Hệ Thống Cải Tạo
Chương 30: Lấy trời làm chăn, lấy đất làm chiếu (Cao H)
Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://truyen4u.net/author/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
#Đọc bản đầy đủ tại WORDPRESS của team :’3
====================
Trêи đỉnh núi trong khu rừng nguyên thủy, một đôi nam nữ ôm hôn nồng nhiệt, đàn ông vốn trời sinh đã có khả năng tự lĩnh ngộ trong phương diện này, mới đầu còn hơi trúc trắc, lúc này anh đã có thể câu lấy môi lưỡi của cô quấy đảo, còn thường ɭϊếʍ láp lên cả hàm răng.
Hai người không kịp nuốt hết nước miếng, nhỏ giọt thành những sợi tơ bạc chảy tràn ra, như ɖu͙ƈ vọng đói khát đã lâu, giờ đây không thể kiềm chế nổi nữa dâng tràn.
Nụ hôn ngấu nghiến qua đi, hai người kề trán bên nhau, nhìn vào đối phương, Mạnh Nhạc Nhạc đột nhiên bắt đầu lôi chuyện cũ ra, mỉm cười mở miệng:
“Anh còn chưa nói, dưa chuột có vị gì?”
Khuôn mặt Phương Tu lại đỏ lên, đây quả thật là lịch sử đen tối nhất đời anh, cô còn tiếp tục được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
“Anh ɭϊếʍ mấy cái vậy? Thấy thế nào? Còn giấu vào túi nữa, là muốn nửa đêm lại lấy ra ‘ăn’ tiếp sao?”
Kinh nghiệm nói cho chúng ta biết, người đàn ông có thành thật cỡ nào, nếu bị ức hϊế͙p͙ tàn nhẫn cũng sẽ vùng lên phản kϊƈɦ, Phương Tu đỏ mặt, trừng Mạnh Nhạc Nhạc, nói:
“Chưa nếm, nhưng hiện tại tôi ‘ăn’ thử là có thể nói cho em biết.”
Vừa nói cũng vừa hôn từ đỉnh đầu Mạnh Nhạc Nhạc xuống dưới, chiếc lưỡi của người đàn ông thô ráp hữu lực không ngừng ɭϊếʍ ʍút̼ trêи da thịt non mềm của cô, đến hai bầu иɦũ ɦσα bự lại càng ngấu nghiến cắn nuốt phát ra tiếng chóp chép rung động. Đôi tay cũng không hề nhàn rỗi, bàn tay bóp nắn làm bầu иɦũ ɦσα như căng tràn, chưa gì đã làm bộ ngực đỏ bừng.
Người nam vùi đầu vào giữa hai иɦũ ɦσα to tướng hết xoa lại nắn, hoàn toàn mất đi dáng vẻ bình tĩnh tự kiềm chế thường ngày, thậm chí có khi hưng phấn quá khích, hàm răng còn cắn mạnh lên núm иɦũ ɦσα đã đứng thẳng, làm cô sướиɠ đến phải kêu lên lớn tiếng.
ɭϊếʍ hôn nóng bỏng chạy dọc xuống dưới, lướt qua bụng dưới còn chút mỡ thừa, một đường tiến thẳng vào nơi mất hồn kia, tư thế hai người từ ôm ngồi bên nhau, giờ đã biến thành thế 69 kinh điển.
Bụi cỏ đen nhánh rỉ mật nước đã được cô cắt tỉa chỉnh tề, nghe nói phụ nữ nhiều lông mu thường có ham muốn mãnh liệt, cũng khá đúng với Mạnh Nhạc Nhạc.
Phương Tu nhìn rốt cuộc cũng nhìn thấy địa phương mình ngày đêm tơ tưởng, lúc này, khu rừng màu đen đã bị từng ngụm nước ɖâʍ lỗ nhỏ hộc ra dính ướt, một vài sợi vẫn ngoan cường dựng thẳng, một số đã ướt sũng dán trêи làn da. Anh dùng đầu lưỡi nhiệt tình ɭϊếʍ lên những nơi lông tóc chưa bị ướt, thế là nước miếng quyện lẫn với ɖâʍ dịch, làm toàn bộ khu rừng dầm dề ướt hết.
Huyệt nhỏ không chịu cô đơn, lại phun ra một đống mật dịch, còn liều mạng mấp máy, mỗi một lần đều bài trừ ra thêm nhiều nước, còn có lớp thịt non như ẩn như hiện động đậy.
Đầu lưỡi to lưu lại dấu vết khắp nơi không buông tha chỗ nào, hung hăng ngậm lấy nụ hồng nhỏ đã sớm bị đẩy ra, ɭϊếʍ láp khu vực hoa tâm chảy ra mật nước, như còn ngại chưa đủ, Phương Tu hít sâu một ngụm, ừng ực ừng ực uống một ngụm ɖâʍ thủy lớn.
“A a a!!!…. Bị… Bị anh hút khô mất…” Huyệt thịt non của Mạnh Nhạc Nhạc bị banh ra, môi lưỡi nóng như lửa nghiền ép mạnh mẽ hút ngoài cửa huyệt, thứ bị hút đi không chỉ có một đống nước ɖâʍ, mà như còn cả đầu óc đã mềm nhũn của Mạnh Nhạc Nhạc, vách tường mềm mại đã thít chặt, không ngừng co bóp, Mạnh Nhạc Nhạc lại không nhịn được run run rẩy rẩy phọt ra nước ɖâʍ, phun thẳng tắp vào trêи mặt Phương Tu.
“Thật mẫn cảm…. Tôi nếm được rồi, có chút tanh, nhưng vị ngọt càng nhiều hơn, Nhạc Nhạc, nước ɖâʍ của em uống rất ngon…” Phương Tu ngẩng đầu, trêи mặt vương đầy dịch thể nóng hổi cô vừa phun ra, anh còn nghiêm trang miêu tả lại mùi vị, lần này đổi thành Mạnh Nhạc Nhạc bụm mặt không dám nhìn anh nữa.
Anh chàng này, sao phải tích cực như vậy làm gì!!
Hơn nữa anh nói thì nói nhưng cũng không rời khỏi lỗ nhỏ quá xa, bờ môi cử động còn có thể đụng tới hai mảnh trai thịt, khi nói chuyện phả ra hơi thở đều thổi vào bím cô.
Mạnh Nhạc Nhạc bị kϊƈɦ thích đến toàn thân ngứa ngáy, không nhịn được mà dứ cửa mình sán lại bên miệng anh, hai chân cong lên, kẹp lấy đầu Phương Tu thật chặt.
Anh bị dáng vẻ lên cơn nứиɠ của cô chọc cười, cũng không trêu đùa nữa, lại lần nữa nằm sấp xuống ɭϊếʍ ʍút̼, lúc này cũng không còn chỉ thỏa mãn với việc uống ɖâʍ thủy, mà còn với đầu lưỡi vào tận trong ɦσα ɦuyệt trúc trắc, lưỡi to thô ráp cọ lên lớp thịt non bóng loáng trơn trượt, đầu lưỡi vừa chui vào động thịt đã quấy loạn lên.
“A a… Đi vào…. Chậm một chút…. Ưm……” Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được lớn tiếng kêu rêи hừ hừ, không cam lòng mình mà lại bị một lão xử nam ɭϊếʍ láp đến vừa sướиɠ vừa ngứa, chỉ biết kêu to.
Thấy ƈôи ȶɦịt to tướng cứng rắn thẫm màu cứ lẳng lơ đung đưa trước mắt, cô ɭϊếʍ ɭϊếʍ khóe miệng, bắt lấy dùng tay vỗ về chơi đùa, quy đầu lớn phun ra dịch nhầy, mà một tay cô còn không thể nắm hết thân gậy đã nổi đầy gân xanh giật giật.
Mạnh Nhạc Nhạc thò lại gần ngửi ngửi, nóng hổi, nhưng cũng không có mùi gì lạ, đại quy đầu cảm giác được sự chơi đùa nghịch ngợm cùng cái nhìn chăm chú, lại hung hăng giật lên 2 cái.
Cô vươn đầu lưỡi, ɭϊếʍ láp dọc theo đầu nấm, khác với sự tùy tiện trước kia, lần này Mạnh Nhạc Nhạc ɭϊếʍ rát cẩn thận, mỗi một khe hở, mỗi một đường rãnh đều bị đầu lưỡi mềm mại chăm chút đến.
Rốt cuộc đã làm toàn bộ gậy thịt lớn ướt nhẹp, Mạnh Nhạc Nhạc mở miệng nhỏ, ngậm lấy toàn bộ quy đầu như ăn kẹo ʍút̼ vậy.
“Hừm…” Phương Tu không nhịn được khẽ rêи lên.
Loại cảm giác làm hô hấp của người đàn ông phải biến hóa theo từng động tác của mình thật sự rất thích thú, Mạnh Nhạc Nhạc ngậm lấy quy đầu to tướng ʍút̼ vào thật mạnh, đầu lưỡi đè lên lỗ chuông ɭϊếʍ láp, chiếc gậy này quá lớn, miệng nhỏ của cô chỉ có thể ăn một nửa, rồi dùng tay nhỏ cầm lấy nửa còn lại mà di động trêи dưới, đôi khi nuốt vào quá sâu, đống lông chim thô cứng hỗn độn cũng sẽ cọ lên mặt cô.
Phương Tu không ngừng dùng ngón tay cắm rút trong lỗ ɖâʍ, mở rộng nơi chặt chẽ kia ra, khi lìn nhỏ rốt cuộc đã có thể chứa được 3 ngón tay thô dài cùng ra cùng vào, rốt cuộc anh cũng rút gậy thịt từ trong cái miệng ướt át của cô gái ra, xoay người, ghì chặt thân trêи Mạnh Nhạc Nhạc, ngón tay vừa lấy ra đã lại hung hăng mài ép trêи âʍ ɦộ.
“A, không cần…. Ưm…..” Mạnh Nhạc Nhạc bị kϊƈɦ thích đến rêи lên.
Nhưng anh không hề dừng lại, ƈôи ȶɦịt thô dài thay thế ngón tay, mạnh mẽ cắm phập vào lỗ . . .
.
(Đọc bản đầy đủ 2550 chữ tại WordPress nhoa ~ :3)
.
.
Rải suốt từ trêи đỉnh núi 2000m đến chân núi, tưới cả vào tán cây, cả vào đá tảng, cứ như vừa có cơn mưa dầm đổ xuống.
Quả thực làm người ta không khỏi miệng đắng lưỡi khô, đỏ mặt không chịu nổi.
==================
16.01.2021
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!