Hệ Thống Chưởng Môn - Chương 44: Pháp thuật hệ không gian
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Hệ Thống Chưởng Môn


Chương 44: Pháp thuật hệ không gian


Diệp Phong và Tiêu Trảm Thiên cùng nhau đi lên trên lôi đài.

Tiêu Trảm Thiên tà áo trắng tung bay, tay cầm Huyền Băng Trọng đao, một luồng uy áp kinh sợ toả ra bốn phương.

Tiêu Trảm Thiên giống như Hàn Yên Nhu, đều chỉ có duy nhất một loại thuộc tính chính là Băng hệ.

– Xuất kiếm đi, nếu ngươi không xuất kiếm sẽ không có cơ hội nào nữa.

Tiêu Trảm Thiên nhạt nhẽo mở miệng

Diệp Phong lắc đầu:

– Muốn ta xuất kiếm sao, ngươi hãy thể hiện ra thực lực của mình đi, để cho ta nhìn thấy, ngươi có đủ tư cách để cho ta xuất kiếm hay không.

Diệp Phong vừa nói ra lời này, đừng nói gì đến người khác, ngay chính Diệp Thần đây đều cảm thấy giật mình lấy làm kinh hãi mà trố hết cả mắt ra nhìn.

Thật ra thì Diệp Thần cũng không hiểu rõ thực lực của Diệp Phong bây giờ như thế nào, bởi vì sau khi để Diệp Phong tấn cấp Kết Đan kỳ, Diệp Thần còn chưa nhìn thấy Diệp Phong ra tay bao giờ.

– Được, rất tốt, nếu ngươi đã muốn như vậy, chúc mừng ngươi, ngươi sẽ mất đi cơ hội rút kiếm của mình.

Tiêu Trảm Thiên đã bị Diệp Phong “chọc chọc” cho tức giận.

Cầm lên Huyền Băng Trọng đao chém ra một một đao, một đạo băng phách trảm xuất hiện, thế như chẻ tre hướng Diệp Phong bay đi.

Diệp Phong không nhúc nhích, chỉ là linh lực ở trên người lưu chuyển, xuất hiện một tấm khiên màu vàng kim ngăn ở trước người.

“Bành!”

Một cảnh tượng xuất hiện khiến cho tất cả mọi người phải khiếp sợ, công kích của Tiêu Trảm Thiên sắc bén như vậy, lại bị bề mặt của tấm khiên nho nhỏ màu vàng kim chặn lại.

Mọi người đều biết Kim Thuẫn thuật kia là pháp thuật hạ phẩm trung cấp, Diệp Phong chỉ dùng có pháp thuật hạ phẩm trung cấp chặn lại một kiếm của Tiêu Trảm Thiên.

– Quả nhiên có chút môn đạo, lại đến.

Tiêu Trảm Thiên hét lớn một tiếng, ở trên Huyền Băng Trọng đao, băng khí vờn quanh, vậy mà có một con băng long bay ra khỏi lưỡi đao nặng nề của hắn.

Khóe môi Diệp Phong hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, một đạo Thủy Mạc Thuật ngăn ở trước người.

Thủy Mạc Thuật? Thủy Mạc Thuật hạ phẩm sơ cấp?

Tất cả mọi người đang vây xem ngây cả người, Diệp Thần cũng trợn mắt mà nhìn, Diệp Phong đang định làm gì đây?

– Hắn chính là đang đi tìm cái chết a, lấy Thủy Mạc Thuật ngăn cản Băng Long thuật, cục diện này chắc chắn hắn phải chết không thể nghi ngờ.

– Diệp Phong cũng quá ngu a, nếu hắn tiếp tục dùng Kim Thuẫn thuật mà trước đó vừa mới dùng xong, nói không chừng còn có thể phòng ngự được một chút, dùng Thủy Mạc Thuật, một cơ hội nhỏ nhoi hắn cũng đều không có.

Thế nhưng, ngay sau đó, tất cả mọi người lại phải trợn to mắt lên mà nhìn, bởi vì trong nháy mắt Băng Long tiếp xúc tới Thủy Mạc, Thủy Mạc hóa thành Băng Mạc, vậy mà có thể ngăn Băng Long ở bên ngoài.

– Oa! Thật lợi hại, vậy mà có thể nghĩ tới lấy Thủy Mạc hấp thu khí hàn của Băng Long, Thủy Mạc hấp thu hàn khí, làm giảm đi uy lực của Băng Long, ngay sau khi hấp thu hàn khí, Thủy Mạc biến thành Băng Mạc, dĩ nhiên là cũng có lực phòng ngự không tệ, hơn nữa Băng Long đã bị hấp thu hàn khí, uy lực hạ thấp, dĩ nhiên không phá nổi phòng ngự của Băng Mạc.

Lạc Thiển Nguyệt tự lẩm bẩm:

– Vận dụng pháp thuật tuyệt diệu đến như thế, Diệp Phong này, vô cùng ghê gớm a.

Diệp Thần mặc dù không có nghĩ nhiều như Lạc Thiển Nguyệt, nhưng cũng đang ngạc nhiên với cách vận dụng pháp thuật của Diệp Phong.

Tiêu Trảm Thiên liên tiếp công kích đều bị Diệp Phong dùng pháp thuật hạ phẩm hóa giải, hắn dĩ nhiên là vô cùng khó chịu, Huyền Băng Trọng đao lần nữa vũ động.

“Hàn Băng Địa Ngục!” Tiêu Trảm Thiên quát một tiếng chói tai, Huyền Băng Trọng đao đang ở trong tay đột nhiên bay lên rồi rơi xuống cắm vào giữa lôi đài, toàn bộ lôi đài bị đông cứng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

– Đại Lực Kim Cương, mở!

Tiêu Trảm Thiên lại quát ra một tiếng chói tai nữa, dùng Hàn Băng Địa Ngục phong trận, sau đó dùng thần thông đối phó Diệp Phong.

Mở ra thần thông, trong tay Tiêu Trảm Thiên lần nữa xuất hiện Huyền Băng Trọng Đao, được thần thông gia trì, hắn xông về phía Diệp Phong

Lông mày Diệp Phong nhíu lại, linh lực trong cơ thể phun trào, liên tục phóng ra sáu đạo tường đất, che kín đường đi của Tiêu Trảm Thiên, ngay sau đó, lại sử dụng Thủy Mạc Thuật.

Ở dưới hàn khí của Hàn Băng Địa Ngục, Thủy Mạc Thuật vừa xuất hiện, ngay lập tức biến thành băng.

– Dùng Thủy Mạc Thuật đông kết tường đất, một bức tường đất cứ như vậy đóng băng, lực phòng ngự càng thêm kinh người.

Lạc Thiển Nguyệt kinh ngạc.

Ngay sau đó, Diệp Phong dùng sáu mặt của bức tường vàng vây quanh ép Tiêu Trảm Thiên.

Tiêu Trảm Thiên dưới sự gia trì của thần thông, chút ấy phòng ngự, dĩ nhiên không làm khó được hắn.

Thế nhưng, Diệp Phong công kích vẫn chưa dừng lại, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện số lượng lớn vẫn thạch.

Lạc Thạch thuật!

Loại công kích này mặc dù uy lực không tệ, nhưng rất khó trúng đích, dù sao tốc độ vẫn thạch rơi, làm sao có thể so với tốc độ của tu chân giả.

Nhưng mà, Tiêu Trảm Thiên bây giờ đang bị mắc kẹt ở chỗ đó, hắn căn bản không có biện pháp né tránh, chỉ có thể đón đỡ Lạc Thạch thuật.

“Bành!”

“Bành!”

“Bành!”

Vẫn thạch liên tục rơi đập xuống, tuy Tiêu Trảm Thiên có thần thông bảo vệ thân thể, nhưng dưới cục diện bị mặc cho người đánh một cách thụ động như vậy, vẫn khiến cho hắn vô cùng khó chịu,

Sau khi Lạc Thạch thuật chấm dứt, lại có từng viên hỏa cầu từ trên trời rơi xuống, uy lực của hỏa cầu trong phạm vi của Hàn Băng Địa Ngục tuy bị giảm xuống, nhưng cũng có thể thành công đập vào trên vẫn thạch, hòa tan vẫn thạch thành dung nham.

Hỏa Cầu Thuật liên tục rơi xuống, ở dưới dung nham không thể đông kết lại, cho dù trên thân mang theo thần thông, Tiêu Trảm Thiên cũng không dám tiến vào trong dung nham.

Ngay sau đó phối hợp Lạc Thạch thuật với Hỏa Cầu thuật, làm cho số lượng dung nham liên tục tăng nhanh, lên cao, không gian dành cho Tiểu Trảm Thiên càng ngày càng nhỏ.

Hàn Băng Địa Ngục của Tiêu Trảm Thiên ngược lại giúp Diệp Phong, khiến Diệp Phong có thể rất dễ che kín đường lui của Tiêu Trảm Thiên.

Tiêu Trảm Thiên cũng ý thức được tình uống không ổn, bây giờ muốn thu hồi lại Hàn Băng Địa Ngục, thì đã muộn.

“Hừ, là ngươi ép ta, nếu như ngươi chết, cũng không trách ta được.” Tiêu Trảm Thiên hừ lạnh một tiếng.

Ở xung quanh thân thể của hắn, vậy mà xuất hiện một tầng sương trắng, sương trắng bình thường, tuy nhiên bên trong lại có một loại khí thế kinh người.

“Băng Chi Áo Nghĩa: Bạch Sương Phá Giáp!”

Tiêu Trảm Thiên khẽ quát một tiếng, một đạo ánh đao sương trắng bay ra ngoài.

Ánh đao sương trắng nhìn qua thì rất bình thường, thế nhưng lúc chạm vào tường băng, vậy mà trực tiếp chém một nhát.

Tất cả phòng ngự đều không cản nổi một kích này của Tiêu Trảm Thiên.

– Trẻ tuổi như vậy mà đã có thể lĩnh ngộ được lực lượng áo nghĩa, không hổ là một trong ba vị thiên tài của Lạc Nhật Phủ, trận chiến này, đã không còn hồi hộp chút nào.

Lạc Thiển Nguyệt lắc đầu.

– Công kích thật mạnh!

Diệp Thần giật nảy cả mình, công kích áo nghĩa? Đây là lần đầu tiên Diệp Thần nghe tới, vậy mà lại có thể có một loại công kích như thế này.

Thân thể Diệp Phong liên tiết lui về phía sau, hắn liên tục sử dụng lá chắn kim loại, lá chắn bằng đất, lá chắn gió, thế nhưng vừa mới chạm tới đao quang sương mù kia, liền tực tiếp vỡ vụn, không có tác dụng một chút nào.

– Không cần chống cự, ở trước mặt áo nghĩa, cho dù có thi triển thần thông cũng không ngăn cản được, chớ nói gì đến những pháp thuật này của ngươi.

Tiêu Trảm Thiên lạnh lùng nhìn lấy Diệp Phong:

– Nhận thua đi!

Nhận thua?

Vẻ mặt của Diệp Phong khó coi, lập tức hừ lạnh một tiếng:

– Ngũ hành dung hợp, không gian bình phong!

Lập tức, năm loại linh lực có thuộc tính khác nhau cùng nhau dung hợp lại, vậy mà Diệp Phong đã tạo ra ở trước người một cái không gian bình phong.

– Pháp thuật hệ không gian, điều này… điều này sao có thể? lại có người còn có thể thi triển ra pháp thuật hệ không gian.

Trên vẻ mặt quyến rũ của Lạc Thiển Nguyệt tràn đầy chấn kinh.

Nàng là người của Hiên Viên Tông, cho nên kiến thức cũng không tệ lắm.

Ngũ hành là thuộc tính cơ sở, từ thuộc tính ngũ hành, sinh sôi ra tam đại thuộc tính biến dị, chính là Phong, Lôi, Băng!

Lại từ những thuộc tính cơ sở ấy, dung hợp diễn hóa ra tứ đại thượng vị thuộc tính, hắc ám, không gian, sinh mệnh và quang minh.

Tu chân đại lục chỉ lấy ngũ hành thuộc tính làm cơ sở và ba loại thuộc tính biến dị, về phần tứ đại thượng vị thuộc tính kia, cơ hồ có thể nói là vạn năm khó tìm nhất.

Tất cả thuộc tính đều từ thuộc tính ngũ hành dung hợp diễn hóa mà ra, ngũ hành tạp linh căn, cũng coi như là có được toàn bộ thuộc tính linh căn, thế nhưng là…điều này không có nghĩa là ngũ hành tạp linh căn có thể thi triển ra tất cả thuộc tính pháp thuật.

“Chặn!”

P/S: Ủng hộ nha mọi người, click ta thích nào, truyện này miêu tả đánh nhau rõ quá đi, ban căng… =))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN