Hệ Thống Quỷ Đạo Chi Chủ - Chương 23: Tàn Quyển - Cuồng Phong Tẫn Đao
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Hệ Thống Quỷ Đạo Chi Chủ


Chương 23: Tàn Quyển - Cuồng Phong Tẫn Đao


Tương tự, nhân tộc tu sĩ cũng có một loại linh thạch tu hành riêng, chính là Hạo thạch.

Đương nhiên, giữa các tộc quần khác nhau, cũng lưu hành một loại tiền tệ chung mà tất cả tộc quần đều có thể sử dụng được. Đó chính là tiên thạch và linh thạch.

1 viên tiên thạch, có thể hối đoái ra 1000 viên thượng phẩm linh thạch, hạo thạch hoặc lệ thạch.

Mà linh thạch, hạo thạch, lệ thạch, đều có giá trị hối đoái tương đồng với nhau.

Lăng Phàm đem Căn Cốt Đan và 10 viên lệ thạch lấy ra.

Hắn trước hết đem Căn Cốt Đan nuốt vào, xem thử hiệu quả của viên đan dược này.

Exp +200

“Ồ? Trực tiếp chuyển hóa thành Exp?” Lăng Phàm kinh ngạc, hơi liếc mắt nhìn mười viên lệ thạch màu tím, trong suốt như thủy tinh, tỏa ra từng tia bạo lệ, âm u khí tức kia.

Trực tiếp đem một viên bỏ vào miệng, nghiệm chứng suy nghĩ của mình.

Quả nhiên, lệ thạch vốn cứng rắn như tinh thiết, ở trong miệng của hắn liền giống như là kẹo bông gòn một dạng, bắt đầu tan rã ra. Không có chút mùi vị nào.

Exp +1000

Vốn chỉ là thử nghiệm, nhưng khi nghe thấy âm thanh mỹ diệu này, Lăng Phàm cũng không khỏi vui vẻ lên, đồng thời cũng kinh ngạc không thôi.

Tu sĩ bình thường nếu muốn luyện hóa lệ thạch thì chí ít cũng phải mất vài canh giờ, từng chút, từng chút một hấp thu. Nào giống hắn như vậy, trực tiếp bỏ vào miệng nhai liền xong.

Liếc nhìn 9 viên hạ phẩm lệ thạch còn lại, Lăng Phàm liền đồng thời đem bọn chúng hấp thụ hết.

Exp +1000

………………

– -Thông tin:

*Tên: Lăng Phàm.

*‎Tu vi: Toái thể tầng 8. ( 10000/900) +

*Thân phận: Quỷ tu.

*‎Nhân vật thiết lập: Biến thái, hội chứng rối loạn nhân cách, thị huyết.

*Công pháp: Khống Hồn Quyết tầng 1. ( Oán khí +1/s)

*‎Điểm oán khí: 9506.

*‎Ác niệm giá trị: 263.

*‎Rút thưởng: Phàm cấp ( 100 Ác niệm giá trị.).

Mới một lúc liền đã trướng 260 Ác niệm giá trị rồi? Quả nhiên là làm ít công to, thoải mái bạo!

Nhất là nhìn thấy 1 vạn Exp được cộng thêm, tâm tình Lăng Phàm phải nói là vô cùng thư sướng.

Xem ra, chỉ cần là đan dược, linh dược, linh thạch,… các loại, hắn đều sẽ có thể đem bọn chúng hấp thu, chuyển hóa thành Exp.

Đúng rồi a!

Hắn không phải vừa mới từ chỗ đệ đệ tốt của hắn “mượn” đến một cái nhẫn trữ vật hay sao?

Bên trong nhất định sẽ có được không ít đồ tốt đi?

Dù sao đệ đệ của hắn làm tiểu bạch kiểm bên cạnh Điền Doanh Doanh lâu đến vậy, nhất định đã nhặt được không ít chỗ tốt.

Cũng không biết, nếu Lâm Hạo Thiên biết được tiền “bán thân” mà hắn gom góp bấy lâu nay sắp sửa bị Lăng Phàm chà đạp thì sẽ có biểu lộ gì.

Đương nhiên, Lăng Phàm cũng không hề để tâm đến việc đó.

Hắn lúc này đã đem nhẫn trữ vật từ chỗ ngón áp út tháo ra. Sau khi quan sát một chút, hắn liền có thể chắc chắn đây là một cái hạ phẩm trữ vật giới chỉ.

Bên trong giới chỉ cũng không có thiết lập phòng hộ gì cả, cho nên Lăng Phàm rất dễ dàng liền đem thần thức thả vào trong đó. Nhìn thấy được đồ vật ở bên trong.

20 viên hạ phẩm linh thạch, 1 viên trung phẩm hạo thạch, 2 viên Khí Huyết Đan, một bộ Huyền giai hạ phẩm võ kỹ, một chuôi phàm giai đoản đao, một bình hạ phẩm Bồi Nguyên Đan, một gốc Huyết Xích Thảo.

“Ừm, không tồi, rất không tồi a.”

Quả nhiên thời đại bây giờ, làm Tiểu bạch kiểm cho bạch phú mỹ chính là con đường đi tới thành công nhanh nhất a. Có thể bớt được vài trăm năm cố gắng, cơ hồ là nằm thắng.

Đương nhiên, anh tuấn tiêu sái như hắn, chính là khinh thường làm Tiểu bạch kiểm.

Trước hết, Lăng Phàm liền đem quyển Huyền giai hạ phẩm võ kỹ này lấy ra.

Chỉ thấy bên trên có ghi mấy chữ là “Phong Ngân Đao Pháp”.

Theo hiểu biết của Lăng Phàm mà nói, thì môn đao pháp này chính là võ kỹ nội môn của Phục Quan Thánh môn. Nhất định là nữ nhân Điền Doanh Doanh kia đưa cho Lâm Hạo Thiên.

Chỉ tiếc rằng Lâm Hạo Thiên là một cái phế vật, căn bản là không đem nó tu luyện được.

[ Đinh, phát hiện tàn quyển 1 – Phong Vũ Dục Lai của Thần cấp võ kỹ – Cuồng Phong Tẫn Đao. Có hay không tiêu hao 9500 Ác niệm giá trị để tu luyện?]

Tàn quyển của Thần cấp đao pháp!

Con ngươi Lăng Phàm không khỏi ngo ngoe rụt rịt. Hắn biết rõ, Thần cấp công pháp là có bao nhiêu ngưu bức. Dù là Thần cấp hạ phẩm công pháp đi nữa, thì uy năng cũng có thể vượt xa chín thành chín Thần thông.

Cuồng Phong Tẫn Đao, Lăng Phàm cũng đã từng thấy qua ở trong một quyển cổ thư. Đao pháp có tổng cộng 7 tầng, tương đương với 7 quyển tàn quyển.

Không ngờ rằng, công pháp nội môn vô cùng bình thường của Phục Quan Thánh môn, cư nhiên lại chính là tàn quyển của Thần cấp công pháp. Có lẽ là chính bọn họ cũng không phát hiện ra đi?

Nhưng mà, hắn hiện tại đã phát hiện ra được bí mật này. Cho nên, nó liền sẽ là của hắn.

Thế nhưng, khi nhìn thấy số Ác niệm giá trị nhỏ nhoi của mình, Lăng Phàm cũng chỉ có thể buồn bực đem việc này để sang một bên.

Dù sao tụ tập 7 quyển tàn quyển cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Vì thế, Lăng Phàm liền lựa chọn từ chối, đem võ kỹ thu hồi.

Sau đó mới đem đao lấy ra.

Đây là một thanh yêu đao dài khoảng 7 tấc, bề mặt sáng bóng như gương, tương đối sắc bén.

Theo đánh giá của Lăng Phàm, thanh yêu đao này thuộc về phàm binh cấp 2.

Tiên Ma đại lục, vũ khí được chia làm 9 cấp bậc. Cấp 1 – 3 là phàm binh, cấp 3 – 6 là bảo binh, cấp 7 – 9 được xưng tụng là thần binh.

Mà Thanh Phong Chiếu Nguyên Nhận của hắn ở kiếp trước, cũng chính là tuyệt thế Thần binh.

Chưa để Lăng Phàm xem xong mọi thứ, bên ngoài cửa viện đã truyền tới tiếng hô run rẩy của một tên nô bộc nào đó.

“Đại…Đại thiếu gia…Lão gia cho mời…”

A? Tới rồi?

**Tiểu kịch trường:

– -Lăng Phàm: Anh tuấn tiêu sái như ta, chính là khinh thường làm Tiểu bạch kiểm a. /hất tóc/

– -Nhóc: Ha hả, kỳ thực là bởi vì không có người muốn ngươi làm Tiểu bạch kiểm chứ gì? /khinh bỉ/

– -Lăng Phàm: Móa, là do bổn tọa quá mức tuấn lãng, cường đại. Có bạch phú mỹ nào có thể bao nuôi được bổn tọa kia chứ!??

– -Nhóc: Ha hả, ngươi không cần giãy giụa đâu, ta hiểu. Nói cho cùng vẫn là không có người muốn chứ gì? Thật là đáng thương…

– -Lăng Phàm: Đáng thương cái ni ma ngươi, lăn! (╯°□°)╯︵(.o.)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN