Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh
Chương 110: Phù thủy truyện cổ tích 39
Nơi này tập trung ba công hội thương gia giàu có nhất.
Đứng đầu là Công hội Carter chuyên môn buôn bán nô lệ cùng với những ngành nghề phục vụ đặc biệt liên quan đến nô lệ. Theo như Lâm Y Thần nghe ngóng được, những nô lệ đắt hàng nhất đều thuộc về dị tộc. Về phần các nghề liên quan liền có đấu thú trường, các loại tình sắc giao dịch cùng với nguyên vật liệu thu nhặt từ trên người nô lệ, dạng dạng nôm na tương ứng với buôn bán khí quan như vậy, rất là máu tanh tàn khốc. Nếu như mọi người còn nhớ, vị tiểu thư Catherine đi cùng Talia và Tarina chính là xuất phát từ công hội Carter. Bởi vì có bản gốc ở, Lâm Y Thần không khó nhìn ra, Catherine cùng nam tước Firmance bờ môi tương đối giống.
Xếp thứ hai đó là Công hội Casperine nổi tiếng với các loại nguyên liệu thô quý hiếm. Tất nhiên, nguyên liệu chỉ là một phần nhỏ trong việc kinh doanh của bọn họ nhưng cũng không khó dự đoán lĩnh vực kinh doanh của họ là gì: Chế tác công cụ, dụng cụ cùng những thứ khác như trang sức,quần áo, vật phẩm! Những sản phẩm họ tạo ra được buôn bán, giao dịch cho các quý tộc, thương nhân giàu có. Sở hữu những món đồ xinh đẹp của Công hội Casperine làm những kẻ tự nhận là túi tiền rủng rỉnh luôn cảm thấy tự hào. Đây cũng là công hội mà tiểu thư Mina đang phục vụ.
Vị tiểu thư Socie chưa đợi nam tước Firmance chào hỏi liền bỏ chạy đến từ Công hội Raster. Đây là một công hội tương đối đặc thù bởi bọn họ làm ăn chính không phải với nhân loại mà là dị tộc, trong đó nổi tiếng nhất là tộc Người lùn cùng Quỷ lùn. Người lùn nổi tiếng với những công cụ sắt thép quỷ phủ thần công, rất nhiều thứ bọn họ chế tạo kết hợp với luyện kim sư và phù thủy gia trì khiến cho cuộc sống trở nên nhẹ nhàng mà đơn giản. Quỷ lùn có sức mạnh thần bí cùng với tạo nghệ uyên thâm về kiến trúc luôn là đối tượng mà các quý tộc muốn mượn sức, đáng tiếc là Quỷ lùn chủng tộc này rất khó lấy lòng.
So sánh ra, nam tước Firmance liền có thể tính làm dị loại bởi ông ta thích làm ăn với tất cả những người mà ông ta gặp gỡ. Điều thần kỳ là ông ta lại thực sự thành công!
Đối với ba đại công hội mà nói, muốn tiến công sang một lĩnh vực khác để kiếm được nhiều đồng vàng hơn là một chuyện dường như là không thể. Chưa kể đến việc thu gom tiền tài từ những bần dân đúng là khó khăn vô cùng.
Nói như vậy liền có thể biểu hiện rõ vị trí đặc thù của nam tước Firmance tại nơi này.
“Ngài đang thắc mắc chuyện xảy ra vừa rồi sao?” Lâm Y Thần mỉm cười hơi nghiêng đầu nhìn nam tước Firmance.
Làm ăn lớn như nam tước Firmance hẳn là sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp như vậy, nếu như sai lầm không phải là từ phía nam tước vậy hẳn là những chuyện kỳ quặc kia là vấn đề. Mấy năm gần đây Lâm Y Thần vẫn luôn lưu ý các tiểu thư của thị trấn Fire.
Nói lời nói bất kính, nếu không phải tin tưởng nhân phẩm của nam tước Firmance, Lâm Y Thần thậm chí dám hoài nghi lão này già mà không đứng đắn có quan hệ mờ ám với tất cả các nữ nhân quyền quý của thị trấn Fire, ngay cả con riêng đều làm ra một đống lớn.
Tại sao lại nói như vậy đây?
Bởi vì Lâm Y Thần cuối cùng cũng nghĩ thông rồi. Thật ra nghĩ đến cũng là nhờ nam tước Firmance sở hữu vẻ ngoài thực sự là tương đối đặc sắc!
Xấu đến đặc sắc cũng là ưu điểm, nhất là trong cái trường hợp quái dị này.
Phó cửa hàng trưởng Mina có đôi tai bẹt, dáy tai thô dày và dài giống như nam tước Firmance. Tiểu thư Socie làn da tuy trắng nhưng màu sắc khá là xấu hổ bởi có đốm ban lấm tấm, ở cổ nếu nhìn kỹ có thể thấy dấu hiệu giống cổ nam tước Firmance. Thậm chí còn có rất nhiều người khác nữa, người này sở hữu mũi lệch, người kia mí mắt xếch, người khác nữa là viền môi khuyết một góc… Rất nhiều, rất nhiều.
Bọn họ đều ít nhiều có điểm giống nam tước Firmance bộ phận nào đó.
Một hai người sai lệch có thể không nhìn ra, nhưng khi bọn họ đứng chung một chỗ, thật giống như sai lầm của tạo hóa, đem hình ảnh của nam tước Firmance gieo rắc lên những cô gái xinh đẹp như vậy. Tội lỗi!
Nếu như nam tước Firmance không phải mập mạp mà là một người gầy yếu, tổng hợp những khuyết điểm đó quả thực có thể nói là xấu thảm tuyệt nhân hoàn, xấu không thể chịu nổi!
“Anna tiểu thư biết chuyện gì xảy ra sao?” Nam tước Firmance hướng về phía Lâm Y Thần dò hỏi. “Làm một người làm ăn, ngài có lẽ sẽ thông cảm cho ta lúc này, bất cứ chuyện gì có thể khiến ta thiệt hại về lợi ích đều không được hoan nghênh. Lần này ta bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể chiếm được những món hàng cao cấp quý hiếm đó, nếu như chúng không được mua đi, ta sẽ thiệt hại rất lớn.”
Nam tước Firmance những năm gần đây luôn phải bôn ba khắp nơi kiếm tiền bù đắp cho phí tổn mua tước vị. Về nhà là chuyện tương đối khó khăn, rất nhiều lúc trở về cũng chỉ là một lần đi ngang qua mà thôi, nam tước Firmance đối với chuyện xảy ra tại thị trấn Fire biết đến tương đối ít ỏi.
Đối với câu hỏi của nam tước Firmance, Lâm Y Thần chỉ có thể âm thầm may mắn hỏi trúng tủ. Nếu hỏi những chuyện khác, cô cũng đâu có biết nhiều hơn nam tước Firmance là bao.
“Trước khi trả lời câu hỏi của ngài, liệu ta có vinh hạnh cùng ngài đi dạo chứ?”
Lâm Y Thần ngỏ lời mời.
“Tất nhiên rồi, tiểu thư Anna tôn kính!” Nam tước Firmance mỉm cười đáp lời.
Nếu bỏ qua vẻ mặt lạnh lẽo của nam tước Firmance, Lâm Y Thần có thể coi chuyến dạo chơi này tương đối thành công.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!