Hệ Thống Cực Phẩm - Chương 198: Thích làm cướp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Hệ Thống Cực Phẩm


Chương 198: Thích làm cướp


7 người, mỗi ngày chống đẩy trăm cái, chạy quanh khu căn cứ trăm vòng, đu xà, tập tạ tùy ý, thời gian nghỉ rút ngắn xuống còn 6 tiếng cả ăn uống.

Mỗi ngày đều sẽ hoạt động đều như vậy.

Còn ban đêm, tất nhiên là đi làm đạo tặc rồi.

Vốn thì nó trở thành việc tất yếu phải làm của 5 người kia, bây giờ hai người hắn nhập hội thêm vui.

Từ lúc mọi người đều có tu vi thì ai cũng phải nể hắn. Dù chưa thấy hắn trực tiếp chiến đấu nhưng nếu Tịnh Tuyết đã cường đại như vậy, thì hắn chắc còn phải mạnh hơn. 

Hệ thống phòng thủ tự động được khởi động, cả 7 người mới bắt đầu bí mật rời đi.

Không rõ tình hình bên ngoài có bao nhiêu tên trinh sát phe địch nên bí mật là an toàn nhất.

Để chắc chắn hơn, hắn dùng Ẩn thân thuật lên tất cả.

Cả nhóm trong im lặng mà dạ hành, men theo những lối mòn tìm tới được một căn cứ của địch.

“Đúng là một trời một vực mà”Yasuo nhìn cái căn cứ còn muốn đồ sộ gấp 10 so với căn cứ hiện tại của bọn hắn không khỏi cảm thán.

-Lú trước có khoảng gần 100 tên, nhưng đã bị điều động đi khoảng 70 tên chia ra chiếm đóng những căn cứ khác của ta nên số lượng ở đây chỉ còn 30 tên.

– 30 tên!!!

Nghe Yasuo nói làm tưởng hắn còn sợ, ai ngờ…

-Hình như có hơi ít…

-Khụ, khụ…..

Phi Long sắp nhịn không nổi nữa, cái gì mà ít, 30 tên Thiên Sứ mà hắn còn chê ít sao.

-Được rồi, mọi người cứ từ từ mà lấy đồ, ta đi vui chơi một chút.

Yasuo nói xong thì cũng mất hơi.

-Hi vọng là cậu ta không chơi quá đà a…

Trọng Hiếu than thở, mạnh quá cũng là một vấn đề chăng???

Thân ảnh ma mị nhanh đến không tưởng, đi tới đâu đầu rơi máu chảy đến đó, không hề phát ra một chút âm thanh nào.

Như này cảm giác mới giống phim hành động a, sự im lặng chết chóc đến rợn người.

Yasuo càn quét một loạt.

– Xong 30 tên, cảm giác giết người, người không biết quỷ không hay là như vậy sao.Rất thú vị ah,xem ra ta rất có phong thái làm cướp.

Chỉ là, không biết chui từ đâu ra một tên thứ 31, hắn nhìn tràng cảnh máu me mà như muốn nhấn ngay còi báo động.

Phụp….

Thanh Katana chém lìa tay hắn, 1 kiếm xuyên đầu, khiến não tên kia văng ra tung tóe, nhìn rất ghê rợn.Máu me be bét bắn lên.

-Moe. Đau tim quá main, lần sau đừng xuất hiện bất thình lình như vậy, ta lỡ tay đâm ngươi hơi quá.

Cũng may là hắn kịp thời giết tên này a.

Ở dưới kia, 6 người đi tới đâu thấy xác chết la liệt, kẻ mất đầu, đứt thân, chân tay bị chém đứt hết, máu me vô cùng kinh khủng.

Tìm đến phòng chỉ huy thì thấy hắn đang ngồi huýt sáo trông rất thoải mái nha.

-Những tên này, đừng nói một mình xử hết nha…

– Các ngươi nói có 30 mà ta giết đến 31 tên a.

Yasuo không trả lời mà quay ra phàn nàn.

Tốt nhất không nên tranh cãi với hắn về vấn đề này nữa.

– Chúng ta cũng nên làm nhiệm vụ chính đi thôi.

Liên Hoa nhắc nhở, mọi người cũng chia nhau ra mà càn quét tài nguyên, từ vũ khí, quân trang đến quân lương.

Đây là lần đầu họ thỏa sức vơ vét, giết người cướp của thực sự.Phải càn bằng sạch ah.

Nhanh chóng dọn dẹp rồi cả đám rút lui.

Tốt nhất không nên ở lại quá lâu.

Cả nhóm trở về căn cứ, vui, sảng khoái, thực sự quá sảng khoái.

-Có khi lũ trinh sát còn chưa biết chúng ta vừa diệt căn cứ của chúng nữa chứ.

Phi Long cười ha hả nhìn mọi người.

– Có nên báo lại chiến tích lần này không???

Bích Diệp nói, khiến 4 người kia cảm thấy khó chịu ấm ức đôi phần.

-Sao vậy mọi người???

Tịnh Tuyết nhìn vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ gì nữa này nghi hoặc.

– Có thể 2 người không biết, nhưng nếu không phải có 2 người, thì lần trước là bọn họ đến hốt xác chúng ta.Còn nữa, căn cứ này đã luôn bị bỏ rơi, chúng ta có tỉ lệ tử vong cao nhất nên chẳng ai muốn ở lại, vậy nên chúng ta là tự cung tự cấp a, cũng chẳng còn được viện trợ thứ gì nữa.

– Vậy tốt.

-Là sao, Yasuo???

-Khỏi báo, chúng ta bây giờ hoạt động độc lập nên chẳng cần đáp ứng bọn họ yêu cầu gì.

Sau đó thì hắn trực tiếp thiết kế thêm những dàn pháo cao xạ, lazer, chỉnh sửa lại kết cấu tường thành phòng thủ, bố trí thêm những ụ pháo tầm trung và tầm gần.Mà kinh khủng hơn là, căn cứ được bố trí thêm rào năng lượng bảo hộ điện từ.

Sức mạnh phòng thủ của căn cứ bây giờ trở lên mạnh mẽ, không khác một pháo đài, một căn cứ lớn mạnh thực sự.

Nhưng nó cũng hao hết số tài nguyên mới cướp được kia.Đáng giá.

Ngồi trong phòng họp, hắn lại vừa nhận được truyền tin của lão viện trưởng.

-Yasuo ah….có chút việc nhờ ngươi ah…. Thu Thủy cùng một số tên nữa muốn tham gia rèn luyện khắc nghiệt ah.Chi bằng ngươi thay ta huấn luyện chúng đi. Vạn sự nhờ ngươi nha….

Nói đến đây thì hình ảnh cũng biến mất.

-Con mịa nó, lão cũng đừng thả thính như này a.

Yasuo hắn đúng là cũng rất ưa thích Lí Thu Thủy, chỉ là hắn cũng chẳng quá miễn cưỡng, nàng một lòng tu luyện thì thôi đi.

Bây giờ tự nhiên lão già kia sắp xếp cho Thu Thủy tới, không dính thính thì dính gì được.

Còn cái gì mà tham gia rèn luyện khắc nghiệt, thay ta huấn luyện… lí do củ chuối cũng vừa thôi, nói thẳng ra là lão đang đùn đẩy trách nhiệm cho hắn ah.

-Ta mà gặp lại lão, nhất định sẽ cạo đầu lão luôn.Đến cũng nhanh thật!

Có một chiếc phi thuyền nhân loại xin quyền hạ cánh, màng bảo hộ cũng hạ xuống cho phép phi thuyền hạ cánh đáp xuống.

Cánh cửa mở ra, đi đầu là Thu Thủy.

Tất cả đều mặc quân trang xanh lá.Tổng cộng tất cả là 70 người.

“Một số tên của lão là đây hả” Yasuo cằn nhằn.

Nếu ít người càng tốt, bây giờ có nguyên cả đám đông, cảm giác bị hố cứ ấm ức làm sao ấy.

-70 người, 27 nữ và 43 nam.

Phi Long báo cáo cho hắn.

-Lão già chết tiệt….

Vẫn là không nhịn được, phải chửi lão một câu.

“Hắt xì…..”.

Viện trưởng đang ngồi nhấp chén trà thì hắt hơi một cái.

-Tha cho ta ah….

Nhìn cái đám nhốn nháo không trật tự này càng làm hắn bực tức.

-Phi Long, giải quyết huấn luyện lũ này ah, cứ áp dụng chung như của mọi người trước đi.

-Được, nhìn cậu có vẻ không được tốt lắm???

– Không sao, đi giải quyết một chút sẽ quay lại.

Nói xong, chiếc mặt nạ cùng mũ cũng bao phủ kín đầu hắn.

Yasuo lao ra ngoài.

Tính ra cũng thật xui xẻo cho đám Thiên Sứ, bây giờ hắn cảm thấy ức chế thế nên, không kẻ nào được toàn thây, các bộ phận bị chém văng tung tóe.

Thảm cảnh đồ sát vô cùng ghê rợn cùng dã man.Trong không khí nồng nặc mùi máu tanh.

Tiện tay thì hắn cũng hốt sạch tài nguyên trong căn cứ bị chiếm đóng rồi mới bỏ đi.

“Giải quyết” xong xuôi thì hắn mới trở về.

Ít ra thì cũng thuận mắt hơn một chút rồi.

Hàng ngũ khá tốt, cũng khá nhanh nhẹn, chỉ là sức bền còn quá yếu, nếu đánh lâu dài chắc chắn chết. 

Yasuo bổ sung thêm hàng loạt tài nguyên vào kho.

– Báo cáo tư lệnh, kẻ địch ở những căn cứ chiếm đóng của ta đều bị giết sạch!

-Sao???Ngươi chắc chắn???.

-Đúng vậy.Trừ quân nhu trống trơn ra thì toàn bộ kẻ địch chiếm đóng đều đã bị giết.

Nói rồi, người lính chỉ lên những khu vực xung quanh căn cứ số 13 và một vài điểm lân cận.

-Tốt, cho người chiếm giữ lại các căn cứ đó.

-Rõ.

-Mà khoan, vậy còn căn cứ số 13?

– Quân số ở đó tăng lên 77 người, ngoài ra, bộ chỉ huy còn yêu cầu để căn cứ đó hoạt động độc lập, nếu ở đó có bất cứ yêu cầu gì đều phải đáp ứng.

– Gì chứ???

Người tư lệnh đứng dậy, hắn đang rất không hiểu chuyện gì nữa rồi.

Nhưng quân lệnh không thể cãi được a.

Dù nắng hay mưa, ngày hay đêm, đám người căn cứ số 13 phải điên cuồng rèn luyện nâng cao sức bền, sức chống chịu.

Mỗi người từ Phi Long, Trọng Hiếu, Đại Lực, Liên Hoa, Bích Diệp đều chia nhau quản lí từng phần.

Cũng chia ra thêm các mảng như cận chiến, phòng thủ, xạ thủ, hỗ trợ….

Tất cả đều phải có những kĩ năng cơ bản đó để phòng thân.

Yasuo thì hướng dẫn Tịnh Tuyết chiến đấu nhiều hơn, cũng như chỉ cho 5 người Phi Long thêm một số điểm.

-Được rồi, hôm nay là bài thực hành đầu tiên của các ngươi ừm…tên là Dạ Hành Chiến. Khu rừng đó có rất nhiều quái thú, các ngươi không được phép sử dụng chiến giáp, chỉ được dụng lực bản thân hoặc các kĩ năng của các ngươi ta chẳng cần biết.Chỉ cần, sống sót qua ngày hôm sau là được rồi.

Trọng Hiếu mở màn giới thiệu, chỉ tay vào khu rừng phía sau căn cứ.

-Các ngươi có thể đi chung với nhau tùy ý, nhưng chết chùm thì ta không chịu đâu ah.Tiến lên đi.

Trọng Hiếu hắn nhìn có vẻ rất nghiêm trọng nha, thanh niên nghiêm túc của năm.

Nhưng vậy mà đám học viên gà mờ này cũng bắt đầu lo lắng, hoảng sợ.

Cả đám đi vào khu rừng mà chẳng hề có một chút thông tin nào ngoài lời cảnh báo có nhiều quái thú hết.

Nhưng bọn họ được gửi đến đây để rèn luyện, để mạnh hơn.

Những ngày qua, bài tập sức bền đối với bọn họ cảm thấy có hiệu dụng rồi, không thì cũng không phải quá vô dụng.

-Cậu chắc chắn chứ Yasuo, có nguy hiểm quá không???

Yasuo lắc đầu.

-Trong đó có nhưng tên luôn được bảo bọc, che chở, không biết sợ hãi nguy hiểm là gì sẽ có ngày chết lúc nào không hay.

Con người biết sợ hãi không hẳn đã xấu, có những lúc sợ hãi như một bản năng, giúp người ta né qua nguy hiểm, tránh nó một cách không ngờ.Cũng như sự cảm nhận về độ nguy hiểm tốt sẽ đưa ra những biện pháp đối phó hiệu quả hơn.

-Vậy tại sao chúng ta không được đi theo?

-Hỏi thừa. Mấy người được gọi là lũ điên cũng vì vậy. Ngày ngày bị kẻ thù “ghé” qua như cơm bữa, mấy con quái kia dù mạnh đến đâu đi nữa các người cũng có biện pháp thoát thân.

-Hà hà, điên cũng tốt ah…

Phi Long cười xòa.

-Chỉ hi vọng bọn họ không chết quá nhiều…

Bích Diệp thở dài.

Hắn cũng gật đầu.

Chiến trường đâu phải nơi chơi đùa.

Lưỡi hái tử thân gác trên cổ mà vẫn còn ra vẻ ta đây thì chết chỉ là sớm hay muộn hơn mà thôi.

Khu rừng lầy lội, âm u mang đến một cảm giác rùng rợn.

Nhiệt độ về đêm cũng khá lạnh, màn sương mù vây lấy mọi lối đi, mọi phương hướng.

Cuộc Dạ Hành Chiến cũng sắp bắt đầu khai mở rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN