Hẹn Yêu - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
214


Hẹn Yêu


Phần 15


Tôi không còn suy nghĩ được là bản thân phải làm gì lúc này,giá như tôi không bị hại,giá như tôi không phải phẫu thuật thẩm mỹ thì có lẽ mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn và giá như tôi đừng vì sự ích kỉ của mình xin anh ta một đứa con ,xin kẻ đã có gia đình…giá như…đó mãi mãi chỉ là giá như…

Bàn tay chúng tôi rời khỏi nhau giây phút đó trái tim tôi như đang nghẹn lại…

Lái xe liền giục

-Cô đi đi bố cậu Dũng đang vào gần đến nơi rồi

Dũng dc đẩy vào phòng phẫu thuật,tôi bồn chồn lo lắng chỉ biết đứng lặng nhìn từ xa…

Bố Dũng tiến vào phòng bệnh nơi mẹ Dũng đang hồi tỉnh sau cú sốc..

-Bà có gì để nói không?

-Tôi k biết nói gì vào lúc này khi con trai tôi đang ngàn cân treo sợi tóc

-lỗi là do ai,do bà quá nuông chiều nó bà hiểu không

-Tôi là mẹ nó,tôi k nuông chiều nó thì nuông chiều ai bây giờ,ông suốt ngày chỉ lo kiếm tiền bên ngoài có biết nó là đứa trẻ cô đơn lắm không?

-Nếu tôi k thành đạt thì nó đang ở mức nào trong xã hội,tôi làm tất cả vì nó vì tương lai của nó,giờ đây tương lai ấy của tôi đang sắp lụi rồi bà biết không,con là cả bầu trời tương lai của tôi bà biết không?

Bố Dũng bật khóc nức nở,có lẽ ông đã suy sụp khi hay tin con trai đang mong manh giữa sự sống và cái chết…

Xuân ở nhà cô ta cười như kẻ điên rồi lầm bầm

“ Tao biết đó là mày mà,con khốn nạn vì mày đã phá vỡ cuộc đời tao,phá vỡ những gì tốt đẹp tao và anh Dũng đang có với nhau,phá vỡ hết tất cả rồi con khốn,tao phải g iết mày”

Xuân vừa ra cửa thì công an ập tới bắt cô ta

-Chúng tôi bắt cô vì tội cố ý g iết người

-Tôi k giết ai cả,k có giết ai…bỏ tôi ra …bỏ ra…

Ca phẫu thuật của Dũng thành công,bác sỹ nói cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng để sớm phục hồi,bố mẹ Dũng ôm nhau vỡ oà…

Tôi đứng từ xa cũng nghe được ca phẫu thuật thành công,nước mắt tôi tuôn rơi trong vô định,anh ấy thật sự đã có thể sống…

1 tuần sau…tôi đã quyết định sẽ ra nước ngoài làm việc , hôm nay là ngày tôi bay…
chị gái tôi nói

-Thôi thì mọi chuyện cũng đã như vậy,buông bỏ được thù hận là điều nên làm ,Xuân nó cũng sẽ phải trả giá đắt cho những gì nó gây ra,bên nhà nó nói muốn gặp em để trao đổi bồi thường nhưng chị biết tính em nên k gặp mặt…

-Chị cầm đơn này gửi tới bên công an cho em nhé

Chị gái cầm tờ đơn đọc

“ Đơn xin giảm nhẹ án”

-Cái này…

-Dù thế nào đi nữa xuất phát điểm em vẫn là người sai,là kẻ thứ 3 xen vào gia đình họ,em đã quá sai lầm khi nghĩ đơn giản rằng mình chỉ tới để xin một đứa con thế nhưng cứ mãi liên quan lằng nhằng với nhau và quan trọng là em đã yêu Dũng,em đã sai…sai ngay từ đầu

Nói xong Thuý ôm bó hoa lẳng lặng tới viện trước khi ra sân bay…

Thấy Dũng đang ngủ bên trong phòng ,tôi lặng lẽ đặt bó hoa xuống…

Khi Thuý đặt bó hoa cũng là lúc Dũng mở mắt nhưng anh ta vẫn nằm im quay mặt vào trong tường…

-Tôi tới đây để chào tạm biệt anh,cũng đã đến lúc chúng ta k nên còn liên quan gì đến nhau nữa,hằng năm tôi sẽ xin mẹ anh đến thăm con một lần…

-Nếu đó là lựa chọn của em,anh sẽ không phản đối ,anh chỉ muốn hỏi em một câu thôi…

-Anh hỏi đi

-Ngày đó khi em bị hại em có đau lắm không

Câu hỏi của Dũng như khiến Thuý xé nát tim gan

-Tất nhiên là đau rồi nhưng k sao tôi vẫn có thể vượt qua được đó thôi,anh ở lại mạnh khoẻ,chăm sóc tốt cho gấu thay phần của tôi…

-Sau này nếu có gặp lại hãy coi như quá khứ chỉ là một giấc mơ,xin lỗi vì đã làm tổn thương em…

-Nói đúng ra chúng ta nên nói xin lỗi vì đã làm tổn thương nhau…

Dũng rơi nước mắt vẫn quay mặt vào trong tường…

Thuý quay đi giữa hành lang đau đó văng vẳng câu hát

“ Tình rơi vào nơi tuyệt vọng
Mỗi đứa một khoảng trời rộng
Bình phong anh chỉ là tấm bia
Cho em đỡ buồn”…

Thuý quay cuồng vừa đi nước mắt vừa rơi lã chã…

Dũng ngồi dậy nhìn về phía hành lang ,anh ta ôm miệng bật khóc lớn như một đứa trẻ rồi nói khẽ câu “ Anh yêu em,xin lỗi …anh yêu em”…

1 năm sau…

Tại sân bay Dũng dắt tay Gấu

-Bố ơi mình đi đâu thế?

-Đi gặp mẹ của con

-Thật à bố,bố sang với mẹ ạ

-Sang chứ,mẹ con dù có đi đâu cũng k thể thoát khỏi bàn tay bố…

-Yeah bố con mình đi tới bên mẹ Thuý thôi…

Dũng nhìn về phía bầu trời “ Anh sắp tới bên em rồi hãy chờ anh chúng ta đã hẹn yêu rồi mà phải không”?

The end!

Yêu thích: 4.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN