Hệ Thống Show Ân Ái - Chương 92
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
34


Hệ Thống Show Ân Ái


Chương 92


Không biết qua bao lâu, mặt bự của ảnh đế Lương mới lại lần nữa xuất hiện trước ống kính, phía sau cậu là vẻ mặt không cảm xúc của tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Thẩm mũ áo chỉnh tề, diện như quan ngọc*, nếu không phải trên đôi môi sưng có điểm nhếch lên, mọi người thiếu chút nữa cho rằng máy quay chuyển góc độ chính là vì cho bọn họ hôn giả.
*Mô tả một nam nhân mặt trắng đẹp như ngọc.
Lương Trung Tuyền nhíu mày nhìn máy quay, đi vài bước về bên trái, máy quay cũng đi theo mà xoay góc, cậu lùi về phía sau, máy quay cũng phối hợp quay lại.
Đối phương thấy thế, chỉ vào máy quay lên án với tổng giám đốc Thẩm: “Nó nhìn em!”
Thẩm Úc Tiều trong lòng còn đang nghĩ về một trăm chỉ số tình cảm, đè đè khăn trùm đầu một chút, thuận miệng nói: “Ừm.”
Ảnh đế Lương đứng lên, giúp anh ấn vài cái: “Tiểu tiên sinh quá vô tình, mới vừa dùng xong liền lạnh lùng, em đau lòng quá đi.”
Thẩm Úc Tiều buồn cười mà nhìn cậu: “Em muốn anh làm sao? Phong sát em?”
“Anh hẳn là trong lòng phẫn nộ, nội tâm hy vọng toàn thế giới đều nhìn không thấy em, nhưng lại không thể không thành toàn ước mơ của em, cứ luôn ở trạng thái vừa ghen vừa sủng em, sau đó……”
tổng giám đốc Thẩm tiếp: “Sau đó em liền tỉnh lại.”
Lương Trung Tuyền:!!!
Nhìn ảnh đế Lương lại một lần bị vả mặt bốp bốp, người xem cùng tổ đạo diễn đều tỏ vẻ hóng hớt, mọi người đều là người bị hại, bị người đàn ông này làm tổn thương, tổng giám đốc Thẩm vừa mới nhất thời quay xe cho cậu hôn, mọi người còn tiếc nuối một chút, cũng may tổng giám đốc Thẩm vẫn thanh tỉnh như cũ, vẫn còn sức chiến đấu mạnh mẽ.
Một fans trung thành nào đó của nhà ảnh đế Lương—— Ai có thể nghĩ đến một ngày kia mọi người sẽ ngóng trông tổng giám đốc Thẩm dỗi thần tượng nhà mình đâu… Tổng giám đốc Thẩm cố lên, miệng pháo không thể bị cậu đánh bại!
Nhưng mà những lời này không gây bất kỳ thương tổn gì đối với ảnh đế Lương, cậu vòng lấy bả vai tổng giám đốc Thẩm, cả người đu lên người Thẩm Úc Tiều cười mất nửa ngày, vừa cười vừa lặp lại những lời này, mãi đến khi loa của tổng đạo diễn vang lên, cậu mới lấy lại tinh thần, tạm thời tách nhau ra, cúi đầu cười trộm.
Toàn bộ quá trình này trên mặt tổng giám đốc Thẩm cũng mang ý cười, ngón tay nhéo đai ngọc trên eo đối phương, tầm mắt đều không rời khỏi mặt ảnh đế Lương.
“…… Hai vị đã hiểu chưa?”

Lương Trung Tuyền vẫy vẫy tay: “Đã hiểu, cho nên bước tiếp theo là ăn cơm đúng không.”
Đạo diễn tức muốn hộc máu: “Cái gì ăn cơm! Cậu căn bản không nghe! Cậu hỏi tổng giám đốc Thẩm một chút, vừa nãy tôi nói cái gì!”
Tổng giám đốc Thẩm — Người vừa được nhắc tới đã nghe toàn bộ câu chuyện— mờ mịt mà ngẩng đầu, sau khi hiểu được tình huống khẽ nhíu mày: “Ông không phải cùng Lương Trung Tuyền nói rồi sao?”
Khu bình luận ào ạt bật cười, hai chồng chồng nhà này sợ là hôn đến ngây ngốc ra rồi đi, một người như bị điểm huyệt cười cười hoài, một người lại yêu đến mất não, hình tượng bá tổng sụp đổ không còn cái gì, cốt truyện của tổ tiết mục lần này đến làm nền cũng không có tư cách, toàn trường chỉ còn lại không khí bong bóng hồng phấn của hai chồng chồng.
Đạo diễn bất đắc dĩ, nói lại nhiệm vụ thêm một lần nữa, vốn dĩ những nhiệm vụ này đều là vì nhắc nhở cốt truyện, ba cặp cp nắm giữ cốt truyện, luật là cặp nào có điểm tích lũy thấp nhất trong ba cặp phải diện trang phục tổ tiết mục đã chuẩn bị mà đi dạo phố.
Khán giả nghe thấy cái trừng phạt bình thường lại không có sáng tạo này, nhịn không được đem ánh mắt nhìn về phía ảnh đế Lương.
Từ đạo diễn thiết kế cốt truyện có thể thấy được dã tâm của hắn, tưởng đạt được mục đích show ân ái, lại muốn cho tiết mục một chút giá trị, cũng chính là thông qua việc thiết kế một ít cốt truyện chứa chi tiết tiếc nuối để thăng hoa chủ đề, sáng tạo đề tài, nề hà ảnh đế Lương là cái người chuyên phá bĩnh, luôn có thể làm bao nhiêu công sức của hắn đổ sông đổ biển, khiến phát sóng trực tiếp đến nơi không thể đoán trước phương hướng; nhưng cùng lúc đó, hai chồng chồng bọn họ lại vì tiết mục mang đến vô số lượng người truy cập và chủ đề cho chương trình.

Điều này liền dẫn đến việc người đó bị ghét không quản được, liền tính không vì lưu lượng của cậu, cũng phải kiêng kỵ vị kim chủ ba ba kế bên cậu.
Tổng giám đốc Thẩm Làm kim chủ ba ba tâm địa thiện lương, biết lão công huỷ hoại cốt truyện, vì thế phối hợp mà kéo ảnh đế Lương đi làm nhiệm vụ, hai người tiếp nhận nhiệm vụ thứ nhất là pha trà cho cung lão ma ma, biết được sự ràng buộc của tiên hoàng cùng mẫu thân hồ yêu, hai chồng chồng đi đến hậu viện, tính toán dựa theo yêu cầu ở giếng nước hậu viện đựng một xô nước, ai biết cái thùng kia bị hư, dưới đế thùng bị thủng một lỗ, muốn đổ đầy nước giếng, hoặc là sửa thùng, hoặc là phải đựng nhiều lần, tích lượng nước còn sót ở đế thùng lại.
Phú quý ở bên cạnh nhắc nhở: “Ra cửa năm mươi mét có cửa hàng bán củi.”
Ảnh đế Lương lắc lắc tay áo, nói: “Ta thân là tướng quân Lương Đại Tràng ở Trấn Quốc, sao có thể tự mình đi sửa thùng chứ!” Nói xong liền dùng mũ che nắng của máy quay thay thế thùng nước, lại góc áo bị người ta giữ chặt lấy.
Tổng giám đốc Thẩm nửa quỳ trên mặt đất, trong tay đùa nghịch thùng gỗ, trong lòng đại khái có ý tưởng, bắt lấy góc áo cậu quơ quơ: “Mau đi, ta phải thử một chút.”
Vì thế, ảnh đế Lương vừa nãy không phục “Ỏ” một tiếng, liền xoay người đi “Cửa hàng bán củi”, thực hiện ba mươi cái chống đẩy để đổi lấy gỗ, lại giúp ông chủ cửa hàng đối diện khiêng năm cái túi, đổi lấy công cụ, tức hồng hộc mà đi trở về.
Ở hậu viện, tổng giám đốc Thẩm kỳ thật đã dùng mấy cái túi nilon mà tổ tiết mục quên chưa xử lý để vá lại lỗ thủng, thấy Lương Trung Tuyền trở về, ngay lập tức lấy mấy cái túi vừa nhét vào đó đem phi tang, sau đó lấy mấy món đồ tướng quân Lương mang về, gõ gõ đánh đánh.
Ảnh đế Lương ngồi xổm một bên, thở dài nói: “Cái nhiệm vụ quả thật ngu ngốc, em nhất định là tướng quân thảm nhất thế giới…… Đừng nhìn em, coi chừng tay.”
Thẩm Úc Tiều ngẩng đầu, nhìn thấy trên trán cậu lấm tấm mồ hôi, liền nâng cánh tay lên, dùng tay sạch sẽ không có đụng tới thùng nước giúp cậu lau mồ hôi.
【Tích, show ân ái, chỉ số tình cảm: Cộng hai, tổng chỉ số: Chín mươi lăm.】
Lương Trung Tuyền thuận thế nắm lấy, hôn lên mu bàn tay anh một cái: “Em mệt sắp chết rồi, bảo bối, không có sức rồi.”
Tổng giám đốc Thẩm cúi đầu cưa tấm ván gỗ, không hề để ý đến cậu.
Ảnh đế Lương liền giơ tay chọc cánh tay anh: “Cho em nạp điện đi, nghe lời.”
Thẩm Úc Tiều ngẩng đầu liếc cậu một cái, hỏi: “Em chắc chưa?”
Lương Trung Tuyền chớp mắt hai cái: “Vì sao không chắc chứ?”
Tổng giám đốc Thẩm hơi hơi mỉm cười, vươn ngón tay còn dính bụi cùng vụn gỗ, chọc giữa mày Lương Trung Tuyền, bắt đầu run rẩy.
“Zi zi zi” Ảnh đế Lương một bên lồng tiếng, một bên run theo, chọc tổng giám đốc Thẩm không ngừng cười nhẹ, Lương Trung Tuyền bị gương mặt tươi cười của anh làm chói mắt, đứng dậy chặn máy quay, thuận tiện dùng tay đang dơ của mình xoa xoa mặt tổng giám đốc Thẩm: “Được rồi, nạp đầy rồi, có cần em giúp tổng giám đốc Thẩm không?”
“Em né sang bên đi, chắn hết rồi.” Tổng giám đốc Thẩm không lưu tình chút nào.
Lương Trung Tuyền buồn cười, chính mình lê bước rời đi còn không quên kéo theo máy quay, vẫn giữ trạng thái chắn mất ống kính y như cũ.
Ở góc nhìn của khán giả, tư thế ảnh đế Lương nắm lấy giá máy quay cực kỳ giống túm cổ áo tình địch, mùi dấm phảng phất như thể từ trong màn hình tràn ra, vừa chua vừa chát.
Có điều giờ phút này, mọi người đều không muốn đi tìm hiểu nguyên nhân sâu xa là ảnh đế Lương tại sao lại ăn dấm, cậu là người đã tàn nhẫn thì dù là fans của mình cũng mắng, làm ra cái hành vi kỳ quái gì đều có thể nói là bình thường.

Điều thu hút tất cả mọi người, là tay nghề của tổng giám đốc Thẩm, mọi người vốn tưởng rằng anh muốn tìm chút gỗ để vá lại đế thùng, nhưng anh lại trực tiếp tháo hết chiếc thùng ra, lại lấy một khối ván gỗ hình tròn anh đã cắt làm đế, một lần nữa ghép nối sau đó cột lên, lại trét dầu cây trẩu vào khe hở, thùng nước lập tức làm xong.

Trước sau không đến hai mươi phút, ảnh đế Lương ngồi ở bên cạnh cố gắng nửa ngày trời cũng không có cơ hội nhúng tay vào.
Lời khen ngợi của người xem lại một lần che trời lấp đất mà xuất hiện:
—— Kiều Kiều thật là chàng trai kho báu, mỗi lần em biết sự tài hoa của anh, thì anh luôn mang lại cho em thêm những bất ngờ khác…
—— Ha ha ha ha ha có người nào chú ý tới tay nhỏ của Ảnh đế Lương vài lần muốn thò qua không!
—— Ảnh đế Lương: Vợ luôn lợi hại hơn mình thì biết làm sao bây giờ
—— Tôi quả thực không thể tin được hai mắt của mình, tổng giám đốc Thẩm rốt cuộc là như thế nào dùng dây thép cột thùng?
—— Não: Học được rồi, thao tác đơn giản; Tay: Không, mày không làm được.
—— Kiều Kiều quả thực…… Ngoại trừ EQ thấp, thì quả thực mười môn toàn năng! Nếu anh là công, thật là một bá đạo tổng tài đúng chuẩn!
—— Lầu trên không cần coi trọng cái này, xem nhẹ cái kia, ảnh đế Lương cũng rất lợi hại nha, hai chồng chồng là coi như cường cường đi……
—— Cường cường? [ icon hoảng sợ ] không phải bá đạo tổng tài cùng ngu ngốc tiểu kiều thê của anh sao?
……
Phong cách khung bình luận càng ngày càng lệch lạc, ảnh đế Lương thân là đương sự hoàn toàn không để bụng dân mạng lại áp đặt hình tượng gì cho cậu, thấy tổng giám đốc Thẩm sửa được thùng rồi, lập tức nhận lấy đi múc nước, tuy rằng đã sửa lại rồi nhưng đế thùng vẫn là có chút rỉ nước, nhưng chỉ nhiễu xuống một ít, múc được một thùng, đã đủ làm đầy ấm nước nhỏ mà tổ tiết mục chuẩn bị.
Ảnh đế Lương kinh ngạc cảm thán mà quan sát cái thùng nước tự chế này một hồi, nhìn về phía tổng giám đốc Thẩm ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ, cậu ôm chầm lấy người ta, cười hì hì hôn một cái: “Đây là đại bảo bối nhà ai thế này, lớn lên đã vừa đẹp vừa nói chuyện dễ nghe thì thôi đi, sao lại còn thông minh khéo léo đến như vậy cơ chứ, có để cho người bình thường như chúng ta sống không đây?”
Tay đối phương đang ướt, ôm chầm chính mình thời điểm nhất định sẽ dính lên quần áo, tổng giám đốc Thẩm biệt nữu mà giãy giụa một chút, nhưng khi nhìn vào đối phương lại ngừng lại, thời điểm đối phương hé miệng cười quả thực vừa ngốc vừa soái, ngốc soái ngốc soái, càng nhìn càng cho người ta nảy sinh sự cảm thương, muốn chui vào lòng ngực cậu bị cậu ôm chặt, nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cậu, Thẩm Úc Tiều đột nhiên liền không muốn né tránh nữa.
Lương Trung Tuyền thấy đối phương mềm lòng, nhanh chóng siết chặt hai tay, cười càng thêm rạo rực: “Hửm? Sao lại không nói, anh là của nhà ai á, cho em làm quen một chút.”
“Em muốn làm quen?” Trên mặt tổng giám đốc Thẩm mềm lòng mang vẻ tươi cười, thân thể vẫn là dựa về phía sau, nhưng là lại không có ý né tránh, , ngược lại cúi người thành một đường vòng cung duyên dáng, rất có ý vị dục cự hoàn nghênh*.
*Chính là từ chối để tăng thêm tình thú và kích thích cho đối phương
Chỉ thấy anh dùng trán đặt nhẹ lên hai má của Ảnh đế Lương, nói tiếp: “Là nhà Lương Trung Tuyền nha, cậu ấy so với anh còn xinh đẹp, em chưa thấy qua sao?”
Tổng giám đốc Thẩm giọng điệu lạnh lùng, lúc nói lời âu yếm, cũng giống như một dòng suối trong ở khe núi khi vào đông, tuy rằng dễ nghe, nhưng lại có chút khí lạnh bức người, hôm nay những lời này chẳng qua so bình thường ấm áp hơn một chút, nhưng cố tình chính là một tia ấm áp này, bởi vì rất khó có thể thấy được, nên trong lọt vào tại Lương Trung Tuyền và mọi người, không có chân thực như vậy.
【Tít, chỉ số tình cảm: Cộng hai, tổng giá trị: Chín mươi bảy.】
Các fan sôi nổi tỏ vẻ hôm nay tổng giám đốc Thẩm quả thực vô cùng khác biệt, toàn bộ quá trình vừa mềm lại dễ thương, số lần đánh lão công cũng trực tiếp giảm mạnh.
Ảnh đế Lương cũng bị câu này trêu đến tìm không ra phương hướng, toàn bộ quá trình ngây ngốc đi theo tổng giám đốc Thẩm làm việc, nấu nước, bưng trà, việc nặng việc dơ đều giành làm, mảng nào yêu cầu kỹ thuật thì liền yên lặng lui về phía sau, ở bên cạnh ra sức nịnh hót, dù là fans thường xuyên nịnh hót nghe xong, đều cảm thấy mặc cảm vô cùng.
Trạng thái mê trai của ảnh đế Lương được duy trì đến tận lúc màn đêm buông xuống, bởi vì phối hợp ăn ý của hai chồng chồng nên nhiệm vụ nhanh chóng được hoàn thành giống như được thần linh mắc bảo, không có rắc rối phức tạp gì nhưng lại là cp có nhiều điểm nhất trong ba cặp cp, còn kích phát “nhiệm vụ ẩn” trong truyền thuyết: tắm uyên ương.
Khán giả nhìn chậu tắm bốc hơi nóng cùng bóng lưng sau bình phong trong màn ảnh, liền hiểu được tổ tiết mục đã phải suy nghĩ rất nhiều, phố xá sầm uất, cùng ngồi lại ăn uống thỏa thích, đây đều là cốt truyện trong >, mà trong màn kịch có một cái tình tiết đó là khi Nhiễm hoàng đế vẫn còn là thái tử lúc trốn ra khỏi cung tìm tướng quân chơi, vốn định dỡ ngói trên nóc nhà làm ra chuyện từ trên trời rơi xuống hù dọa bạn thân, vậy mà lại ngoài ý muốn cứ thế rơi vào chậu tắm của tướng quân thiếu niên, bị đè xuống đánh một đấm.
Đó là lần đầu tiên của Tiêu tướng quân, cũng là duy nhất một lần tiết lộ tình cảm mà bản thân không muốn người nào biết.
Thẩm Úc Tiều đương nhiên cũng nhớ rõ đoạn này, anh buồn cười mà nhìn Lương Trung Tuyền: “Có cần anh trèo lên nóc nhà không?”
“Trèo cái gì mà trèo, không hiểu chuyện,” Ảnh đế Lương giận dỗi đánh cánh tay tổng giám đốc Thẩm một chút, xoay người hướng về phía máy quay lên án: “Đạo diễn, ông lại đây cùng tôi tâm sự một chút, muốn tôi đi tắm trước mặt mọi người, không phải quá đáng lắm sao?”
Một ít fan vừa mới kêu gọi làm hai người dựng lại tình tiết trong《 Tướng Quân 》, nghe vậy nhịn không được cười ra tiếng, hiện tại cái này cũng không phải một bộ phim có thể cắt nối chỉnh sửa, mà là phát sóng trực tiếp, tổ đạo diễn là muốn đem toàn bộ chương trình cùng chết với ảnh đế Lương sao?
Trong loa truyền đến thanh âm nhịn cười của tổng đạo diễn: “Ai muốn cậu thật sự đi tắm, là cho cậu tái hiện tình tiết! Cậu muốn cởi chúng ta cũng không muốn xem đâu! Nhiệm vụ ẩn là tám điểm, nhiệm vụ bình thường là bốn điểm, xin khách quý nghiêm túc suy xét một chút có muốn chấp nhận nhiệm vụ hay không.”
“Không nhận,” Ảnh đế Lương cực kỳ có cốt khí mà nắm tay tổng giám đốc Thẩm, tức giận nói: “Điểm tuy quan trọng, cũng không thể bằng sức khoẻ kim chủ nhà tôi, hiện tại nhiệt độ không khí trong nhà có thể tắm sao?”
Đạo diễn suy sụp: “Ai nói đi tắm! Là tái hiện tình cảnh! Xoay người là có thể thay quần áo?”
Ảnh đế Lương nghe vậy quay đầu, dùng ánh mắt u oán quét quét trên áo choàng màu trắng của tổng giám đốc Thẩm, thái độ trở nên càng thêm kiên quyết: “Không nhận, điểm của chúng tôi đủ dùng rồi.” Dứt lời, liền kéo tổng giám đốc Thẩm vào phòng ngủ bên cạnh, ném tổng giám đốc Thẩm lên giường, sợ anh bị đụng đầu, còn dùng tay đệm ở phía sau, tiếp theo liền ngồi vào ghế nhỏ ở mép giường, bắt đầu giận dỗi.

Tổng giám đốc Thẩm buồn cười mà nhìn về phía cậu, thân mình nhích người về phía cậu, ảnh đế Lương lại cúi đầu không nhìn anh, nhân tiện che đi độ cong khóe miệng của mình, dùng thanh âm uất ức oán trách: “Tại sao anh lại không từ chối, đạo diễn đó cho anh ăn mặc như vậy xuống nước, có thể không bệnh sao?”
Đạo diễn ở xa xa nói trong lòng quần áo hai người chính các người chọn, dựa vào cái gì trách tôi.
Người xem nói trong lòng chưa gì cậu đã nháo nhào lên nói không được, cũng chưa cho tổng giám đốc Thẩm thời gian nói lời từ chối mà.
Nhưng tiểu Lương tinh quái từ trước đến nay đều là vô cớ gây chuyện như vậy, cậu lắp bắp mà thở dài một hơi, phảng phất như một oán phụ khuê phòng: “Em biết rồi, là trong lòng anh không có em,nếu không thì sao đối với việc người khác thấy lão công của anh cả người ướt nhẹp lại không một chút phản ứng nào? Ôi, đều nói yêu chính là chiếm hữu, anh nhất định là……” Cậu trộm liếc liếc mắt tổng giám đốc Thẩm một cái, thấy anh không phản ứng, đột nhiên ngồi thẳng, chất vấn nói: “Sao anh lại không dỗ em?”
Tổng giám đốc Thẩm nhướng mày, ý bảo cậu tiếp tục: “Nhất định cái gì?”
Lương Trung Tuyền thấy lừa hôn không được, trong nháy mắt biến sắc mặt: “Anh nhất định ghen tuông trong lòng còn ngượng ngùng chưa nói ra, cứ như vậy thống khổ mà nhẫn nại.

Nào, bảo bối, em cho phép anh có năm phút vô cớ gây chuyện, không cần thẹn thùng, nói ra anh quan tâm em bao nhiêu đi!”
Khán giả lại lần nữa ở khu bình luận thắp ngọn nến cho cậu, có người chuẩn bị tốt một thiết bị điện tử khác, tính toán quay lại pha bị đánh kinh điển của ảnh đế Lương, nhưng khiến người khác lé mắt chính là, tổng giám đốc Thẩm lần này, thế nào mà lại nhịn! Lại nhịn rồi!
Anh chủ động ngồi lên đùi Lương Trung Tuyền, nắm lấy cằm cậu hướng về phía trước, nghiễm nhiên trở thành một bá tổng khi dễ tiểu kiều thê nhà mình, anh hạ giọng, dùng ngữ khí nguy hiểm lại khắc chế nói: “Anh đương nhiên ghen, chỉ cần nghĩ đến còn có những người khác sẽ từ màn ảnh nhìn thấy em, anh liền ghen ghét nổi điên, hận không thể nhốt em lại, chỉ làm chim hoàng yến của một mình anh, ai cũng không thể nhìn thấy.”
Lương Trung Tuyền:…
Khán giả nhìn nét mặt không cảm xúc của tổng giám đốc Thẩm, hoài nghi lỗ tai của bản thân có phải đã xảy ra vấn đề rồi hay không, vừa rồi có phải lời nói của tổng giám đốc Thẩm chình là có thể dọa khóc học sinh tiểu học không? Anh sao lại nói nhiều như vậy, lại là vì sao đột nhiên bá tổng lên!
Ghen ghét hay không bọn họ không biết, nhưng hành vi này của tổng giám đốc Thẩm xác thật như đang nổi điên, hai tháng này tổng giám đốc Thẩm rốt cuộc đã trải qua cái gì? Vì cái gì trở nên quyến rũ như vậy!
Nhưng ngay sau đó, Thẩm Úc Tiều lại nhịn không được bật cười, không có cố ý kiềm chế, cũng không có ở trước ống kính mà biệt nữu, anh ôm lấy cái đầu cứng đờ của ảnh đế Lương, cười đến nằm bò trên vai Lương Trung Tuyền: “Ha ha ha ha ha, chàng trai, vừa lòng em chưa?”
Lương Trung Tuyền ngu người một chút, cũng theo đó nở nụ cười, giơ tay nhào nắn tiểu yêu tinh trên đùi mình: “Được lắm, bảo bối của em hiện tại học hư rồi, biết trêu em rồi có phải hay không, hửm? Nhóc hư hỏng, em có phải cũng nên chọc lại anh không?”
Xét thấy ảnh đế Lương còn có một chút ham muốn sống sót như vậy, cậu không dám động thủ với tổng giám đốc Thẩm, hai người giống như là hai đứa trẻ đơn thuần, vui cười đùa giỡn thật lâu, cuối cùng cùng nhau cười ngã lăn trên giường, Lương Trung Tuyền như gấu koala ôm cây mà ôm lấy Thẩm Úc Tiều.

Trên mặt lại khôi phục lại vẻ đứng đắn, nghiêm túc mà nói với đối phương: “Anh yên tâm, bảo bối.

Bọn họ nhìn thấy chỉ là người giấy của em, có người sắp đặt, chỉ có trong tay anh em mới là Lương Trung Tuyền.”
Dứt lời, còn cười tủm tỉm mà nhìn thoáng qua máy quay, đối diện với hàng loạt fans.
Fans: ??? Nói tiếng người hả?
Tuy rằng fans trên mạng đối với vị ảnh đế mặt dày này mắng to “Không phải người”, nhưng trong ý thức tăng thêm ba chỉ số tình cảm cùng với lúc bộc lộ tiếng thét chói tai của bọn họ.
【 Tít, chỉ số tình cảm: Cộng ba, tổng giá trị: Một trăm.】
【 Tít, đã đạt được thành tựu “cp quốc dân”, ký chủ cùng người yêu mở khóa gói quà cuối cùng: “Trong mơ cái gì cũng có —— màn đối thoại giữa người cổ kim”, hai vị có thể liên kết tinh thần với nhau trong mơ, xin hỏi có lập tức tiếp nhận hay không? 】

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN