Hệ thống đào tạo thần nữ siêu cấp bá đạo - Làm nương tử của ta được không?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Hệ thống đào tạo thần nữ siêu cấp bá đạo


Làm nương tử của ta được không?



Diệp Tử ngọt ngào cười, non nớt nói: “Cám ơn Trạch ca ca.”

“Chỉ cám ơn không thôi sao?” Mộc Trạch nói xong còn không quên đưa má mình đến gần Diệp Tử, cái này là trần trụi đòi nàng hôn một cái vào má đây mà.

Hôn một người cũng là hôn, hôn hai người cũng là hôn, nàng mới chả thèm quan tâm hôn thêm vài người nữa đâu.

“Chụt.”

“Mọi người xem Tiểu Diệp thẹn thùng kìa, Tiểu Diệp sau này con có muốn gả cho Trạch ca ca không?” Gia gia Long Vô Khuyết dò hỏi, càng nhìn hắn càng cảm thấy, tiểu tử Mộc Trạch này đối xử với Tiểu Diệp không thể dùng từ tốt để hình dung, ánh mắt nó nhìn Tiểu Diệp là rất sủng nịnh, cái ánh mắt này rất khác với ánh mắt của Hiên ca và Ngạo ca nhìn Tiểu Diệp.

Dù sao thì có hắn là cháu rể, Thần Long cốc bọn họ có lời mới đúng.

“Gia gia, người nói gì kỳ vậy?” Diệp Tử đỏ mặt quay đi phía khác, nàng cũng thấy quái lạ, dường như có một sợi dây kết nối vô hình giữa nàng và Mộc Trạch, nàng cứ như vậy không tự chủ được mà thân thiết và tin tưởng hắn.

Lời nói kia của Long Vô Khuyết khiến Mộc Trạch ngẩn người, hình như có một cánh cửa gì đó được mở ra, lòng hắn cuối cùng được thông suốt, cảm giác mà hắn dành cho Tiểu Diệp rất thân thiết, sự thân thiết này không giống với người thân dành cho nhau, hắn cũng có một muội muội nên hắn rất hiểu rõ.

Hắn thích Tiểu Diệp.

Tình cảm này như pháo hoa nở rộ, đến hắn cũng phòng bị không được.

Nếu hắn không làm gì lúc này, có phải sẽ bỏ lỡ nàng không?

Mộc Trạch nghiêm túc nhìn sâu vào mắt Diệp Tử, một lúc lâu sau mới nói: “Tiểu Diệp lớn lên muốn làm nương tử của Trạch ca ca sao?”

Diệp Tử vì câu nói kia của hắn mà đại não ngừng hoạt động, lớn lên muốn gả cho hắn sao?

Chuyện này nàng chưa từng nghĩ đến, nàng trước giờ chưa từng biết yêu là gì, đến tình thân là gì nàng cũng chỉ nếm trải được vài canh giờ ngắn ngủi mà thôi. Nhưng mà nàng hiểu, cảm giác mà hắn mang lại cho nàng khác cảm giác mà những người thân mới này dành lại cho nàng, khi tưởng tượng ra cảnh có một ai đó sinh con cho hắn, ở bên hắn, chiếu cố hắn, hình như có một cỗ cảm giác không thoải mái trào lên trong lòng nàng.

Đây là ghen sao?

Thật nực cười, nàng và hắn quen nhau mới được bao lâu chứ, hóa ra yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên là có thật.

Chỉ là mấy nhịp thở thời gian trôi qua mà Tiểu Diệp đã suy nghĩ được rất nhiều, kiếp trước nàng cũng đã từng gặp qua rất nhiều nam sinh nhưng không có ai đem lại cho nàng loại cảm giác kỳ diệu này.

Có thể sau này nàng sẽ tiếp xúc với càng nhiều càng nhiều nam nhân, trong số họ sẽ có vô số người ưu tú, có thể nàng sẽ nhận ra đoạn tình cảm này chỉ là một lần rung động chứ không phải là yêu.

Nhưng nàng không sợ cái tương lai không chắc chắn sẽ xảy ra đó bằng việc để mất hắn.

Mộc Trạch thấp thỏm đợi nàng trả lời, những người ở đây đều là quái vật thành tinh, nên từ lâu đã nhận ra mối quan hệ giữa Tiểu Diệp và A Trạch rất đặc biệt.

Thời gian gần mười năm Mộc Trạch ở đây chăm sóc Tiểu Diệp, bọn họ đã coi hắn là người trong nhà từ lâu rồi, nếu Tiểu Diệp cũng thích hắn, thì quá tốt.

“Được nha, cấm Trạch ca ca đổi ý, có đổi ý thì cũng phải là muội.” Nói xong Tiểu Diệp đỏ mặt chạy đi mất.

“Ha ha.” Mọi người trong phòng cười ầm lên vì hành động đáng yêu này của nàng

Dù trong lòng Long Hạo Thần cũng rất hài lòng về kết quả này, nhưng hắn mới được ở bên tiểu chưa được bao lâu thì đã phải chuẩn bị tinh thần tiễn nàng xuất giá, hắn rất không cam tâm, rất không cam tâm, mấy người kia cũng thế.

“Tiểu tử này, nói mau, ngươi có thật đến đây là để chữa bệnh cho muội muội nhà ta không?”

“Đúng đó, nhị ca chúng ta phải cho hắn một trận, tiểu muội trẻ người non dạ bị mấy chiêu ngon ngọt kia của hắn lừa mất, chúng ta phải thay nàng giáo huấn hắn.” Tam thiếu gia tức giận lên tiếng.

“Hai tiểu tử ngươi mà cũng đòi giáo huấn hắn, dựa vào tu vi của hai người chỉ đủ gãi ngưa cho hắn.” Phụ thân đại nhân không ngại đổi thêm dầu vào lửa, hắn chỉ sợ lửa cháy chưa đủ to.

“Phụ thân, hai con không đủ thì thêm người nữa, không phải là được rồi sao?” Nhị ca cáo già gõ gõ bàn tính, hai đánh một không được, thì ba đánh một vậy.

“Ha ha, hai đánh một đã không vẻ vang gì rồi, hai đứa còn định rủ thêm lão tử, chuyên này truyền ra, người ta lại nói Thần Long cốc chúng ta lấy thịt đè người. Nhưng mà kệ, việc này ta thích. Trạch tiểu tử, muốn lấy được nữ nhi của ta thì phải bước qua xác của ba tiểu tử nhà ta, rồi thêm cả ta nữa, khi nào chưa đánh thắng bốn người bọn ta thì đừng mơ đến chuyện rước râu.”

“Bá phụ, xin người nương tay.” Mộc Trạch bất đắc dĩ lên tiếng, quá trình truy thê của hắn thật là gian nan.

Hai huynh đệ Long gia xuất gia vũ khí của mình, trận đấu này bọn họ đã đợi từ lâu rồi, bọn họ nghe nói kiếm pháp của Mộc Trạch rất lợi hại, nhưng rủ rê mấy lần vẫn không có cơ hội.

Mặc dù Long gia bọn họ có huyết thống rất tốt, con cháu sinh ra đều là thiên tài trong thiên tài, nhưng tu vi hai người bọn họ vẫn kém Mộc Trạch một đoạn, đủ để thấy hắn yêu nghiệt đến thế nào.

Không biết từ bao giờ mà nam nhân Long gia đều có một quy định bất thành văn là chỉ lấy một thê tử, không hiểu có phải là ngẫu nhiên hay không, mà thê tử của bọn họ không ai sinh được quá ba lần, có một vị nam nhân Long gia không tin vào điều này, sau khi thê tử nhà mình để được ba người con trai.

Nếu không phải hai huynh đệ Long Vân Hiên và Long Vân Ngạo bọn họ là song bào thai thì có lẽ tiểu muội sẽ không có mặt trên thế gian này.

Long gia dương thịnh âm suy có tiếng, vì vậy tiểu muội càng được bọn họ nâng niu cưng chiều.

Hôm nay bọn họ phải giúp muội muội kiểm tra năng lực của muội phu tương lai mới được.

“Này, mấy người nhẹ tay một chút, làm hỏng mất chất nữ tế tương lai của ta là không được đâu nha.” Gia gia ngồi một bên phẩm linh trà lên tiếng, còn không quên chỉ điểm cho hai huynh đệ Long gia, đây là cơ hội hiếm có để va chạm, tu vi của Mộc Trạch so với người cùng lứa đã là rất hiếm thấy rồi, còn trẻ vậy mà đã có tu vi Luyện Hư cảnh trung kỳ.

Ông phải lên kế hoạch huấn luyện cháu gái của mình thành một tiểu nương tử siêu cường đại từ ngay bây giờ mới được, nếu để nó thua kém Mộc Trạch quá nhiều, sẽ có điều tiếng không hay.

“Hiên tiểu tử, bên trái, đúng, đánh vào xương sường thứ tư.”

“Ngạo tiểu tử, bên phải trên eo hai tấc.”

“Đúng, cứ tiếp tục tập trung vào mấy chỗ đó mà công kích.”

Nãi nãi và mẫu thân của Diệp Tử vừa xem vừa thay Mộc Trạch cầu nguyện, bọn họ chỉ sợ hắn bị đám nam nhân Long gia này dọa bỏ chạy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN