiện giờ đang dựa đầu vào bức tường trắng bằng kính lớn ngăn cách quán cà phê bên ngoài , lim dim ngủ với một bên tai đeo Headphone . Mái tóc dài thả phủ xuống một bên trán khuôn mặt của Tuyền Tuyền hướng ra ngoài lẩn khuất trong một góc không tối nhưng cô không thể nào nhìn rõ . Tuyền Tuyền vẫn còn đang ngủ chứ ? .
Đây chẳng phải là lần đầu tiên Khả Nhạc thất tình . Cũng chẳng phải lần đầu tiên cô cảm thấy uất nghẹn đến không thở được . Vậy mà lần nào cũng như thế , đứng trước người bạn trai đã chia tay mà cô vẫn có thể nở nụ cười , nhưng không phải tươi , mà là ngạo mạn , thật mạnh mẽ . Nhưng khi đứng trước cô bạn mình tin tưởng nhất , bao nhiêu sỉ diện dường như chỉ là một tờ giấy bạc ,trông thô cứng như lại yếu mềm .
Tuyền Tuyền là bạn thân nhất của cô , một người bạn thân thật sự kể từ lúc cô chập chững tập đi đến bây giờ . Người luôn đứng ra bảo vệ cô , đỡ cô đứng dậy khi cô ngã , lau nước mắt cho cô khi cô buồn . Cô rất hay khóc , mỗi lần khóc lại cứ phải được sự dỗ dành của cô ấy , buông xuôi nước mắt cho nó tự do chảy cuốn đi mọi buồn phiền , đôi lúc phải kìm ném đau thương . Cô vô tư dựa dẫm Tuyền Tuyền , còn cô ấy cứ mặc định cho mình việc phải nhận lấy nỗi buồn của Nhạc Nhạc
Cô tự nhủ với bản thân mình hôm nay và mãi mãi , cô không được yếu đuối trước mặt đàn ông , càng không được ăn bám đàn ông . Tất cả phải sát cánh cùng Tuyền Tuyền đi qua mọi khó nhọc , như thế mới có thể trưởng thành được . Được rồi , cô nhất quyết không để bản thân dựa dẫm vào Tuyền Tuyền nữa , bao lâu nay cô toàn được nó bảo vệ mà chưa từng che chở nó . Vậy nên , phải khiến bản thân mình thật yêu kiều , xinh đẹp và kiêu ngạo . Để khi mình bị sỉ nhục còn có nhân phẩm , có tư cách đứng lên
o0o
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN