Hey! Em đẹp trai cách vách - 14:"Mày cứ thả thính như vậy thì anh thích mày mất!!"
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Hey! Em đẹp trai cách vách


14:"Mày cứ thả thính như vậy thì anh thích mày mất!!"


Hai hôm sau, Ngọc Hưng bắt tay vào công việc làm thêm mới.

Mới ở địa điểm còn công việc thì vẫn thế, nhưng, lần này có em đẹp trai làm cùng cậu.

Phải công nhận từ khi có hai người vào làm, quán trà sữa “Gian Tình” bỗng trở nên đông khách hẳn. Mà đa phần là nữ giới.

Có bốn lí do để lí giải.

+ Thứ nhất: Đa số con gái thích uống trà sữa.

+ Thứ hai: Ngắm trai đẹp.

+ Thứ ba: Ship trai đẹp với nhau.

+ Thứ tư: Nựng em cún.

Xui xẻo thay cái thứ ba lại ướm lên cậu với hắn.

Lần này chủ quán là một bà chị chứ không phải ông già khô khan, nhưng, cái đó không quan trọng. Quan trọng là.

CHỊ TA THUỘC LOẠI ĐỘNG VẬT CÓ DÚ RẤT NGUY HIỂM MANG TÊN “HỦ NỮ”!!!

Nhọ hơn, bả là tác giả viết truyện gay. Và ngày nào cũng như ngày nào, muốn lương cao thì hai đứa phải diễn kịch bản mỗi ngày bả đưa ra.

(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ Cậu không phải sinh viên trường nghệ thuật sân khấu điện ảnh!!

Bút danh của bả trên mạng là gì ý nhỉ, Sơ moe moe hay Sơ kwaii ý nhỉ? Có nên bóc phốt hay không?

Đang mải suy nghĩ vẩn vơ thì có một em trai vẫy tay gọi cậu đến.

“Anh dùng gì ạ?”

“Cho em một trà sữa hoa nhài size L không topping với số điện thoại của anh.” – Nói xong, cậu ta nháy mắt đưa tình với Ngọc Hưng.

Ngọc Hưng rét run trong lòng, cậu là gay đấy, nhưng cậu không thích bị trai lạ ve vãn như vậy đâu nha.

Mới đi đến chuyển lời cho nhân viên pha chế thì cậu bị em trai đẹp nắm chặt lấy cổ tay mà kéo đến trước mặt em trai nọ.

Hoàng Dũng vẫn giữ nguyên sắc thái lạnh như tiền mà nói.

“0916******. Giỏi thì gọi vào số của tôi. Đừng gọi cho vợ tôi.”

Được rồi, cậu lại nghe thấy tiếng hú hét hâm mộ của khách nữ xung quanh rồi.

Đính chính rằng đây cũng chỉ là một phần của kịch bản bà Sơ đưa ra nên cậu cũng không bất ngờ gì lắm. Chỉ bất ngờ ở chỗ em đẹp trai vậy mà chịu diễn thôi.

Biết là diễn thôi nhưng hai má cậu vẫn không tránh khỏi xấu hổ mà hồng lên. Len lén nhìn sắc mặt của Hoàng Dũng, Ngọc Hưng thầm thán phục.

Sức mạnh của trai thẳng là đây sao? Diễn kịch gei sến cmn xúa nhưng mặt vẫn không đổi sắc?

“Em… Em không biết là anh ấy đã có bạn trai…” – Em khách lúng túng nói.

Đấu tranh tâm lí một hồi, Ngọc Hưng ra vẻ thánh mẫu mà nói.

“Thôi, em đừng nóng, cậu ấy không biết mà.”

“Ừm.” – Đoạn, nó ngoảnh mặt ra vẻ hờn dỗi.

Đám hủ nữ xung quanh lại được dịp bàn tán xôn xao. Cái gì mà “bá đạo công”, “niên hạ công”, “nhược thụ”,…,…

Ngọc Hưng không trách họ, chỉ trách bạn nhỏ Dũng diễn sâu quá rồi đấy.

Cậu muốn hỏi xem bà chủ đã trả nó bao nhiêu để khiến nó trở nên như vậy.

Chờ đã. Cái gì “niên hạ công”!! Ý chỉ thằng Dũng mà là công trong khi cậu là thụ á?

Mơ đi (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ .

Nở nụ cười pha chút nham hiểm, Ngọc Hưng vuốt vai Hoàng Dũng. Cậu ra vẻ nguy hiểm mà nói.

“Ngoan ngoan đừng dỗi. Tối nay anh sẽ dịu dàng.”

Nhưng dường như mấy hôm nay cậu chăm em đẹp trai tốt quá nên nó nhiều muối hơn rồi.

“Tôi dỗi anh vì eo anh hôm nay còn chưa hết đau mà cứ đòi đi làm.”

……

Ôm mặt, Ngọc Hưng xua xua tay giải thích.

“Hahahaha bọn tôi tập yoga, tập yoga ấy mà!!”

Tan ca, bả chủ khen hai đứa có tiến bộ, lệnh sẽ tăng lương nên đã xua đi ác niệm muốn muốn cắt tiết em đẹp trai của cậu. Thế nhưng bà lại nhét vào tay cậu một tuýt kem gì đó.

Trời má, là lọ kem tiêu sưng dùng để bôi cúc hoa đó các mẹ!!

“Tại mày! Tại mày!” – Ngọc Hưng cáu giận đập đập đệm giường.

“Gâu gâu! Gâu gâu!!” – Cún nhỏ thấy cậu cáu giận thì hốt cmn hoảng.

Mà nó đến cún nhỏ. Vừa vặn bà chủ cũng thích nuôi chó nên cho phép đem đến quán, vậy là khỏi lo vấn đề ai trông nó khi hai người đi làm.

Nựng cún yêu, Ngọc Hưng thích thú dụi dụi cái mũi lên nhúm lông mềm mại của nó.

“Bố đặt tên lại cho con nhé! Con sẽ tên là Dũng! Dũng D–”

Cậu bị em đẹp trai bịt mồm lại, dọa sẽ cho ăn đòn nếu dám phản động.

“Á à! Sáng nay mày kêu anh là vợ ngọt xớt cơ mà!! Ngon mày gọi lại xem!!”

Hắn bỏ tay ra, lại nhàn nhạt mắng cậu là “Thần kinh”.

“Vợ nè vợ nè, vợ đau eo quá chồng ơi~~”

“Thần kinh.”

Đến tối cậu lăn sang phòng em đẹp trai ngủ. Căn bản là phòng cậu không có đệm êm như phòng nó, hơn nữa có nó thì buổi sáng cũng không lo ngủ quên.

Cậu đoán là nghĩa cử cao đẹp của cậu hôm nọ đã khiến nó cảm động nên nó không bắt cậu nằm nền nữa.

Hai người cùng nằm giường nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định.

“Dũng.”

“…”

“Chưa ngủ đúng không? Buôn dưa tí nhỉ?”

Hắn vẫn lặng im, chỉ có bé cún là dân hóng chuyên nghiệp tưởng có drama nên chạy ra hít hà.

“Gâu gâu!!”

Ngọc Hưng ôm ôm bé cún, khúc khích trêu cún rồi bật cười. Bé cún biết là bị trêu nên cố rướn chân đập đạp tay hắn để cầu cứu.

Tiếc là bạn nhỏ Dũng lại không biết điều đó, thay vào đó hắn lại miết miết đệm thịt mềm mềm của cún.

“Nói thật là, anh mong ngày nào cũng được bình yên như lúc này.”

Cậu thả cún ra, cún nhanh chân nhào vào lòng hắn.

“Mặc dù sến vãi nồi nhưng anh vẫn phải bày tỏ rằng chú em đối xử với anh rất tốt.”

“Tốt như nào?”

“Thì… Đấy. Mày không kì thị anh… Mày còn nghe anh tâm sự, mày không ngại anh khóc nhè. Mày cò-”

“Có tốt bằng anh ta không?”

Em đẹp trai làm quả chốt ngang khiến Ngọc Hưng cứng họng. Cậu suy nghĩ không lẽ em ấy đang nói đến… Vũ Tuấn?

Nhưng Vũ Tuấn liên quan gì đến ẻm?

Hay là ẻm muốn nói đến thằng Nam? Nói đến thằng Nam thì lại chẳng thấy sát phong cảnh gì cả.

Câu hỏi vừa rồi là hắn lỡ lời. Hắn không biết tại sao lại hỏi như vậy, đợi chờ cậu trả lời nhưng không thấy nên thất thố nói.

“Quên đi.”

Hoàng Dũng vừa xoay mình thì Ngọc Hưng nói.

“Anh không biết mày ám chỉ đến ai nên không biết trả lời như nào.”

“Quên đi!”

Không khí căn phòng trở nên trầm xuống, thoáng chút lạnh lẽo.

“Này… Nếu anh sai ở đâu thì mày nói chứ đừng ghét anh…”

Hắn đột ngột trở mình đối mặt với cậu.

Tay hắn vươn ra chạm lên gò má của Ngọc Hưng rồi dùng ngón cái gạt đi giọt nước mắt. Rồi lại đột ngột vòng tay ra sau đầu cậu, kéo cậu lăn vào lòng mình.

Lúc này cậu mới có can đảm bày tỏ nỗi lòng sau khi bị nó thả thính quá nhiều!!!

“Mày cứ thả thính như vậy thì anh thích mày mất!!”

“Không phải thính. Bả đấy.”

“Gừ gừ!!”

Đến ca làm tiếp theo, mọi việc vẫn ngon lành cành đào cho đến khi…

Vũ Tuấn là khách của quán.

Diễn theo kịch bản thì kiểu gì cũng bị hiểu lầm mất thôi!!

___________________ __________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN