Hello ! Lớp Học Tomboy!
Chương 10
-nào cậu không đi tham quan trường sao ?- Tử Du không biết từ lúc nào đã đứng bên bậc thang trường dùng giọng dụ dỗ mà nói
Trâm tặc lưỡi bây giờ không đi theo thì làm gì thế là cô nhấc chân đuổi theo , hành lang hoang vắng một sự im lặng tới dọa người tiếng dày vang trên đường lát đá tạo ra tiếng động chứng thực đây là sự thật,…… chứ không phải ảo tưởng của cô, Tử Du đi trước bỗng nhiên đứng lại , làm Trâm va vào cô
-Xin lỗi……
không nghe thấy tiếng nói của Tử du Trâm vội vàng ngẩng đầu thấy Tử Du đang dùng đôi mắt thú vị nhìn vào trong một lớp học ánh mắt đó Trâm biết đó là ánh mắt vô cùng khát máu mang theo thỏa mãn , Trâm nhìn vào trong lớp học trái tim cô lộp bộp hai tiếng hôm nay cô gặp quá nhiều kinh hách rồi một khung cảnh mà bất cứ trường trung học nào cũng không thể có ….cả lớp ngoan ngoãn ngồi im không tiếng động trong lớp ngoan ngoãn tới đáng sợ đôi mắt họ không tiêu cự vô hồn nhìn lên bảng trên bảng giáo viên cử động như một con rối viết lên bảng , lần đầu tiên Trâm mới biết âm thanh viết bảng đáng sợ như thế không khó để nhận ra đây là học sinh trong trường
-đây… là…làm sao ….-Trâm không nói toàn vẹn một câu thứ trước mắt cô quá đáng sợ, Tử Du bên cạnh liếc cô một cái sau đó rời đi Trâm nhẹ bước theo mà không biết thứ gì đang đợi cô , một quãng thời gian trôi qua Tử Du mới cất giọng thần bí du dương ý cười
– ngôi trường này xây vào khoảng thế kỉ 18 , một ngôi trừơng dành cho quý tộc đào tạo cho giới quý tộc những người suất sắc nhất nơi này đã có vô số vinh quang khiến người ta ghen tị ……….em nghĩ thế nào
-thật bất công -Trâm lầm bầm
– ừ chính vì thế nơi này đã chở thành mục tiêu của rất nhiều ngôi trường khác hãm hại và phá hủy nhiều đời Nhật Lâm vẫn tồn tại bởi vì nó vẫn dữ được nề nếp của mình vinh quang chưa bao giờ mất …. những học sinh hoàn hảo ….. thật tuyệt vời – Giọng Tử Du chở nên kích động điên cuồng , Trâm nhận ra gì đó hét lên
-đấy không coi là hoàn hảo họ đã chở thành con búp bê của cô rồi ….. vô chi như vậy
Tử Du bất chợt quay đầu ánh mắt đỏ lên hét
– cô không hiểu người như cô làm sao hiểu được thứ gì gọi là hoàn hảo ……….
mặt Trâm trắng bệch khí lạnh từ đâu chôi vào phổi cô làm cô ngạt thở , cô không thể cử động , ánh mắt cô ngạc nhiên nhìn Tử Du bỏ đi sự xinh đẹp với vỏ bọc hoàn mĩ cô ta như một tên điên
– cô…….
– ta làm sao…………….. nhiệm vụ của ta là canh dữ và duy trì nơi này để nó luôn hoàn mĩ chính cô đã phá hủy …. một kẻ được chọn và bị ẩn dấu tại sao….tại sao người không chấp nhận số mệnh … không bị khống chế ….. vậy ta ….- Tử du híp mắt ánh mắt cô ta lóe lên độc ác – đưa cô biến mắt khỏi cuộc sống này ….. để nơi này chở về sự hoàn hảo vốn có của nó
Trâm cảm thấy ngột ngạt như mất hết không khí trong phổi , mọi thứ chở nên mơ màng cô nhẹ phỗng tất cả cảm nhận đều biến mất …….. giọng nói Tử Du vẫn vang bên tai cô
– thật đáng tiếc ta rất thích …. đôi mắt cô thật tuyệt nếu biến nó thành vô giác thì thật đẹp ……..đối với cái đẹp ta luôn tán thưởng………
————————–cách tuyến thần bí——–
tui có điều muồn nói nếu bạn nào muồn biết vì sao Thương Thủy đánh nhau vì Hoài thì nên đợi mk nhất định giả thích cặn cặn kẽ kẽ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!