Hệ thống đào tạo thần nữ siêu cấp bá đạo - Tỉnh lại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Hệ thống đào tạo thần nữ siêu cấp bá đạo


Tỉnh lại



Diệp Tử đang lơ lửng giữa một mảnh không gian màu trắng, cả thân thể như bị hút hết sức lực, cả một ngón tay cũng không thể cử động được, những gì nàng làm được lúc này chỉ là mở mắt.

Đinh! Đinh! Đinh

“Chúc mừng chủ nhân trở thành ký chủ của hệ thống chế tạo thần nữ!”

Một giọng nói non nớt, đầy hào hứng vang lên làm Diệp Tử giật nẩy cả mình.

Chuyện gì thế này, sao nàng lại ở đây, lúc đầu nàng cứ nghĩ mình đang ở trong mộng, nhưng giọng nói kia cũng có chút quá thật đi.

Dường như hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng, giọng nói kia lại tiếp tục truyền đến: “Chủ nhân, mọi chuyện ở đây đều là thật, người có thể gọi muôi là Tiểu Điềm, muội là người phát ngôn của hệ thống đào tạo thần nữ, rất hân hạnh được gặp ngài, chủ nhân mới của ta.”

Diệp Tử đơ người, đầu óc ngừng hoạt động trong vòng ba giây, ok fine, lần này thì nàng đã có thể xác định là mình xuyên không rồi, còn không hiểu đánh bậy đánh bạ kiểu gì lại nhặt được một cái hệ thống chế tạo thần nữ không biết tên.

Diệp Tử có chút tò mò hỏi: “Này, muội có thể lại gần đây để ta nhìn rõ mặt mũi được không?”

Tiểu Điềm không vui nói: “Chủ nhân, người ta Tiểu Điềm, người không thể quên tên của ta nha, gặp được chủ nhân ta vui quá nên quên mất, hì hì, chủ nhân đợi ta một lát.”

“Ngươi cứ từ từ, chúng ta có thời gian.”

“Chết rồi, bộ quần áo mà Tiểu Điềm thích nhất đâu rồi, lần đầu gặp chủ nhân nhất định phải để lại ấn tượng thật tốt.” Tiểu Điềm nhỏ tiếng làu bàu.

“Chủ nhân đợi xíu, sắp xong rồi.”

Có một người phát ngôn không đáng tin thật làm ảnh hưởng không nhỏ đến hình ảnh của hệ thống chế tạo thần nữ trong lòng Diệp Tử.

10 giây sau, một bé gái mũm mĩm, chỉ chừng ba tuổi xuất hiện trước mặt nàng, mặt mũi đáng yêu tinh xảo, nhìn hết sức có thần, sau lưng có hai cái cánh màu trắng đang tỏa ra hào quang, chúng đang không ngừng lay động trong không khí.

“Chủ nhân, người nhìn xem, bộ váy màu trắng này của Tiểu Điềm có đẹp không? Chiếc váy này là hệ thống thưởng cho Tiểu Điềm vì tìm được chủ nhân mới đó.”

“Đẹp, rất đẹp, Tiểu Điềm đáng yêu như thế này mặc gì cũng đẹp.”

“Chủ nhân nói chỉ có đúng, hì hì.”

“Tiểu Điềm, cho ta hỏi một chút, chuyện gì đã xảy ra với ta?”

“Chủ nhân, ngài đã chết, nhưng linh hồn của ngài được hệ thống chọn lựa trong trăm triệu linh hồn để ký kết linh hồn kế ước, chỉ cần linh hồn của ngài không bị tiêu diệt, hệ thống có cách để người sống lại.”

“OMG, cái hệ thống gì mà khủng bố vậy.” Diệp Tử nghĩ thầm trong lòng, sau đó nàng lại hỏi tiếp: “Vậy ta sẽ ở đây bao lâu?”

Tiểu Điềm đang ăn một cây kem, híp mắt lại thích ý, rất có kiên nhẫn trả lời: “Đây là không gian tinh thần bên trong hệ thống nữ thần, vì lần xuyên không này, tinh thần lực của người bị tổn thương không nhỏ nên người được đem đến đây để tiếp nhận chữa trị, một vài ngày nữa tinh thần lực của người hoàn toàn chữa khỏi thì có thể rời khỏi đây. Hệ thống đã tìm được một thân thể phù hợp với linh hồn của ngài rồi.”

Diệp Tử tò mò hỏi: “Thân thể kia là nam hay nữ?” Nàng cũng không muốn có chướng ngại về tâm lý đâu.

“Tất nhiên là nữ rồi, hì hì, chủ nhân yên tâm, hệ thống có yêu cầu rất cao về việc lựa chọn thân thể cho ký chủ, không xinh đẹp không chọn, không có khí chất hơn người không chọn, không ….. bla bla …..” Tiểu Điềm thao thao nói ra bảy bảy bốn mươi chín cái yêu cầu siêu cấp quái dị của hệ thống.

Diệp Tử sững sờ, nhiều điều kiện như vậy, nàng cố chút tò mò muốn nhìn xem cái thân thể mới của mình có bộ dáng như thế nào.

“Chủ nhân cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, sau khi tinh thần lực của ngài khỏi hẳn người có thắc mắc gì lúc đo hỏi Tiểu Điềm cũng chưa muộn.”

Sau đó chỉ thấy Tiểu Điềm vung tay lên một cái, một cơn buồn ngủ ập đến, mí mắt của Diệp Tử không kiên trì được bao lâu liền khép lại, ý thức của nàng lại tiếp tục rơi vào một mảng trống rỗng, dập dềnh như con thuyền được những con sóng nhẹ nhàng vuốt ve, thật thoải mái, đó là cảm giác duy nhất Diệp Tử cảm nhận được lúc này.

Không biết đã ngủ bao lâu, lúc còn đang mơ hồ chưa kịp tỉnh lại thì Diệp Tử đã nghe được giọng nói non nớt của Tiểu Điềm.

“Đinh! Thời gian tiến hành chữa trị kết thúc, chuẩn bị quá trình đồng bộ hóa giữa ký chủ và thân thể mới bắt đầu! Ba! Hai! Một!”

Sau đó là một trận đau đớn như là xé rách linh hồn kéo đến, Diệp Tử nhíu mày, sao bảo thân thể này rất phù hợp với linh hồn của nàng mà, đã phù hợp sao còn đau đến thế, may mà cơn đau đớn này chỉ kéo dài mười nhịp hơi thở liền biến mất.

Diệp Tử cố gắng mở mắt quan sát hoàn cảnh xunh quanh, nàng đang nằm trên một chiếc giường khá rộng, xung quanh đều bị che lại bằng mải trắng, chỉ để hở một khe rất nhỏ để thông khí, mùi thuốc đông y rất nhẹ phiêu đãng trong không khí.

Diệp Tử cử động nhẹ ngón tay, trời đất, cái thân thể này thật sự là đã được lựa chọn kỹ càng chứ, vì sao ngay cả cử động một ngón tay mà nàng cũng khó khăn như thế.

Trong lúc Diệp Tử đang oán thầm thì có một bóng người tiến lại gần, nhẹ nhàng kéo tấm vải mành màu trắng lên, không thể tin khi thấy người trên giường đã tỉnh lại, tự bấu mình một cái, sau khi xác định mình không phải mơ, mới thét với người bên ngoài một tiếng, giọng nói nàng ấy đầy run rẩy: “Mau! Mau báo cho cốc chủ và phu nhân, Thất tiểu thư đã tỉnh lại.”

Người bên ngoài nghe vậy, hoảng hốt hỏi lại: “Thất tiểu thư thật sự đã tỉnh?”

“Đúng vậy, Tử Vi mau lên, chuyện này là chuyện có thể đùa được sao?”

“Vâng Phù Dung tỷ.”

Hai người vừa nói chuyện thân phận ngoài sáng là nha hoàn thiếp thân, chứ thực ra họ là hai trong mười hai hộ pháp của của Tử Vi và Phù Dung của khôi thân thể này, bọn họ là tỷ muội ruột.

Phù Dung bất an lên tiếng: “Thất tiểu thư người nghe thấy nô tỳ nói không?”

Diệp Tử chỉ ngơ ngác nhìn nàng, không dám làm ra phản ứng gì, chỉ sợ lộ ra sơ hở, trong đầu đang cùng hệ thống nói chuyện: “Tiểu Điềm, đưa cho ta chút thông tin vê khối thân thể này, nhanh lên.”

“Vâng chủ nhân.”

“Đinh! Tìm kiếm thông tin hoàn tất! Thân thể này là Đại tiểu thư của Thần Long cốc, tên là Long Vân Diệp Tử, năm nay vừa tròn mười tuổi, phụ thân tên Long Hạo Thần là cốc chủ của Thần Long cốc, mẫu thân tên Vân Thiển là tiểu thư dòng chính nữ của Vân gia, nàng trong gia đình là nữ nhi nhỏ tuổi nhất, trên nàng là ba vị huynh trưởng, Đại ca – Long Vân Triệt, Nhị ca – Long Vân Hiên, Tam ca – Long Vân Ngạo, Long Vân Hiên và Long Vân Ngạo là song bào thai.”

“Khối thân thể này từ lúc đẻ ra đã lâm vào hôn mê, nên chủ nhân không cần phải sợ bị lộ ra sơ hở, người thích như thế nào thì liền như thế đó thôi.”

“Chủ nhân. Tiểu Điềm còn tìm được rất nhiều tin tức về thân thể và đại lục này, người có muốn nghe luôn bây giờ hay không?”

Khối thân thể này không hổ là được tuyển chọn kỹ càng, đúng là giảm bớt cho nàng không ít việc.

Diệp Tử cũng tò mò về thế giới này: “Muội nói luôn đi, biết nhiều không bao giờ là thừa.”

“Chủ nhân, thế giới này có bốn mảnh lục địa, được chia là Long, Lân, Quy, Phụng, tên là do hình dáng của chúng, nhưng trong mỗi mảnh lục địa này tồn tại riêng biệt hai thế giới, thiên giới và phàm giới, hai giới được ngăn cách qua một trận pháp thượng cổ cường đại, chỉ trong những tình hướng đặc thù mới được mở ra trận pháp, thiên giới có linh khí và tài nguyên sung túc hơn phàm giới vì vậy mà cũng đầy rẫy nguy hiểm, tu võ giả ở đây cũng mạnh hơn phàm giới rất nhiều.Nơi đây dùng linh thạch để trao đổi, linh thạch được chia làm ba loại: cao cấp, thượng và hạ phẩm.”

“Một ngàn viên hạ phẩm linh thạch bằng một thượng phẩm linh thạch. Một vạn viên thượng phẩm linh thạch bằng một viên cao cấp linh thạch. Nhưng trên đời này, cao cấp linh thạch hiếm hoi đến đáng thương, là nguyên liệu hiếm có để tu luyện, luyện dược và luyện khí nên chả có mấy ai mang nó đi đổi thành thượng phẩm linh thạch cả.”

“Thế giới này có bốn loại nghề nghiệp: tu sĩ, luyện dược sư, trù sư và luyện khí sư.”

“Đa phần mọi người đều là tu sĩ, hầu như ai sinh ra đều có linh căn để tu luyện, nhưng người có tiềm chất để trở thành cường giả thì ít đến đáng thương. Tu tiên giả dựa vào cảnh giới để phân chia, có tất cả chín cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp.”

“Mỗi cảnh giới được đều được phân làm sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ, chỉ ngoại trừ ngoại trừ Đại Thừa kỳ và Độ Kiếp Kỳ.”

“Chín cảnh giới được phân thành ba giai đoạn lớn: Hạ cảnh giới, Trung cảnh giới cho đến Thượng cảnh giới.”

“Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần.”

“Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.”

“Đến thượng cảnh giới, có một cửa là Độ Kiếp, qua được cánh cửa này thì có thể thành tiên, tuổi thọ nghe nói có thể sánh ngang trời đất.”

“Hiện giờ chủ nhân đang ở bên trong Minh Nguyện Trai của Thần Long cốc, tại thiên giới Long Thần đại lục, đây là một biệt viện có phong thủy tốt nhất tại Thần Long cốc, kiến trúc thanh nhã tinh xảo, xung quanh đều được bố trí rất nhiều trận pháp phòng ngự và tụ linh trận, tụ linh trận ở đây không phải dùng phổ thông linh thạch mà là dùng linh thụ mà tạo nên, vì vậy mà nồng độ linh khí tại đây nồng đậm vô cùng, có thể nói đây là nơi để tu luyện tốt nhất trên cả mảnh Long đại lục này.”

“Trước mắt nói đến đây đã, chủ nhân có một đám người đang kéo đến đây, người hãy chuẩn bị tinh thần ứng chiến nha.” Tiều Điềm nhanh nhẩu nói xong, liền không lên tiếng nữa

Không lâu sau đó nàng nghe được một trận bước chân rất nhỏ truyền đến, nếu không phải là có Tiểu Điềm nhắc nhở, chắc còn chán nàng mới phát hiện ra, đám người này chắc đều có tu vi thâm hậu.

“Tiểu Diệp . . .” Một giọng nói nghẹn ngào chui vào tai nàng, không khó để nghe ra tiếng nức nở trong hai tiếng gọi này.

Diệp Tử chớp chớp mắt, hàng lông mi xòe như chiếc quạt khẽ lay động, người phụ nữ này chắc là mẫu thân của khối thân thể này, Vân Thiển đi.

Không cần nhìn nàng cũng có thể biết được, ánh mắt tràn đầy tình mẫu tử kia không thể lạc đi đâu được.

“Thiển Thiển, nàng nói nhẹ một chút, chú ý hình tượng đừng để Tiểu Diệp sợ hãi.” Theo sau đó là một giọng nam trầm đầy ấm áp.

Chắc đây là phụ thân Long Hạo Thần đi, tình cảm của hai người bọn họ thật là thắm thiết khiến cho người khác phải hâm mộ.

Cuối cùng thì đoàn người kia cũng đi đến trước giường nàng, ánh mắt của ai cũng nồng đầm sự hạnh phúc, tiểu nha đầu nằm trên giường kia đã ngủ say ngay từ khi trào đời, đã mười năm rồi, trái tim bọn họ như chết lặng khi thấy người thân của mình cứ một khối thân thể lạnh băng không có sức sống, ngày qua ngày, không hề tỉnh lại.

Mặc dù Thần Long cốc thế lực cường đại, tìm kiếm vô số đan dược sư đến xem bệnh, cách nào cũng thử qua nhưng cũng không thể khiến nàng tỉnh lại.

May mắn gia gia của Diệp Tử, Long Vô Khuyết, bốn năm trước thành công bế quan xem trộm thiên cơ biết được, nàng không có gì đáng ngại, ngủ đủ sẽ tỉnh dậy, lòng lo lắng thấp thỏm của mọi người mới được vỗ về đôi chút.

Nhưng không ngờ, ngủ một lần là tận mười năm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN