Hệ Thống Đang Cộng Hưởng - Chương 39: Hữu phượng lai nghi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Hệ Thống Đang Cộng Hưởng


Chương 39: Hữu phượng lai nghi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghĩ đến thuốc tiến hóa gien, Cá Heo 66 nói ngay: “Phải rồi, lúc tôi vừa đánh thức năng lực đọc bằng sóng điện não, ngoài nghe thấy Chó 16 nói “Kirates đại nhân mạnh và tuyệt dữ thần” và ngài thì bảo “mình như vầy chắc cũng đủ chất đủ đẹp trai đủ mạnh đủ oai rồi nhỉ” ra, tôi còn đọc được suy nghĩ trong đầu người khác nữa cơ.”

Nói xong lời này, Cá Heo 66 thấy Kirates lại lộ ra một nụ cười ấm áp như gió xuân, rồi cũng thấy Kirates đại nhân tóm lấy cổ mình và bóp đến nỗi hắn không thở nổi luôn.

Cá Heo 66: “……”

Hắn đang bị diệt khẩu đó hả?! Hắn biết mình không nên nói ra những suy nghĩ khá ấu trĩ trong lòng Kirates đại nhân mà mình nghe được, nhưng hắn chỉ không nhịn được và không muốn cất giấu suy nghĩ trong lòng của Kirates đại nhân thôi.

Vậy mà Cá Heo 66 lại cảm nhận được chút suy nghĩ của Phong Liên Trúc thông qua cánh tay của cậu: “Không được, không thể tức giận, phải không chế cảm xúc của mình, tên này mà chết thì sẽ không tự sống lại được, không thể sống lại, nhịn xuống, nhịn vào đi.”

Cá Heo 66: “……”

Phong Liên Trúc rụt tay lại, bọc lấy cả người bằng linh khí vì sợ lại bị Cá Heo 66 nghe được chút suy nghĩ gì nữa, lúc này cậu mới hỏi: “Há? Còn nghe được suy nghĩ của ai nữa không?”

“Khụ khụ khụ!” Cá Heo 66 ho suốt nửa ngày mới ổn lại, điều đầu tiên hắn làm là cảm ơn ân huệ không giết của Kirates đại nhân rồi mới đáp, “Là Thiếu tướng Laurie ạ, gã nghi ngờ ngài không phải là rồng Kirates và cho rằng ngài chỉ là cáo mượn oai hùm thôi, còn muốn dụ con rồng nhỏ tuổi sau lưng ngài ra rồi bắt giữ bằng lực lượng của quân đế quốc nữa ạ.”

Nói xong hắn che cổ lùi về sau, nói với bộ dáng giấu đầu lộ đuôi: “Tôi tôi tôi tôi tôi hoàn toàn không hề nghi ngờ ngài không phải là rồng Kirates đâu nha! Tôi hoàn toàn không tin vào lời gã nói đâu, chỉ có rồng nhỏ tuổi mới có thể trốn trong thể xác của cha mẹ thôi, nhưng nó sẽ không đổi thành hình người! Tôi không tin đâu mà!”

Phong Liên Trúc: “……”

Thôi chắc cứ giết đi vậy, diệt khẩu trong trường hợp này cũng hơi đáng làm đó.

Cậu nhìn chằm chằm vào Cá Heo 66 đang sợ hãi với một nụ cười, cười giả thiết mà trò chơi đã cài cho Phong Liên Trúc. Trong số liệu chính thức bên công ty game, Phong Liên Trúc là một cây trúc có thể vừa cười vừa giết, ngày thường thì vô cảm, nụ cười chỉ xuất hiện trong tình hình khủng bố, cười càng dịu dàng thì sẽ càng ra tay tàn nhẫn hơn nữa.

Phong Liên Trúc cười, khôi phục vẻ bình tĩnh rồi lại cười tiếp, sau đó đổi thành lạnh nhạt, vẻ mặt cứ thay đổi theo vòng lặp như vậy dọa Cá Heo 66 sợ tới mức không thở nổi.

Cuối cùng, cậu nói với một vẻ mặt không đổi: “Sau này anh có thể gọi tôi là Phong Liên Trúc.”

Cá Heo 66 dán chặt lưng lên vách núi lập tức trượt mông xuống, thở dốc từng hơi một, hắn biết mình đã tránh khỏi một kiếp rồi.

Sau khi bình tĩnh lại, Cá Heo 66 nói bằng giọng trịnh trọng: “Thật ra đối với bọn tôi mà nói, ngài tên là Kirates hay Phong Liên Trúc cũng chẳng sao hết ạ, người cứu lấy bọn tôi là ngài, người cho bọn tôi cuộc sống bấy giờ cũng là ngài. Ngài là rồng Kirates, bọn tôi kính trọng ngài và yêu mến ngài; dù ngài có là Phong Liên Trúc, bọn tôi cũng kính trọng ngài và yêu mến ngài thôi ạ. Ngoài sự khác biệt ở vấn đế xưng hô ra thì chẳng có gì đã đổi thay đâu, thưa Phong Liên Trúc đại nhân.”

Dường như đây là lần đầu tiên có người nghiêm túc gọi tên Phong Liên Trúc trước mặt cậu như vầy, hắn còn nói với Phong Liên Trúc rằng cậu không cần phải giả vờ thành bất cứ ai cả, cậu cứ là chính cậu thôi.

Lúc Cá Heo 66 gọi tên Phong Liên Trúc, cả người cậu nhẹ đi, có vẻ như cả thế giới cũng khác hẳn trước kia luôn.

Tên, cơ thể và kỹ năng toàn là thứ mà game cài cho, cho dù cũng có ý thức của bản thân nhưng cậu lại không xem mình là một người hoàn chỉnh. Thân phận “Phong Liên Trúc” này chỉ là một đống số liệu thôi, game có thể cắt bỏ cậu bất cứ lúc nào và tạo ra một Phong Liên Trúc khác bằng số liệu trước đó, cậu không hề có chút quyền tự chủ nào cả.

Nhưng bây giờ thì không phải vậy.

Có người đã nhìn thấy bản thân và linh hồn đã được thức tỉnh xuyên qua bề ngoài, tên tuổi và sức mạnh của cậu này.

Vào ngay khoảnh khắc này, ba chữ “Phong Liên Trúc” mới có ý nghĩa thật sự. Ý nghĩa tồn tại của tên là để người khác gọi mình, nếu không có ai gọi tên mình thì cái tên chẳng có ý nghĩa gì nữa.

“Nói ra suy nghĩ của Laurie kỹ càng vào cho tôi.” Phong Liên Trúc nói nghiêm túc.

Sóng điện não là một thứ gì đó rất huyền ảo, thông tin truyền lại trong nháy mắt lại càng phong phú hơn nhiều so với ngôn ngữ. Lòng dạ của Laurie cũng khá phức tạp, chuyện hắn nghĩ trong đầu cũng rất nhiều, chả giống gì Chó 16 và Phong Liên Trúc trong chớp mắt đó hết, một tên thì vội vàng sùng bái còn một người thì vội vàng ra oai, trong đầu chẳng có suy nghĩ gì khác cả. Mà Laurie lại truyền thụ mọt đống suy nghĩ cho Cá Heo 66, hắn nghĩ suốt nửa ngày mới hiểu hết mấy mưu trí mấy hôm vừa qua của Laurie rồi kể từ đầu tới cuối cho Phong Liên Trúc nghe.

“Phong đại nhân, nếu dựa theo suy nghĩ của gã thì Kirates đại nhân gặp nguy thật rồi đó ạ.” Cá Heo 66 nói với giọng quan tâm.

“Tôi biết rồi,” Phong Liên Trúc gật đầu, “Anh về trước đi, tôi tự có biện pháp cả rồi. Anh có hai nhiệm vụ, đầu tiên là theo dõi có phi thuyền vũ trụ mới nào bay vào Sao Nguyên Thủy hay không, thứ hai là theo dõi Laurie và hải tặc, đừng để bất cứ ai biết được anh biết đọc tâm, người phản tổ cũng không được đâu nhé.”

Cá Heo 66 thấy rất lo, nhưng quả thật điều này không phải là chuyện mà hắn có thể nhúng tay vào, kế hoạch xử lý kẻ địch trước hết đã là cực hạn rồi.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, hắn rời khỏi hang ổ. Vừa bước ra khỏi cửa hang, sức mạnh bao phủ cả người hắn và làm hắn cảm thấy rất thoải mái chợt mất tiêu.

Cá Heo 66 quay đầu nhìn lại, mặc dù Phong đại nhân không phải Kirates nhưng cũng có những sức mạnh rất kỳ lạ nhở.

Phong Liên Trúc ở lại trong hang núi lúc này lại chau mày, quả thật Laurie hơi quá thông minh rồi, một trí tuệ nhân tạo vẫn đang học cách làm người như cậu đây khó mà đối phó nổi với Laurie. Cậu vốn định để rồng béo trở về sử dụng uy lực của rồng cũng như thực lực tuyệt đối để dọa sợ kẻ địch nếu ba bên đấu nhau. Ai ngờ đối phương đã nhìn ra rồng béo đang trong kỳ lột xác chỉ là một kẻ miệng hùm gan sứa, thậm chí còn lên kế hoạch bắt rồng đàng hoàng nữa chứ. Cậu phải làm như thế nào trong tình huống này đây?

“Hệ thống, có phải thuốc tiến hóa gien có liên quan gì tới chủng tộc Kirates này không vậy? Vụ Cá Heo 66 tiến hóa có liên quan đến chuyện hắn tới gần hang ổ không? Kirates bị giết hết có liên quan gì đến loài người hả?” Phong Liên Trúc hỏi.

Trước dây hệ thống sẽ không trả lời câu hỏi của cậu và bảo rằng cậu không có đủ quyền hạn, nhưng bây giờ cậu đã thâm nhập rất sâu vào chân tướng nên chắc hệ thống sẽ có thể tiết lộ đôi điều.

[Năng lượng sinh mệnh đỉnh hơn thuốc tiến hóa gien, nếu mô tả bằng từ ngữ bên thế giới của kí chủ Phong Liên Trúc thì thuốc tiến hóa gien cũng chỉ là hàng nhái thôi. Sức mạnh của loài người vẫn chưa đủ để tiêu diệt cả một chủng tộc trong vũ trụ đâu. Quả thật trong lịch sử có ghi lại chuyện rồng Kirates lúc còn nhỏ bị loài người bắt giữ, nhưng con rồng đó lột xác thất bại, nó là một kẻ bị chủng tộc vứt bỏ vì không thể tiến hóa, lúc loài người bắt được nó, nó đã là một khẩu súng hết đạn và cũng chỉ là một mẫu xét nghiệm để loài người nghiên cứu thôi.]

“Mọi chuyện cứ đồng loạt vậy à?” Phong Liên Trúc cảm thấy mình đã tìm được thông tin mấu chốt, “Xảy ra khi nào? Loài người có tìm được thi thể của những Kirates khác sau khi bắt được con rồng nhỏ đó không?”

[Đồng loạt như vậy đó ạ, chuyện đã xảy ra từ 1764 năm trước rồi. Rồng Kirates trưởng thành rất khó chết, sau khi chết đi, thân thể của chúng sẽ tự phân giải và bộc phát một nguồn năng lượng cực lớn nếu không có con. Trước khi rồng Kirates nhỏ tuổi chết đi, nó sẽ chọn một Sao Nguyên Thủy với hệ sinh thái tươi tốt, nếu thi thể của chúng gặp may và được chủng tộc lượm ăn thì tinh cầu này sẽ cho ra đời một sinh mệnh rất thông minh.]

Lượng thông tin lớn này làm Phong Liên Trúc phải tốn một lúc lâu mới tiêu hóa nổi. Sức mạnh của chủng tộc này đã vượt hẳn khả năng tưởng tượng của loài người mất rồi. Cậu nghĩ rất lâu mới nói: “Laurie thừa biết thật ra phương pháp bắt giữ rồng nhỏ cũng không chắc cú lắm. Pang Kirates là một con rồng nhỏ khỏe mạnh chứ cũng chẳng phải rồng nhỏ lột xác thất bại gì, anh ấy sẽ không bị bắt đâu nhỉ?”

[Xác xuất thành công của kế hoạch mà Thiếu tướng Laurie đã đề ra là 60%.]

Không xong rồi, xác suất thành công quá cao, cậu không thể để rồng béo tới mạo hiểm được. Phong Liên Trúc dừng sức đấm lên vách núi, cậu vẫn còn quá yếu.

Là cậu đã quá tin tưởng sức mạnh của rồng béo và chưa từng nghĩ tới sẽ có người đủ mạnh để làm tổn thương anh nên mới có thể tự tin hợp tác với quân đế quốc như vậy, bây giờ lại dẫn sói vào nhà rồi. Vẫn ổn, Cá Heo 66 tiến hóa đúng lúc lắm, nhờ hắn mà họ mới có thời gian chuẩn bị.

“Tôi phải hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ mới có thể giúp Pang Kirates trưởng thành đúng không?” Phong Liên Trúc hỏi, “Không thể nhanh lên chút hả?”

[Không đủ năng lượng thì không thể trưởng thành.]

Lúc cậu đang thấy lo, hệ thống chợt hiện lên tin tức.

[Chúc mừng kí chủ Phong Liên Trúc đã hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ ba, giá trị linh khí và thanh máu đều đã đạt tới đỉnh cấp 70, giá trị nhan sắc tăng lên 20%, nhận được thuộc tính thổ, phần thưởng “mở rộng bộ nhớ” và trở thành Boss cấp 70; được thưởng skin “Nữ Oa”, đeo skin này sẽ giúp kí chủ có được sức mạnh của địa cầu, chỉ cần cơ thể của kí chủ tiếp xúc với mặt đất thì sẽ được bổ sung một nguồn linh khí bất tận; đạt được kỹ năng “nặn đất tạo người” và kỹ năng “núi lở đá mòn” để thay đổi hình dạng bề mặt trái đất trong một phạm vi nhất định.]

[Vì Phong Liên Trúc có ba nhiệm vụ chồng chất nên hệ thống có thể tuyên bố ngay nhiệm vụ giai đoạn thứ tư luôn, đánh thăng Boss Đại Bàng Cánh Vàng cấp 90, đạt được thuộc tính kim, thăng thành Boss cấp 90 và hoàn thiện các thuộc tính trong ngũ hành.]

Đại bàng… cánh vàng?

Phong Liên Trúc có thể tưởng tượng được cảnh rồng béo sẽ vui tới cỡ nào sau khi biết được nhiệm vụ này.

“Có báo cho Pang Kirates chưa?” Phong Liên Trúc hỏi.

[Pang Kirates và kí chủ biết được việc này cùng một lúc ạ.]

Sau khi làm xong một nhiệm vụ thì sẽ có thể trò chuyện với đồng đội cộng hưởng với mình, Phong Liên Trúc nói ngay: “Tôi muốn đối thoại với Pang Kirates!”

[Đang gọi, xin hãy đợi.]

[Pang Kirates từ chối cuộc đối thoại, hắn nói hắn đang bận quật đại bàng, đấu xong sẽ liên lạc với kí chủ sau.]

Phong Liên Trúc: “……”

Nhanh tới vậy luôn à? Anh mới nhận được nhiệm vụ có 30 giây thôi mà đã bắt đầu đi đánh đại bàng rồi hả?

Sự thật chứng mình quả thật là vậy.

Sau khi trở thành thần thú bảo vệ bang hội Hữu Phượng Lai Nghi, cuộc sống của rồng béo càng trở nên thoải mái hơn nữa. Anh vào bang hội rồi đi tới bảo khố như thường lệ. Nhớ tới bộ dáng bị cướp sạch sẽ của Bàn Long, quả thực bang chủ của Hữu Phượng Lai Nghi muốn khóc ròng luôn mất.

May thay, Bách Điểu Triều Phượng là một em gái cẩn thận, cô nhanh chóng phát hiện Phong húi cua chẳng thích vũ khí cấp thần gì cả, anh chỉ mê mấy thứ lóe sáng thôi. Cô quả quyết ra lệnh cho thành viên bang phái đổi hết mọi trang bị và ngoại hình cấp thần thành mấy cây gậy gỗ và quần áo tông xám tro. Vừa làm vậy xong, giá trị nhan sắc của 56 em gái trong bang Hữu Phượng Lai Nghi chợt rơi xuống còn 60% thôi.

Bách Điểu Triều Phượng cũng đổi luôn cả đống đồng vàng. Tỉ lệ chuyển đổi giữa đồng vàng trong game và Trung Hoa tệ là 100:1, tiền trong game không đáng bao nhiêu hết, mọi người ít khi mang đồng vàng theo bên mình nhưng sẽ đổi tiền thành phiếu giấy.

Bách Điểu Triều Phượng cũng là một cô gái quyết đoán, cô bán hết mọi vật phẩm mà bang đã cướp được từ bên Bàn Long. Bàn Long là một bang lớn nên rất nhiều thứ toàn là vật phẩm khan hiếm trong thị trường không thôi. Hơn nữa trước đây công ty game còn từng bồi thường nhiều lắm, trữ hàng cũng một đống luôn. Sau khi quét sạch, Bách Điểu Triều Phượng có được hơn cả trăm triệu tệ trong game.

Cô cũng không hề nuốt riêng tiền trong game đâu, đây là thứ mà Phong húi cua đã cướp được nên tất cả phải thuộc về anh. Cô đổi hơn trăm triệu đồng vàng rồi để trong đại sảnh của bang hội. Sau khi thấy được một đống vàng lớn như vậy, Phong húi cua vui vẻ gầm vang. Anh nhảy lên không trung, biến thành một con rồng đen bụng béo phùng phình lớn chừng núi đồng vàng rồi nằm lăn lộn không ngừng trên đó.

Bang chúng Hữu Phượng Lai Nghi: “……”

Đồ Khâm Nguyên Hóa hỏi nhỏ: “Bang chủ ơi, trên diễn đàn có người nói Phong Liên Trúc là một trí tuệ nhân tạo được đánh thức sau khi bị ngược đãi bởi Bàn Long – Tiểu Nhiếp, gì mà chỉ số thông minh và năng lực tăng khủng các kiểu nữa ạ. Nhưng bây giờ em lại thấy chỉ số thông minh của tên gia hỏa này cũng đâu có cao lắm đâu.”

Hắn đang phát tin cho cả bang phái, những hội viên nghe được lời này xong, một câu nói phổ biến lúc bấy giờ chợt xuất hiện trong đầu: “Xem đi, hắn cười trông y như một đứa nhỏ ngây ngô vậy mà.”

Rồng béo trước mắt dùng sức cọ lưng mình bằng đồng vàng, vuốt của hai chân trước quặp lấy một đống vàng, miệng vui vẻ há bự và để lộ hàm răng sắc bén như thần kiếm Hiên Viên.

Bách Điểu Triều Phượng: “Dù chỉ số thông minh của hắn không cao cho mấy nhưng cũng có thực lực của Boss đỉnh cấp mà. Hơn nữa, hắn đã cứu tụi mình, Hữu Phượng Lai Nghi chúng ta có thù báo lại gấp mười lần, có ơn trả lại gấp trăm lần. Mỗi người mấy cô cầm một đồng vàng ném lên người rồng cục súc đi.”

Bang chủ đã phân phó thì bang chúng nào không dám nghe theo. Bách Điểu Triều Phượng là một người phụ nữ quá mạnh mẽ, bang chủ Bàn Long từng lén nói cô quá mạnh nên trông gã chẳng giống người đàn ông đích thực gì hết, bởi vậy nên mới không nhịn được mà đi gái gú. Đàn ông mà, lúc muốn gây dựng sự nghiệp thì cần nửa kia nâng nửa bầu trời đó giùm mình, khi đã công thành danh toại thì muốn đi hái hoa hải đường thôi. Quan niệm đạo đức trong game cũng không hề khắc nghiệt như ngoài đời đâu, Bàn Long – Tiểu Nhiếp cho rằng chuyện mình làm chẳng mấy to tát.

Hữu Phượng Lai Nghi vừa tạo bang mới một tháng thôi, quy mô không lớn mà còn bị Bách Điểu Triều Phượng thống trị thành một thùng sắt, lòng của mấy hội viên cũng cứng ngắc cả rồi, bang chủ kêu đi chịu chết thì chẳng ai dám hó hé gì hết trơn.

Một đám người cầm vàng ném lên người rồng cục súc, bé rồng có thể nhảy vọt lên cao hai mươi mét (nhỏ hơn nhiều so với con rồng đập nát Nghiệt Tình Hồ ngày đó) thấy hết hồn rồi mới phát ra tiếng cười vui vẻ.

Tiếng cười và tiếng gầm của rồng Kirates chả có gì khác nhau đâu, vẫn giống y như mấy đợt công kích bằng sóng âm thôi. Cũng may là mấy hội viên Hữu Phượng Lai Nghi rất có ý thức mà bịt chặt tai lại trước nên sức ảnh hưởng cũng khá nhỏ.

Hôm nay rồng béo hạnh phúc lắm cơ, anh vùi mình trong núi vàng rồi thì hoàn toàn không muốn tỉnh lại nữa, lưng được vàng cọ suốt nửa ngày mà làm rơi hai chiếc vảy đen.

Lúc này, Bách Điểu Triều Phượng luôn để ý tới rồng cục súc chợt phát hiện thanh máu của con rồng này tụt xuống hai điểm.

Cô nhớ đến hôm đánh đấm ở Đồng bằng Trống Trận hôm ấy, Phong húi cua cọ tới cọ lui giữa trận địa lưới trời lồng lộng. Lúc ấy, mấy người chơi tấn công dữ dội lắm, anh cũng rớt chút máu và thanh máu có dấu hiệu bị phá vỡ các kiểu, làm bọn họ còn cho rằng công kích của mình có hiệu quả nữa mà.

Chẳng lẽ thật ra không phải là công kích của họ có hiệu quả mà là rồng cục súc rớt vảy giữa lúc cọ lưng lên lưới vàng nhỉ?

Thừa dịp rồng béo xoay người, Bách Điểu Triều Phượng nhìn thấy một chỗ da sau lưng anh đã rớt không ít vảy và để lộ những chiếc vảy mỏng nhỏ màu xanh nhạt ở bên trong, vừa nhìn mấy chiếc vảy này là biết chúng còn rất non rồi, chắc hẳn phòng ngự cũng không cao.

Rồng béo nhặt chiếc vảy bị rơi của mình lên, thấy Bách Điểu Triều Phượng đang nhìn mình chăm chú thì duỗi tay đưa hai chiếc vảy cho cô.

Đây là thù lao cho đống vàng đó, Pang Kirates không phải là người hay chiếm tiện nghi đâu nhé. Hồi trước khi ăn cướp bọn hải tặc tinh tế, anh cũng có để lại dấu vuốt mà. Sau này nếu gặp nạn, bọn hải tặc cũng có thể cầm dấu vết gõ cửa xin Pang Kirates giúp mình ấy nha.

Người này là anh, Pang Kirates, một con rồng Kirates có nếp sống vừa ngay thẳng vừa công bằng.

“Gào~” Rồng béo gầm một tiếng với Bách Điểu Triều Phượng.

“Cho tôi hả?” Bách Điểu Triều Phượng do dự nhận lấy hai chiếc vảy.

Trong nháy mắt khi vảy rơi vào trong lòng bàn tay, Bách Điểu Triều Phượng bị Bàn Long giết xuống cấp 78 bắt đầu thăng cấp trong điên cuồng. Tia sáng xuất hiện khi thăng cấp liên tục lấp lánh, làm cả người cô biến thành một đóa pháo hóa hình người.

Mấy bang chúng nhìn cấp bậc trên đầu bang chủ không ngừng bay vút, cấp 90, 100, 110, mãn cấp 120 rồi mà vẫn còn đang thăng cấp kìa!

Mãi cho tới cấp 140, quá trình thăng cấp của Bách Điểu Triều Phượng mới ngừng lại. Cô nhìn thanh kinh nghiệm của mình mà sắp bị dọa đến nỗi choáng váng rồi. Tình huống gì vậy nè?

Đồ Khâm Nguyên Hóa đỡ lấy chiếc cằm đã bị trật khớp của mình: “Bang chủ ơi, đây là bug phải không? Chị sẽ không bị công ty game mắng tới mức xóa nick luôn chứ?”

Bách Điểu Triều Phượng không hề trả lời, cô nhìn vào lòng bàn tay của mình rồi nói với bang chúng: “Còn dư một chiếc vảy đây.”

Giúp Bách Điểu Triều Phượng thăng từ cấp 78 lên cấp 140, cấp đột phá cao nhất, mà chỉ còn dùng tới một chiếc vảy thôi đó!

Bách Điểu Triều Phượng không dám tùy ý sử dụng chiếc vảy còn lại, cô nói với Đồ Khâm Nguyên Hóa: “Cái chiến kích cậu luyện mà có thể giảm 20 cấp của người chơi gì đó ấy, cứ chuyển hóa hết đống năng lượng của 20 cấp đó thành lực công kích để tôi sử dụng đi.”

*kích (戟): một loại binh khí cổ của Trung Quốc.

Đó là một sản phẩm từ một lần luyện khí thất bại của Đồ Khâm Nguyên Hóa dù có đổi 20 cấp bị tụt xuống thành lực công kích thì cũng không thể bù nỗi sự đau đớn lúc bị giáng cấp

Đó là một sản phẩm từ một lần luyện khí thất bại của Đồ Khâm Nguyên Hóa, dù có đổi 20 cấp bị tụt xuống thành lực công kích thì cũng không thể bù nỗi sự đau đớn lúc bị giáng cấp. Sau khi luyện ra thứ đó, hắn ném nó xuống đáy rương luôn, dù sao cũng sẽ không lấy ra nữa. Ngoài những người chơi có quan hệ khá tốt với mình ra, cũng chẳng ai biết được sự tồn tại của một vũ khí không có ý nghĩa như vậy trong game.

Vừa đưa chiến kích cho Bách Điểu Triều Phượng xong, cô vụt cái tụt xuống cấp 120 rồi thở phào nhẹ nhõm: “Hi vọng có thể tạm thời giấu giếm công ty game và mấy người chơi khác bằng cách này vậy.”

“Phong Liên Trúc, tôi gọi ngài là Phong Liên Trúc được không?” Bách Điểu Triều Phượng nói với rồng cục súc, “Tôi có thể đưa chiếc vảy còn lại cho bang chúng của mình không ạ? Tôi thật sự không thể thăng cấp thêm nữa đâu.”

“Gào~” Rồng béo biết những người khác cũng có ném đồng vàng cho mình nên gật đầu đồng ý.

Ngay lúc anh đồng ý, chiếc vảy trong tay Bách Điểu Triều Phượng tan rã trên không trung, mấy mọi bang chúng cũng bắt đầu thăng cấp điên cuồng, ai cũng tăng tới mãn cấp 120 mới ngừng lại.

Nhà nhà đều đang thăng cấp, người cấp cao nhất bảng xếp hạng là Kiếm Chỉ Trời Cao với cấp 109, tự nhiên 57 vị trí trước mặt lại bị Hữu Phượng Lai Nghi chiếm hết.

Mấy người chơi luôn để ý tới bảng xếp hạng: “???”

“Đây không phải là bug ta ơi,” Đồ Khâm Nguyên Hóa trợn mắt há mồm nhìn rồng béo rồi bụp một phát quỳ xuống, “Ngài là Thần Rồng, là Thần Rồng bảo vệ bang phái của bọn tôi đó!”

Nghe thấy cái tên này, rồng béo thưởng thức một chút rồi lại thấy rất vừa lòng.

Lúc này anh mới thấy sửng sốt, nhìn thấy hệ thống vừa tuyên bố nhiệm vụ mới là muốn anh đi giết Nữ Oa.

Rồng béo lập tức biến thành Phong húi cua và nói với Bách Điểu Triều Phượng: “Nữ…… Oa……”

Tiếng Trung của anh không tốt lắm, nhưng rồng béo vẫn luôn học lén ấy mà.

“Ngài muốn đi tìm Nữ Oa sao ạ?” Bách Điểu Triều Phượng nói, “Để tôi dẫn ngài tới đó nhé.”

Lúc Kênh thế giới đang thảo luận sôi nổi về chuyện không biết bang Hữu Phượng Lai Nghi có bị xóa hẳn hay không, bang hội này đã được thắp sáng hẳn lên, lấy kiệu Cửu Phụng dành cho bang chủ ra và mời Phong húi cua ngồi lên, hai hội viên của bang phái điều khiển kiệu Cửu Phụng bay về phía bản đồ của Nữ Oa.

Rồng béo thấy rất vừa lòng. Anh ngủ một giấc trên kiệu Cửu Phụng, sau khi tỉnh lại còn nhận được thông báo tăng điểm của hệ thống nữa chứ.

[Pang Kirrates đã có 57 người ủng hộ trung thành, số điểm tăng lên 5700, số điểm hiện tại là -1257.]

“Gào~” Nhìn thấy số điểm này, rồng béo hài lòng kêu lên một tiếng. Anh biết ngay là mình sắp trả hết số điểm đã nợ rồi, vậy mà Phong Liên Trúc còn đang lo lắng và muốn đưa chút điểm của cậu cho anh nữa chứ.

Vừa tới địa điểm đã chỉ định, anh xử lý Nữ Oa vô cùng đáng thương một cách nhẹ nhàng, lúc bấy giờ anh cũng đã có Hữu Phượng Lai Nghi dọn bàn cuối buổi giùm mình rồi. Hiển nhiên đội quân tóc dài này vừa được mãn cấp xong là hóa ngay thành ác bá, đuổi mất bọn người đánh quái và quần chúng vây xem ở gần đó rồi che chở để rồng béo giết Boss.

Cũng có người lo rằng rồng béo là một trí tuệ nhân tạo từng sống theo nền văn minh ngoài hành tinh rồi cuối cùng tự mình thức tỉnh. Những hình ảnh vài trí tuệ nhân tạo hủy diệt loài người trong phim điện ảnh hiện lên trong đầu mọi người, sau đó bộ dáng lăn lộn trên đồng vàng của rồng béo đã thế chỗ cho suy nghĩ này luôn rồi.

“Thật Phong Liên Trúc phiên bản rồng cục súc cũng… đáng yêu lắm ấy.” Một em gái chợt nói, “Thật ra tôi muốn sờ cái bụng to của nó lắm rồi á, vảy trắng dường như cũng rất mềm mại, nhất định sờ đã lắm nè.”

“Bà nghĩ gì đâu vậy trời! Nó là một con rồng cáu kỉnh khủng khiếp luôn đó!” Một cô gái khác bảo, “Nhưng cũng rất đáng yêu nhở, xấu cưng xấu cưng.”

Đồ Khâm Nguyên Hóa: “Dễ cưng chỗ nào vậy mấy má? Rõ ràng là khí phách, oai nghiêm, sức mạnh khủng bố khiến người người run rẩy, không chỉ lời nói của hắn hùng mạnh đâu nhé, ngay cả bản thân hắn cũng hùng mạnh nữa mà, dễ cưng chỗ nào vậy trời! Phải không bang chủ! Bang chủ ơi?”

Bách Điểu Triều Phượng vô cảm đứng bên cạnh hắn mấp máy đôi môi, suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Chúng ta có thể xin game để Phong Liên Trúc phiên bản rồng cục súc làm linh vật cho bang phái của mình không nhỉ?”

Đồ Khâm Nguyên Hóa: “……”

Bang chủ vừa mở miệng ra, một đám con gái mồm năm miệng mười bảo: “Công ty game chắc chắn sẽ không đồng ý đâu, nhưng chúng ta có thể lén đặt hình dễ thương mà! Kỹ năng sống mà em học được trong game là hội họa đó, ngoài đời cũng có mấy cơ sở dạy vẽ nữa cơ. Em có thể vẽ ra hai bức tranh, một bức là rồng đen lớn mạnh và khắc nghiệp giẫm chân lên Bàn Long và bức còn lại là hình chibi của rồng cuteo á, mình treo bức sau trong đại sảnh của bang phái, thần thú bảo vệ bang phái và linh vật không hề xung đột với nhau đâu nghen.”

“Em có thể làm huy chương nè, khắc hai bức tranh đó lên huy chương rồi đeo lên người được không nhỉ?” Một cô gái khác lại nói.

“Được.” Bách Điểu Triều Phượng gật đầu.

“Tuyệt vãi cú mèo!”

Lúc mấy em gái đang bàn luận huyên thiên, rồng béo đã làm xong nhiệm vụ một cách thuận lợi và yên ổn ngồi ngủ trên kiệu Cửu Phụng, đệm mềm thoải mái ghê nơi, khò khò khò.

Thông qua chuyện cho đồng vàng đồng nghĩa với vụ rớt vảy rồng này, Bách Điểu Triều Phượng đoán rằng không chừng vũ khí kim loại hoặc mấy chiêu thuộc tính kim trong ngũ hành sẽ là khắc tinh của Phong húi cua. Nếu để bọn Kiếm Chỉ Trời Cao phát hiện ra nhược điểm này, có khi bọn họ sẽ cạo sạch vảy rồng để thăng cấp đấy chứ.

Bạch Điểu Triều Phượng với một trực giác nhạy bén nghĩ rằng sau khi chết đi, có lẽ Phong Liên Trúc sẽ sống lại ở U Trúc Cốc. Nhưng Phong Liên Trúc của lúc ấy chưa chắc sẽ là Phong húi cua của bây giờ. Chỉ sợ là một NPC linh hoạt và có nhân tính như vậy sẽ không bao giờ xuất hiện nữa đâu.

“Tụi mình đã thăng tới cấp 120 rồi,” Bạch Điểu Triều Phượng nói, “Tôi nhớ rõ thú triệu hoán có thể được trang bị vũ khí nhỉ.”

“Cũng đúng đó,” một hội viên là triệu hoán sư nói, “Bang chủ muốn đi đánh trang bị đỉnh cấp cho Phong húi cua sao ạ?”

“Ừm, cầm vảy rồng của người ta để thăng cấp thì sao lại không hồi báo chút ít được chứ, tốt nhất là áo giáp có thể khắc được mấy thứ hệ kim nhé.” Bạch Điểu Triều Phượng nói.

“Hỏa khắc kim, thổ sinh kim, tốt nhất là đi tìm một con Boss có luôn hai thuộc tính này và đánh rơi trang bị khỏi người nó, trang bị sau khi rèn xong sẽ thích hợp với Phong húi cua thôi.” Đồ Khâm Nguyên Hóa là luyện khí sư đáp.

“Trong Địa phủ U Minh có một con Boss Thú Lông Hổ cấp 120 được thiết kế theo yêu cầu đó. Ngoài vụ này ra, trong phó bản Trảm Long Đài của Vu Sơn còn có một con thuồng luồng song hệ hỏa kim cấp 120 nữa, hai con này chắc cũng được rồi.” Em gái triệu hoán sư nói.

“Hai bản đồ đó cần bao nhiêu người vậy?” Bạch Điểu Triều Phượng hỏi.

“Thú Lông Hổ cần một tổ đội sáu người, Trảm Long Đài là một phó bản lớn cần 12 người ạ.”

“Vậy là đủ người rồi,” Bách Điểu Triều Phượng nói, “Bây giờ vẫn chưa có ai thăng tới cấp 120 nên chả ai đi đẩy phó bản đâu, tụi mình đi đánh trang bị cho Phong Liên Trúc luôn đi!”

“Vâng ạ!” Hữu Phượng Lai Nghi cùng nhau hô to.

Tác giả có lời muốn nói:

Phong Liên Trúc: Rồng béo mà gặp nguy hiểm thì toàn tại mình hết luôn!

Rồng béo (không nhịn được mà lên mặt): Hứ hứ, A Trúc em xem đi, người hầu của ta biếu cho ta áo giáp rồng vàng nè đẹp dễ sợ luôn gào~

Đó là một sản phẩm từ một lần luyện khí thất bại của Đồ Khâm Nguyên Hóa dù có đổi 20 cấp bị tụt xuống thành lực công kích thì cũng không thể bù nỗi sự đau đớn lúc bị giáng cấp

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN