Hệ Thống Vô Cực - Hủy hôn ước Vân Ngạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Hệ Thống Vô Cực


Hủy hôn ước Vân Ngạo



Hàn Bạch Yên mở hai mắt ra, vẫn là trần nhà màu hồng khi nãy. Bước xuống giường tập vài động tác thể dục để làm quen dần với cơ thể mới.

– Haiz… Căn phòng này sao toàn màu hồng vậy. Phải kiếm cái gương coi nữ phụ đại độc ác này ra sao cái đã. Nếu mình ko lầm thì trong cuốn tiểu thuyết có ghi cô ta là người mập ú, tính tình đanh đá, tham ăn…

Hàn Bạch Yên đi xung quanh phòng kiếm cái gương sẵn tiện quan sát kĩ căn phòng của nữ phụ.

Căn phòng có diện tích 30mX30m với phòng tắm 20mX20m.

“Đúng là nhà giàu” – Hàn Bạch Yên cảm thán.

“Cạch”

Có tiếng mở cửa, bước vào là một cô hầu gái, cô hầu gái lên tiếng:

– Tiểu thư. Sao người lại xuống giường rồi, người mới qua cơn sốt nên người phải lên giường nằm. Để em kêu bác sĩ đến khám lại cho người.

Cô hầu gái đi vào đỡ Hàn Bạch Yên lại giường nằm rồi đi ra ngoài. Cô hầu gái đi vào cùng một vị bác sĩ cỡ 45 tuổi, đây là bác sĩ tư gia của Hàn gia bác sĩ Dương Kha. Dương Kha được 2 bằng tiến sĩ và 2 bằng dược sĩ.

– Kha tiên sinh. Tiểu thư chúng tôi như thế nào ạ?

– Hàn tiểu thư đã hết sốt, nhưng cũng cần phải theo dõi thêm mấy ngày nữa.

– Cảm ơn tiên sinh. Xin mời ngài.

Cô hầu gái đưa Dương Kha ra khỏi phòng, rồi đi lại kế bên giường hỏi han Hàn Bạch Yên:

– Tiểu thư người cảm thấy trong người sao ạ?

– Ta cảm thấy rất khỏe ngươi ko cần lo. Mà cha mẹ ta đâu rồi A Mễ?

A Mễ là người hầu đã luôn ở bên chăm sóc nữ phụ Hàn Bạch Yên từ nhỏ đến lớn cho dù Hàn Bạch Yên có đánh cô ta, cô ta vẫn cười và chịu nhận phạt. Đúng là cô gái tốt.

– Lão gia và phu nhân đang ở dưới phòng khách cùng với Lão gia tử. Người mau xuống dưới đi a.

– Tại sao ta phải xuống dưới?

– Vân Ngạo thiếu gia cũng đang ở dưới. Khi nãy em nghe loáng thoáng hình như thiếu gia đòi hủy hôn với người. Người mau đi ngăn lại đi.

Tiếng Tiểu Linh vang lên bên tai Hàn Bạch Yên.

[Ting ting

Nhiệm vụ: Hủy hôn với Vân Ngạo.

Phần thưởng: 30 Linh Thạch và con mắt của Tội đồ Đố Kị.]

– Hủy hôn à. Vậy thì tốt quá. A Mễ em lấy bộ đồ khác cho ta thay để ta xuống dưới. Với lấy thêm cái gương lớn cho ta nữa.

– Hả? Tiểu thư ơi ko lẽ người sốt đến đãng trí rồi sao?

– Em dám nói ta đãng trí.

– Ko phải tiểu thư rất thích Vân Ngạo thiếu gia sao?

– Chuyện đó đã là quá khứ rồi. Em mau đi lấy 1 bộ đồ với cái gương lên cho ta nhanh đi.

– Dạ.

—–Dải phân cách thay đồ—–

Phòng khách Hàn gia.

Đang ngồi trên ghế sofa là Hàn Thiên, Hàn Hám, Âu Lệ, Vân Đan còn Vân Ngạo thì chỉ đứng chứ ko ngồi.

Hàn Thiên là cha của Hàn Hám. Hàn Hám và Âu Lệ là cha mẹ Hàn Bạch Yên. Vân Đan là gia gia Vân Ngạo.

Vân Ngạo bắt đầu lên tiếng thuyết phục Lão gia tử Hàn Thiên:

– Hàn gia gia. Gia gia có thể cho con hủy hôn với Hàn Bạch Yên được ko ạ? Con biết là Yên nhi thích con nhưng con chỉ xem em ấy như em gái, nếu con và em ấy cưới nhau thì chỉ mình em ấy đơn phương, con ko muốn em ấy đau khổ vì con. Xin gia gia hãy hủy hôn cho con và em ấy.

Vân Ngạo cầm trên tay tín vật là một dây chuyền, mặt dây chuyền là hình con Thanh Long đưa đến trước mặt Hàn Thiên.

– Chuyện này ta cũng ko thể quyết định được. Khi xưa là Yên nhi và con đòi đính hôn. Nhưng bây giờ con đến đây đòi hủy hôn, ta phải coi con bé có chịu hủy ko để đưa ra quyết định – Hàn Thiên lên tiếng bất đắc dĩ.

– Con đồng ý hủy hôn – Tiếng Hàn Bạch Yên vang lên khắp phòng, mọi người quay đầu nhìn về phía cầu thang.

Hàn Bạch Yên bước xuống cầu thang, cô mặc một bộ đồ hường phấn như công chúa với thân hình đồ sộ. Tuy đồ sộ nhưng nhìn rất mũm mĩm, dễ thương.

Đi lại trước mặt Hàn Thiên và nói:

– Gia gia con đồng ý hủy hôn với Vân Ngạo ca ca.

– Con có chắc ko? Ko phải con rất thích Vân Ngạo sao? – Hàn Thiên kinh ngạc hỏi.

– Con chắc chắn. Giống như Vân Ngạo ca ca nói, con và anh ấy mà lấy nhau là ko có hạnh phúc tại vì chỉ mình con đơn phương, vậy thì con ko thể chỉ nghĩ cho con mà bỏ qua hạnh phúc của Vân Ngạo ca ca. Con chắc rằng anh ấy đã có người mình thích mới liều lĩnh đến đây đòi hủy hôn. Mong gia gia chấp nhận hủy hôn ước giữa con và Vân Ngạo ca ca.

– Haiz… Nếu con đã nói vậy thì cuộc hôn ước này sẽ hủy bỏ.

Hàn Thiên lấy tín vật từ trên tay Vân Ngạo. Rồi đưa nó về phía Hàn Bạch Yên nói:

– Con cầm lấy, khi nào con tìm được người mà con yêu lần nữa thì hãy đưa cho người đó.

– Vâng. Con cảm ơn gia gia. Con xin phép lên lầu. – Hàn Bạch Yên nhận lấy và đi lên lầu ko thèm liếc nhìn Vân Ngạo dù chỉ là nửa con mắt.

Sự ko quan tâm của Hàn Bạch Yên làm Vân Ngạo ghê tởm, bởi hắn tưởng cô đang lạc mềm buộc chặt để hắn chuyển ý. Nhưng sự thật ở đây là cô cảm thấy chán ghét hắn chứ ko phải lạc mềm buộc chặt.

Sau khi lên phòng, trong phòng chỉ có mình cô. Tiểu Linh xuất hiện thông báo nhiệm vụ hoàn thành làm Hàn Bạch Yên kinh ngạc.

– Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Ký chủ nhận được 30 Linh Thạch và con mắt của Tội đồ Đố Kị.

– Tiểu Linh em ra ngoài được à?

– Vâng. Em ra ngoài đây được nhưng chỉ có mình ký chủ là thấy được em, ko ai có thể thấy được em nếu như em ko muốn họ thấy.

– Oa. Đỉnh quá vậy. Con mắt của Tội đồ Đố Kị là sao vật Tiểu Linh.

– Con mắt của Tội đồ Đố Kị có thể cho ký chủ thấy độ hảo cảm và căm ghét của một người hoặc nhiều người cùng lúc. Được sử dụng thoải mái ko hạn chế, ko có tính sát thương cho người khác.

“Cốc Cốc” – Tiếng gõ cửa.

– Tiểu thư. Phu nhân cho mời người xuống ăn cơm. – A Mễ cung kính nói.

– Ta biết rồi.

Hàn Bạch Yên nhanh chóng chạy xuống phòng ăn vì cái bụng đã kêu ọt ọt từ nãy giờ.

Trên bàn ăn chủ tọa là Lão gia tử Hàn Thiên. Bên tay phải là Hàn Hám rồi đến Hàn Hạo. Bên tay phải là Âu Lệ và ghế ngồi dành cho Hàn Bạch Yên. Cô vội chạy lại ghế ngồi.

Hàn Thiên lên tiếng nói:

– Cả nhà ăn cơm đi.

– Mời cha/gia gia ăn cơm. – Mọi người mời Lão gia tử trước.

Khi Lão gia tử ăn được một miếng cơm rồi mọi người mới bắt đầu cầm đũa lên và ăn.

Trong lúc ăn Âu Lệ lên tiếng trách móc:

– Thằng nhóc Vân Ngạo đến đây để hủy hôn với Yên nhi chắc chắn là ko phải vì nó chê Yên nhi sao. Yên nhi chúng ta tốt như vậy mà nó dám chê. Nó thật là quá đáng.

– Lệ Lệ em đừng nói về thằng nhóc ấy nữa. Em làm Yên nhi buồn bây giờ. – Hàn Hám lên tiếng can ngăn.

– Em đang nói đúng mà. Yên nhi ngoan, đừng buồn tên hỗn đản đó ko muốn con thì con ko cần phải để tâm. Mẹ có rất nhiều người bạn có con trai vừa giỏi vừa đẹp hơn thằng nhóc đó, con đừng buồn.

– Đúng rồi đó chị. Còn có nhiều người tốt hơn tên giả nhân giả nghĩa kia. Chị đừng buồn vì hắn. – Hàn Hạo lên tiếng đồng ý với mẹ mình.

– Yên nhi cháu ngoan của gia gia. Con yên tâm đi, mọi người sẽ tìm cho con một người tốt hơn thằng nhóc Vân Ngạo đó. – Lão gia tử Hàn Thiên lên tiếng an ủi.

Thấy mọi người quan tâm đến mình. Đây là cái cảm giác mà ở thế giới cũ cô chưa từng được trải qua. Tình cảm gia đình làm lòng cô ấm áp. Cô lên tiếng:

– Mọi người a. Con bây giờ ko còn thích Vân Ngạo nữa nên việc hủy hôn đối với con ko phải việc gì to lớn a. Con cũng 22 tuổi rồi. Con đã là sinh viên sắp tốt nghiệp rồi nên con phải nhìn xa trong rộng, mọi người đừng lo nữa.

– Sau khi qua cơn sốt con cảm thấy thế nào có cần xin nghỉ thêm dài ngày nữa ko con? – Âu Lệ hỏi ý kiến của Hàn Bạch Yên.

– Con cảm thấy trong người vẫn còn mệt nên mẹ có thể xin cho con nghỉ thêm ba ngày nữa ko ạ?

– Được. Mẹ sẽ tẩm bổ lại cho con trong 3 ngày tới.

– Vâng ạ. Con no rồi con xin phép lên phòng ạ.

– Đi từ từ thôi con. – Hàn Hám nhắc nhở cô.

– Vâng.

Hàn Bạch Yên chạy lạch bạch lên trong phòng.

Mới đây mà đã 3 ngày trôi qua. Trong 3 ngày cô được mẹ tẩm bổ cho và sự thật đau lòng là cô đã tăng lên nửa kí. 😭

Và cô cũng đã sử dụng được con mắt Tội đồ Đố Kị thuần thục. Hầu hết hảo cảm của mọi người trong gia đình đều ở mức từ 80 đến 100, căm ghét thì là 0 đến 10 là tối đa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN