Hello ! Lớp Học Tomboy! - Chương 18 : Nói Chuyện 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Hello ! Lớp Học Tomboy!


Chương 18 : Nói Chuyện 2


bạn đọc truyện , mình rất vui khi các bạn đọc truyện của mình ,nhưng mình có vài điều muốn nói về truyện của mình- thứ nhất truyện này có hai tác giả nên không thể nghi ngờ nó là một bát cơm trộn ^^

– thứ hai cảm ơn nhiều bạn đóng góp ý kiến mình sẽ cùng Hoài “bàn bạc thống nhất “để nó hay hơn

_______________________________________________

Thương bước vào một căn phòng học đang trống gần đó ,sau tiết học cuối cùng,học sinh đã đi về hết ,chỉ để lại căn phòng gọn gàng với những bộ bàn ghế sắp xếp ngay ngắn chờ quét dọn

Rầm ! cánh cửa lớp đáng thương bị đánh một tiếng đáng thương , Thủy bước vào với bộ dạng muốn phát nổ ,

— nói … cô ta…cài con Du gì đó cô ta muốn gì .?????_ Thương đang khó nói nhìn bộ dạng đó của Thủy ,buồn cười còn nói cô chanh chua đánh đá ,cậu ta bây giờ còn không đanh đá sao,Thủy đột nhiên trợn mắt nói:_ không hay nên hỏi người phía sau cô ta muốn cái chứ? ?

Thương ngạc nhiên,sau đó cười khổ

_ xem ra các người cũng đã biết

_chứ không?? cậu tưởng chúng tôi ngu ngốc như lũ trong trường này sao …

Thương lắc đầu

_ừ các cậu không ngốc , trí thông minh của các câu kéo iq đáng thương của ngôi trường này lên mức trung bình

_bớt trống lảng …_Thủy nhíu mày_ nói vào vấn đề….

_ừ …_Thương mệt mỏi thở ra _ Triệu Tử Du …cô ta chắc chỉ muốn chơi đùa tớ cùng Hoài ..câụ biết đấy thứ càng không thể có được càng muốn đạt được và nếu không có được ….

_ thậm chí là huỷ diệt luôn ,_ Thủy tiếp lời

Thương gật đầu,nhún vai chán nản

_ ừ …đúng vậy

Thủy ra ve * nói tiếp đi bà đang nghe* ,

_ tờ không rõ lắm thứ cô ta muốn…ý tớ là….gặp cô ta ở đây chính tớ còn ngạc nhiên… không tin nổi …

_ thế cậu nghĩ rằng ai có thể tin một hồn ma như thế vẫn tồn tại ở đây chứ…_Thủy ngắt lời Thương,Thương bĩu mỗi hậm hực

_thì thế vấn đề nằm ở chỗ sau cô ta chính là một con ma còn già hơn cả cô ta…

_nói tiếng người …

_ý là vẫn còn một thứ sai bảo cô ta mà tớ không thể tìm ra được là cái gì…

_cái trường này có thứ gì khiến hắn chú ý chứ…_Thủy suy tư , Thương cáu

_thế cậu nghĩ bạch cốt tinh ăn thịt người chỉ để sưu tập xương àh..

_xin lỗi bạn … thứ đó là ma không phải là yêu tinh… chúng ta không chờ đón kịch bản Đường Tăng Tạ đi tây trúc thỉnh kinh đâu ..nhầm kịch bản rồi

_ như nhau hết …._Thương cứng nhắc quay mình ,gương mặt vặn vẹo như chánh một con ruồi bẩn thỉu_cô ta cứ ra vẻ quyến luyêń như thật vây ̣

_hoa đào nở rộ……_Thủy khinh bỉ- kể ra cũng đáng ngạc nhiên cô ta yêu nthích một kẻ ngu ngốc như cậu

Thương nhăn mày

-haha giỡn vui vãi ~ – gương mặt không chút mỉm cười chỉ có lo lắng- chỉ là một linh hồn có chấp niêm quá lâu thôi … thời gian thật đáng sợ thay đổi cả con người chúng ta đều thay đổi … mọi thứ ….linh hồn đó e là cũng có chấp niệm với ngôi trường này nếu không nó cũng không chọn nơi đây …

-biết là thế ….nhưng con người không có sự khác biệt Thương à …

-có chứ Thủy chúng ta sinh ra giống nhau nhưng cuộc sống cho chúng ta sự khác biệt ….màu sắc của mỗi người là khác nhau …. thế giới này không yêu cầu chúng ta đối sử vói chúng thế nào chúng khiến chúng ta cảm thấy chúng ta nên đối sử thế nào…quá căm hận là không đúng …

hai người trầm tư rơi vào một đoạn hồi ức ngay sau đó Thủy lấy lại tinh thần đập cho thương một cái

-nói như một ông cụ già chân chính và là hậu duệ của cái gia tộc khô khốc đó

-đau – Thương méo mó

-nhân nhắc tới gia tộc đừng nói đây là nhiệm vụ lần này của cậu à

_ừ … điều tra thôi ….-Thương chăm chú nhìn móng tay của mình

-thế sao không tham gia cùng tụi này sao phải gây gổ cùng nhóm chứ ….

-cái linh hồn ấy .-Thương dường như chợt nhận ra điều gì đó lầm bầm – làm giao dịch với Hạ Tử Du ..chỉ cần nói bọn học sinh sẽ ngoan ngoãn nghe lời chỉ cần nói …ngôi trường này sẽ có quy củ ….Hạ Tử Du nhất định bị mua chuộc như thế ………

-này cậu nói gì đó ……..

-đã qua 5′ rồi cậu đi đi …..-Thương lạnh lùng nói trong giọng nói ẩn ẩn như run nhè nhẹ – Ngọc Bảo Trâm cô gái này tính tình đơn giản nhưng nếu có thể ngăn chặn cấm thuật ghê tởm đó thì có là người bình thường không nghĩ đi ………

Thủy thấy Thương không còn nhìn mình mà rơi vào suy nghĩ của chính mình thì hiểu là bị đuổi đành xoay người bước ngoài, tiếng đóng của kết thúc thân hình của Thương bên cánh cử cũng biến mất để lạ nguyên phòng học gọn gàng không có gì xảy ra

________________________-

*(^3^)* : xong rồi !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN