Hệ Thống Chưởng Môn - Chương 19: Tà Tộc vây thành
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Hệ Thống Chưởng Môn


Chương 19: Tà Tộc vây thành


Diệp Thần vốn là một người ở Địa Cầu, tự nhiên biết rất rõ tầm quan trọng của việc động viên, nâng cao sĩ khí trước khi ra chiến trường a.

Thật ra thì Diệp Thần cũng không phải hoàn toàn không có cửa thắng, đệ tử Ma Vân Môn tuy rằng chỉ có một ngàn người, thế nhưng còn có hơn một ngàn con Linh thú a, ở trong số đó Linh thú cấp ba còn có hơn ba mươi con, Linh thú cấp hai có hẳn hơn hai trăm con, còn lại thì tất cả đều là Linh thú cấp một.

Linh thú nhiều như vậy, thực lực tuyệt đối là không thể khinh thường được a.

“Tạp Tắc Nhĩ, ngươi chắc là biết, giết chết Tà Tộc tu vi của ngươi liền có thể tăng lên a.” Diệp Thần mỉm cười nhìn Hắc Long Tạp Tắc Nhĩ.

Tạp Tắc Nhĩ liếm cái mồm đuổi con ruồi một cái, “Hắc hắc, chủ nhân, ta biết nên làm như thế nào khà khà, ngươi cho ta Linh khí thượng phẩm, tăng thêm Long tộc huyết mạch của ta, ở trong hàng ngũ Nguyên Anh kỳ, ta cơ hồ là vô địch a, thằng nào tới ta đánh rắm cho cái cũng phải giật mình a…(chém gió vãi cả nồi =)))”

Việc này Diệp Thần cũng không có chất vấn, bởi vì thần thông Long Huyết Biến này Hắc Long cũng biết.

Hơn nữa, Long Huyết Biến của Diệp Thần là cấp hai, mà Hắc Long Tạp Tắc Nhĩ thì Long Huyết Biến, là cấp bốn! chạy té khói thì đố thằng nào dồn a…

Long Huyết Biến cấp bốn, tốc độ, phòng ngự, cảm giác, công kích của Hắc Long Tạp Tắc Nhĩ đều sẽ đề cao gấp mười hai lần, phối hợp thêm Linh khí thượng phẩm, quả đúng là ít có tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào có thể là đối thủ của hắn, hơn nữa nếu mà đua tốc độ a, chỉ sợ rằng hắn chạy được môt trăm mét tên kia khéo mới bò ra được tám chín mét là cùng.

Thông qua truyền tống trận, từng nhóm đệ tử tiến về Ma Vân thành, mấy người Diệp Thần, Hắc Hỏa, Tạp Tắc Nhĩ, Thiên Thi tự nhiên là nhóm đầu tiên tiến đến Ma Vân thành.

Vừa mới đến Ma Vân thành, Diệp Thần cũng thấy được tình huống tương đối khó giải quyết, Du Long trận tuy rằng lợi hại, nhưng chỉ có thể đối với Nguyên Anh kỳ trở xuống mới có tác dụng, nếu mà đối mặt với Tà Tộc cấp năm vậy thì đúng là không coi vào đâu a.

Vừa mới đến Ma Vân thành, Triệu Vô Thường người đầy bụi đất chạy tới, thấy người là Diệp Thần, trên mặt hiện ra mấy phần sợ hãi lẫn vui mừng, “Môn chủ đại nhân, ngươi đã đến rồi a, Ma Vân thành là bỏ đi hay vẫn là thủ a! Quân đội của Da Lỗ Đặc đã tập kết thành năm cái doanh, hơn nữa còn đang không ngừng tập kết.”

Năm cái doanh?

Một cái doanh của Tà Tộc là một ngàn người, Diệp Thần lại nhận được tin tức tới, thời gian ngắn như vậy, Da Lỗ Đặc vậy mà liền tập kết thành năm cái doanh, tốc độ cũng quá nhanh.

“Thủ?” Diệp Thần cười lạnh một tiếng, “Tại sao chúng ta phải thủ, mà không phải chúng ta đi đánh?”

Diệp Thần vừa nói lời này ra, Triệu Vô Thường, Hắc Hỏa, Thiên Thi đều ngẩn cả người ra, “Môn chủ đại nhân, ngươi xác định, là chúng ta đi tấn công? Cái này a không khác với lấy trứng chọi đá là mấy a.”

Diệp Thần lắc đầu, nói: “Không, chỉ cần ta cùng với Hộ phái trưởng lão cùng đi, các ngươi thủ thành là được rồi.”

Nghe được lời nói này của Diệp Thần, mấy người bọn hắn liền càng thêm khó hiểu, thế nhưng Diệp Thần cũng không có tính toán giải thích cho bọn hắn, hắn chỉ cần để bọn hắn nhìn thấy chiến quả là được rồi.

Đối với người môn chủ Diệp Thần này, Thiên Thi, Hắc Hỏa có một loại tin tưởng vô điều kiện, một người có thể khế ước được nhiều Linh thú như vậy, thậm chí cả Hắc Long cấp bốn trung kỳ. Đây tuyệt đối không phải một người tu sĩ Kết Đan kỳ có thể làm được.

“Môn chủ, chúng ta biết pháp thuật của ngươi thông thiên, nhưng vẫn là có nhiều cẩn thận hơn, không nên tùy tiện mạo hiểm.” Hắc Hỏa tình ý sâu xa nói (nói ra lời nói thành khẩn:))).

Đối với mấy người Hắc Hỏa mà nói, Diệp Thần đều là đại ân nhân của bọn họ, bất kể là trận đối khàng với Tà Tộc cách đây không lâu, đánh tan Tà Tộc, sau đó còn là lúc đối mặt với Vạn Kiếm Tông, ra mặt giải quyết đám vô liêm sỉ Vạn Kiếm Tông kia, đều khiến mấy người Hắc Hỏa phi thường cảm kích Diệp Thần.

Diệp Thần gật gật đầu, cười nói ra: “Yên tâm, chỉ là Tà Tộc mà thôi, không đáng gì!”

“Triệu Vô Thường, ngươi tới đây nói một chút, tình hình quân đội của Tà Tộc bây giờ ra sao.” Diệp Thần thu hồi dáng tươi cười, trở nên nghiêm túc lên.

Làm đệ nhất sát thủ Hoa Hạ, không chỉ thực lực rất mạnh, trí tuệ, cũng không phải người bình thường có thể so sánh được.

“Bây giờ đã tập kết làm năm cái doanh, năm cái doanh đã bao vây Ma Vân thành, Đông Nam Tây Bắc bốn phía tự nhiên là có một quân đội doanh, hơn nữa mỗi một cái doanh đều có Tà Tộc cấp bốn trấn thủ.”

Một cái doanh khác, trú đóng ở Hắc Thủy Thành cách Ma Vân thành chúng ta khoảng hơn trăm dặm, còn có càng nhiều quân đội đang tập kết ở Hắc Thủy Thành, Da Lỗ Đặc lần này hẳn là chuẩn bị đem cả sư đoàn của hắn điều động đến.

Nghe được thông tin của Triệu Vô Thường, Diệp Thần không khỏi nhíu mày, xem ra tình huống này cũng không phải rất lý tưởng.

“Tuy nhiên cũng không đặc biệt hỏng bét, lúc trước thấy Hắc Thủy Tông Hắc Thủy Thành thỉnh thoảng quấy rồi doanh phía dông của Tà Tộc, giống như là đang kiến tạo cơ hội cho chúng ta, để chúng ta từ phía đông bỏ chạy.” Triệu Vô Thường tiếp tục nói.

Diệp Thần thở sâu, Hắc Thủy Tông? Ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ có thực lực cùng với Luyện Thi Tông chênh lệch không nhiều, huống chi là Hắc Thủy Tông bị Tà Tộc đánh cho thành tàn phế, chỉ sợ tác dụng không được bao nhiêu.

Thế nhưng, nếu Hắc Thủy Tông đang ở phía đông, vậy hắn trước hết đi phía đông, một ngàn Tà Tộc? Thêm một tên Tà Tộc cấp bốn, đội hình không phải là cùng Vạn Kiếm Tông lúc trước không khác nhau mấy sao?

“Chờ đấy mà xem kịch vui đi, ở lúc Da Lỗ Đặc còn chưa có tập kết đầy đủ sư đoàn, ta liền đánh cho hắn trở tay không kịp.” Diệp Thần khóe môi mở ra nụ cười âm hiểm, mang theo Tạp Tắc Nhĩ, rời đi Ma Vân thành.

Ra khỏi Ma Vân thành, Diệp Thần hướng phía đông mà đi, đi chưa đến mười dặm, liền thấy lính gác Tà Tộc.

“Tạp Tắc Nhĩ, ngươi cầm lục sắc Pháo Laser phải hướng về nơi có nhiều người mà công kích, về phần ta, sẽ cho những tên Tà Tộc cấp hai, cấp ba kia điểm danh khừ khừ khừ.”

Lục sắc Pháo Laser, không có yêu cầu tinh chuẩn giống như súng ngắm, lấy tu vi cấp bốn trung kỳ của Tạp Tắc Nhĩ, muốn học sử dụng được, cũng không khó khăn.

“Được.” Tạp Tắc Nhĩ nặng nề gật đầu, Diệp Thần thì lấy ra Lục sắc Súng ngắm, sau khi súng ngắm được thăng cấp, tầm bắn, xạ tốc, uy lực đều tăng lên trên diện rộng, cho dù là Tà Tộc cấp ba, không cẩn thận cũng sẽ mất mạng.

Diệp Thần cũng không sốt ruột, nơi này có hơn mười tên Tà Tu cấp một làm lính gác, trước tiên tất nhiên là phải giải quyết những tên lính gác này mới được.

Súng ngắm, nhắm chuẩn!

“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp một, đạt được 27 điểm kinh nghiệm, 10 điểm tích lũy.”

“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp một, đạt được 29 điểm kinh nghiệm, 10 điểm tích lũy.”

“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp hai, đạt được 317 điểm kinh nghiệm, 100 điểm tích lũy.”

Hơn mười tên lính gác Tà Tộc, cộng thêm một tên đội trưởng là Tà Tộc cấp hai, nhóm lính canh này đang nhàn rỗi, có đứa còn đang ngáp, có đứa còn đang bắt chuồn chuồn, đứa thì đang đi câu cá trên cạn, đứa thì còn đang bắt kiến chơi…, đang vui vẻ thế nhưng không hiểu tình huống tiếp theo như thế nào, bị Diệp Thần ở xa ngoài mười dặm toàn bộ cho giết chết.

Chủ yếu nhất là, sau khi lần lượt bị giết chết, bọn họ còn không có phát hiện ra hung thủ là ai, cũng không kịp phóng ra đạn tín hiệu.

“Chủ nhân, lợi hại a!” Tạp Tắc Nhĩ vỗ tay bảo hay.

Diệp Thần phất phất tay, “hây a bình thường thôi a, trước đây khi anh chạy vào trong rừng, thi thoảng bắn vài con chim nướng ăn chơi…nên thạo tay ấy mà, mà thôi tiếp tục đi săn”, tiếp tục tìm lính gác Tà Tộc a,

“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp một, đạt được 25 điểm kinh nghiệm, 10 điểm tích lũy.”

“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp một, đạt được 29 điểm kinh nghiệm, 10 điểm tích lũy.”

Dưới họng súng của Diệp Thần mỗi một người của Tà Tộc bị mất mạng, sau khi xử lý ước chừng hơn bốn mươi người, rốt cuộc mới có người phát hiện ra bất thường.

Sau đó lập túc có môt trung đội Tà Tộc chạy tới.

Biên chế quân đội của Tà Tộc, một tiểu đội có mười người, một trung đội có trăm người, một đại đội có năm trăm người, một doanh là một ngàn người, sư đoàn là một vạn người, quân đoàn là mười vạn người, đơn vị lớn nhất chính là quân đoàn, trở lên chính là nguyên soái thống soái tam quân, chưởng quản tất cả quân đội.

Một trung đội mới đi tới này, trung đội trưởng lại là một tên Tà Tộc cấp ba

Phải biết rằng, Tà Tộc cấp ba thế nhưng là tương đương với tu sĩ Kết Đan kỳ, cũng chỉ có thể đảm nhận một chức vị trung đội trưởng, cái này không khỏi cũng quá đại tài tiểu dụng (người có chí lớn lại đi làm những việc nhỏ).

P/S: Các đạo hữu muốn trong tối nay có thêm 1 chương nữa hoặc 2 hoặc ba thì cứ 1 chương 5 kim phiếu nha, mình sẽ ngồi đém kể từ khi post chương này, chương càng về sau càng hay:))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN