Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!
Chương 7: Náo Loạn Canteen
– À… không sao ạ, em bị ngã cầu thang.
Nét mặt Quân hơi nhăn lại rất nhanh rồi trở về bình thường mà nó không kịp thấy.
– Sau này nhớ cẩn thận nhé! anh có 2 vé ca nhạc mai em đi cùng anh được không?
– Ơ…. được…
Nó hơi chần chừ rồi cũng gật đầu.
– Vậy mai gặp nhé anh chờ em ở cổng, à em đưa điện thoại anh mượn một lát.
Nó lấy điện thoại trong cặp ra cho Quân, nó thấy anh bấm bấm gì đó một lát rồi trả lại nó.
– Anh lưu số điện thoại rồi, có gì gọi anh nhé, thôi em về lớp đi.
– bye anh.
Nó tiếp tục tung tăng về lớp, nó bước đi cậu rút điện thoại ra gọi nói gì đó 1 lát rồi cúp máy bước đi, nó bước vào chỗ ngồi, hôm nay nó đến sớm hai nhỏ bạn nó vẫn chưa tới. Một vài đứa trong lớp thấy đầu nó băng bó cũng chạy lại hỏi thăm vài câu rồi lại thôi, như vậy nó cũng mừng rồi. An Nhiên và 2 cô bạn của cô ta thì nhìn nó tỏ vẻ mỉa mai nó cũng không quan tâm Vừa lúc nhỏ Vy bước vào.
– Ê Nhi hello..!! Hôm nay mới thấy mày đến sớm, mày bị đánh ra nông nổi này hả??
– Suỵt, con quỷ mày muốn cả trường biết hả? – nó ra hiệu cho Vy nhỏ tiếng.
Ngoài cửa Linh bước vào cùng Tuấn, Hoàng.
– omg, Nhi ơi mày làm sao mà băng bó nhăn nhít thế kia? Mày có sao không đau ở đâu mau mau để tao xem.
– Trời ơi bác sĩ khám rồi tao không chết được đâu mày đừng làm quá lên thế.
– Ơ hay cái con này tao đang quan tâm mày đó.
– Tao biết mày thương tao rồi ngồi xuống đi.
Tuấn và Hoàng cũng bước đến.
– Nhi cậu không sao thật chứ? -Tuấn hỏi
– À không sao đâu cảm ơn Tuấn.
– Mà Huy nó chưa vào lớp hả? Hôm qua Nhi nghỉ nó cũng nghỉ đó.
– Sao chỗi… à Huy á hả? Chưa thấy vào lớp.
– Ừ.. – Hoàng gật gật đầu rồi cũng về chỗ
Nhỏ Linh với Vy bay tới ngồi kế bên nó.
– Rồi kể tao nghe đi. – Vy làm mặt nghiêm túc.
Nó bắt đầu kể bla bla….. vừa xong câu chuyện thì chuông vào tiết cũng reo lên.
Hắn vẫn chưa vào lớp chốc chốc nó lại nhìn ra cửa đợi, nó cũng không biết vì sao lại thấy buồn.
15 phút sau.
Hắn bước vào lớp.
– Cô em mới vào.
Nói xong hắn bước về chỗ không thèm nhìn người đang đứng trên bục giảng lấy một lần. Bà cô này cũng thuộc dạng mê trai vì chỉ mới 22 tuổi, cũng không nói gì hắn chỉ nhìn theo với ánh mắt…. ( tùy mọi người suy nghĩ hihi).
Hắn vừa ngồi xuống đã lấy tai nghe đeo vào. Nó quay sang lay lay.
– Này, sao vào trễ vậy.
Hắn ngước lên nhìn nó cười nhếch miệng.
– Nhớ tôi hả tắc kè?
– Anh…. ai….ai thèm chứ. – Nó thầm thì vì sợ giáo viên nghe.
– Thật không? Nhưng tôi thấy vậy, làm sao đây?
– Anh điên rồi cái đồ sao chổi chết bầm. Đừng tưởng anh cứu tôi là muốn nói gì thì nói đâu nhé.
Giọng nó có hơi lớn và…
– Nhi trật tự, không được nói chuyện trong giờ học.
Nó quay sang liếc xéo hắn rồi ngồi lẩm bẩm.
– Asii, hắn cũng nói sao chỉ la có mình vậy, đúng là mê trai, aisiii hắn có đẹp đẽ gì đâu chứ… bla…bla… – Đó là màn tự kỉ của nó.
Hắn nghe nó nói mà thấy buồn cười, phải công nhận là nó ngây thơ quá, ai đời nói xấu người ta mà lèm bèm đến nổi 2 dãy bàn cũng còn nghe, may là bà cô không nghe thấy không thôi nó chết chắc mới vừa bị phạt quét rác rồi mà. (Mà cái vụ phạt vệ sinh nó có làm đâu mấy đứa nam trong lớp được nó hối lộ làm dùm hết rồi)
Nghe nó ngồi rủa hắn mà 4 đứa bàn dưới cười khúc khích phải đến khi hắn quay xuống lườm mới chịu nín.
Reng…reng….
– Ái…. cuối cùng cũng ra chơi, ngồi nghe giảng mà đầu đau thêm. – nó xoa xoa cái đầu băng bó.
– Này chúng ta xuống canteen đi. Huy, Hoàng, Tuấn đi cùng nhé. – Vy rủ
– Đi chứ. -cả bọn đáp trừ hắn
Chúng nó kéo nhau xuống canteen, ban đầu hắn nhất quyết không chịu đi, Hoàng và tuấn kéo mãi hắn mới ngồi dậy.
Cả đám xuống căn tin thì bị choáng ngợp vì gần như nửa học sinh trong trường đã tụ họp về đây đông đủ..( là vì chuyện gì thì các bạn cũng biết rồi )
Vừa ngồi xuống bàn thì cả đám con gái xúm lại hỏi han ba tên kia người mua nước ,người thì quạt , người thì xin số phone của Hoàng, hỏi họ có bạn gái chưa bla..bla…bla…..
– THÔI ĐỦ RỒI IM NGAY! – nó hét lên
– nãy giờ tôi nhịn đủ rồi đó, các người là con gái sao lại vô duyên vô nợ thế không biết, các người không thấy họ chẳng thèm ngó các người à?
– Mày là con nào, tao thế thì đã sao mày là gì của họ mà to tiếng ở đây chứ?
– Tôi…- nó cũng chẳng biết phải trả lời ra sao, hắn định lên tiếng giải vây thì…….
– Nó không có nhưng tao có .Hoàng là bạn trai tao còn Tuấn là bạn trai Linh thế nào như thế đủ rồi chứ?
Vy dứt câu thì cả đám shock toàn tập kể cả nó và Linh , hai tên kia cũng há hốc kinh ngạc, hắn vẫn thản nhiên ngồi xem chuyện vui.
– đấy là tự mày khẳng định thôi anh Hoàng và anh Tuấn có nhận đâu- một con nhỏ mặt trắng sát tóc nâu lên tiếng
Bốn người kia vẫn còn ngạc nhiên( ai mọi người cũng biết rồi nhỉ) nên chẳng chú ý con nhỏ tóc nâu kia nói gì, Vy thấy tình hình không ổn thì ho lên vài tiếng cả đám mới hoàn hồn lại
– thế nào anh Hoàng cũng không lên tiếng tao thấy mày chỉ ngộ nhận thôi haha nực cười.
– Các cô thôi đi cả bạn gái tôi mà cũng dám đụng vào thật là chán sống rồi đúng không? Nếu các cô muốn nghe thì để tôi lặp lại cho các người nghe ” đúng Trương Trần Ái Vy chính là bạn gái của Trần Khải Hoàng này ai dám đụng vào cô ấy tức là đụng vào tôi nghe rõ rồi chứ”.
Lần này thì còn shock hơn lúc nãy, cả canteen ồ lên, chính miệng chàng hotboy họ Trần tự nhận vy là bạn gái của cậu ta làm cho đám con gái xụ mặt bỏ đi con nhỏ tóc nâu lúc này rất tức tối nhỏ bỏ đi lòng thầm nghĩ ” chờ đó con ranh ạ không phải chỉ có mình mày là tiểu thư đâu tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ..” ( cô ta chính là An Nhiên).
Trở lại bàn tụi nó sau câu nói của Hoàng thì có bốn đứa cộng với 12 con mắt đang xăm xoi gương mặt điển trai kia một lúc sau Hoàng mới lên tiếng vì không chịu nổi nữa
– Mọi người làm sao thế, làm gì cứ nhìn tôi mãi không chán à? Đếm được bao nhiêu lông mi của tôi rồi.
– Hoàng à! Lần đâu Tiên tao thấy mày tự nhận một người con gái nào đó làm bạn gái mày đấy mày có bị sốt không? – Tuấn nói tay thì đưa lên sờ trán thằng bạn
– mày làm cái trò gì thế? Tao thấy vy muốn cứu chúng ta thoát khỏi mấy đứa đó mà bị chúng nó nói thế nên lên tiếng giúp thôi mà
– Thật không đấy? – Hắn nói với giọng điệu nghi ngờ nhìn vào gương mặt điển trai của Hoàng.
– th….thật….
– tội quá đỏ mặt rồi kìa Tuấn,Huy đừng chọc Hoàng nữa haha – Linh lên tiếng cả đám cười phá
– Thôi chúng mày đừng chọc Hoàng nữa tại cậu ấy chỉ muốn nói hộ tao thôi mà – Vy lên tiếng phân bua
– ối…bênh vực nữa kìa haha – nó trêu chọc
– mày…..
– Mọi người ăn gì để tớ đi gọi cho. – Hoàng lên tiếng chữa ngượng cho Vy.
– Cho Vy 1 phần cơm với nước ép cam nha
– Tao với Linh 2 phần cơm, 2 lon coca được rồi.
– Hai người thì sao? -Hoàng quay ra hỏi hắn và nó.
– Sao cũng được – Nó và hắn đồng thanh rồi lại quay ra nhìn nhau không chớp mắt.
– Hai người cũng hợp nhau quá nha – Vy lên tiếng trêu. Còn Hoàng cười cười rồi chạy đi gọi thức ăn.
Tội cho Hoàng người trong canteen thì đông nghẹt, cậu không biết làm sao để vào trong nên đánh liều.
– MỌI NGƯỜI ƠI CHO TỚ VÀO VỚI.
Mọi người dừng lại mọi hoạt động và cậu cũng chen vào được.
( Quay lại bàn nhé)
– Này ai cho anh nói theo tôi hả? – Nó lườm hắn.
– Ai nói? Tắc kè.
-Anh nói ai tắc kè hả đồ sao chỗi.
– Tôi nói cô là đồ tắc kè hả? có tật giật mình.
và thế đấy chiến tranh bắt đầu.
– Thôi hai người cho tôi xin, thức ăn có rồi kìa. – Tuấn lên tiếng can ngăn
Bọn nó ăn uống nói chuyện rất vui vẻ, nó và hắn thì cứ chí chóe với nhau suốt làm tụi kia lăn ra cười đau cả bụng có khi phải lên tiếng can ngăn thì mới yên được một chút. Hoàng và Tuấn cũng rất ngạc nhiên hắn chúa ghét con gái đến gần cơ mà sao giờ lại chí chóe với nó chứ?
Ăn xong chúng nó cùng nhau rút quân, Hoàng với Vy, Linh với Tuấn đi trước trò chuyện rất vui vẻ, còn nó và hắn ở phía sau im phăng phắt, một lúc sau hắn lên tiếng.
– Này giận tôi hả? Hôm nay sao cô im lặng vậy không giống cô thường ngày?
– Vậy anh muốn sao? Muốn tôi gây chuyện với tên sao chỗi anh à?
– Ừ thì…….
Àooooo……………
Hắn chưa nói hết câu thì ai đó ở trên cầu thang đã đổ nước xuống làm nó ước từ đầu đến chân, hắn cố gắng tìm kẻ vừa gây chuyện nhưng hình như đã sắp đặt sẵn. Bốn người phía trước nghe tiếng ồn ào nên quay lại bắt gặp nó người ướt sủng,nó lịm đi, vy và Linh nhanh chóng chạy lại.
– Nhi ơi mày có sao không? -Vy hỏi
– Ối xem kia đầu…. băng ở trên đầu Nhi có vệt đỏ kìa…. máu… máu đó. – linh hoảng hốt.
– Chết tiệt, cô ta mới bị thương hôm qua không thể đụng nước. -Hắn vừa nói vừa cởi áo khoác của mình trùm lên người nó, rồi bế nó lên.
– mọi người về lớp đi, tôi đưa cô ta lên phòng y tế, xin phép hộ tôi và cô ta luôn.
Nói rồi hắn bế nó chạy đi, ở trên tầng 2 Mỹ Linh tức giận vô cùng.
– Đáng ghét, cô ta hết quyến rũ Tường Quân , giờ đến cả Khắc Huy. Trịnh Hoàng Hiểu Nhi hôm nay coi như cô may, cứ chờ đi.
Cái bóng của Mỹ Linh cũng khuất dạng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!