Hệ Thống Đang Cộng Hưởng - Chương 37: Xuống xe ra oai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
43


Hệ Thống Đang Cộng Hưởng


Chương 37: Xuống xe ra oai


Tạm thời Phong Liên Trúc không đăng nhập vào tài khoản của ông chú, dù sao thì trên người tài khoản đó có mang vòng tay lượng tử nên nếu vừa online mà lại lọt vào đợt tấn công của võ đài dưới mặt đất thì sẽ mất nhiều hơn được.

Cậu nhờ nhân viên kỹ thuật cắt đứt quan hệ họ hàng giữa tài khoản của Phong Viễn Tư và Phong Liên Trúc để tránh võ đài dưới mặt đất tra ra.

Thật ra dù có cắt đứt mối quan hệ thì chỉ cần vẫn có liên quan với nhau trên mạng. người có lòng vẫn sẽ tìm được. Dù sao thì tài khoản Phong Liên Trúc từng đặt chân vào trường tiểu học online Thứ Ba Liên Minh, lại từng gặp cô Jenny, nên chắc chắn sẽ để lại dấu vết.

Nhưng tương tự, thay vì đối phó với trường tiểu học online lớn nhất cả Liên Minh và để lại những dấu vết khó thể xóa bỏ, thà rằng cứ xử lý một người ngoài đời thực, hiệu quả cũng sẽ mạnh hơn nhiều.

Vì không muốn đêm dài lắm mộng nên trong mấy ngày tiếp theo, Phong Liên Trúc học điên cuồng, bốn ngày sau, cuối cùng giáo viên trí tuệ nhân tạo nộp đơn xin thi tốt nghiệp với nhà trường dưới sự cho phép của thầy giáo rồng xanh.

Nhưng nhà trường lại đưa ra một yêu cầu, họ hy vọng rằng Phong Liên Trúc sẽ tham gia kỳ thi tốt nghiệp tại địa điểm thi của trường tiểu học Thứ Ba Liên Minh trên một tinh cầu nào đó, vì thời gian học của bạn học Phong thật sự quá ngắn và không đủ để giáo viên khảo sát tư tưởng đạo đức được. Với lại điểm đạo đức trước đó của cậu cũng không quá tốt, bài thi thảm đến nỗi không nỡ nhìn, giáo viên trí tuệ nhân tạo cũng kiểm tra được rằng cậu có khuynh hướng bạo lực nữa cơ.

Nhà trường nói rằng trường tiểu học Thứ Ba Liên Minh bố trí địa điểm thi trên rất nhiều tinh cầu, bạn học Phong có thể chọn thi ở tinh cầu gần mình nhất. Bây giờ, giao thông giữa các tinh cầu phát triển tới vậy, tinh cầu xa nhất cũng có chuyến bay phi thuyền vũ trụ mỗi ba ngày nên khoảng cách không phải là vấn đề.

Phong Liên Trúc ở Sao Nguyên Thủy: “……”

Thi tốt nghiệp tiểu học cũng khó như vậy luôn hả!

Họ còn yêu cầu người giám hộ với dắt học sinh tới đó nữa, cậu biết tìm một người giám hộ cho mình ở đâu đây?

Cậu nói với trường học rằng gần đây người giám hộ khá bận, có lẽ phải đợi một khoảng thời gian nữa mới có thể đến địa điểm thi. Cô Jenny bảo cậu là đơn xin thi tốt nghiệp có thể được bảo lưu trong vòng một tháng, bạn học Phong có thể đến thi bất cứ lúc nào suốt một tháng này.

Ít nhất vẫn còn một tháng để suy nghĩ xem mình nên làm gì, Phong Liên Trúc rời khỏi mạng, ngồi trong hang ổ rồi thở một hơi thật dài ra.

Lúc này, máy truyền tin vang lên, giọng của Cá Heo 66 truyền tới: “Kirates đại nhân, tôi dò ra có một đội chiến hạm vừa bay vào tầng khí quyển của Sao Nguyên Thủy, không biết là thế lực phương nào nữa ạ.”

“Mấy anh tạm thời ẩn nấp trong căn cứ đi, một khi xảy ra xung đột thì cứ điều khiển chiến giáp đến khu tị nạn gần hang của tôi nhé.” Phong Liên Trúc nói.

Dưới tình hình khẩn cấp, cậu tạm thời giao chiến giáp cho Chó 16, đây cũng là để bảo vệ người phản tổ thôi.

Nếu có chiến giáp, chỉ cần họ không nằm vây giữa trận chiến thì sẽ có đủ sức mạnh để phòng hộ và giữ an toàn cho bản thân mình.

Phân phó xong, bản thân Phong Liên Trúc điều khiển một chiếc chiến giáp khác, dẫn theo Chó 16 và Cá Heo 66 nằng nặc đòi theo chân và bay tới địa điểm mà chiếc chiến hạm kia định đáp xuống.

Phong Liên Trúc mở cửa khoang của chiến giáp ra, đứng đón gió tren chiếc chiến giáp đang bay cấp tốc, gió mạnh thổi tung mái tóc dài của cậu, ống tay áo cũng phấp phới theo chiều gió.

“Kirates đại nhân lợi hại quá đi!” Chó 16 khen ngợi trong chiến giáp, “Bây giờ tốc độ của chiến giáp đã đạt tới 1,500 km/h rồi, ngài ngồi trên đỉnh chiến giáp mà chẳng có đồ bảo hộ gì dưới tốc độ như vậy mà lại chẳng có chút sứt mẻ gì hết, mạnh quá cỡ luôn!”

Cá Heo 66 trừng hắn một cái: “Người ta là Kirates có thể sinh tồn trong vũ trụ, cơ thể mạnh tới mức có thể tông cháy cả một tinh cầu cơ mà!”

“Nhưng,” hắn đổi đề tài và nói một cách do dự, “Chú thật sự cảm thấy vị Kirates đại nhân trước mắt này là……”

“Là gì cơ?” Chó 16 nhìn về phía hắn, cái đuôi đang lắc lư điên cuồng.

“…… Không gì hết.” Cá Heo 66 thu tầm mắt lại, không nhìn tiếp dáng vẻ chẳng khác gì chó Nhật của Chó 16 nữa.

Cá Heo 66 vẫn còn nhớ rõ lúc ở viện mồ côi, giáo viên nói rõ rằng mặc dù Chó 16 thuộc loài chó, nhưng huyết thống của sói rất đậm, nuôi không quen dạy không phục, nhưng sao vừa vào tới Sao Nguyên Thủy và đặt ở trước mặt Kirates đại nhân thì huyết thống chó lại nhuộm đầy cả thuộc tính thế này?

Khó hiểu ghê.

Lúc này, đội chiến hạm đã bay qua khỏi tầng khí quyển, Cá Heo 66 đã bày trận sẵn sàng đón quân địch và bắn tín hiệu dò hỏi với bọn họ.

Đối phương cũng đáp lại, sau khi giải mã tín hiệu thì là: Quân bạn, xin hãy cho phép đáp xuống.

“Là quân đế quốc.” Giọng nói của Phong Liên Trúc truyền tới từ trong không khí.

Sau khi được cho phép, chiến hạm của quân đế quốc hạ cánh xuống sa mạc cây cỏ thưa thớt. Lúc thấy được phi thuyền của bọn họ đang tìm kiếm vị trí thích hợp, Phong Liên Trúc nhảy nhẹ lên, phóng từ chiến giáp sang đầu chiến hạm của quân đế quốc, tư thế trông khá tùy ý.

Đây là tư thế ra oai phủ đầu.

Bấy giờ đây, Thiếu tướng Laurie dẫn một nghìn quân đế quốc tới, 100 tên trong đó là những người trở về từ cuộc trao đổi, bọn họ điên cuồng thổi phồng sự mạnh mẽ của rồng Kirates với các đồng đội dọc đường đi, nhưng chẳng mấy ai tin họ cả. Cái chuyện một kẻ lật đổ đội quân bọc giáp liên hợp 200 mạng của hải tặc tinh tế và quân đế quốc nghe nó cứ giả tạo sao ấy.

Mà lúc này khi nhìn thấy Phong Liên Trúc nhảy nhẹ lên đầu chiến hạm của mình một cách khoai thai như vậy, tóc tai không rối, quần áo không nhăn, cả đám quân đế quốc sợ đến ngây người rồi.

“Có thể chịu đựng tốc độ và quán tính của chiến hạm và cả gió mạnh cỡ vậy, chắc chuỗi gien ít nhất cũng phải là cấp S! SS hay SSS gì cũng có khả năng hết!” Một thượng úy dưới cấp Thiếu tướng Laurie thở dài.

“Ngươi đã quên cân nhắc đến một nhân tố rồi,” Thiếu tướng Laurie trầm mặt nói, “Phi thuyền của chúng ta vừa bay qua tầng khí quyển, dù bên ngoài đã được bao bọc bởi bầu không khí có thể làm hạ nhiệt độ, nhưng nhiệt độ bên ngoài của chiến hạm cũng là 2,000 tới 3,000 độ C đấy. Có là kẻ với chuỗi gien cấp S cũng không thể chịu nổi nhiệt độ này đâu.”

“Tôi biết thể chất của cậu ta rất tốt, chỉ là… quần áo của cậu ta cũng không hề bị đốt chảy bởi nhiệt độ cực nóng đó ạ,” thượng úy nhìn video trong chiến hạm và nói, “Cái gì đang xảy ra thế này?”

Trong hình, Phong Liên Trúc mặc một chiếc áo đồ màu đỏ, trên quần áo là hoa văn hình đốm lửa điểm thêm nét xinh đẹp cho cậu, thỉnh thoảng, vạt áo lại bị gió thổi vỗ lên chiến hạm, nếu là đồ bình thường thì đã bị đốt cháy từ lâu rồi, nhưng chiếc áo đỏ này lại không hề bị ảnh hưởng gì cả.

“Chắc là vảy rồng đã nhuộm vào rồi,” Thiếu tướng Laurie khẽ nhíu mày nhìn bóng dáng trong hình, “Lạ ghê, chẳng lẽ cậu ta là rồng Kirates thật à? Ta vốn cho rằng……”

Người bên cạnh quá nhiều, chiến hạm cũng đã hạ cánh, Thiếu tướng Laurie không nói tiếp nữa.

Để bày tỏ với Phong Liên Trúc rằng mình không có địch ý, một nghìn chiến sĩ không cầm vũ khí hạng nhẹ và đồ phòng hộ bước ra ngoài và xếp hàng trước mặt Phong Liên Trúc dưới sự hướng dẫn của Thiếu tướng Laurie.

Thượng úy bên cạnh Laurie muốn giao lưu cự ly xa với Phong Liên Trúc bằng máy phóng thanh nhưng lại bị Laurie cản lại, hắn ra lệnh: “Mọi người, tháo tai nghe xuống, đừng bật bất cứ thiết bị phóng thanh nào lên cả!”

Nghe được lời của hắn, 100 chiến sĩ đã từng trải qua cảm giác choáng váng và nôn mửa đợt trước, vừa lướt thấy bóng dáng thua mất minh tinh ở Liên Minh của Phong Liên Trúc xuất hiện trong tầm mắt, mấy chiến sĩ có chứng PTSD khá nghiêm trọng đều trực tiếp quỳ xuống đất ói ra hết luôn.

Quân đế quốc: “……”

Hơi bị mất mặt rồi đó.

Phong Liên Trúc bình tĩnh nhìn lướt qua mọi người rồi nói với Thiếu tướng Laurie với một tông giọng lạnh lùng như thể không nhìn thấy mấy binh lính nôn tháo đang được chiến hữu nâng dậy: “Cần nhiều người tới vậy à?”

Phong Liên Trúc vận dụng cách nghĩ trong game online, từ kiến thức của môn thường thức và những điều đã thảo luận với người phản tổ cho tới trải nghiệm ở võ đài dưới mặt đất, trừ khi cậu tưởng tượng ra cảnh quân đế quốc cũng muốn dứt khoát tiêu diệt Liên Minh như hải tặc tinh tế đang làm, nếu không họ sẽ không phái nhiều chiến lực tới đây đến như vậy.

Chuyện khả thi nhất mà bọn họ có thể làm bây giờ là vận dụng nguồn tài nguyên đang có để điều ra xem Sao Nguyên Thủy số 419 là một tinh cầu như thế nào, vì sao lại có mạng và vì sao lại có một kẻ mạnh như Phong Liên Trúc vậy.

Chuyện rồng béo trú đóng ở Sao Nguyên Thủy là một điều bí mật, nếu người phản tổ không đến đây thật thì cũng sẽ không tin rằng loài sinh vật đã tuyệt chủng này vẫn còn tồn tại trên một tinh cầu nào đó. Quân đế quốc và hải tặc tinh tế cũng vậy, hải tặc tinh tế bị cướp suốt hơn ba trăm năm cũng chẳng biết người cướp là rồng Kirates nữa. Nhưng bọn họ cũng không có nghĩa vụ tiết lộ tình báo này với Liên Minh, trừ khi họ chán sống thôi.

Vì vậy, võ đài dưới mặt đất sẽ kết luận rằng có mấy trăm người phản tổ trên Sao Nguyên Thủy. Trên tinh cầu này có lẽ sẽ có một nguồn sức mạnh có thể khiến bọn họ tiến hóa và người phản tổ sẽ trở nên mạnh hơn. Dù không biết ai đã đưa mấy thiết bị lên mạng tinh tế cho đám người phản tổ kia, nhưng bọn họ chắc cũng chẳng có hỏa lực gì mạnh đâu.

Dựa trên cơ sở này, có lẽ hành động mà võ đài dưới mặt đất sẽ triển khai là —— đày một đám người phản tổ tới Sao Nguyên Thủy 419.

Sự lại giống xuất hiện trong 3% sinh mạng mới của Liên Minh, tất cả người phản tổ ở Liên Minh nhiều không đếm xuể, tinh cầu của họ ít người là vì Liên Minh đã phân tới người phản tổ đến nhiều nơi khác rồi. Nhất định vẫn còn vô số người phản tổ bị lưu đày tới những tinh cầu mà chẳng ai biết đến.

Chó 16 nói hai năm trước khi bị đày tới đây, thật ra họ có nhìn thấy xương người khi đi tìm tòi tinh cầu này, có lẽ là dấu vết mà những người phản tổ từng bị đầy tới đây để lại. Chu kỳ giấc ngủ của rồng Kirates lại quá dài, họ cũng ăn may lắm khi ngẫu nhiên gặp được rồng béo mà vẫn còn sống sót rồi. Vào thời tuổi thơ của rồng béo, không biết đã có bao nhiêu người phản tổ qua đời trên tinh cầu này nữa.

Người này đi thì người khác lại tới tiếp, Thằn Lằn là tuyển thủ thường xuyên của võ đài dưới mặt đất, hắn là người phản tổ, điều này có nghĩa là võ đài dưới mặt đất nắm giữ tài nguyên của người phản tổ tới một mức độ nào đó.

Cách ẩn nấp nhanh và tiện nhất là vận chuyển người phản tổ trưởng thành tới tinh cầu này bằng một phi thuyền thật lớn, trên phi thuyền cũng có thể lén mang theo rất nhiều chiến hạm loại nhỏ khác.

Căn cứ vào phỏng đoán này, chiến lực sẽ tới Sao Nguyên Thủy chỉ chừng 100 tới 200 người thôi, Laurie cần gì phải dẫn nhiều người tới nhau vậy chứ?

Đối mặt với lời chất vấn của Phong Liên Trúc, Thiếu tướng Laurie cười xấu hổ và trả lời: “Cẩn thận thì hơn ạ.”

Nhưng trong lòng thì: Ta dẫn nhiều người theo tới đây như vầy còn không phải là vì có ngươi ở đây à!

“Tôi có thể xin hỏi rằng kế hoạch của ngài là gì không ạ?” Thiếu tướng Laurie hỏi.

“Chờ sau khi bọn người của võ đài dưới mặt đất tới đây, mấy anh cứ tóm lấy bọn họ, tôi sẽ gửi video không bị mã hóa cho mấy anh, quân đế quốc cứ việc chỉnh sửa rồi công bố với cả Liên Minh.” Phong Liên Trúc nói.

“Xin lỗi cho tôi nói thẳng, một mình ngài là đã đối phó được với bọn họ rồi, tại sao phải dùng tới bọn tôi ạ?” Thiếu tướng Laurie hỏi một câu lớn mật.

Lá gan của hắn lớn thật, trước đây từng bị Phong Liên Trúc đánh thành cái bộ dạng kia, lúc này đứng trước mặt cậu mà vẫn có thể duy trì vẻ bình tĩnh như vậy, hắn chắc chắn là một kẻ xuất sắc trong loài người.

Cho tới bây giờ, Laurie vẫn đang thử thăm dò sức mạnh chân chính của Phong Liên Trúc.

Phong Liên Trúc nhìn Laurie một cách bình tĩnh, một cọng tóc dài tự rụng khỏi đầu trước gió rồi lẳng lặng biến thành một vệt sáng màu đen óng ánh, “ầm” một cái đánh nát một chiến hạm loại nhỏ mà quân đế quốc mang tới.

“Á á á á á!” Mấy chục tên lính đế quốc đang thấy căng thẳng trong đầu sợ tới mức ôm đầu quỳ ập xuống đất, bọn họ là người đã từng tới Sao Nguyên Thủy một lần.

Ngay cả trên trán của Thiếu tướng Laurie cũng toát ra mồ hôi lạnh, nhưng hắn vẫn đang mạnh mẽ duy trì vẻ bình tĩnh.

“Thế nên tôi mới nói anh dẫn theo quá nhiều người đó,” Phong Liên Trúc nói, “Nếu có thể giải quyết vấn đề bằng mỗi vũ lực thì còn dùng tới mấy anh làm gì nữa?”

Phong Liên Trúc nhìn bọn họ bằng một vẻ mặt thách thức: “Xem kỹ lại vị trí của mình đi, mấy anh chỉ là cái loa của tôi ở Liên Minh thôi.”

Tác giả có lời muốn nói:

Rồng béo: Dù gần đây ta trở nên ngu ngu, nhưng cũng không sao, Trúc Trúc ngày càng thông minh là được rồi.

Phong Liên Trúc: Tôi trở nên thông minh là nhờ sử dụng đại não của anh cơ mà……

Rồng béo: Ta có sử dụng đại não của mình cũng sẽ không thông minh bằng em đâu, gào~

Phong Liên Trúc:……

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN