Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh - Chương 15: Cô Nương Ngực Lép
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh


Chương 15: Cô Nương Ngực Lép


– A.aa đau quá, hức.. hức…. tiếng nức nỡ phát ra từ miệng của một cô nương vang lên. Mục Vân nghe được tiếng nức nỡ đó liền trấn tĩnh, hắn hiện giờ đang ở một tình trạng vô cùng oan ức muốn gào rống lên.

Tình trạng hắn hiện tại đang nằm chổng chề dưới mắt đất, toàn thân bị một vật thể nặng đè lên làm hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. Khuôn mặt đẹp trai sáng sủa của hắn đang úp thẳng từ dưới lên trên vào một thân hình mà theo như nhận xét của hắn là cái lưng của con người… Hắn bực mình cất giọng: – Ngươi có thể dời cái lưng của ra khỏi mặt ta được không?

– Nghe được tiếng nói của hắn, cô nàng ngây lập tức giật mình đứng dậy phủi phủi bụi đất đang bám trên quần áo của nàng. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn hắn cất giọng nói trong trẻo:

– Ngươi bị mù à? ta đã cảnh báo với ngươi là ngựa bị điên rồi tại sao ngươi chặn đường của ta làm gì làm ta ngã đau chết đi được?

– Này này tiểu nha đầu kia, ăn nói cho cẩn thận! Là ngươi đụng trúng ta còn vô lý nữa a? Cái đồ hai lưng màn hình tivi siêu phẳng độ sắc nét cao….. Hắn cáu gắt lên một tràng!

– A a ngươi dám mắng ta ư, mắng ta, từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám mắng ta, ngươi là cái thứ gì mà dám mắng ta? Tức chết đi được! Cô nàng nghe hắn nói mình hai lưng thì ngay lập tức phùng mang trợn má.

– Nè nè cái đồ ngực đã bé não cũng chả to hung dữ cái gì? Hắn tức lắm

– Ngươi.. ngươi nói ai ngực bé não bé hã? Ngươi muốn chết? Cô nàng tức ngực muốn ói một ngụm máu.

Trên đời làm gì có người con gái nào muốn ngực bé cơ chứ? Đâu cần phải nói ra hùng hồn như vậy không cơ chứ?

– Ta nói ngươi ngực bé? chả những ngực bé mà còn chanh chua như bà la sát! Hắn hùng hồn đáp trả gay gắt.

Hắn vừa nói xong thì thấy cô nàng òa khóc nức nỡ, hắn cảm thấy chột dạ, dù gì người ta cũng là con gái kị nhất là ngực bé nhưng mà mình nói thẳng ra như vậy là không được rồi.. tội lỗi tội lỗi, chột dạ thì chột dạ chứ hắn còn đang tức lắm. Ai biểu đứa này dùng ngứa đâm hắn làm gì làm hắn đau muốn chết…..

Hắn định tiến đến nói lời xin lỗi thì có một giọng nói hùng hồn vang lên:

– Này tiểu tử, người là ai làm sao bắt nạt Băng Lan tiểu thư? Ngươi muốn gì! Một nam tử tuấn lãng bước đến với trên tay cầm một chiếc thiết phiến màu đen trong rất đẹp.

– Này này huynh đài, tại hạ là người mới đến đây, là vị cô nương này cưỡi ngựa đâm trúng tại hạ, không xin lỗi thì thôi còn mỡ miệng mắng người? Hắn đáp trả

– Ngươi nói láo! Ngươi nói ta là đồ ngực bé não bé nên ta mới mắng ngươi chứ ta tính xin lỗi ngươi rồi! Cô nàng ủy khuất nói lí nhí…

Nam tử nghe xong cười ha hã, cười đến nỗi chảy nước mắt, hắn ôm bụng cười thật lớn, tất cả mọi người xung quanh đều có một trận cười chết đi sống lại bởi vì nghe cái lí do mắng người của cô nàng!

– Ha ha cười chết ta mất, bị chê ngực bé là mắng người, có giỏi thì cô làm cho nó lớn hơn đi thì làm gì có ai chê cô ngực bé cơ chứ.. haha! Một tên võ giả cười tít mắt vừa cười vừa nói! – Xuỵt ngươi đừng nói nữa! đó là Nhị tiểu thư của phủ thành chủ ngươi muốn chết thì cứ việc lắm mồm vào để người phủ thành chủ biết được thì chỉ có mua quan tài để giành lo hậu sự đi!!! Vị đại hán nghe bạn mình nói thì sắc mặt tái mét ngay lập tức im lặng không dám hé răng!

Tên nam tử sau khi cười xong nhận ra ánh mắt giết người của cô nàng thì lập tức nín cười nhưng vẫn tỏ ra vẻ vừa gặp một chuyện vô cùng thú vị! – Mặc Nam ngươi cười đủ chưa? ta ghét ngươi, còn ngươi nữa chờ đó cho ta! Cô nàng hậm hực chỉ tay vào Mục Vân rồi phóng lên ngựa chạy mất hút…..

– Vị huynh đệ này ta là Mặc Nam hân hạnh được biết ngươi! Tên nam tử lịch sự ôm quyền chào Mục Vân

– Tại hạ Mục Vân! Hắn ôm quyền đáp lễ! Hai người giao lưu một lúc rồi cáo từ…

Mục Vân liếc mắt nhìn A nhất đang cười khúc khích thì hắn trừng mắt một cái làm nhỏ im bặt không dám hó hé…. A nhất tiến đến với giọng điệu lưu manh: – Thiếu gia lúc nãy sướng không?

– Ngươi nói cái gì? sướng cái gì? Hắn nghi ngờ A nhất hôm nay bị thần kinh à hỏi toàn những câu méo liên quan thế này?

– Lúc nãy thiếu gia áp sát ngực cô nương hồi nãy a! Thuộc hạ hỏi thiếu gia có sướng không a?

– Sướng cái đầu ngươi, người gì đâu ngực bé tí tẹo chả có cảm giác gì cả? Nhìn thấy thiếu gia nhà mình khuôn mặt đen xì như bị thất sủng A nhất nhịn không được cười ha hả! Hắn đạp một phát cực mạnh rồi phủi mông bỏ đi trước trong đầu thì nghĩ: – Bà mẹ hôm nay ra ngoài có dẫm nước đái chó không mà đen quá!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN