Hệ Thống Vô Cực
Cô ta là Hàn Bạch Yên
– Cho ta coi tất cả các loại kĩ năng trên Bảng Hệ Thống đi.
– Vâng. Mời ký chủ chọn.
– Trí Nhớ Siêu Phàm 40 Linh Thạch. Kiến Thức Từ Đại Học Trở Xuống 50 Linh Thạch. Tốc độ 30 Linh Thạch. Lấn áp 30 Linh Thạch. Ta quyết định lấy 4 cái kĩ năng này đi.
– Ký chủ mua thành công kĩ năng Trí Nhớ Siêu Phàm, Kiến Thức Từ Đại Học Trở Xuống, Tốc độ và Lấn áp. Ký chủ còn 92 Linh Thạch. Ký chủ có muốn bắt đầu học kĩ năng.
– Bắt đầu học.
Hàng loạt những dòng chữ chạy vào đầu Hàn Bạch Yên. Cảm giác đau như nổ tung, từng giọt từng giọt mồ hôi rơi xuống, hai hàng lông mày lúc nhúm chặt lúc thả lỏng ra.
– Tiểu Linh nếu muốn tăng cấp thì ta cần làm gì?
– Ký chủ phải có công pháp tu luyện, hấp thụ Linh Khí trời đất. Em sẽ chọn một vài công pháp, ngày mai sẽ trình diện ký chủ.
– Cảm ơn em nha.
– Đó là tổn phận của em. Chúc ký chủ ngủ ngon. – Tiểu Linh đáp lại.
—–Dải phân cách hôm sau—–
Sáng sớm một chiếc xe màu đen chạy đến trước cửa lớn Hàn Gia. Đó là xe nhà Âu Gia đưa Âu Khả Hân đi học. Âu Khả Hân ngồi trong xe đợi Hàn Bạch Yên ra đi học chung.
– Hân Hân tớ tới rồi. – Hàn Bạch Yên mở cửa xe ra đi vào.
– Yên Yên. Hôm qua mới gặp về đến nhà mình làm theo việc cậu chỉ mình. Đến hôm nay mình cảm thấy trong người rất thoải mái a.
– Băng Băng đâu rồi Hân Hân.
– Băng Băng mình để ở nhà nhờ mẹ chăm giùm mình rồi. Mình muốn đem Băng Băng theo đi học nhưng mẹ ko cho.
Xe chạy trên con đường bằng phẳng đến trường. Chạy qua các con đường lớn, các tòa nhà cao, rốt cuộc xe cũng ngừng lại trước cổng trường Đại Học Vinh Quang.
Trường Đại Học Vinh Quang thành lập năm 1888 với diện tích 35 km vuông. Được kiến trúc sư nổi tiếng nhất thế giới thiết kế với những vật liệu là Đá Marble Trắng và thủy tinh chống nhiệt độ cao, chống chịu lực.
Trường Đại Học Vinh Quang nằm ở trung tâm thành phố là nơi có đến hơn 20 000 sinh viên là con của các nhà quan chức lớn và một số sinh viên học bổng trên 5 000. Hầu hết các sinh viên học bổng đều đi theo bè phái của sinh viên nhà quan chức để nhận sự hổ trợ cũng như không muốn bị bắt nạt ở nơi đây. Đa phần các sinh viên của trường đều được mặc đồ tự do nhưng phải có thẻ sinh viên mạ vàng hoặc bạc mới được cho là sinh viên trường.
Mạ vàng là sinh viên nhà quan chức. Còn mạ bạc là sinh viên học bổng.
Trường có các khu: Bảo Tàng, Thư Viện, Khu Nghiên Cứu, Khu Kí Túc Xá cho học sinh học bổng, Sân Vận Động, Khu Y Tế, Khu Học Tập. Khu Phòng Học được chia ra hai bộ phận là Phía Tây Đại Học và Phía Đông Đại Học, các học sinh được chia đều vào hai bộ phận Khu Học Tập.
Những tiếng xì xào của mọi người xung quanh đã nhanh chóng lọt vào tai Hàn Bạch Yên từ khi mới đặt nửa bước lên mặt đất.
Cô gái với những đường cong hoàn hảo chỗ nào cần nhô thì nhô chỗ nào cần xẹp thì xẹp, làn da trắng hồng hào, mái tóc ánh đỏ, đôi mắt to tròn, mũi dọc dừa, môi mọng đỏ, chân mày lá liễu, đôi chân dài hấp dẫn mọi ánh nhìn.
– Ê. Mày coi kìa. Con nhỏ nào thế nhỉ? Sinh viên mới à? Tao thấy nó còn đẹp hơn Thánh Nữ của trường nữa đó mày thấy có phải ko? – Một cô gái xinh xắn mở miệng nói.
– Tao thấy nó đẹp đó. Nhưng mà mấy nói nhỏ thôi đừng để cho Thánh Nữ hay một trong Ngũ Vị Thái Tử nghe được ko thì rước họa vô thân. – Cô gái kế bên nghiêm nghị nói. – Đi thôi.
– Ai mà đẹp như tiên nữ vậy ta.
– Trường mình chắc sẽ có một cuộc bầu cử Thánh Nữ lại nữa đây.
– Đẹp quá.
– Này ông thấy tui có thể cua được cô bé kia ko? – Một anh thanh niên tự luyến hỏi bạn mình.
– Ông đừng nằm mơ. Ông nhìn cô bé kia đi với ai đi. Đó là Âu Khả Hân con bé đanh đá nhất trường và cũng là bạn của Hàn Bạch Yên con nhỏ ác độc nhất đó. Ông chỉ mới đến đó nói “Chào” thôi ko chừng nhỏ đó nói ông xấu mà bày đặt cua gái kêu ông cút xa ra nữa đó. – Người bạn kia đáp trả lại quyết liệt.
– Người ta đẹp người ta có quyền mà. Mà sao tui nghe ông nói giống như ông đang chửi tui vậy hả…
– Đừng lại gần coi chừng nhỏ Âu Khả Hân chửi cho bây giờ.
-…….
Tiếng xì xào ko ngừng làm Hàn Bạch Yên khó chịu.
– Chúng ta vào trường nhanh thôi. – Hàn Bạch Yên nắm tay Âu Khả Hân dắt vào trường. – Có lẽ tụi mình cũng nổi tiếng với cái danh hiệu “đanh đá nhất” với “độc ác nhất” của trường quá he.
– Yên Yên cậu đừng buồn nha. Từ lúc cậu từ sân thượng trở về rồi bị sốt cao, bọn họ cứ đồn là lúc ở sân thượng cậu đánh Bạch Liên Hoa đến ko nhận ra rồi gắn cái danh hiệu “độc ác nhất” lên người cậu. Bọn họ là người mù nên mới ko biết được sự thật về chuyện đó nên cậu đừng buồn.
– Hân Hân. Bộ cậu thấy tớ quan tâm chuyện đó mới buồn à? Tớ giờ đã khác xưa và cậu cũng phải khác, cứ chứng minh cái danh hiệu đó luôn đi đừng sợ dẫu sao cậu là đanh đá theo kiểu đáng yêu mà. – Nói rồi Hàn Bạch Yên lấy hai tay ra nhéo má Âu Khả Hân.
– Cậu dám nhéo tớ. Tớ sẽ ko tha cho cậu đâu. Đứng lại.
Hai cô gái chạy đuổi nhau đến trên hành lang dẫn đến phòng học của mình. Đứng trước cửa phòng đang khép hờ lại vì cửa bằng gỗ ko có kính thủy tinh và giờ khá sớm nên ko có ai trên hành lang phòng đa phần là trong lớp học.
– Yên Yên sao tớ thấy hơi bất an a.
Hàn Bạch Yên đẩy cửa vào bỗng có một xô nước ở trên cạnh cửa đổ xuống. Hàn Bạch Yên sử dụng kĩ năng Tốc độ lấy tốc độ nhanh nhất đá cái xô về phía trước. Phía trước là các sinh viên khác đang đứng chờ xem kịch hay ai ngờ kịch chưa diễn mà đã được đi tắm.
– Này con nhỏ kia. Là mày cố ý hả? – Giọng sắt bén của một cô gái từ trong đám người bị ướt vang lên.
– Là mấy người cố ý gài bẫy tôi mới đúng chứ.
– Tụi tao là gài con nhỏ Âu Khả Hân chứ ko có gài mày.
– Nè mấy người quá đáng rồi nha. – Âu Khả Hân tức giận quát.
– Tụi tao quá đáng thì sao? Ai kêu con bạn thân của mày là Hàn Bạch Yên dám đánh Thánh Nữ.
– Là tự cô ta đánh cô ta ko liên quan đến Yên Yên nhà tôi.
– Mày nghĩ mọi người tin lời mày chắc. Ai cũng biết Thánh Nữ Bạch Liên Hoa là một người hiền dịu, hay giúp đỡ mọi người còn xinh đẹp nữa tại sao lại phải dựng chuyện hãm hại con nhỏ mập ú kia.
– Nè. La Huệ cô đủ rồi nha.
– Hân Hân được rồi. – Hàn Bạch Yên can ngăn.
– Nhưng bọn họ rất quá đáng.
– Ko lẽ chó cắn cậu thì cậu quay sang cắn lại nó à?
– Cậu nói đúng đấy Yên Yên. Kệ mấy con chó này, tụi mình về chỗ đi.
– Ê. Ai cho hai đứa bây đi mà đi hả? Mà Âu Khả Hân mày gọi nhỏ này là Yên Yên ko lẽ nó là Hàn Bạch Yên à?
– Ừ. Mày nói đúng rồi đó.
– Ha… Ha… – Tiếng mọi người cười.
– Ha… Ha… Mày đừng làm tao cười chứ. Con nhỏ Hàn Bạch Yên vừa mập vừa xấu. Con nhỏ này lại ốm và đẹp như thế mày nói nó là Hàn Bạch Yên ai tin đây. Ha… Ha… – La Huệ châm chọc, mỉa mai nói.
– Cậu đừng bịa chuyện thế chứ. – Người này nói.
– Nó mà là Hàn Bạch Yên à. – Người kia nói.
-…..
– Mọi người ơi có chuyện gì xảy ra vậy? – Giọng nói nhẹ nhàng bay bổng vang lên thu hút sự chú ý của mọi người, ko ai khác là nữ chính (chính là nữ phụ) Bạch Liên Hoa. Đi theo Bạch Liên Hoa là dàn hậu cung của bả dẫn đầu là Vân Ngạo đến Lâm Tấn, Lâm Điền, Mục Triết, Mục Đồng cả sáu người xuất hiện từ cửa phòng. Cả năm người thuộc Vân Gia, Lâm Gia trong Tứ Đại Gia Tộc. Mục Gia và cả Bạch Gia chỉ là gia tộc lớn ở Thành phố Phục An sau Thành phố Ân Hảo.
– Oa, là Thánh Nữ và Ngũ Vị Hoàng Tử kìa.
– Bọn họ đi cùng nhau thật là đẹp a.
– Phải chi tui được làm cu li của họ một phút thôi tôi cũng chịu.
-…..
Mọi người bàn tán xôn xao về sáu người bọn họ.
– Liên Hoa ơi. Âu Khả Hân nói con nhỏ này là Hàn Bạch Yên nè cậu tin ko? – La Huệ chỉ tay về phía Hàn Bạch Yên rồi nhanh miệng cáo trạng.
– A. – Bạch Liên Hoa nhìn về cô gái mà La Huệ chỉ cười khẽ nói. – Tớ tin.
– Sao cậu lại tin dễ dàng thế chứ. Lỡ cô ta là chị hay em của Hàn Bạch Yên thì sao. – La Huệ kiên quyết ki chịu tin.
– Bạch Yên ko có chị hay em gái gì cả. Chỉ có em trai thôi. Cậu nghĩ thử coi, trên thế giới này chuyện gì mà ko thể xảy ra chứ nên tớ tin cô ấy là Hàn Bạch Yên.
Thật ra bây giờ trong lòng cô ta là ko muốn tin người trước mặt cô ta là Hàn Bạch Yên. Đời nào con nhỏ mập ú còn xấu mà xin nghỉ ở nhà 3 ngày đến khi đi học mà trở nên ốm và đẹp như vậy nói nó là nhỏ mập ú kia ai mà tin trừ khi nó đi phẫu thuật thẩm mỹ. Mà phẫu thuật cần thời gian dài bình phục sao có thể bình phục trong 3 ngày được chứ.
“Khi xưa nó có gia đình làm hậu thuẫn nên ko bị mọi người ghét, mình đã làm mọi cách để ko ai thích nó. Nhưng bây giờ nó lại trở nên xinh đẹp như vậy thì thế nào nó cũng sẽ chiếm hết hào quang của mình. Thật ngứa mắt. Nhất định phải diệt trừ.” – Bạch Liên Hoa nghĩ thầm.
– Cậu có vẻ đã khác xưa nhỉ Bạch Yên. Chúng ta làm quen lại nha. – Bạch Liên Hoa đưa tay ra để bắt tay.
– Được thôi. Tôi là Hàn Bạch Yên rất vui vì được làm quen với Thánh Nữ Bạch Liên Hoa của trường.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!