Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh
Chương 26: Luyện Đan, Yêu Hỏa, Dị Hỏa
– Chúc mừng kí sinh diệt sát vũ sĩ nhất trọng võ giả nhận được 3000 EXP
– Chúc mừng……
– Chúc mừng kí sinh diệt sát vũ sĩ ngũ trọng võ giả nhận được 5500 EXP
– Chúc mừng kí sinh hoàn thành cưỡng chế nhiệm vũ hoàn thành nhân thưởng 50.000 EXP, Tích lũy 5000.
– Chúc mừng kí sinh cảnh giới tăng đến Vũ sĩ Thất trọng thiên.
Âm thanh quen thuộc của hệ thống vang lên trong thức hãi Mục Vân làm hắn vui mừng, lúc hắn diệt sát mấy tên bá đạo ức hiếp con gái nhà lành không thấy hệ thống nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, hắn suýt tưởng không được nhận thưởng làm hắn buồn bực từ đó đến giờ, hắn liên quát hỏi hệ thống vô trách nhiệm:- Hệ thống tại sao lúc nãy ngươi không thông báo nhiệm vụ hoàn thành hã, giờ mới báo là sao? Ngươi phải cho ta một câu trả lời hợp lý mới được!
– Đinh… Chủ kí sinh đường tức giận, tức giận nhiều sẽ làm chủ kí sinh giảm vài phần đẹp trai cùng mị lực a!
– Đinh lúc nãy chưa thông báo kịp vì lúc đó đang trong trạng thái mê man ( ngủ gật), bây giờ hệ thống đã tỉnh táo nên mới thông báo được a….Đinh… đinh…!
Nhận được câu trả lời không thể nào hài hước hơn của hệ thống, hắn lắc lắc cái đầu ngán ngẫm cái hệ thống vô trách nhiệm này, báo hại hắn giết một đống người, đắc tội đám người Lương gia còn tốn 1000 kim tệ mà không được nhận cái gì nữa chứ!
Hắn âm thầm mắng chửi hệ thống một lượt thì bỗng dưng vang lên âm thanh nhắc nhở: – Đinh… đinh vì chủ kí sinh xúc phạm đến nhân phẩm, nhân cách của hệ thống, vì vậy chủ kí sinh bì trừ đi 1000 điêm tích lũy… Đinh đinh…
Bà mẹ nó cha mày hệ thống ăn cứt,…. Mục Vân với khuôn mặt đen xì của mình quay về tửu lâu với một tâm trạng như kiểu, bố mày đang giận cá chém thớt nha, đứa nào lạng quạng đến chọc bố mày thì đừng hỏi vì sao nước biển lại mặn…..
Trở lại lúc Mục Vân đang đứng nhìn quan sát đám người Lương Bích Hà tác quái, hắn cũng không muốn làm chính nhân quân tử mà ra tay cứu giúp tiểu cô nương đáng thương kia để rồi đắc tội một đám người, trời không thương hắn hay sao, bỗng nhiên hệ thống vang lên:
– Đinh.. Phát động cưởng chế nhiệm vụ:
– Tiêu đề: Giải cứu tiểu cô nương đáng thương bị lũ ác bá bá đạo ức hiếp
– Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 25.000 EXP, 2500 Tích lũy, diệt sát hết x2 EXP + Tích lũy…
– Thất bại: Cảnh giới giảm 1 cấp.
Âm thanh vang lên phát động nhiệm vụ, vốn dĩ hắn chỉ muốn cứu vị tiểu cô nương đó khỏi đám người Lương Bích Hà mà thôi, nhưng khi hắn kịp cứu thì đã thấy Lương Bích Hà ra lệnh cho 2 tên thuộc hạ tiếng đến cưởng thế tiểu cô nương mang đi, vậy là hắn tức giận, nổi máu anh hùng cứu mỹ nhân giết sạch đám người đó. ( Tên Mục Vân này có vẻ có máu chó điên trong người nhỉ).
Mục Vân trở về tửu lầu, nhìn thấy hắn với khuôn mặt đằng đằng sát khí, Như Tâm, A nhất, A nhị và mẹ của hắn đều lo ngại, chỉ hỏi thăm vài câu rồi biết thân biết phận đi làm công việc của mình.
– A nhất, A nhị! Hắn lên tiếng gọi!
– Vâng thiếu gia, có gì dặn dò? 2 người A nhất A nhị cúi đầu.
– Hai người các ngươi bây giờ lấy hết kim tệ trong mấy cái rương ra, đi tìm một căn phủ đệ sạch sẽ, yên tĩnh mà mua. Ta chán cái cảnh suốt ngày ở chung với mấy cái đám người suốt ngày ồn ào rồi,…
– Vâng thiếu gia, chúng thuộc hạ sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thiếu gia giao cho ạ! A nhất, A nhị vui mừng gật đầu rất nhanh.
Đùa chứ bọn chúng cũng ngán cái cảnh ở lại cái tửu lâu này rồi, không phải sợ thiếu gia không cho phép chứ bọn chúng muốn chuyển đi ra ngoài ở riêng một mình rồi!
Phất tay cho hai người A nhất, A nhị lui xuống, Mục Vân bèn trở lại trong phòng của mình luyện tập luyện chế đan dược.
Bây giờ trong tay hắn có đầy đủ tài liệu luyện chế Tương Tư đan, hắn đang tò mò về công dụng của loại đan dược này. Hắn đang đoán là chắc loại đan dược này có công dụng cho một người uống vào thì người đó sẽ yêu, thương, nhớ hắn cả đời giống như tên gọi của nó, tương tư vì tình nhân, trăm năm mãi không quên. Nếu Tương Tư đan có công dụng như vậy thì hắn sẽ mỡ luôn một cái hậu cung cho mình hưởng thụ a. Nam nhân ai chẳng thích mỹ nhân, mỹ nhân càng nhiều càng sướng chứ sao….
Không suy nghĩ lung tung nữa, Mục Vân bắt đầu lấy lò luyện chế ra, nhóm lửa cho lò nóng lên, đổ một chút nước vào bên trong.
Hắn học được cách cơ bản luyện chế lúc ban đầu, hắn được biết luyện đan sư còn có một loại công năng luyện chế không thể thiếu đó là dị hỏa. Dị hỏa quá mất quý hiếm, với lại bình thường những luyện đan sư thấp giai không có khả năng dung hợp với dị hỏa thành của riêng mình vì độ nóng của dị hỏa rất mạnh, nó có thể thiêu rụi bất cứ vật gì trên đời. Phần lớn luyện đan sư chỉ dám dung hợp với yêu hỏa mà thôi.
Yêu hỏa cũng giống như dị hỏa, chúng đều có khả năng luyện đan dược nhưng khác nhau ở chỗ dị hỏa có công năng lớn hơn rất nhiều so với yêu hỏa. Yêu hỏa sinh trưởng trong cơ thể yêu thú thuộc tính hỏa mạnh mẽ, còn dị hoa là trời đất sinh ra, chúng được ngưng tụ lại hàng vạn hàng ngàn vạn năm mới chân chính trở thành dị hỏa.
Yêu hỏa so lại càng yếu thế hơn, luyện đan sư chỉ cần diệt sát một con yêu thú thuốc tính hỏa đặc thù thì sẽ có cơ hội hấp thu, luyện hóa yêu hỏa của chúng, so với tìm hoặc là dung hợp với dị hỏa chênh lệnh như trời và đất.
Dị hỏa có thể tăng tỉ lệ thành đan cao hơn tất cả các loại hỏa diễm khác trên đại lục, mặc dù quý hiếm và nguy hiểm cho luyện đan sư nhưng hầu hết những luyện đan sư đều khao khát muốn có cho mình một loại dị hỏa. Đó là mục đích truy cầu, là khát vọng của mỗi tên luyện đan sư chân chính.
Không có yêu hỏa, dị hỏa, Mục Vân phải dùng cách phổ thông nhất để luyện đan là nhóm lửa đổ nước như kiểu nấu cơm mà thôi!
Nhận thấy đã có thể bỏ dược liệu vào, hắn liền bỏ ngay một gốc Tương Tư hoa cùng 10 gốc nhân sâm 1-2 năm vào trong lò luyện chế.
Hắn giữ nhiệt độ cân bằng để làm tan chảy dược liệu bên trong, qua một lúc thời gian, hắn thấy một mùi hương của thuốc lan ra thoang thoảng, hắn biết là đến giai đoạn thứ hai của luyện đan, hắn dùng tinh thần lực của mình để dung hợp hai chất lỏng của Tương Tư hoa cùng nhân sâm vào lại với nhau. Không như mong muốn của hắn, hắn không hiểu mình đã làm sai công đoạn nào, ngay lập tức lò luyện chế nổ mạnh một phát, âm thanh nổ lò trong phòng Mục Vân vang lên rất to, mọi người trong tửu lâu đều nghe thấy. Tất cả tò mò nhìn về phía gian phòng phát ra âm thanh đó với một suy nghĩ chung, “tiếng gì vang ra từ trong căn phòng đó nhỉ?”
– — Helo các độc giả đã lặn lội đường xa đặt chân tới đây, tại hạ có lời khen đấy. Nếu thấy truyện hay và thú vị xin hãy ủng hộ cho tác giả bằng cách tặng TLT cho truyện hoặc đẩy kim phiếu ủng hộ truyện. Còn độc giả cảm thấy truyện có vấn đề gì sai xót thì mong hãy bình luận bên ngoài trang truyện để tại hạ biết, tại hạ sẽ khắc phục những chỗ sai xót đó để bộ truyện được hay hơn! Cảm ơn các độc giả đã ủng hộ truyện! Tks!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!