Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi - Chương 9: - Người thừa kế mỹ thực (8)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi


Chương 9: - Người thừa kế mỹ thực (8)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Min

Thi đấu bắt đầu, người chủ trì hưng phấn sôi nổi giới thiệu, công bố chủ đề thi đấu hôm nay —— Rồng bay Phượng múa.

Tiền Tường ngồi ở khán đài, rất tin tưởng Trịnh Tuấn Minh sẽ thắng, tuy rằng hắn không thể khống chế giám khảo cùng kết quả thi đấu, nhưng người ra chủ đề hắn có biện pháp, hắn vừa đe dọa vừa dụ dỗ, yêu cầu của hai trận thi đấu, đều là thứ Trịnh Tuấn Minh am hiểu nhất.

Hơn nữa hắn còn nghĩ cách làm tổ tiết mục, đem Trịnh Tuấn Minh cùng Lục Cảnh Ngọc xếp vị trí liền nhau, như vậy màn ảnh có thể đồng thời quay cận hai người bọn họ, mục đích để Trịnh Tuấn Minh bộ dáng thành thạo, cùng Lục Cảnh Ngọc dáng vẻ bối rối hoảng loạn tạo nên sự đối lập.

Khu nguyên liệu nấu ăn rất đa dạng, yêu cầu người dự thi tự mình đi chọn lựa.

Gà đã được gϊếŧ, chỉ cần chọn sau đó tự mình xử lý nội tạng là được, tôm mực rất tươi sống, cũng yêu cầu người dự thi tự mình chế biến.

Gà nuôi theo phương pháp cho ăn thức ăn, ảnh hưởng trực tiếp đến vị thịt gà, hơn mười mấy con, chất thịt tốt không được mấy, Cảnh Dương nhận thấy còn có thịt gà để lâu, gần như sắp hư.

Lựa chọn tốt nguyên liệu mình cần, Cảnh Dương bắt đầu xử lý thịt gà, Trịnh Tuấn Minh nhịn không được nhiều lần nhìn qua, trong lòng hắn rất nghi hoặc, Lục Cảnh Ngọc thật sự dám đến tham gia thi đấu. Những giám khảo đó chẳng những yêu cầu cao, miệng cũng rất ác độc, dù hắn cầm hai lần giải nhất tổ thanh niên, được tán dương cũng rất ít, Lục Cảnh Ngọc không sợ bị mắng đến máu chó phun đầy đầu sao.

Cảnh Dương giơ tay chém xuống, dao lớn dao nhỏ trao đổi xử lý nguyên liệu, động tác như nước chảy mây trôi, nhìn không giống như đang nấu ăn, mà là biểu diễn một chiêu thức làm người ta xem không rõ, chỉ cảm thấy rất cao siêu.

Triệu Bác Thừa nhìn Cảnh Dương như vậy, trong mắt mang theo ý cười cùng thưởng thức, từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, nhất cử nhất động đều hấp dẫn y.

Trịnh Tuấn Minh bởi vì đẹp trai trẻ tuổi, động tác nấu ăn ưu nhã, ở vài tiết mục nấu ăn, thu hút rất nhiều fans nữ.

Hai người có chung một người cha, nhìn kỹ mà nói, có thể nhìn ra có hai ba phần giống nhau. Nhưng hiện tại đứng chung một chỗ như vậy, rõ ràng là Lục Cảnh Ngọc ngũ quan càng thêm tinh xảo, nhìn qua càng thêm đẹp trai tuấn tú, hắn nấu ăn động tác cũng càng thuần thục, sẽ làm người khác cảm thấy là một loại hưởng thụ thị giác.

Khán đài truyền ra hết đợt này đến đợt khác âm thanh tán thưởng, ánh mắt đều bị Cảnh Dương hấp dẫn.

Mà Trịnh Tuấn Minh trước kia nhìn động tác rất ưu nhã, giờ đem so sánh, nhìn có vẻ trì độn cùng không phóng khoáng. Đều nói không so sánh không có đau thương, hai người vô luận là khí chất hay kỹ xảo nấu ăn, đều có sự chênh lệch rõ ràng.

Tiền Tường ngồi phía dưới ánh mắt phức tạp nhìn trên đài, hắn căn bản là muốn Trịnh Tuấn Minh đem Lục Cảnh Ngọc làm nhục, hiện tại lại làm Trịnh Tuấn Minh bị Lục Cảnh Ngọc hạ thấp, cho dù hắn có lòng thiên vị Trịnh Tuấn Minh, nội tâm cũng không thể không thừa nhận, thủ pháp cùng kỹ xảo thể hiện, Trịnh Tuấn Minh không bằng Lục Cảnh Ngọc.

Nhưng mà không quan trọng, Tiền Tường an ủi chính mình, cũng dùng ánh mắt an ủi Trịnh Tuấn Minh trên đài, thủ pháp xinh đẹp có ích lợi gì, điểm số chỉ chiếm phần nhỏ , hương vị mới là quan trọng nhất. Hắn đã ăn qua món này do Trịnh Tuấn Minh làm, hương vị tuyệt đối không thể bắt bẻ, cũng bởi vì món này, bọn họ mới thành bạn bè, cho nên hắn tin tưởng, Trịnh Tuấn Minh tuyệt đối sẽ không làm hắn thất vọng.

Dưới đài người xem châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau, tuy rằng bọn họ tận lực đè thấp âm thanh, nhưng Tiền Tường vẫn nghe được một chút nội dung của người ngồi gần hắn .

“ Đẹp trai quá! Trước kia không biết, thì ra bộ dáng Lục Cảnh Ngọc nấu ăn lại đẹp như vậy!”

“Nhanh lên chụp ảnh đi, nhớ tắt đèn flash, đừng để bị phát hiện, chụp 1 mình Lục Cảnh Ngọc là được.”

Bên kia người ta nói “ Này này, chúng ta cũng chụp ảnh Lục Cảnh Ngọc đi.”

“ Cậu không phải tới xem Trịnh Tuấn Minh sao? Cậu không phải nói Trịnh Tuấn Minh là chồng cậu sao? Thay lòng đổi dạ nhanh như vậy, tiết tháo đâu?”

“Tớ chính là nhan cẩu, ai đẹp tớ liền thích, tiết tháo mấy đồng một cân*.” :))))))

* 1 cân = nửa kí

“ Lúc trước trên mạng không phải nói Lục Cảnh Ngọc không biết nấu ăn sao? Còn nói có căn cứ, tôi còn tưởng rằng hắn thật sự sẽ không nấu ăn, nhưng xem tư thế của hắn, rõ ràng rất quen thuộc.”

“Luyện tập động tác đẹp trai vui mắt thì có ích lợi gì, hương vị không tốt còn không phải uổng công, chúng ta vẫn là chờ xem giám khảo bình luận rồi nói sau, bằng không ngươi hiện tại cảm thấy hắn thoạt nhìn làm tốt, đến lúc đó lại bị vả mặt.”

Rồng bay phượng múa là món canh*, canh vị tươi ngon là quan trọng nhất, mực cùng thịt gà, muốn hoà quyện lẫn nhau, lại không phá hư mùi vị nguyên bản của chúng, để làm được hiệu quả như vậy, bỏ ra rất nhiều công phu.

Trang trí bày biện đều yêu cầu người dự thi tự mình lựa chọn một bộ chén đĩa, Cảnh Dương lựa một cái chén canh hình tròn tương đối thấp, phía dưới chén lót một cái đĩa hình bầu dục. Hắn lợi dụng thời gian còn dư, dùng vài loại rau củ cắt tỉa một con rồng vàng cùng phượng ngũ sắc, bàn ở đĩa bên cạnh, nháy mắt tăng thêm vài phần cảm giác, cùng món này tên giống nhau đều có khí thế.

Cảnh Dương rung chuông ý bảo người chủ trì, hắn đã hoàn thành, màn ảnh đặc tả món ăn của hắn làm, hương vị nhìn xem đương nhiên là nhìn không ra, nhưng một con rồng một con phượng cắt tỉa sinh động như thật, cho dù là người ngoài nghề cũng có thể nhìn ra hắn có bao nhiêu lợi hại.

Chủ trì tuyên bố đã hết giờ, người dự thi cần lập tức ngừng tay, bởi vì Cảnh Dương trước đó đã làm rất tốt, cho nên hắn là người đầu tiên mang thức ăn cho giám khảo nhận xét.

Vài vị giám khảo sau khi nếm thử, liên tục gật đầu, trao đổi một chút về cách nhìn nhận, đều phân biệt cho điểm cùng đánh giá.

Triệu Bác Thừa ăn thử, tán thưởng liếc mắt nhìn Cảnh Dương một cái, Cảnh Dương vừa lúc nhìn thẳng y, hai người ánh mắt nhanh chóng giao lưu trong chốc lát. Cảnh Dương cảm nhận được lời khen của y, Triệu Bác Thừa cũng cảm nhận được hắn đắc ý.

Trịnh Tuấn Minh nghe được giám khảo cho Cảnh Dương lời nhận xét cùng điểm số, không khỏi hoảng hốt,  đây là hắn lần đầu tiên ở tổ thanh niên nghe được sự đánh giá cùng cho điểm cao như vậy, lấy hai lần giải nhất tổ thanh niên, cũng không đạt được điểm cao như vậy, điểm số này đã đạt tiêu chuẩn của tổ người già.

Kết quả cuối cùng, Trịnh Tuấn Minh tuy rằng tiến vào trận chung kết tổ thanh niên, nhưng điểm số lại bị Cảnh Dương ném xa một mảng lớn, lời nhận xét so với Cảnh Dương, cũng kém quá nhiều.

Thời điểm Trịnh Tuấn Minh rời hiện trường thi đấu, sắc mặt rất khó coi, phóng viên bên ngoài đi lên muốn phỏng vấn hắn, hắn mím môi không nói một lời, ở dưới sự bảo vệ của bảo tiêu lên xe rời đi.

Người trên internet xem phát sóng trực tiếp lại bắt đầu một vòng bàn luận sôi nổi mới, có người đem lời bình luận Lục Cảnh Ngọc không biết nấu ăn đào lên, chất vấn những người phát biểu đó, các người không phải khẳng định nói Lục Cảnh Ngọc sẽ không nấu ăn sao? Hiện tại người ta thi đấu điểm số ném Trịnh Tuấn Minh xa như vậy, các người giải thích như thế nào?

Phần lớn đám người nói Lục Cảnh Ngọc không biết nấu ăn chưa lên tiếng, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ người kiên trì, bọn họ cảm thấy hôm nay Trịnh Tuấn Minh khẳng định là trạng thái không tốt, không nhìn thấy hôm nay sắc mặt hắn không tốt sao? Một lần thành tích thi đấu có thể đại biểu cho toàn bộ năng lực của một người sao? Cuối cùng kết quả thế nào còn chưa biết đâu.

Có người châm chọc nói, Trịnh Tuấn Minh sắc mặt không tốt, không phải bởi vì điểm số của hắn thua Lục Cảnh Ngọc quá nhiều sao?

“Chúc mừng cậu, hôm nay biểu hiện không tệ.” Triệu Bác Thừa nhìn Cảnh Dương.

“Cảm ơn Triệu tổng.” Cảnh Dương cười cười.

“Tôi cảm thấy chúng ta quen biết đã lâu, cậu có thể trực tiếp kêu tên của tôi .”

“Tên?” Cảnh Dương ngẩn người nói “Để tôi gọi ngài Triệu Bác Thừa?”

“Tên là được, không cần gọi cả họ lẫn tên.”

Cảnh Dương nhìn đôi mắt y, cảm thấy cả linh hồn như bị hút vào, người này không phải là dùng yêu thuật chứ.

Triệu Bác Thừa giơ tay giúp hắn sửa sang lại vài cọng tóc “ Tôi rất chờ mong biểu hiện ngày mai của cậu.”

…………

Đề tài của trận chung kết tổ thanh niên là thịt kho Đông Pha*.

Trận chung kết có phân đoạn do khán giả đánh giá, rút ngẫu nhiên tên của 50 khán giả, đơn độc ngồi ở một phòng lớn chờ thức ăn mang lên, trước khi vào, tất cả mọi người đều phải nộp điện thoại di động. 50 cá nhân không biết tình huống thi đấu, dưới tình trạng không liên lạc với bên ngoài, thức ăn được mang lên nếm thử, sau đó đem chén mình thấy hài lòng nhất đưa cho nhân viên công tác, phía dưới mỗi chén, đều dùng giấy trắng che đi số thứ tự.

Món thịt kho Đông Pha này, có thể nói là món giúp Trịnh Tuấn Minh thành danh, khi hắn 17 tuổi, ở tiệc sinh nhật Trịnh Kiến Lâm làm món này, khách khứa đều khen ngợi, làm Trịnh Kiến Lâm cảm thấy rất có mặt mũi. Ông ta cao hứng, cũng không quên tuyên truyền khắp nơi con của ông ta làm thịt kho Đông Pha ngon như thế nào. Khách đến Chính Đức Ký ăn cơm lúc đó, đều sẽ gọi thịt kho Đông Pha do Trịnh Tuấn Minh tự mình nấu.

Bởi vì có khán giả làm giám khảo gia nhập, đầu bếp tham gia trận chung kết chẳng những nấu phải ngon mà số lượng lại lớn, mỗi người trong thời gian quy định, làm ra 56 phần nhỏ thịt kho Đông Pha.

Thịt kho Đông Pha có rất nhiều cách nhìn làm, nhưng nguyên liệu chủ yếu và gia vị, cùng thành phẩm cuối cùng đều giống nhau. Bình thường đều dùng thịt heo nửa nạc nửa mỡ chế biến, miếng thịt thành phẩm khoảng 2 tấc*, màu sắc trong suốt như mã não đỏ**. Mấu chốt chính là, phải làm đến mềm mà không rã, béo mà không ngán.

* 1 tấc = 10cm

Người dự thi đem thành phẩm sau khi làm xong, nhân viên công tác bưng đến bàn ở đằng sau, tiếp đó mang lên cho của giám khảo khán giả, chờ bọn họ ăn xong bỏ phiếu, toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp và có camera chụp hình.

Hiện trường thi đấu hiện bên này, cũng giống với vòng bán kết, ăn xong rồi trực tiếp cho nhận xét cùng điểm số.

Trịnh Tuấn Minh khẩn trương nắm lòng bàn tay ứa ra mồ hôi, vòng này hắn tuyệt đối không thể thua, hắn nếu lại lần nữa bại bởi Lục Cảnh Ngọc, như vậy không chỉ tôn nghiêm của hắn chịu đả kích, Chính Đức Ký cũng vì thế mà chịu đả kích.

Hiện trường giám khảo cho xong tất cả điểm số, Trịnh Tuấn Minh trong đầu trống rỗng, hắn lại thua rồi? Sao có thể, tuyệt đối không có khả năng. Bình tĩnh, hắn nhất định phải bình tĩnh, còn có đợt bỏ phiếu của khán giả, cho dù tổng điểm của hắn thua, chỉ cần số phiếu bầu của khán giả nhiều, như vậy hắn không coi là thua triệt để Lục Cảnh Ngọc.

Ngoại trừ ống kính của Cảnh Dương chiếm đa số, nhiều thứ 2 chính là sắc mặt thay đổi thất thường của Trịnh Tuấn Minh.

Khán giả sau khi ăn xong bắt đầu bỏ phiếu, tổ tiết mục phỏng vấn một ít khán giả.

“Tôi chọn cái này, ăn quá ngon, tôi đang giảm béo, nhiều như vậy không dám ăn hết, mỗi một phần tôi đều chỉ thử một miếng nhỏ, nhưng chỉ có chén này tôi ăn hết rồi.”

“Bởi vì không biết những chén này theo thứ tự là ai làm, chỉ có thể tuân theo lòng mình, tôi chính là thật tình cảm thấy chén này ăn ngon nhất .”

“Có chén làm có chút hơi dính, mấy chén khác đều không ngon miệng, chỉ có chén này chân chính làm được béo mà không ngán, phần mỡ vào miệng là tan, hơn nữa tan ra không phải vị dầu của mỡ, mà là vị nước canh tươi ngon.”

“ Chén này là thật sự đặc biệt đặc biệt ăn ngon, tôi là fan cuồng của thị kho  Đông Pha, tôi hiện tại rất muốn biết chén này là do vị đầu bếp nào làm, tôi về sau nhất định mỗi ngày đến tiệm bọn họ ăn cơm, hơn nữa chỉ gọi thịt kho  Đông Pha.”

“Tôi đối với đồ ăn yêu cầu không cao lắm, tôi cảm thấy đều làm khá tốt, nhưng chỉ có chén này là đặc biệt đặc biệt ăn ngon.”

Nhân viên công tác đem giấy trắng dưới đáy chén xé xuống, sau đó dùng vải che lại, đưa đến hiện trường phát sóng trực tiếp.

Người chủ trì trước tiên mở vải nhung đỏ ra nhìn một chút, kinh ngạc hé miệng quay đầu lại nói “ Tôi thật là quá kinh ngạc, đây là lần đầu tiên trong lúc thi đấu xuất hiện tình huống như vậy.”

Lòng hiếu kỳ của khán giả bắt đầu rụt rịch, muốn biết đến tột cùng là tình huống gì, làm người chủ trì kinh ngạc như vậy.

“Tôi nghĩ hiện tại người xem trực tiếp đặc biệt muốn biết kết quả, tôi cảm thấy các người sau khi biết, nhất định cũng sẽ kinh ngạc giống tôi, cho nên mọi người hãy đỡ cằm của mình, tôi lập tức phải công bố, ba, hai, một……” Người chủ trì nhanh chóng mở tấm vải nhung, dùng giọng kích động nói “Tất cả mọi người cùng chọn một chén, đây là lần đầu tiên xuất hiện toàn phiếu thông qua, chúc mừng số 1 Lục Cảnh Ngọc, đạt được giải nhất tổ thanh niên trận chung kết.”

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, thế mà toàn phiếu thông qua, Lục Cảnh Ngọc giành giải nhất, là danh xứng với thực.

Min: cái món canh Rồng bay Phượng múa ý, tui search không ra :((([ĐM/EDIT] Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi - Chương 9 - Người thừa kế mỹ thực (8)

Thịt kho Đông Pha[ĐM/EDIT] Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi - Chương 9 - Người thừa kế mỹ thực (8)

Mã não đỏ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN