Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí - Chương 36: Nhân Tình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí


Chương 36: Nhân Tình


Chương 36 : Nhân tình

Tác giả : Đình Băng

Trans : Rin_026

Edit : Miu

“Cái gì? Cậu nhỏ! Cậu thông qua thử kính? Cậu nhỏ, con ít đọc sách, nhưng mà cậu cũng đừng gạt con chứ.”

Âu Dược Dịch gương mặt đầy vẻ không thể tin được. Y biết rõ nhân vật nam chính này có bao nhiêu khó diễn. Khi y đi thử kính, đã không được thông qua. Nếu lúc ấy, Lăng Ảnh Liệt không đề cử y vào một nhân vật nam chính khác, có lẽ y đã không có cơ hội để tham gia bộ điện ảnh 《 Sáng và Tối 》 này rồi.

Nghe nói, bộ điện ảnh 《 Sáng và Tối 》 này được Nghiêm Khoan kéo đến một nhà đầu tư lớn, kịch bản và cốt truyện xuất sắc, chỉ cần kỹ thuật diễn của diễn viên đạt yêu cầu, về sau nhất định sẽ vô cùng ăn khách. Dù sao thì, hiện tại tuy rằng lưu hành phim võ hiệp, nhưng bộ điện ảnh 《 Sáng và Tối 》 thuộc thể loại huyền nghi, suy luận này cũng rất thu hút người xem.

“Thật sự đã thông qua.”

Âu Dương Thiên Nhiên có chút bất đắc dĩ mà nhìn đứa nhỏ đang ngây ngốc trước mặt mình, không ngờ ngay cả cậu của nó mà nó cũng không tin. Được rồi, không thể không nói, Âu Dương Thiên Nhiên đã hoàn toàn dấn thân vào thân phận cậu nhỏ này mất rồi.

“Âu Dương thiếu gia! Tôi có thể làm chúng, Nhị thiếu thực sự thông qua thử kính. Chẳng qua, người quan sát thử kính không phải là đạo diễn Nghiêm Khoan, hơn nữa, người biên kịch mà ông ấy nói cũng không có đến.”

Vừa nhắc đến vị biên kịch kia, trong lòng Hạ Tuấn Quân liền một trận bực bội. Bọn họ đợi hơn một giờ đồng hồ mà người đó còn chưa xuất hiện, đây tuyệt đối là cố ý. Cho nên, hắn liền bắt đầu oán giận.

“Âu Dương thiếu gia! Cậu không biết đâu, tôi cùng Nhị thiếu đi thử kính, ở trong phòng đợi hơn một giờ đồng hồ, tên biên kịch kia cũng không thèm xuất hiện. Sau đó, Nghiêm đạo gọi điện thoại đến, anh ta thậm chí còn tắt máy. Tôi nghĩ nhất định là anh ta cố ý làm khó Nhị thiếu.”

“Hả?”

Âu Dương Dịch có chút khó hiểu. Nếu không phải do Nghiêm Khoan quan sát buổi thử kính của cậu nhỏ, biên kịch cũng không tới, vậy rốt cuộc cậu nhỏ làm thế nào để thông qua thử kính?

Hạ Tuấn Quân tựa hồ không nhìn ra nghi hoặc trong mắt của Âu Dương Dịch, tiếp tục nói.

“Cũng may, Nhị thiếu không phải là người không có kiên nhẫn. Lúc Lăng Ảnh Liệt hỏi Nhị thiếu có suy nghĩ gì về vị biên kịch kia, Nhị thiếu liền trực tiếp ăn ngay nói thật.”

“Lăng Ảnh Liệt? Người xem cậu nhỏ thử kính là Lăng Ảnh Liệt?”

Sắc mặt Âu Dương Dịch có chút quái dị dò hỏi.

“Đúng vậy.”

Âu Dương Thiên Nhiên gật gật đầu.

“Ăn ngay nói thật? Cậu nhỏ! Cậu nói với Lăng Ảnh Liệt cái gì vậy?”

Âu Dương Dịch há to miệng nhìn Âu Dương Thiên Nhiên.

“Mắc bệnh sạch sẽ, chứng cưỡng chế và biến thái.”

Âu Dương Thiên Nhiên từng câu từng chữ tường thuật lại rõ ràng lời mà mình đã nói với Lăng Ảnh Liệt.

“Cái gì?”

Sắc mặt Âu Dương Dịch thực sự sắp khóc đến nơi.

“Trời ạ! Cậu nhỏ! Lăng Ảnh Liệt chính là vị biên kịch thần bí kia a. Chẳng những, Lăng Ảnh Liệt là biên kịch của bộ điện ảnh này, mà anh ta còn là nhà đầu tư chính nữa. Anh ta… Ai da. Cậu nhỏ! Con thực sự khâm phục dũng khí của cậu.” Dũng khí tìm được chết mà.

Hả? Biểu tình trêи gương mặt Âu Dương Thiên Nhiên trong nháy mắt trở nên cứng đờ. Cái gì? Biên kịch của bộ phim chính là Lăng Ảnh Liệt? Cậu làm trò trước mặt anh ta, còn nói xấu anh ta trước mặt chính chủ, thậm chí mặt còn không hề đỏ chút nào (aka xấu hổ), Âu Dương Thiên Nhiên cũng muốn tự cho mình điểm gan dạ. Tìm đường chết a!

Ánh mắt của Âu Dương Thiên Nhiên hướng về phía Hạ Tuấn Quân, có điều Hạ Tuấn Quân cũng à một bộ sắp khóc đến nơi.

“Nhị thiếu! Trước đó tôi không hề biết, nếu không đã sớm nhắc nhở cậu rồi. Khó trách Lăng Ảnh Liệt lại đồng ý tham diễn, nguyên lai là bộ phim do chính anh ta biên kịch, còn chính tay đầu tư nữa chứ. Hiện tại phải làm sao bây giờ? Nhị thiếu! Đến lúc đó anh ta sẽ không khó dễ cậu chứ?”

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn Hạ Tuấn Quân.

“Anh cảm thấy anh ta sẽ làm sao?”

Hạ Tuấn Quân nghĩ nghĩ. Cũng đúng! Nếu Lăng Ảnh Liệt thực sự làm khó dễ Âu Dương Thiên Nhiên, như vậy anh ta đã không để cho Âu Dương Thiên Nhiên gia nhập đoàn phim, trở thành vai nam chính quan trọng trong đó. Hơn nữa, thân là một ảnh đế đỉnh cao trong giới nghệ sĩ, Lăng Ảnh Liệt nhất định sẽ không keo kiệt như vậy. Điều này chủ yếu là do Hạ Tuấn Quân chưa hề tiếp xúc qua với Lăng Ảnh Liệt, cho nên đối với anh ta cũng không hề hiểu biết. Hơn nữa, hắn còn đang lo lắng cho Âu Dương Thiên Nhiên, cho nên tâm sẽ bị loạn.

Dù sao thì, mặc kệ thế nào, bộ điện ảnh 《 Sáng và Tối 》 đã xác định được hai vai nam chính, một người là Âu Dương Thiên Nhiên, người còn lại là Âu Dương Dịch. Hai cậu cháu này cuối cùng cũng có thể hợp tác cùng nhau.

Có điều, Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Lăng Ảnh Liệt rõ ràng đã chọn cậu làm vai nam chính, nhưng tại sao hệ thống vẫn chưa tuyên bố nhiệm vụ hoàn thành?

Sau khi Âu Dương Thiên Nhiên trở về không bao lâu, Nghiêm Khoan liền gọi điện đến, nói Âu Dương Thiên Nhiên đợi một tuần nữa, sẽ có tin tức từ đoàn phim đưa tới. Thuận tiện, Âu Dương Thiên Nhiên hỏi Nghiêm Khoan vai nam phụ số bốn, công tử nhà giàu bị mắc bệnh có người nhận chưa. Biết được vẫn chưa có ai trúng tuyển, Âu Dương Thiên Nhiên liền chủ động đề cử một người với Nghiêm Khoan.

Bất ngờ là, Nghiêm Khoan cư nhiên lập tức phá lệ đáp ứng. Trước kia, Nghiêm Khoan nhất định sẽ không chấp nhận hành vi đi cửa sau như thế này, nhưng đương nhiên việc này cũng phải có tiền đề. Tiền đề là người được Âu Dương Thiên Nhiên đề cử kia, vừa hay là diễn viên mà Nghiêm Khoan cảm thấy rất thích hợp cho nhân vật này. Dù sao thì trước đó đã hợp tác qua mấy tháng, đối với người đó cũng có chút hiểu biết, cho nên Nghiêm Khoan liền trực tiếp đáp ứng, đương nhiên cũng coi như là cấp cho Âu Dương Thiên Nhiên mặt mũi. Dù sao thì buổi thử kinh vừa rồi, đã khiến Âu Dương Thiên Nhiên phải chịu chút khó khăn, tuy rằng không phải trách nhiệm của ông.

—–

Sự kiện Âu Dương Thiên Nhiên bị bao dưỡng đã qua không lâu, ban đầu là bởi vì bản thân lỗ mãng, thiếu chút nữa đã đem chính mình hố chết, Chu Tử  Bân rốt cuộc cũng buông xuống được tâm tư lúc trước. Sự kiện lần này, không những không khiến hắn rớt đài, ngược lại là bởi vì lúc trước bộ dáng hoàn toàn muốn duy trì Âu Dương Thiên Nhiên của hắn, được không ít fans có ấn tượng tốt, cảm thấy hắn vô cùng nghĩa khí. Ở thời điểm mọi người vì sợ liên luỵ mà muốn xa lánh Âu Dương Thiên Nhiên, chỉ có một mình hắn là đứng ra vì Âu Dương Thiên Nhiên nói lời hay.

Cho nên, lượng fans của Chu Tử Bân tăng lên không ít, có điều, vẫn cách con đường trở thành diễn viên hạng một một khoảng.

Công ty của Chu Tử Bân ban đầu còn vì sự kiện này mà muốn đóng băng hắn. Thế nhưng, khi chân tướng thực sự được tung ra, việc đóng băng giống như bốc hơi không còn tung tích, ngược lại thái độ của công ty đối với Chu Tử Bân tốt đến vô lý. Thậm chí, còn đem những nghệ sĩ khác trong tay của người đại diện hắn giao cho người khác, để Lâm Trùng mang một mình Chu Tử Bân là được rồi, hơn nữa, công ty cũng đưa không ít tài nguyên tốt vào tay Chu Tử Bân.

Công ty làm như vậy là vì cái gì, Chu Tử Bân đương nhiên rất rõ ràng. Đơn giản là bọn họ cảm thấy Chu Tử Bân hắn vớ được Âu Dương Tiên Nhiên, cho nên muốn hắn đi nịnh bợ Âu Dương Thiên Nhiên, đem về cho công ty một vài thứ tốt. Dù sao thì thân phận của Âu Dương Thiên Nhiên cũng đã cho hấp thụ ánh sáng, một phú nhị đại siêu cấp ở Hoa Quốc như vậy, đâu phải người nào cũng có thể nịnh bợ được cậu ấy. Lúc trước, Chu Tử Bân là người duy nhất lúc mọi chuyện đang cao trào đứng ra vì Âu Dương Thiên Nhiên nói chuyện, cho dù như thế nào đi nữa, Âu Dương Thiên Nhiên nhất định sẽ không quên Chu Tử Bân. Cho nên, công ty mới hy vọng Chu Tử Bân nhân cơ hội này mà thượng vị.

Có điều, Chu Tử Bân không muốn làm như vậy. Trước không nói đến việc hắn không thích tiếp xúc hay giao tiếp gì với đám phú nhị đại, cho dù là Âu Dương Thiên Nhiên không giống với những phú nhị đại mà hắn thấy, nhưng Chu Tử Bân nhất định cũng sẽ không đi a dua, nịnh nọt Âu Dương Thiên nhiên như các nghệ sĩ khác. Chu Tử Bân hắn vẫn luôn là người chán ghét việc đi cửa sau, hắn muốn dùng chính thực lực của mình để bước lên con đường nghệ sĩ.

Người đại diện của Chu Tử Bân là Lâm Trùng thấy nghệ sĩ của mình mấy ngày nay vẫn thờ ơ như cũ, mà hình như Âu Dương Thiên Nhiên cũng quên mất Chu Tử Bân, một chút ý tứ liên hệ đến cũng đều không có. Việc này khiến Lâm Trùng càng thêm sốt ruột.

“Tử Bân! Anh biết cậu có kiên định của mình. Nhưng giới giải trí vốn là một nơi vô cùng phức tạp. Hiện tại, có một cơ hội tốt đến như vậy ở ngay trước mắt cậu, nếu cậu không thể nắm chắc được cơ hội đó, như vậy người khác nhất định sẽ đến đoạt nó. Hiện tại, Âu Dương Thiên Nhiên tuy rằng chỉ là diễn viên hạng ba, nhưng lấy bối cảnh vốn có của cậu ta, con đường trở thành diễn viên hạng một cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Hơn nữa, thế lực của Âu Dương gia lớn như vậy, tuỳ tiện vung tay lấy ra một ít thứ tốt, cũng đã đủ cho cậu rồi.”

“Em nói rồi, cho dù thế lực của Âu Dương Thiên Nhiên lớn như thế nào, năng lực rộng bao nhiêu, cũng đều à chuyện của cậu ta, cùng với em không liên quan. Lúc trước, em cũng không phải cố ý giúp Âu Dương Thiên Nhiên nói chuyện, cho nên lần này em nhất định cũng sẽ không đi nịnh bợ Âu Dương Thiên Nhiên. Anh không cần phải nói nữa.”

Thái độ của Chu Tử Bân vô cùng kiên quyết. Không phải là đồ của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không muốn lấy. Hắn đã gặp qua rất nhiều diễn viên vì muốn đạt được mục đích của mình mà trở nên hoàn toàn thay đổi, không còn là chính mình nữa. Hắn không muốn biến thành người như vậy.

Lại qua thêm mấy ngày, công ty thấy được Âu Dương Thiên Nhiên dường như đã thực sự quên đi tồn tại của Chu Tử Bân, một chút bộ dáng để ý cũng không có, hơn nữa, thái độ của Chu Tử Bân vẫn kiên quyết như cũ, cho nên quyết định từ bỏ, khôi phục  lại thái độ giống như trước kia. Một vài tài nguyên tốt cũng không còn đưa cho Chu Tử Bân trước tiên nữa, ngoại trừ việc Lâm Trùng vẫn làm người đại diện cho một mình Chu Tử Bân, hết thảy đều trở lại nguyên dạng. Việc này khiến cho Lâm Trùng không thể không tiếc hận.

Nguyên bản còn cho rằng việc này cứ như vậy qua đi, ai ngờ Nghiêm Khoan cư nhiên lại gọi điện đến, mang cho Chu Tử Bân một kinh hỉ lớn.

Thẳng cho đến khi Nghiêm Khoan cúp máy, Chu Tử Bân dường như vẫn chưa phản ứng lại được.

Lâm Trùng sốt ruột hỏi.

“Thế nào rồi? Nghiêm đạo gọi cho cậu có phải kêu cậu đi thử kính nhân vật nào hay không? Gần đây, anh nghe nói Nghiêm đạo đang chuẩn bị khởi quay bộ phim điện ảnh 《 Sáng và Tối 》. Cơ hội tốt như vậy, cậu nhất định phải nắm chắc mới được.”

“Không phải thử kính, Nghiêm đạo trực tiếp nói em đến đoàn phim, nhân vật nam phụ số bốn này, là em nhận.”

Sao có thể như vậy? Chu Tử Bân biết, bộ phim điện ảnh 《 Sáng và Tối 》 này còn có sự tham diễn của ảnh đế Lăng Ảnh Liệt. Có Lăng Ảnh Liệt gia nhập vào, bộ phim này xác định sẽ vô cùng nổi. Rất nhiều diễn viên, vì để có được một vai diễn trong 《 Sáng và Tối 》, mà tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Nghe nói hai vai nam chính đều đã được xác định, những nhân vật phụ khác cũng đều đã có người nhận, duy chỉ còn vai nam phụ số bốn.

Một vai nam phụ số bốn thôi cũng đã có không ít diễn viên hạng hai đến tranh, thậm chí trong đó còn có cả diễn viên hạng một. Chu Tử Bân bởi vì lúc trước vẫn luôn nổi trội ở giới phim truyền hình, cho nên bên phía điện ảnh không có bao nhiêu danh tiếng. Hy vọng của hắn không lớn. Không ngờ được, lúc này đây, hắn ngay cả thử kính cũng đều không cần mà đã được trực tiếp nhận vai. Việc này quả thực không thể tưởng tượng được.

“Nhận vai? Cái này không phải là do Âu Dương Thiên Nhiên đã nói gì đó với Nghiêm đạo đi?”

Lâm Trùng có chút suy đoán nói.

Chu Tử Bân nghĩ nghĩ, điều này cũng rất có khả năng. Cho nên, hắn liền gọi điện cho Âu Dương Thiên Nhiên xác nhận chuyện này.

“Đúng vậy! Là tôi đề cử anh với Nghiêm đạo.”

Âu Dương Thiên Nhiên vô cùng dứt khoát mà thừa nhận.

“Tại sao?”

Chu Tử Bân ở bên kia điện thoại cau mày hỏi.

“Bởi vì tôi không muốn thiếu nhân tình của anh. Anh cũng không cần phải quá mức để ý, tôi chỉ nói một câu mà thôi. Nếu thực lực của chính bản thân anh không chiếm được sự tán thành của Nghiêm đạo, thì vô luận như thế nào, Nghiêm đạo cũng sẽ không tuyển nhận anh. Cứ như vậy đi, tôi còn có việc bận.”

Nói xong, Âu Dương Thiên Nhiên liền cúp điện thoại, căn bản không cho Chu Tử Bân cơ hội mở miệng.

“Thế nào rồi?”

Vẻ mặt Lâm Trùng đầy khẩn trương mà nhìn Chu Tử Bân.

“Là Âu Dương Thiên Nhiên sao?”

“Ừ.”

Chu Tử Bân gật gật đầu, trong lòng cảm giác một trận buồn bực chưa từng có. Nếu Âu Dương Thiên Nhiên dùng ngữ khí cao cao tại thượng mà trả lời vấn đề của hắn, Như vậy Chu Tử Bân nhất định sẽ cự tuyệt. Nhưng lời nói của Âu Dương Thiên Nhiên lại căn cứ dưới tình huống do thực lực của chính hắn, Nghiêm Khoan mới có thể lựa chọn.

Cho nên, cứ như vậy Chu Tử Bân không thể nào có khả năng cự tuyệt. Dù sao thì, nếu như hắn từ chối, đây không phải là đang tự phủ định thực lực của hắn hay sao? Câu trả lời này của Âu Dương Thiên Nhiên thực sự là lời ít mà ý nhiều. Quả nhiên, tên phú nhị đại Âu Dương Thiên Nhiên này không thể xem thường được.

Mà người đại diện của Chu Tử Bân là Lâm Trùng vừa nghe được lời xác định là Âu Dương Thiên Nhiên giúp Chu Tử Bân, liền trở nên vô cùng cao hứng. Quả nhiên, Nhị thiếu gia Âu Dương Thiên Nhiên chưa từng quên Chu Tử Bân. Việc này rất tốt, bám lên được Nhị thiếu gia Âu Dương, về sau Chu Tử Bân còn sợ gì không có tài nguyên tốt? Trở thành diễn viên hạng một nhất định không có vấn đề.

—–

Editor :

Đang rảnh nên làm nè. :3 Bắt đầu từ đây là hay lên rồi. :3 Rang edit thoả mãn mọi người.

Tặng bạn đã giành sofa nè TruyenHD

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN