Heroic AGE (VN) - Chương 8: Vô đề
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
193


Heroic AGE (VN)


Chương 8: Vô đề


Lâu lâu từ rất lâu trước đây, trong vũ trụ bao la có những sinh mệnh tự xưng là “Tribe of God”.

Họ là những sinh mệnh vĩ đại có thể tạo ra các hành tinh, sinh mệnh và tiên đoán được cả định mệnh, đã triệu tập tổ tiên của các bộ tộc khác.

“Hãy đi với chúng ta,” họ nói:

“Rời khỏi nơi các ngươi sinh ra và tiến vào vũ trụ.”

Cả ba bộ tộc đều hưởng ứng với lời kêu gọi. Tribe of God gọi ba bộ tộc đó là: “Tribe of Silver,” “Tribe of Bronze” và “Triber of Hero.”

Không lâu sau đó, bộ tộc Tribe of Hero bắt đầu một cuộc chiến và rất nhiều bộ tộc khác đã vị vô tình tiêu diệt.

Sức mạnh quá lớn của bộ tộc Tribe of Hero khiến cả vũ trụ rơi vào tình trạng cận kề hủy diệt. Vì vậy bộ tộc Tribe of God đã buộc phải ra tay và ngừng họ lại.

Cả bộ tộc Tribe of Hero chỉ còn lại 5 người sống sót và bộ tộc Tribe of God đã trừng phạt năm người đó. Cả năm người bị buộc phải tồn tại bên trong những bộ tộc yếu hơn họ.

Những người thừa hưởng sức mạnh của bộ tộc Tribe of Hero được gọi là “Nodos” và trở thành những người có quyền năng kiểm soát cả vũ trụ.

Kẻ mạnh nhất trong tất cả những người sống sót là Belcross, cậu ta bị phong ấn trong một cậu bé đến từ bộ tộc yếu nhất và mới chỉ xuất hiện để đi vào không gian….Một cậu bé của bộ tộc Tribe of Iron, nói cách khác là nhân loại.

Tên cậu ta là Age!

Bên trong Argonaut, một căn phòng rộng lên mang tên Age’s Room được hoàn thành không lâu.

“T-r-á-i-Đ-ấ-t !” Nhìn trước mắt hình ảnh của một tình cầu màu xam lam, Age tràn đầy hứng thú.

Phí sau Age, Dhianeila nhìn dáng Age đang nằm bò trên bàn, đầu dí sát vào hình ảnh Trái Đất khiến nàng cũng không nhịn được vui vẻ từ tốn giải thích cho Age: “Hình tinh thứ ba trong hệ mặt trời, đó là quê nhà của chúng ta: Trái Đất!”

Lúc này màn hình chuyển biến, những đốm sáng mờ mít dần hiện lên, một bên là những con quái vật khổng lồ, một bên là hạm đội nhỏ yếu đang bị tàn sát.

“Hơn một thế kỷ trước….bọn chúng đã đến Trái Đất.” Dhianeila nhìn trước mắt khung cảnh thấp giọng nói ra.

Hình ảnh tiếp tục chuyển biến, hàng loạt các vật thể không xác định rơi xuống Trái Đất. Những vụ nổ khinh khủng nháy máy nhóm lửa toàn bộ Địa Cầu.

“Nhìn kìa nhìn kia…đó là….không…chạy…chạy mau!”

Chỉ thấy toát ra từ vụ nổ là những con quái vật khổng lồ nhanh chóng di chuyển, chúng tàn phá mọi thứ trước mắt.

Con người chỉ trong 1 ngày đã bị thất thủ, Trái Đất bị công hãm, hàng tỉ người không kể già trẻ đều bị tàn sát trong tiếng kêu thảm thiết.

“Trái Đất đã bị công hãm bởi bộ tộc Tribe of Bronze, và ngay cả bây giờ, nhân loại cũng không thể đến gần được hệ mặt trời của chúng ta. Bộ tộc Tribe of Silver vốn có ý định tiêu diệt Nhân Loại, bộ tộc Tribe of Bronze chỉ là tai sai của họ.”
Dhianeila dừng lại một chút nhìn vào Age rồi lại tiếp tục nhìn vào hình ảnh Trái Đất lên tiếng: “Giành lại Trái Đất từ tay bọn họ chính là mong ước duy nhất của chúng tôi và cậu chính là hi mọng đó, Age. Cậu thừa hưởng quyền năng của bộ tộc Tribe of Hero bên trong…”

Quay lại nhìn vào Dhianeila, nàng giờ đây hiện nên tràn đầy những lỗi buồn và lo âu. Cậu ta biết nàng cỡ nào hi vọng ở cậu.

“Cha và những người khác đã từng nói, khi Dhianeila đến, Age sẽ đi với cô ấy. Age phải làm việc đó.”

Dhianeila lo lắng nhìn về phía Age, nàng biết việc đặt hết tất cả những gánh nặng của Nhân Loại lên trên vai Age là cỡ nào một việc không thể chấp nhận.

Nhưng có những việc vốn dĩ nàng không thể nhúng tay, nàng không thể làm được điều đó với sức mạnh hiện tại và cả tương lại cũng vậy.

Như nhận ra được phần nào từ trong con mắt của Dhianeila, Age mỉm cười nói: “Này, Age có thể khám phá thêm về tàu Argonaut nữa được không?”

“Vậy chúng ta hãy tạm dừng tai đây. Tail, Mail”

“Vâng! Chúng tôi sẽ đi theo cậu ta.”

Nhìn mỉm cười tràn đầy hạnh phúc rời đi Age, Dhianeila phần nào hiểu được đôi chút mình có thể làm gì…ít nhất nàng có thể làm một nơi trở về cho cậu ta sau mỗi cuộc chiến…

“Người có nghĩ cậu ta có thực sự hiểu về nhiệm vụ này không?” Đứng ở một bên, Aneasha có chút nghi hoặc hướng về Công chúa Dhianeila-sama hỏi.

“Ta cảm thấy như vậy. Cậu ta biết rõ về 12 điều ghi nhớ và biết rõ lý do cậu ta tại sao lại ở trên con tàu này!”


Trở lại trong không gian, tàu vũ trụ Argonaut.

“Khởi động hệ thống dịch chuyển an toàn…Năm phút nữa chúng ta sẽ đến nơi.”

“Tàu chuẩn bị chuyển sang trạng thái dịch chuyển.”

“Hãy xác nhận các vì sao ở tròm sao này, lộ trình số L2S-527896-CYY.”

“Xác nhận vị trí của các tròm sao.”

“Thiết lập liên kết.”

“Lộ trình số L2S-527896-CYY, liên kết đã được thiết lặp.”

“Bắt đầu di chuyển theo hướng các vì sao.”

“Tất cả chuyển sang chế độ cảm biến, còn khoảng 180 giây hoàn tất.”

Cả tàu Argonaut như con quái vật khổng lồ đang nhanh chóng chuyển mình. Các thiết bị cảm biến gia tốc phát tán năng lượng tác động khiến bên ngoài không gian dần trở lên hỗn loạn yếu ớt.

“Kích hoạt bẻ gãy không gian.”

Ngay phía trước Argonaut dần xuất hiện một trường năng lượng bao bọc lại toàn con tàu nhằm tránh va chạm với các vật thể trong khi dịch chuyển.

“Cánh cổng đã mở. Dịch chuyển!” Cả con tàu Argonaut khổng lồ nháy mắt biến mất trong không gian, tại chỗ chỉ lưu lại thật dài một dòng năng lượng đang nhanh chóng tiêu tán.

“Tàu đã hoàn toàn đi vào vùng không gian đặc biệt. Hãy căng buồm lên đi vào ma trận A.”

“Buồm đã được mở rộng. Lực đẩy phân phối trong phạm vi chấp nhận được.”

“Xác nhận tình trạng dịch chuyển, vẫn bình thường!”

Xác nhận xong tình trạng toàn bộ tàu Argonaut sau khi dịch chuyển vào lộ tuyến an toàn, Thuyền trưởng Mobeedo nhẹ thở ra một hơi, cuối cùng cũng lên hành trình trở về Liên Minh sau 2 năm tìm kiếm.

“Bee, mở kênh liên lạc toàn bộ tàu Argonaut, tôi có vài điều cần nói với mọi người!”

“Chỉ lệnh được xác nhận, kênh liên lạc đã mở thưa ngài.”

“Đã gần 2 năm từ khi lần cuối ta nhìn thấy hệ sao của chúng ta nhưng cuối cùng chúng ta đã an toàn trở về. Và đó cũng là nhờ sự nỗ lực của mọi người. Nhưng, cuộc hành trình mới chỉ vượt qua được một nửa mà thôi. Cho đến khi chúng ta quay về Altria với vị cứu tinh của chúng ta, tôi hi vọng mọi người hãy tiếp tục cảnh giác và làm tốt công việc của mình!”

Tắt đi kênh liên lạc, Thuyền Trưởng Moobedo tiếp tục ra lệnh: “Bee, hãy chuẩn bị sẵn chiến thuật cần thiết nếu chúng ta gặp kẻ địch.”

“Vâng thưa ngài!”

“Chúng ta vẫn còn một con đường dài phải đi!”

Tàu Argonaut, nơi chưa đơn vị Mobile Suit, lệnh triệu tập đã được triển khai theo chỉ thị.

“Đơn vị Organ từ 41 đến 50, hãy sẵn sàng sau 20p nữa. Đơn vị Organ từ 21 đến 30, các bạn quay lại vị trí trong 13 giờ nữa.”

Một bên khác, Tail và Mail đang dẫn Age đi dạo khắp nơi trên con tàu Argonaut khổng lồ.

“Ùa!” Age mở ra lắp một thùng lớn, mùi hăng nháy mắt xông ra khiến cậu ta có chút khó chịu, nhưng càng nhiều hơn là hiếu kỳ.

Đưa tay thử vào rồi nhấc lên, cả cánh tay Age đều bị nhiễm một thứ dung dịch màu xanh lá cây. “Oa!” cảm giác như thứ này càng thú vị và có thể…ăn được…cậu ta đang định nếm thử thì bị Tail ngăn cản.

“Dừng lại!”

“Cậu sẽ chết nếu liếm nó đấy.” Mail vội vàng giải thích.

Mặc dù hơi thất vọng, nhưng Age lại càng hiếu kỳ hơn.

“Age không thể ăn nó ư?”

“Đó là sơn! S-Ơ-N. Chúng tôi tô màu cho các bức tường và Organ với nó!”

Age vừa nghe Mail nói, vừa chậm rãi lại gần hai người, cậu ta hiếu kỳ thứ trong tay, nhẹ nhàng đưa lên vạch một đường dọc sống mũi trên mặt Tail, cười nhẹ lên tiếng: “Sơn với nó sao?”

Một bên Mail bịt mồm nhịn cười khi nhìn vào biểu cảm đang cắn răng nghiến lợi của của Tail.

Còn Age hắn cũng biết một thứ gì không ổn sắp xảy ra theo đó nhanh chân lùi lại nhưng đã chậm.

Cả một thùng sơn từ trên trời ráng xuống nháy mắt trùm lên Age, không đợi hắn đứng dậy là là một thùng kế tiếp một thùng.

Một bên Mail không nhịn được nữa ôm bụng cười lớn. Nhưng mọi chuyện đều có quả báo, một vật thể nháy mắt lướt qua nàng cùng Tail để lại một màu xanh dương bao phủ toàn bộ 2 người các nàng.

Cuộc đại chiến bộc phát xảy ra giữa Age và khiến cả con tàu rơi vào hỗn loạn. Cũng đơn giản thôi, 1 bên là Nodos, 1 bên là siêu năng lực, họ không phá cả con tàu đã là mau mắn lắm rồi.

Theo đó những tiếng kêu báo hiệu vang lên quanh quẩn cả tàu Argonaut.

Một nơi khác, Dhianeila không nhịn được bụm mặt, khóe miệng hơi co giật , bằng với siêu năng lực, nàng có thể biết được chuyện gì đang diễn ra với Age.

Nàng không ngờ chỉ là đi thăm quan con tàu thôi mà lại biến thành như vậy…

Theo những chỉ lệnh được phát ra, cả kho hàng đều được cách li với toàn bộ khu vực còn lại, Aneasha và Iolaous được cử đến nơi vụ việc diễn ra.

Không lâu sau đó, 2 người nhin trước mắt cảnh tượng cũng không nhịn được nữa, Iolaous lên tiếng hỏi:

“Hãy giải thích chuyện gì xảy ra!”

Tail và Mail nhìn nhau trong mắt tràn đầy uất ức theo đó kể lại đầu đuôi câu chuyện.

“Chúa ơi…!” Iolaous ôm đầu khổ lão nghĩ đến.

Một bên Aneasha cũng nghiêm túc nói ra: “Tôi rất tán dương việc các cô vui chơi với cậu ta. Chúng ta hoàn toàn có thể cho cậu ta học hỏi được điều gì đó từ chuyện này. Nhưng mà, tôi không thể chấp nhận được những hành động như vậy.”

“Chúng tôi xin lỗi!” Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng các nàng nào có như vậy hối cải.

Nhìn đến vẫn không biết mình gây hậu quả gì, đang hồn nhiên chơi đùa quên trời đất Age. Iolaous không nhịn được lo lắng: “Chỉ nghĩ tới con khỉ này là vị cứu tinh của chúng ta…thật là không may mắn chút nào cả…”

Qua một hồi, Aneasha đem sự việc tường tận báo cả lại cho Thuyền Trưởng Mobeedo, khiến ông ta cũng không nhịn được cảm thán: “Dám chơi đùa với một Nodos…chúng cũng can đảm lắm đấy.”

Dừng lại một chút để chỉnh lại tâm trạng, Mobeedo lần nữa mở miệng: “Xin lỗi vì rắc rối mà 2 đứa con tôi đã gây ra.”

“Không, đó là do tôi đã thất bại khi không giám sát kỹ bọn họ.” Aneasha nghiêm tục trả lời.

“Có một Nodos trên tàu có thể gây ra náo loạn cho con tàu. Chúng ta phải giải quyết sao đây?” Như một câu hỏi với chính mình, Mobeedo có 1 phần ý tứ trưng cầu đến từ Aneasha.

“Chỉ cần chúng ta tiếp tục nhiệm vụ, chúa Dhianeila-sama tin rằng rồi có một ngày cậu ta sẽ hiểu được tất cả.” Aneasha không ngần ngại lên tiếng.

“Tôi đồng ý với cô ấy điều đó. Cậu ta đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng cậu ta sẵn sàng chiến đấu vì chúng ta. Những gì vừa xảy ra chỉ là một trò đùa trẻ con, vấn đề chính là những nhân viên đó đã có ác cảm với cậu ta.”

Như hiểu được phần nào tinh hình, Aneasha giải thích: “Mọi người đều đang sợ hại trước sức mạnh đó.”

“Dù sao đi nữa chúng ta buộc phải tin rằng cậu ta chính là vị cứu tinh của chúng ta. Và sau khi đã chứng kiến sức mạnh của một Nodos…tôi không trách họ khi hành động thái quá…cho dù là một trò đùa đi nữa.”

“Tôi sợ rằng chúng ta không còn cách nào khác là phải dậy dỗ lại cậu ta…” Aneasha thở dài đáp lại.

“Tôi biết đây là một công việc vô cùng khó khăn nhưng tôi trông cậy cả vào cô cả đấy. Cho đến khi chúng ta có thể điều khiến được con khỉ này, chúng ta chưa thể thấy an toàn khi mang nó về Altria…”

“Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, thưa ngài!”

Lâu lâu từ rất lâu trước đây, trong vũ trụ bao la có những sinh mệnh tự xưng là “Tribe of God”.

Họ là những sinh mệnh vĩ đại có thể tạo ra các hành tinh, sinh mệnh và tiên đoán được cả định mệnh, đã triệu tập tổ tiên của các bộ tộc khác.

“Hãy đi với chúng ta,” họ nói:

“Rời khỏi nơi các ngươi sinh ra và tiến vào vũ trụ.”

Cả ba bộ tộc đều hưởng ứng với lời kêu gọi. Tribe of God gọi ba bộ tộc đó là: “Tribe of Silver,” “Tribe of Bronze” và “Triber of Hero.”

Không lâu sau đó, bộ tộc Tribe of Hero bắt đầu một cuộc chiến và rất nhiều bộ tộc khác đã vị vô tình tiêu diệt.

Sức mạnh quá lớn của bộ tộc Tribe of Hero khiến cả vũ trụ rơi vào tình trạng cận kề hủy diệt. Vì vậy bộ tộc Tribe of God đã buộc phải ra tay và ngừng họ lại.

Cả bộ tộc Tribe of Hero chỉ còn lại 5 người sống sót và bộ tộc Tribe of God đã trừng phạt năm người đó. Cả năm người bị buộc phải tồn tại bên trong những bộ tộc yếu hơn họ.

Những người thừa hưởng sức mạnh của bộ tộc Tribe of Hero được gọi là “Nodos” và trở thành những người có quyền năng kiểm soát cả vũ trụ.

Kẻ mạnh nhất trong tất cả những người sống sót là Belcross, cậu ta bị phong ấn trong một cậu bé đến từ bộ tộc yếu nhất và mới chỉ xuất hiện để đi vào không gian….Một cậu bé của bộ tộc Tribe of Iron, nói cách khác là nhân loại.

Tên cậu ta là Age!

Bên trong Argonaut, một căn phòng rộng lên mang tên Age’s Room được hoàn thành không lâu.

“T-r-á-i-Đ-ấ-t !” Nhìn trước mắt hình ảnh của một tình cầu màu xam lam, Age tràn đầy hứng thú.

Phí sau Age, Dhianeila nhìn dáng Age đang nằm bò trên bàn, đầu dí sát vào hình ảnh Trái Đất khiến nàng cũng không nhịn được vui vẻ từ tốn giải thích cho Age: “Hình tinh thứ ba trong hệ mặt trời, đó là quê nhà của chúng ta: Trái Đất!”

Lúc này màn hình chuyển biến, những đốm sáng mờ mít dần hiện lên, một bên là những con quái vật khổng lồ, một bên là hạm đội nhỏ yếu đang bị tàn sát.

“Hơn một thế kỷ trước….bọn chúng đã đến Trái Đất.” Dhianeila nhìn trước mắt khung cảnh thấp giọng nói ra.

Hình ảnh tiếp tục chuyển biến, hàng loạt các vật thể không xác định rơi xuống Trái Đất. Những vụ nổ khinh khủng nháy máy nhóm lửa toàn bộ Địa Cầu.

“Nhìn kìa nhìn kia…đó là….không…chạy…chạy mau!”

Chỉ thấy toát ra từ vụ nổ là những con quái vật khổng lồ nhanh chóng di chuyển, chúng tàn phá mọi thứ trước mắt.

Con người chỉ trong 1 ngày đã bị thất thủ, Trái Đất bị công hãm, hàng tỉ người không kể già trẻ đều bị tàn sát trong tiếng kêu thảm thiết.

“Trái Đất đã bị công hãm bởi bộ tộc Tribe of Bronze, và ngay cả bây giờ, nhân loại cũng không thể đến gần được hệ mặt trời của chúng ta. Bộ tộc Tribe of Silver vốn có ý định tiêu diệt Nhân Loại, bộ tộc Tribe of Bronze chỉ là tai sai của họ.”
Dhianeila dừng lại một chút nhìn vào Age rồi lại tiếp tục nhìn vào hình ảnh Trái Đất lên tiếng: “Giành lại Trái Đất từ tay bọn họ chính là mong ước duy nhất của chúng tôi và cậu chính là hi mọng đó, Age. Cậu thừa hưởng quyền năng của bộ tộc Tribe of Hero bên trong…”

Quay lại nhìn vào Dhianeila, nàng giờ đây hiện nên tràn đầy những lỗi buồn và lo âu. Cậu ta biết nàng cỡ nào hi vọng ở cậu.

“Cha và những người khác đã từng nói, khi Dhianeila đến, Age sẽ đi với cô ấy. Age phải làm việc đó.”

Dhianeila lo lắng nhìn về phía Age, nàng biết việc đặt hết tất cả những gánh nặng của Nhân Loại lên trên vai Age là cỡ nào một việc không thể chấp nhận.

Nhưng có những việc vốn dĩ nàng không thể nhúng tay, nàng không thể làm được điều đó với sức mạnh hiện tại và cả tương lại cũng vậy.

Như nhận ra được phần nào từ trong con mắt của Dhianeila, Age mỉm cười nói: “Này, Age có thể khám phá thêm về tàu Argonaut nữa được không?”

“Vậy chúng ta hãy tạm dừng tai đây. Tail, Mail”

“Vâng! Chúng tôi sẽ đi theo cậu ta.”

Nhìn mỉm cười tràn đầy hạnh phúc rời đi Age, Dhianeila phần nào hiểu được đôi chút mình có thể làm gì…ít nhất nàng có thể làm một nơi trở về cho cậu ta sau mỗi cuộc chiến…

“Người có nghĩ cậu ta có thực sự hiểu về nhiệm vụ này không?” Đứng ở một bên, Aneasha có chút nghi hoặc hướng về Công chúa Dhianeila-sama hỏi.

“Ta cảm thấy như vậy. Cậu ta biết rõ về 12 điều ghi nhớ và biết rõ lý do cậu ta tại sao lại ở trên con tàu này!”


Trở lại trong không gian, tàu vũ trụ Argonaut.

“Khởi động hệ thống dịch chuyển an toàn…Năm phút nữa chúng ta sẽ đến nơi.”

“Tàu chuẩn bị chuyển sang trạng thái dịch chuyển.”

“Hãy xác nhận các vì sao ở tròm sao này, lộ trình số L2S-527896-CYY.”

“Xác nhận vị trí của các tròm sao.”

“Thiết lập liên kết.”

“Lộ trình số L2S-527896-CYY, liên kết đã được thiết lặp.”

“Bắt đầu di chuyển theo hướng các vì sao.”

“Tất cả chuyển sang chế độ cảm biến, còn khoảng 180 giây hoàn tất.”

Cả tàu Argonaut như con quái vật khổng lồ đang nhanh chóng chuyển mình. Các thiết bị cảm biến gia tốc phát tán năng lượng tác động khiến bên ngoài không gian dần trở lên hỗn loạn yếu ớt.

“Kích hoạt bẻ gãy không gian.”

Ngay phía trước Argonaut dần xuất hiện một trường năng lượng bao bọc lại toàn con tàu nhằm tránh va chạm với các vật thể trong khi dịch chuyển.

“Cánh cổng đã mở. Dịch chuyển!” Cả con tàu Argonaut khổng lồ nháy mắt biến mất trong không gian, tại chỗ chỉ lưu lại thật dài một dòng năng lượng đang nhanh chóng tiêu tán.

“Tàu đã hoàn toàn đi vào vùng không gian đặc biệt. Hãy căng buồm lên đi vào ma trận A.”

“Buồm đã được mở rộng. Lực đẩy phân phối trong phạm vi chấp nhận được.”

“Xác nhận tình trạng dịch chuyển, vẫn bình thường!”

Xác nhận xong tình trạng toàn bộ tàu Argonaut sau khi dịch chuyển vào lộ tuyến an toàn, Thuyền trưởng Mobeedo nhẹ thở ra một hơi, cuối cùng cũng lên hành trình trở về Liên Minh sau 2 năm tìm kiếm.

“Bee, mở kênh liên lạc toàn bộ tàu Argonaut, tôi có vài điều cần nói với mọi người!”

“Chỉ lệnh được xác nhận, kênh liên lạc đã mở thưa ngài.”

“Đã gần 2 năm từ khi lần cuối ta nhìn thấy hệ sao của chúng ta nhưng cuối cùng chúng ta đã an toàn trở về. Và đó cũng là nhờ sự nỗ lực của mọi người. Nhưng, cuộc hành trình mới chỉ vượt qua được một nửa mà thôi. Cho đến khi chúng ta quay về Altria với vị cứu tinh của chúng ta, tôi hi vọng mọi người hãy tiếp tục cảnh giác và làm tốt công việc của mình!”

Tắt đi kênh liên lạc, Thuyền Trưởng Moobedo tiếp tục ra lệnh: “Bee, hãy chuẩn bị sẵn chiến thuật cần thiết nếu chúng ta gặp kẻ địch.”

“Vâng thưa ngài!”

“Chúng ta vẫn còn một con đường dài phải đi!”

Tàu Argonaut, nơi chưa đơn vị Mobile Suit, lệnh triệu tập đã được triển khai theo chỉ thị.

“Đơn vị Organ từ 41 đến 50, hãy sẵn sàng sau 20p nữa. Đơn vị Organ từ 21 đến 30, các bạn quay lại vị trí trong 13 giờ nữa.”

Một bên khác, Tail và Mail đang dẫn Age đi dạo khắp nơi trên con tàu Argonaut khổng lồ.

“Ùa!” Age mở ra lắp một thùng lớn, mùi hăng nháy mắt xông ra khiến cậu ta có chút khó chịu, nhưng càng nhiều hơn là hiếu kỳ.

Đưa tay thử vào rồi nhấc lên, cả cánh tay Age đều bị nhiễm một thứ dung dịch màu xanh lá cây. “Oa!” cảm giác như thứ này càng thú vị và có thể…ăn được…cậu ta đang định nếm thử thì bị Tail ngăn cản.

“Dừng lại!”

“Cậu sẽ chết nếu liếm nó đấy.” Mail vội vàng giải thích.

Mặc dù hơi thất vọng, nhưng Age lại càng hiếu kỳ hơn.

“Age không thể ăn nó ư?”

“Đó là sơn! S-Ơ-N. Chúng tôi tô màu cho các bức tường và Organ với nó!”

Age vừa nghe Mail nói, vừa chậm rãi lại gần hai người, cậu ta hiếu kỳ thứ trong tay, nhẹ nhàng đưa lên vạch một đường dọc sống mũi trên mặt Tail, cười nhẹ lên tiếng: “Sơn với nó sao?”

Một bên Mail bịt mồm nhịn cười khi nhìn vào biểu cảm đang cắn răng nghiến lợi của của Tail.

Còn Age hắn cũng biết một thứ gì không ổn sắp xảy ra theo đó nhanh chân lùi lại nhưng đã chậm.

Cả một thùng sơn từ trên trời ráng xuống nháy mắt trùm lên Age, không đợi hắn đứng dậy là là một thùng kế tiếp một thùng.

Một bên Mail không nhịn được nữa ôm bụng cười lớn. Nhưng mọi chuyện đều có quả báo, một vật thể nháy mắt lướt qua nàng cùng Tail để lại một màu xanh dương bao phủ toàn bộ 2 người các nàng.

Cuộc đại chiến bộc phát xảy ra giữa Age và khiến cả con tàu rơi vào hỗn loạn. Cũng đơn giản thôi, 1 bên là Nodos, 1 bên là siêu năng lực, họ không phá cả con tàu đã là mau mắn lắm rồi.

Theo đó những tiếng kêu báo hiệu vang lên quanh quẩn cả tàu Argonaut.

Một nơi khác, Dhianeila không nhịn được bụm mặt, khóe miệng hơi co giật , bằng với siêu năng lực, nàng có thể biết được chuyện gì đang diễn ra với Age.

Nàng không ngờ chỉ là đi thăm quan con tàu thôi mà lại biến thành như vậy…

Theo những chỉ lệnh được phát ra, cả kho hàng đều được cách li với toàn bộ khu vực còn lại, Aneasha và Iolaous được cử đến nơi vụ việc diễn ra.

Không lâu sau đó, 2 người nhin trước mắt cảnh tượng cũng không nhịn được nữa, Iolaous lên tiếng hỏi:

“Hãy giải thích chuyện gì xảy ra!”

Tail và Mail nhìn nhau trong mắt tràn đầy uất ức theo đó kể lại đầu đuôi câu chuyện.

“Chúa ơi…!” Iolaous ôm đầu khổ lão nghĩ đến.

Một bên Aneasha cũng nghiêm túc nói ra: “Tôi rất tán dương việc các cô vui chơi với cậu ta. Chúng ta hoàn toàn có thể cho cậu ta học hỏi được điều gì đó từ chuyện này. Nhưng mà, tôi không thể chấp nhận được những hành động như vậy.”

“Chúng tôi xin lỗi!” Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong lòng các nàng nào có như vậy hối cải.

Nhìn đến vẫn không biết mình gây hậu quả gì, đang hồn nhiên chơi đùa quên trời đất Age. Iolaous không nhịn được lo lắng: “Chỉ nghĩ tới con khỉ này là vị cứu tinh của chúng ta…thật là không may mắn chút nào cả…”

Qua một hồi, Aneasha đem sự việc tường tận báo cả lại cho Thuyền Trưởng Mobeedo, khiến ông ta cũng không nhịn được cảm thán: “Dám chơi đùa với một Nodos…chúng cũng can đảm lắm đấy.”

Dừng lại một chút để chỉnh lại tâm trạng, Mobeedo lần nữa mở miệng: “Xin lỗi vì rắc rối mà 2 đứa con tôi đã gây ra.”

“Không, đó là do tôi đã thất bại khi không giám sát kỹ bọn họ.” Aneasha nghiêm tục trả lời.

“Có một Nodos trên tàu có thể gây ra náo loạn cho con tàu. Chúng ta phải giải quyết sao đây?” Như một câu hỏi với chính mình, Mobeedo có 1 phần ý tứ trưng cầu đến từ Aneasha.

“Chỉ cần chúng ta tiếp tục nhiệm vụ, chúa Dhianeila-sama tin rằng rồi có một ngày cậu ta sẽ hiểu được tất cả.” Aneasha không ngần ngại lên tiếng.

“Tôi đồng ý với cô ấy điều đó. Cậu ta đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng cậu ta sẵn sàng chiến đấu vì chúng ta. Những gì vừa xảy ra chỉ là một trò đùa trẻ con, vấn đề chính là những nhân viên đó đã có ác cảm với cậu ta.”

Như hiểu được phần nào tinh hình, Aneasha giải thích: “Mọi người đều đang sợ hại trước sức mạnh đó.”

“Dù sao đi nữa chúng ta buộc phải tin rằng cậu ta chính là vị cứu tinh của chúng ta. Và sau khi đã chứng kiến sức mạnh của một Nodos…tôi không trách họ khi hành động thái quá…cho dù là một trò đùa đi nữa.”

“Tôi sợ rằng chúng ta không còn cách nào khác là phải dậy dỗ lại cậu ta…” Aneasha thở dài đáp lại.

“Tôi biết đây là một công việc vô cùng khó khăn nhưng tôi trông cậy cả vào cô cả đấy. Cho đến khi chúng ta có thể điều khiến được con khỉ này, chúng ta chưa thể thấy an toàn khi mang nó về Altria…”

“Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, thưa ngài!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN