Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt
Chương 4: Bồi Tôi Một Đêm
” Chủ nhân là linh khí ”
” Linh khí? Chẳng lẽ là người tu tiên giống trong tiểu thuyết sao tiểu Linh ”
” Vâng thưa chủ nhân ”
” Vậy ta có thể tu luyện không tiểu Linh ”
“Được thưa chủ nhân chỉ cần người làm nhiệm vụ lấy điểm đổi Tẩy Tủy Đan phục dùng xong là có thể tu luyện rồi ”
” Dạng này a, đúng rồi tiểu Linh có thể thay đổi xúc sắc về vị trí ban đầu được không”
” Có thưa chủ nhân”.
Hàn Mặc nhìn thấy xúc sắc đã về như cũ ngẩng lên nhìn Ngô Cừu nói:”Ngô tiên sinh có thể mở ra rồi đó”. Ngô Cừu cười haha mở hộp xúc ra, không thèm nhìn nói:” Ha ha tiểu huynh đệ có vẻ như ta thắng rồi”
Chỉ thấy mấy người xung quanh dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn, Ngô Cừu cảm thấy không tốt. ” Ngô tiên sinh nhìn xem lại đi a “. Hàn Mặc cất tiếng nói ra. Ngô Cừu thấy mộng bức cúi đầu xuống, khi thấy xúc sắc Ngô Cừu trợn to mắt:” Sao lại có thể 2-2-4 chẵn. ”
” Sao lại không a, Ngô tiên sinh có thế lấy tiền cho ta được không.”
“Được được “. Ngô Cừu tỉnh táo lại vội vàng lấy tiền đưa cho Hàn Mặc. 2 vạn đặt cược thêm 10 vạn đặt cược thắng nữa Hàn Mặc giờ có 12 vạn.
” Kiếm tiền thật dễ a ” Hàn Mặc thầm nghĩ.
” Keng
Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ
Nhiệm Vụ thưởng: Thuốc tăng thể lực x1, điểm nhiệm vụ x20, exp hệ thống x10″
Nhiệm vụ hoàn thành rồi,nên rời khỏi đây thôi, ở lâu không tốt ” Hôm nay đến đây thôi, tôi phải đi rồi lần sau gặp lại” Hàn Mặc không đợi ai trả lời quay người đi ra khỏi cửa.
“Cái đống này giờ để đâu bây giờ nhỉ “. Vì Hàn Mặc không có thẻ nên phải đựng tiền mặt vào một cái túi. ” Chủ nhân! người có thể để được trong hệ thống mà”,” Vậy sao quá tiện nghi rồi.”
Sau vài giây tiểu Linh hướng dẫn cách thao tác thì túi tiền đã biến mất khỏi tay của Hàn Mặc được đặt trong một ô của hệ thống.
Hàn Mặc gọi một chiếc taxi chạy đến quán ăn gần nhất.
Sau 10 phút xe dừng lại ở trước một quán ăn tên Giang Hải. Hàn Mặc lấy tiền ra trả tiền taxi rồi tiến vào quán. Còn chưa kịp bước vào thì bị bảo vệ ngăn lại ” đứng lại, chỗ này cậu không thể vào “,” Tạo sao?”. Hàn Mặc hỏi lại.” Tên nghèo như cậu mà đòi vào đây sao,cậu biết ăn một bữa ở đây mất bao nhiêu tiền không hả. Đi chỗ khác đi chỗ này không chào đón người như cậu “. Bảo vệ trả lời mang theo ánh mắt khinh thường.
Hàn Mặc tức giận còn có cả loại này nữa sao.” Hôm nay tôi là muốn vào đây ăn đấy, anh là có thể làm gì được tôi “. Hàn Mặc quát to nói. ” Hừ cậu cứ thử…”,” Làm sao, xảy ra chuyện gì “. Bảo vệ còn chưa nói hết thì có một người từ trong nhà hàng đi ra.
” Chào quản lí Từ, tên ăn mày này muốn vào cửa hàng nhưng đã bị tôi cản lại “. Vì quần áo của Hàn Mặc bị dính bùn đất có theo vài chỗ bị cây xé rách nên bảo vệ coi Hàn Mặc như ăn mày. Tên quản lí Từ nghe bảo vệ nói xong quay ra quan sát Hàn Mặc rồi nói:” Rất xin lỗi vị huynh đệ này cửa hàng này cậu không thể vào.
“Bộp “, ” Ta xxxx các ngươi bây giờ ta vào được chưa”. Hàn Mặc rút ra một xấp tiền ném thẳng vào mặt tên bảo vệ quát. Thấy hai người không nói gì Hàn Mặc lại lấy ra một xấp tiền dày gấp đôi xấp cũ ném tiếp vào mặt tên bảo vệ.” Chưa đủ hả, thế này đủ chưa”. Hàn Mặc quát.”Đủ đủ tiên sinh, xin tiên sinh bình tĩnh, mời tiên sinh vào”. Tên từ quản lí vội vàng nói.
” Hừ, cho ta phòng tốt nhất ở chỗ này”,” Vâng tiên sinh chờ một lát ạ “. Hàn Mặc theo tên Từ quản lí lên lầu 2 vào một phòng. Trong phòng này rất rộng có thể chứa 7-8 người ngồi ăn. Hàn Mặc rất hài lòng về phòng này.
Hàn Mặc đến bên bàn rồi ngồi xuống. Tên quản lí nháy mắt với một cô gái bên cạnh, cô gái tiến đến bên Hàn Mặc đưa thực đơn cho Hàn Mặc nói:” Mời tiên sinh gọi món ăn.”
Hàn Mặc cần thực đơn quan sát một lúc rồi gọi một loạt. “Xin tiên sinh chờ một lát ạ,đồ ăn sẽ được mang lên ngay.”
Sau vài phút thức ăn được mang lên. Hàn Mặc không cố kị gì cả nhào vào ăn nhồm nhoàm. Tên Từ quản lí và cô gái đứng sau Hàn Mặc triệt để mộng thầm nghĩ:”Tên này bao nhiêu lâu không được ăn cơm rồi nhỉ.”
Sau 20 phút một bàn đầy thức ăn không còn gì. ” Thanh toán “. Hàn Mặc nói. ” Tiên sinh cậu đã thanh toán rồi ạ, chỗ này vẫn còn thừa”. Hàn Mặc chợt nhớ tới xấp tiền mình ném kia.” Không cần cứ giữ lại lần sau tôi lại tới “,” vâng thưa tiên sinh “. Hàn Mặc nói xong đứng dậy dời đi, tên Từ quản lí tiễn ra tận bên ngoài. Nhìn thấy Hàn Mặc đi Từ quản lí quay ra tên bảo vệ quát: ” Lần sau chú ý một chút đừng bao giờ coi thường người khác như vậy.”
Sau khi ra khỏi nhà hàng Hàn Mặc đi tìm khách sạn để ngủ tạm bỗng Hàn Mặc thấy cô gái lắc xúc xắc trong sòng bạc.
” Chào cô “,” A là cậu “. Hàn Mặc lên trò chuyện với cô hiển nhiên cô cũng nhận ra Hàn Mặc. ” Cô đang đi về nhà sao “,”Ân”.
Trò chuyện một lúc thì Hàn Mặc cũng biết cô gái này tên Chu Giai từ nông thôn lên đây làm việc. ” Cô làm ở sòng bạc được bao nhiêu một tháng vậy “,” 3000 ” cô gái trả lời”. ” Ít vậy sao, cô bồi tôi một đêm tôi cho cô cô 1 vạn “. Cô gái hơi bất ngờ rồi “Ân” một tiếng. ” Ặc..”. Hàn Mặc định trêu đùa cô gái này mà lại đồng ý thật, đã giả thành thật rồi thì làm thật luôn vậy.
…..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!