Heroic AGE (VN) - Chương 6: Lỗi lo âu về Nodos
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Heroic AGE (VN)


Chương 6: Lỗi lo âu về Nodos


“Cậu ta đang cười.” Aneasha hơi chút ngạc nhiên nói.

Nhìn Age trên mặt còn đọng lại những giọt nước mắt hạnh phúc, Dhianeil nhẹ nhàng mở miệng: “Có vẻ cậu ta rất vui khi thấy môi trường ở đây. Dù sao đi nữa cậu ta cũng đã sống một mình ở hành tinh khô cằn ấy!”

“Nhưng thưa Hime, nếu những kiến thức thông thường ở đây mà cậu ta cũng không hiểu thì….” Nhìn vào “con khỉ” trong đầu Aneasha lại nhớ đên những hình ảnh mang tính chất hủy diệt trong buổi lễ. Nhờ ơn 1 ai đó mà có vẻ như IQ của nàng đang giảm sút 1 cách nghiêm trọng. Quan trọng hơn đó là tên này còn dám vô lễ với Dhianeila-sama, hắn…hắn…dám dùng ánh mắt đó nhìn…khốn nạn!

Dhianeila mở miệng cắt đứt vẫn còn đang miên man suy nghĩ Aneasha: “Đây là lúc chúng ta phải chứng minh trí thông minh của nhân loại!”

“Nà ní!” Aneasha giật mình quay lại chăm chú nhìn Dhianeila-sama với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc!

Không để ý đến Aneasha, Dhianeila tiếp tục lên tiếng: “Chúng ta phải khiến cậu ta hiểu về chúng ta. Mọi thứ sẽ bắt đầu từ đây….” Vừa nói nàng vừa nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào trái tim âm thầm cầu nguyện!

Nhưng những hành động thần thánh thường ngày đó trong mắt Aneasha lại tự như thứ gì đó cực kỳ kinh khủng. Kết hợp với những suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu nàng thì chả nhẽ Dhianeila-sama định dùng ngực mình để độ hóa “con khỉ” ngu dốt kia.

“Không….không thể.. Dhi…!”

“Sao lại không hả Aneasha?” Dhianeila nhìn Aneasha tràn đầy khó hiểu.

Biết mình có chút đường đột, Aneasha vội sắp xếp lại ngôn ngữ lên tiếng: “Thưa Dhianeila-sama, ngài định dùng ngực…à không ngài muốn chúng tôi dậy dỗ con khỉ…à không… Age-sama sao?”

Aneasha đầu đầy mồ hôi lạnh, mới vừa rồi khi nàng định nói Dhianeila-sama thì một cỗ áp lực khổng lồ chợt hàng lâm trên người nàng…nàng là người thông minh lên cũng nhanh chóng hiểu. Dạng này không phải Dhianeila-sama độ hóa mà là các nàng a. Càng nghĩ nàng càng hoảng sợ…..

Nếu như biết Aneasha suy nghĩ những thứ cẩu thí này thì Dhianeila có khả năng phun 3 lít máu…nàng là muốn độ hóa Age bằng tri thức a…tri thức a!!!

Ở phía sau Tail và Mail khiếp sợ lên tiếng: “Nà ní! Chúng tôi không muốn! Cậu ta dơ quá đi mất!”

“Cậu ta là người không thể thiếu của nhân loại. Chúng ta phải làm mọi cách để giúp đỡ cậu ta. Trước tiên hãy giải quyết tình trạng của cậu ta trước đã!” Dhianeila nhẹ nhàng nói nhưng kèm theo là một sự không thể phản kháng.

Lúc này Aneasha càng ngày càng bất an, cả người đang run cầm cập. Nàng đã có người trong lòng và đương nhiên đó không phải là “con khỉ” bẩn thỉu kia.

“Aneasha!” Dhianeila quay người nhẹ nhàng mở miệng. Thế nhưng nó đối với Aneasha chẳng khác nào lời nói đến từ ác ma.

“Dạ…thưa Dhianeila-sama!”

“Aneasha, mau sai người mang đến đây một chiếc giường đi.”

Sững sờ!!! Aneasha lập tức hóa đá…điều nàng lo lắng đã đến, giường a…chỉ cần nghĩ đến cảnh “con khỉ” kia động vào nàng đã là 1 sự kinh khủng….đằng này đằng này…..

Nhìn Aneasha biểu tình hoảng hốt, Dhianeila cũng không biết chuyện gì xảy ra với nàng đành bất đăc dĩ đổi người: “Tốt a Aneasha, nếu không cô người không khỏe thì tôi sẽ kêu người khác làm! Tail, nhờ cô gọi người mang một chiếc giường đến đây để cạnh Age-sama. Chúng ta cần để cậu ta học cách ngủ trên giường như một con người!”

“Dạ thưa, Dhianeila-sama!” Tail nhanh chóng xoay người đi phân phó.

Mọi người nhìn Age 1 chút cũng nhanh chóng rời đi chỉ còn lại duy nhất Aneasha. Đúng, là Aneasha, nàng lúc này đang là một pho tượng đá điêu khắc hoàn hảo.

———— (Dòng phân cách)

“Chúng tôi đã hoàn thành việc niêm phong khu vực nông nghiệp với các vách ngăn.” Âm thanh tràn ngập từ tính ra Bee vẫn như mọi khi vang lên báo cáo nhiệm vụ.

“Tốt, cuối cùng chúng ta cũng đưa được con khỉ vào trong lồng.” Mobeedo thở dài, thật nguy hiểm nếu như một ai đó vô tình chọc giận 1 vị Nodos a!

“Giống như các kết quả xét nghiệm được cung cấp bởi các thiết bị trên tàu, chúng tôi phát hiện không có virut hoặc ký sinh trùng. Ngoại trừ hoạt động của não cậu ta ở mức khá cao thì cậu ta hoàn toàn khỏe mạnh.”

“Vậy đó là thứ bất thường duy nhất hả?”

“Vâng! Một vật thể không xác định được phát hiện bên mắt phải của cậu ta, nó đã hoàn toàn đồng hóa với dây thần kinh thị giác.”

“Viên đá Nodos…Giống như những gì mà bộ tộc Tribe of God đã để lại hả?”

——-

“Để thay đổi một Nodos thành một con người bình thường…Tôi phải cảm ơn cô vì đã luôn bên cạnh tôi trong suốt chuyến đi vô lý này! Aneasha!” Dhianeila cảm khái nói.

“Người thật là nhân hậu thưa công chúa. Tôi chưa bao giờ cảm thấy chán với chuyến đi này cả. Giờ đây mọi thứ ở đây cứ như là gia đình của tôi vậy.” Lúc này Aneasha đã trở lên bình thường, à không phải nói cũng có chút giảm thiểu IQ….ừm…không sai….hẳn là vậy….haha!!!!~~

“Vì vậy nếu được tôi muốn chuyến đi này kéo dài mãi mãi!”
“Nào…Người nên ngủ sớm đi Dhianeila-sama!” Biết được những lỗi lo âu của Hime về Đế Quốc và vận mệnh nhân loại, nàng muốn ở bên Dhianeila-sama giúp người phần nào!

“Nhưng, vào thời điểm quan trọng như vậy…cô chắc cũng mệt rồi hả? Aneasha!” Như nghĩ đến điều gì đó, Dhianeila lo lắng hỏi.

“Giấc ngủ là vô cùng quan trọng với sức khỏe của người, Dhianeila-sama. Luôn giữ cho người khỏe mạnh và sống hạnh phúc là nhiệm vụ của tôi! Nêu người cảm thấy khó ngủ tôi sẽ nhờ bác sĩ cho vài viên thuốc.”

“Tôi không sao! Cảm ơn Aneasha!”

——–

“Con tàu rơi vào hành tinh đó đã bị mất tích 60 năm trước?” Mobeedo nghi ngờ hỏi.

“Đó là lúc mà từng người từng người một…đã hi sinh để bảo vệ cho người sống sót cuối cùng.” Bee nhanh chóng tiếp lời.

“Chỉ còn một đứa bé sống sót. Đây là tất cả thông điệp mà Tribe of God đã để lại. Tôi vẫn không biết liệu sự tồn tại của con khỉ đó là có lợi hay có hại cho chúng ta.”

Cắt đứt dòng suy nghĩ của Mobeedo là một đơn vị cần thiết ý kiến của vị Thuyền Trường lười biếng này: “Thuyền Trưởng, xin hãy xác định lộ trình quay về!”

“Hãy đêm toàn bộ đưa lên màn hình!” Một bộ phận khác nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ.

“Tốt lắm hãy bắt đầu di chuyển.”

“Lộ trình mang số L2S-527896-CYY, hãy đặt tọa độ điểm tới là hành tinh mã số N527694.”

——-

Đến với phân xưởng – nơi chứa đựng cũng như sản xuất sửa chữa các Mobile Suit. Lúc này trên chiếc Mobile Suit yêu quý của mình, Iolaous đang chăm chú kiểm tra các thông tin cụ thể của máy móc nhằm tránh sự sai sót dẫn đến nguy hiểm trí mạng trong chiến đấu.

“Cảm ơn cậu đã làm việc chăm chỉ như mọi khi.” Aneasha đưa đến cho Iolaous một chai nước khoáng nhẹ nhàng hỏi thăm.

Nhìn Aneasha một chút rồi lại tiếp tục vùi đầu vài đống số liệu, Iolaous nói: “Do ảnh hưởng của dịch chuyển tâm trục máy của tàu đã nhẹ hơn.”

“Xác xuất đi lệch khỏi lộ trình chỉ có thể xảy ra do tinh thần của con người phải không nào? Tất cả các Pilot đã trải qua thực chiến đều có đủ bình tĩnh trong mọi tình huống có lẽ là vậy.” Nhìn vẫn đang chăm tiếp tục công việc, Aneasha chăm chú nói.

“Ý cậu là tôi đã nhầm lẫn gì sao hả?”

“Không! Tôi chỉ nói việc điều khiển con tàu này có thể là gánh nặng đối với cậu.” Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Iolaous, nhìn đến cậu ta vẫn cứng đầu như vậy, nàng tiếp tục nói:

“Này, cậu có biết rằng họ phát hiện ra một từ trường trên quỹ đạo của hành tinh Olone? Họ nói đó là mình chứng cho một công nghệ chưa được biết đến, nó đã giúp cho một hành tinh sắp bị hủy diệt tiếp tục tồn tại.”

Không nhìn đến Aneasha, Iolaous tiếp lời: “Đó là minh chứng công chúa đã đúng.”

“Vậy là chúng ta đã tìm ra vị sẽ trở thành vị cứu tinh của nhân loại…Vị Nodos cuối cùng lại chỉ là một con khỉ….”

“Nhưng chúng ta đều biết, cậu ta sở hữu một sức mạnh chiến đấu khủng khiếp mà chúng ta không thể nào so sánh được.” Nghĩ đến cảnh tưởng hủy diệt đó, Iolaous không kìm lòng được sự cảm thán.

“Dù là vậy, nhưng tôi cá là nó sẽ không được công nhận là thành tích của Dhianeila-sama đâu, phải không? Các anh em đến từ Hoàng Gia Yunos cuối cùng sẽ lấy nó đi từ nay cô ấy!” Aneasha nói với giọng tràn đầy lo lắng và không cam lòng, nàng muốn Hime tranh đấu cho vị trí của mình và không chỉ nàng mà rất nhiều con người đều mong muốn như vậy. Nhưng ai cũng biêt, Hime nhân hậu của họ sẽ không bao giờ làm như vậy!

“Nhưng chúng ta không thể thả con khỉ đó vào không gian và vờ như là không có chuyện gì xảy ra cả.”

“Nhưng tôi nghĩ đó là những gì người sẽ làm!”

Như nghĩ đến điều gì, Iolaous mạnh mẽ đạo: “Công chúa của chúng ta đã đặt cược tất cả vào chuyến đi này và hi sinh hạnh phúc bản thân vì hạnh phúc của nhân loại! Và chúng ta, những kỵ sĩ phải cố hết sức hoàn thành nguyện vọng của người. Vì vậy tôi sẽ đi theo ý nguyện của công chúa.”

Nhìn đến vẻ mặt kiên định của Iolaous, Aneasha cũng đã hiểu phần nào về những gì trong lòng cậu ta. Cũng theo đó là một lỗi buồn không tên tràn ngập trong lòng của nàng.

Nhẹ nhàng đứng dậy, Aneasha mở miệng với giọng trêu tức: “Có vẻ giống như chó và khỉ nha! Sao cậu không uống nước đi hả!”

“Cậu ta đang cười.” Aneasha hơi chút ngạc nhiên nói.

Nhìn Age trên mặt còn đọng lại những giọt nước mắt hạnh phúc, Dhianeil nhẹ nhàng mở miệng: “Có vẻ cậu ta rất vui khi thấy môi trường ở đây. Dù sao đi nữa cậu ta cũng đã sống một mình ở hành tinh khô cằn ấy!”

“Nhưng thưa Hime, nếu những kiến thức thông thường ở đây mà cậu ta cũng không hiểu thì….” Nhìn vào “con khỉ” trong đầu Aneasha lại nhớ đên những hình ảnh mang tính chất hủy diệt trong buổi lễ. Nhờ ơn 1 ai đó mà có vẻ như IQ của nàng đang giảm sút 1 cách nghiêm trọng. Quan trọng hơn đó là tên này còn dám vô lễ với Dhianeila-sama, hắn…hắn…dám dùng ánh mắt đó nhìn…khốn nạn!

Dhianeila mở miệng cắt đứt vẫn còn đang miên man suy nghĩ Aneasha: “Đây là lúc chúng ta phải chứng minh trí thông minh của nhân loại!”

“Nà ní!” Aneasha giật mình quay lại chăm chú nhìn Dhianeila-sama với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc!

Không để ý đến Aneasha, Dhianeila tiếp tục lên tiếng: “Chúng ta phải khiến cậu ta hiểu về chúng ta. Mọi thứ sẽ bắt đầu từ đây….” Vừa nói nàng vừa nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào trái tim âm thầm cầu nguyện!

Nhưng những hành động thần thánh thường ngày đó trong mắt Aneasha lại tự như thứ gì đó cực kỳ kinh khủng. Kết hợp với những suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu nàng thì chả nhẽ Dhianeila-sama định dùng ngực mình để độ hóa “con khỉ” ngu dốt kia.

“Không….không thể.. Dhi…!”

“Sao lại không hả Aneasha?” Dhianeila nhìn Aneasha tràn đầy khó hiểu.

Biết mình có chút đường đột, Aneasha vội sắp xếp lại ngôn ngữ lên tiếng: “Thưa Dhianeila-sama, ngài định dùng ngực…à không ngài muốn chúng tôi dậy dỗ con khỉ…à không… Age-sama sao?”

Aneasha đầu đầy mồ hôi lạnh, mới vừa rồi khi nàng định nói Dhianeila-sama thì một cỗ áp lực khổng lồ chợt hàng lâm trên người nàng…nàng là người thông minh lên cũng nhanh chóng hiểu. Dạng này không phải Dhianeila-sama độ hóa mà là các nàng a. Càng nghĩ nàng càng hoảng sợ…..

Nếu như biết Aneasha suy nghĩ những thứ cẩu thí này thì Dhianeila có khả năng phun 3 lít máu…nàng là muốn độ hóa Age bằng tri thức a…tri thức a!!!

Ở phía sau Tail và Mail khiếp sợ lên tiếng: “Nà ní! Chúng tôi không muốn! Cậu ta dơ quá đi mất!”

“Cậu ta là người không thể thiếu của nhân loại. Chúng ta phải làm mọi cách để giúp đỡ cậu ta. Trước tiên hãy giải quyết tình trạng của cậu ta trước đã!” Dhianeila nhẹ nhàng nói nhưng kèm theo là một sự không thể phản kháng.

Lúc này Aneasha càng ngày càng bất an, cả người đang run cầm cập. Nàng đã có người trong lòng và đương nhiên đó không phải là “con khỉ” bẩn thỉu kia.

“Aneasha!” Dhianeila quay người nhẹ nhàng mở miệng. Thế nhưng nó đối với Aneasha chẳng khác nào lời nói đến từ ác ma.

“Dạ…thưa Dhianeila-sama!”

“Aneasha, mau sai người mang đến đây một chiếc giường đi.”

Sững sờ!!! Aneasha lập tức hóa đá…điều nàng lo lắng đã đến, giường a…chỉ cần nghĩ đến cảnh “con khỉ” kia động vào nàng đã là 1 sự kinh khủng….đằng này đằng này…..

Nhìn Aneasha biểu tình hoảng hốt, Dhianeila cũng không biết chuyện gì xảy ra với nàng đành bất đăc dĩ đổi người: “Tốt a Aneasha, nếu không cô người không khỏe thì tôi sẽ kêu người khác làm! Tail, nhờ cô gọi người mang một chiếc giường đến đây để cạnh Age-sama. Chúng ta cần để cậu ta học cách ngủ trên giường như một con người!”

“Dạ thưa, Dhianeila-sama!” Tail nhanh chóng xoay người đi phân phó.

Mọi người nhìn Age 1 chút cũng nhanh chóng rời đi chỉ còn lại duy nhất Aneasha. Đúng, là Aneasha, nàng lúc này đang là một pho tượng đá điêu khắc hoàn hảo.

———— (Dòng phân cách)

“Chúng tôi đã hoàn thành việc niêm phong khu vực nông nghiệp với các vách ngăn.” Âm thanh tràn ngập từ tính ra Bee vẫn như mọi khi vang lên báo cáo nhiệm vụ.

“Tốt, cuối cùng chúng ta cũng đưa được con khỉ vào trong lồng.” Mobeedo thở dài, thật nguy hiểm nếu như một ai đó vô tình chọc giận 1 vị Nodos a!

“Giống như các kết quả xét nghiệm được cung cấp bởi các thiết bị trên tàu, chúng tôi phát hiện không có virut hoặc ký sinh trùng. Ngoại trừ hoạt động của não cậu ta ở mức khá cao thì cậu ta hoàn toàn khỏe mạnh.”

“Vậy đó là thứ bất thường duy nhất hả?”

“Vâng! Một vật thể không xác định được phát hiện bên mắt phải của cậu ta, nó đã hoàn toàn đồng hóa với dây thần kinh thị giác.”

“Viên đá Nodos…Giống như những gì mà bộ tộc Tribe of God đã để lại hả?”

——-

“Để thay đổi một Nodos thành một con người bình thường…Tôi phải cảm ơn cô vì đã luôn bên cạnh tôi trong suốt chuyến đi vô lý này! Aneasha!” Dhianeila cảm khái nói.

“Người thật là nhân hậu thưa công chúa. Tôi chưa bao giờ cảm thấy chán với chuyến đi này cả. Giờ đây mọi thứ ở đây cứ như là gia đình của tôi vậy.” Lúc này Aneasha đã trở lên bình thường, à không phải nói cũng có chút giảm thiểu IQ….ừm…không sai….hẳn là vậy….haha!!!!~~

“Vì vậy nếu được tôi muốn chuyến đi này kéo dài mãi mãi!”
“Nào…Người nên ngủ sớm đi Dhianeila-sama!” Biết được những lỗi lo âu của Hime về Đế Quốc và vận mệnh nhân loại, nàng muốn ở bên Dhianeila-sama giúp người phần nào!

“Nhưng, vào thời điểm quan trọng như vậy…cô chắc cũng mệt rồi hả? Aneasha!” Như nghĩ đến điều gì đó, Dhianeila lo lắng hỏi.

“Giấc ngủ là vô cùng quan trọng với sức khỏe của người, Dhianeila-sama. Luôn giữ cho người khỏe mạnh và sống hạnh phúc là nhiệm vụ của tôi! Nêu người cảm thấy khó ngủ tôi sẽ nhờ bác sĩ cho vài viên thuốc.”

“Tôi không sao! Cảm ơn Aneasha!”

——–

“Con tàu rơi vào hành tinh đó đã bị mất tích 60 năm trước?” Mobeedo nghi ngờ hỏi.

“Đó là lúc mà từng người từng người một…đã hi sinh để bảo vệ cho người sống sót cuối cùng.” Bee nhanh chóng tiếp lời.

“Chỉ còn một đứa bé sống sót. Đây là tất cả thông điệp mà Tribe of God đã để lại. Tôi vẫn không biết liệu sự tồn tại của con khỉ đó là có lợi hay có hại cho chúng ta.”

Cắt đứt dòng suy nghĩ của Mobeedo là một đơn vị cần thiết ý kiến của vị Thuyền Trường lười biếng này: “Thuyền Trưởng, xin hãy xác định lộ trình quay về!”

“Hãy đêm toàn bộ đưa lên màn hình!” Một bộ phận khác nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ.

“Tốt lắm hãy bắt đầu di chuyển.”

“Lộ trình mang số L2S-527896-CYY, hãy đặt tọa độ điểm tới là hành tinh mã số N527694.”

——-

Đến với phân xưởng – nơi chứa đựng cũng như sản xuất sửa chữa các Mobile Suit. Lúc này trên chiếc Mobile Suit yêu quý của mình, Iolaous đang chăm chú kiểm tra các thông tin cụ thể của máy móc nhằm tránh sự sai sót dẫn đến nguy hiểm trí mạng trong chiến đấu.

“Cảm ơn cậu đã làm việc chăm chỉ như mọi khi.” Aneasha đưa đến cho Iolaous một chai nước khoáng nhẹ nhàng hỏi thăm.

Nhìn Aneasha một chút rồi lại tiếp tục vùi đầu vài đống số liệu, Iolaous nói: “Do ảnh hưởng của dịch chuyển tâm trục máy của tàu đã nhẹ hơn.”

“Xác xuất đi lệch khỏi lộ trình chỉ có thể xảy ra do tinh thần của con người phải không nào? Tất cả các Pilot đã trải qua thực chiến đều có đủ bình tĩnh trong mọi tình huống có lẽ là vậy.” Nhìn vẫn đang chăm tiếp tục công việc, Aneasha chăm chú nói.

“Ý cậu là tôi đã nhầm lẫn gì sao hả?”

“Không! Tôi chỉ nói việc điều khiển con tàu này có thể là gánh nặng đối với cậu.” Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Iolaous, nhìn đến cậu ta vẫn cứng đầu như vậy, nàng tiếp tục nói:

“Này, cậu có biết rằng họ phát hiện ra một từ trường trên quỹ đạo của hành tinh Olone? Họ nói đó là mình chứng cho một công nghệ chưa được biết đến, nó đã giúp cho một hành tinh sắp bị hủy diệt tiếp tục tồn tại.”

Không nhìn đến Aneasha, Iolaous tiếp lời: “Đó là minh chứng công chúa đã đúng.”

“Vậy là chúng ta đã tìm ra vị sẽ trở thành vị cứu tinh của nhân loại…Vị Nodos cuối cùng lại chỉ là một con khỉ….”

“Nhưng chúng ta đều biết, cậu ta sở hữu một sức mạnh chiến đấu khủng khiếp mà chúng ta không thể nào so sánh được.” Nghĩ đến cảnh tưởng hủy diệt đó, Iolaous không kìm lòng được sự cảm thán.

“Dù là vậy, nhưng tôi cá là nó sẽ không được công nhận là thành tích của Dhianeila-sama đâu, phải không? Các anh em đến từ Hoàng Gia Yunos cuối cùng sẽ lấy nó đi từ nay cô ấy!” Aneasha nói với giọng tràn đầy lo lắng và không cam lòng, nàng muốn Hime tranh đấu cho vị trí của mình và không chỉ nàng mà rất nhiều con người đều mong muốn như vậy. Nhưng ai cũng biêt, Hime nhân hậu của họ sẽ không bao giờ làm như vậy!

“Nhưng chúng ta không thể thả con khỉ đó vào không gian và vờ như là không có chuyện gì xảy ra cả.”

“Nhưng tôi nghĩ đó là những gì người sẽ làm!”

Như nghĩ đến điều gì, Iolaous mạnh mẽ đạo: “Công chúa của chúng ta đã đặt cược tất cả vào chuyến đi này và hi sinh hạnh phúc bản thân vì hạnh phúc của nhân loại! Và chúng ta, những kỵ sĩ phải cố hết sức hoàn thành nguyện vọng của người. Vì vậy tôi sẽ đi theo ý nguyện của công chúa.”

Nhìn đến vẻ mặt kiên định của Iolaous, Aneasha cũng đã hiểu phần nào về những gì trong lòng cậu ta. Cũng theo đó là một lỗi buồn không tên tràn ngập trong lòng của nàng.

Nhẹ nhàng đứng dậy, Aneasha mở miệng với giọng trêu tức: “Có vẻ giống như chó và khỉ nha! Sao cậu không uống nước đi hả!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN