Hệ Thống Game Tại Dị Giới - Chương 781: Chém giết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Hệ Thống Game Tại Dị Giới


Chương 781: Chém giết


– Lần trước thiệt thòi quá liền muốn đơn đấu với ta sao?

Bạch Mẫu Đơn khoé miệng nhếch lên nụ cười vui vẻ. Nụ cười này rơi vào tầm mắt của Lãnh Thu Sâm càng làm cho nàng điên cuồng. Lãnh Thu Sâm hai mắt phát lạnh mà nói:

– Hừ, nếu không phải có hai tên kia vây công, ai thắng ai thua còn chưa biết được!

Bạch Mẫu Đơn nâng cánh tay ngọc, một dải lụa màu xanh lam quấn quanh cánh tay nàng vô cùng có linh tính. Nhìn về phía Lãnh Thu Sâm, Bạch Mẫu Đơn nhẹ nhàng nói:

– Vậy hôm nay ta cùng ngươi một trận chiến, để xem ai mới là người bại!

– Tới!

Lãnh Thu Sâm đã không thể nhịn được, trường tiên mang theo hắc sắc quang mang đánh tới. Hai nữ thần hai giới diện bắt đầu chiến đấu hấp dẫn vô số ánh mắt tại thành trì.

Mễ Nhĩ Thành tiếng hô hào dậy sóng, mỗi một màn hình pháp trận lại là một góc chiến đấu của chiến trường. Tín hiệu cực tốt, hầu như toàn bộ chiến trường đều rõ ràng không một chỗ nào khó quan sát.

– Các ngươi nhìn, Bạch Mẫu Đơn tiên tử lại cùng nữ tướng của Phi Linh giới đánh lên rồi!

– Quá đẹp mắt, không thể không công nhận các nàng chính là hai nữ cường không kém đám mày râu a!

Trong màn ảnh hai thân ảnh mĩ mạo một trường tiên một dải lụa điên cuồng va chạm, một góc chiến trường liên tục sụp đổ.

– Mau nhìn, ở phía bên kia!

Bỗng nhiên một người hô lớn, không ít ánh mắt hướng về phía đó mà nhìn tới. Chỉ thấy trên màn hình là không trung cao nhất. Có mấy trăm thân ảnh đang liên tục giao phong. Nơi này chiến đấu đều là cường giả tinh anh mạnh nhất của hai bên.

Ầm!

Oanh Long Long!

Hai chưởng va chạm nổ tung, năng lượng bàng bạc phát tán ra xung quanh. Kiều Phong hai mắt đã đỏ rực, đối thủ của hắn không kém, một thân tu vi trung vị thần lại dùng chính là quyền cước. Hai người ta đi người tới liên tục đã va chạm vô số quyền chưởng bất phân thắng bại. Cách đó không xa, Đoàn Dự đi vào lòng địch điên cuồng công kích. Thân pháp hắn vốn thuộc vào hàng đỉnh cấp, Phong thuộc tính lại càng đạt tới cực hạn, chỉ thiếu một chút liền đạt tới đại viên mãn. Quỷ mị di chuyển, không ít người liền bị hắn đả thương.

– Bát Vũ Hoành Tảo!

Một tên Chiến tướng của Phi Linh giới lúc này hét lớn, một đao mạnh mẽ chém ra, bốn phía Phong thuộc tính liên rục rít gào. Một đao này mang theo ý cảnh đáng sợ, đao mang màu tím lao tới phía xa. Tại đó Triệu Vân đang cùng một tên chiến tướng Phi Linh giới đánh tới điên cuồng.

– Lão thất!

Ở phía xa Chu Du kinh sợ hô lên, một đao này hiển nhiên là đánh lén vô cùng chuẩn xác cùng nắm bắt thời cơ cực tốt. Tiếng hô của Chu Du không kém, Triệu Vân sau lần chính diện va chạm liền lui về phía sau. Một lần lui này hoàn toàn rơi vào đao mang công kích không cách nào né tránh. Đao mang tốc độ quá nhanh.

– Không được!

Tiểu Ngư Nhi kinh thán hô lên. Triệu Vân nếu trúng một đao này không chết cũng phải mất nửa cái mạng. Chính vào lúc này, một đạo ánh sáng lao tới va chạm cùng đao mang màu tím kia. Đạo ánh sáng này cũng là một đạo đao mang màu vàng kim.

Ầm!

Hai đạo đao mang va chạm lập tức nổ lớn, không gian vết rách loạn lưu liền xuất hiện xé nát một đoạn không gian. Ngay sau đó mấy giây không gian loạn lưu biến mất. Trước mặt Triệu Vân lúc này là Trương Vô Kỵ. Hiển nhiên đao mang kia là Trương Vô Kỵ đánh ra.

– Ngũ ca, cảm ơn!

Triệu Vân nắm trường thương lên tiếng nói.

Trương Vô Kỵ gật đầu, cũng không có quay đầu lại mà nói:

– Tên này để ta lo liệu, đệ cẩn thận một chút!

– Rõ rồi Ngũ ca!

Triệu Vân đáp lời, hoả thuộc tính bạo phát tiếp tục cùng đối phương chiến đấu. Trương Vô Kỵ nắm chặt đại đao trong tay hướng lên chiến tướng dùng đao kia đánh tới!

– Đánh chủ ý huynh đệ của ta, ngươi đáng chết!

– Đại đao, không tệ, ngươi tới!

Tên chiến tướng Phi Linh giới cũng không chút sợ hãi lập tức nâng lên trường đao cùng Trương Vô Kỵ đánh một đoàn.

Nơi khác chiến đấu không kém chút nào, chiến trường chia thành hai phần lớn nhỏ. Phía bên dưới hai bên đại quân vẫn chém giết không ngừng, vũ kĩ loạn thành một đoàn, tính mạng tại chiến trường chỉ như cỏ rác. Chỉ có ngươi chết ta sống, đến khi một bên hoàn toàn thất bại mới thôi.

– Nắm đấm Tinh Không!

Một tiếng hét lớn kèm theo một đại quyền được đánh ra. Quyền này màu đen, to lớn bằng một quả núi. Một quyền đánh bay hơn mười người, ba tên đi đầu thân thể bạo liệt. Lục Phi cười lớn mấy tiếng, thân thể giống như Lò xo nhún mạnh một lần tiếp tục đuổi theo giết tới. Hắn giết người hứng khởi rồi. Không chỉ có hắn, phía nam chiến trường, Lệnh Hồ Xung cùng Côn Lô như hai tôn đại thần, trường kiếm trong tay bọn hắn như đang gặt hái tính mệnh.

– Vạn Kiếm Quy Tông!

Lệnh Hồ Xung hai tay chắp lại, trường kiếm màu đen biến ảnh vô số lần. Cuối cùng phía sau lưng hắn đã xuất hiện vạn bóng ảnh kiếm mang. Ngay sau đó vạn kiếm mang này như mưa lao về phía đại quân Phi Linh giới. Cả mảng người đổ như rạ, một màn đáng sợ.

– Ha ha ha, Lệnh Hồ huynh đệ đánh ra đại chiêu như thế, ta không thể kém cạnh được.

Côn Lô cười lớn, hai tay hắn nâng cao hai thanh trường kiếm, thanh trường kiếm thứ ba được cắn chặt. Khoé miệng hắn nhếch lên nộ ra nụ cười dữ tợn.

– Thức thứ bảy mưới hai, Kiếm Huỷ Thiên!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN