Hey! Ngoan Ngoãn Làm Công Của Ta Đi! - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
149


Hey! Ngoan Ngoãn Làm Công Của Ta Đi!


Chương 12


Secretwind: a a ta đã thi xong *tung hoa*

*****

“Anh, anh nói QQ thế nào?” Cơm nước xong, Yunho liền lấy lý do xử lý việc trong công ty mà cùng Kibum chui vào phòng ngủ của hắn.

Ra hiệu Kibum đóng cửa thật kỹ, Yunho đi tới trước bàn mở máy vi tính, khoát tay về phía Kibum bảo cậu đi tới, “Em sang đây xem một chút.”

“Vâng?” Kibum đi tới trước máy tính, Yunho đứng dậy để cho cậu ngồi xuống.

Kích chuột trên màn hình QQ khiến cho Kibum có chút kinh ngạc, “Tại sao bạn tốt lại có nhiều người như vậy?!”

“Ừ, anh nói chính là điều này” Yunho đứng ở bên cạnh lấy tay chỉ màn ảnh, “Rất kỳ quái, mấy người này cơ hồ đều đồng thời thêm anh, hơn nữa bọn họ đều biết khá rõ về anh.”

Kibum vuốt cằm, suy nghĩ “Em cũng cảm thấy có gì đó không đúng, nếu như nói không nhận ra thì có thể bỏ đi, nhưng mà, bọn họ có phải có mục đích gì hay không?”

“Còn có a….” Yunho tiếp tục nói với Kibum những nghi ngờ của hắn

……..

“A! Đây không phải là số QQ của Changmin sao?” giữa chừng Kibum đột nhiên chặn lời Yunho, cậu ở giữa tài liệu của nhiều người mà thấy được một mã số rất quen thuộc.

“Ai?” Yunho cũng lấy làm kinh hãi, “Em biết Changmin? Nhưng cậu ấy vừa rồi hình như không nhận ra em a?”

“A?” sắc mặt Kibum đột ngột thay đổi, ý thức được mình vừa nói gì, gãi gãi đầu, mất tự nhiên giải thích, “Cái…cái đó a, chính…chính là em không phải từ cậu ấy, ở chỗ cậu ấy lấy chút GV sao ~”

“A?” Yunho kinh ngạc che miệng, “Em nói những thứ đó là…là từ trong máy tính Changmin lấy ra?!! Làm sao có thể??”

“Ừ, em tốn thời gian cùng công phu rất lâu mới vào được máy tính cậu ấy, sau đó không cẩn thận thấy được những thứ đó, trùng hợp em đối với những mặt này tương đối hứng thú, cho nên liền….”

“Nhưng em tại sao lại muốn vào máy tính của cậu ấy?? Em biết cậu ấy?”

“Anh còn nhớ rõ năm ngoái em từng làm học sinh trao đổi sang Đại học Charles ở Prague một năm không?”

“Ừ, em còn nói cho anh biết em gặp được một người rất thú vị.” Yunho vừa hồi tưởng vừa gật đầu, đột nhiên nhận thấy gì đó, giọng nói đề cao hơn, “Chẵng lẽ người kia chính là Changmin?!”

“Vâng” Kibum gật đầu một cái.

“Nhưng mà anh nghe dì Young Hee nói nhà Changmin định cư ở Pháp a, Jaejoong và Junsu cũng thế, tại sạo lại ở Czech/ Tiệp Khắc?”

“Quan hệ của bọn họ là anh em rất thân thiết, sau khi anh Jaejoong cùng anh Junsu tới Tiệp Khắc, Changmin cũng vội vàng đi theo, bất quá em nghĩ, cậu ấy là đi theo cơm của anh Jaejoong.”

“Tuyệt đối là như vậy!” Yunho nhớ tới bộ dáng Changmin mỗi lần leo lên bàn là ánh mắt lại chuyển sang màu lục, khẳng định gật đầu.

“Nếu nói như vậy, mấy người kia nhất định là cùng Changmin quen biết.” Kibum nghĩ tới một chuyện, “Anh, anh còn nhớ giữa bọn họ có gì liên quan nữa không?”

“Đúng rồi, anh nhớ ra rồi” Yunho gật đầu một cái, nói chắc chắn, “Changmin nói mấy người đó là thân thích của cậu ấy, anh họ em họ rồi chị họ gì đó, kỳ quái nhất chính là, ở trong đây có một người gọi là “Hero hút mật”, lúc gọi là chị, một lát lại biến thành anh.”

“Phải không?” nghe được cái này, khóe miệng Kibum nở nụ cười tự tiếu phi tiêu, ngón tay trên con chuột di chuyển, thông tinghi chép liền xuất hiện, “Xem ra những người này đã quên một chuyện rất quan trọng ha” Kibum vừa lắc đầu vừa nói.

“A?” Yunho đối với nội dung xuất hiện trước mắt càng thêm giật mình, “Em tại sao có luôn những thứ này?”

Kibum bất đắc dĩ lắc đầu một cái, “Quả nhiên anh đối với mấy chuyện này một chút cũng không biết a!”

“Nếu không anh tìm em làm gì?!” Yunho vỗ vỗ đầu Kibum, “Tiểu tử em, dám cười nhạo anh của em!”

“Được rồi, không được phá hư kiểu tóc của em nữa!” Kibum vuốt vuốt lại mái tóc bị loạn, đứng dậy lôi kéo Yunho ngồi xuống, “Tới, em dạy cho anh biết làm sao để chơi trò này! Từ đó anh cũng sẽ biết mối quan hệ giữa Changmin và những người kia ~”

…….

“Nguyên lai là như vậy!” Trong đôi mắt Yunho tản ra một sắc thái cực kỳ quỷ dị, “Ha hả~”

“Ô ~ anh, anh không nên cười như vậy!”Kibum không chịu được phủi phủi hai cánh tay mình, “Mỗi lần anh cười như vậy, trên người em lại nổi lên một lớp da gà a!”

“Tiểu tử em –“ vừa nói vươn tay, mục tiêu là đầu Kibum.

Lần này Kibum phản ứng rất nhanh, “ma trảo” chưa kịp sờ tới mình đã nhảy xa xa ra, “Không náo loạn a!! Anh, anh định làm gì?”

“Còn có thể làm sao?” Yunho nhìn về máy vi tính lộ ra một nụ cười, “Tương kế tựu kế thôi ~ ~”

Từ ngày đó trở đi, Kibum vốn là ba ngày hai bữa lại chạy tới nhà Kim gia. Thật ra thì không phải Kibum không biết ngại ngùng, mà là bởi vì nữ chủ nhân Kim gia quá mức nhiệt tình.

Sau khi gặp Kibum, Kim phu nhân mỗi ngày nhất định gọi một cuộc điện thoại, để Yunho sau khi tan tầm sẽ dẫn Kibum về nhà.

Chỉ cần là người có đầu óc đều biết, bà khẳng định lại đang có chủ ý mới.

Lúc mới đầu Kibum không thể chống đỡ nổi với nhiệt huyết của Kim phu nhân, sau đó anh của cậu, cũng chính là Yunho cùng nói với cậu vài câu, cậu nhất thời vui mừng như điên, năng lực đối mặt với Kim phu nhân lập tức tăng lên rất cao.

Yunho nói như thế này,

“Em biết tại sao dì Young Hee đối với em nhiệt tình như vậy không? Anh từ Jaejoong hỏi thăm được, dì Young Hee thật ra là muốn kết hợp em và tiểu tử Changmin kia, cho nên tạo cơ hội gặp mặt cho hai đứa em.”

Hôm nay, cả nhà ung dung ăn xong cơm tối, hai người ngồi trên bàn cách một khay trà ta liếc ngươi ngươi liếc ta một cái, bên cạnh có một vị đang ngồi trên ghế salon ăn tráng miệng liền xáp tới.

“Kibum a,” Kim phu nhân nắm bàn tay đã nổi chút hắc tuyến của Kibum, tận tình khuyên nhủ, “Con xem con mỗi ngày cứ đi tới đi lui nhiều lần như thế thật phiền thoái, chi bằng dứt khoát tới đây ở có phải tốt hơn không a!”

“Hả?” nhìn vẻ mặt “con nếu không đồng ý ta liền  khóc cho con xem” của Kim phu nhân, Kibum không biết xử trí ra sao, quay đầu về phía anh họ thân yêu của mình phát ra tín hiệu cầu cứu, <Này, như vậy mà không phải phiền toái sao?>

“Ai nha!” Kim phu nhân vung tay đứng lên, thiếu chút nữa khiền cho Kibum không kịp phản ứng mà ngã nhào khỏi ghế salon, “Con nhìn đi, chỗ này lớn như vậy, cũng có rất nhiều phòng để trống a!”

“Con sợ mình sẽ không quen” Kibum gian nan điều chỉnh tư thế, ân, người ta đôi khi vẫn phải rụt rè một chút nha.

“Nếu như con sợ không quen, vậy thì con trước nhất ở chung một phòng với Yunho đi, hai đứa con đã thân thiết rồi, còn sợ gì quen với không quen nữa!”

Âm cuối của Kim phu nhân còn chưa kịp biến mất, đã bị một giọng nói đầy kiên quyết phản đối, “Không được!!!”

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía phát ra câu nói kia, nhìn người đang nắm chặt nắm tay kia, xem ra tâm tình có chút kích động.

“Mẹ nói, con trai a, tại sao không được hả?”

Xong rồi xong rồi, xúc động là ma quỷ a, Jaejoong ở trong lòng tự giẫm đạp mình trên mặt đất không biết bao nhiêu lần, Kim Jaejoong a Kim Jaejoong. ngươi không xúc động sẽ chết a, ngươi xem ánh mắt đầy yd của Kim phu nhân đi, tôi thao ~ lần này phải làm sao đây??

“Cái…cái đó, con cảm thấy để cho Kibum và Yunho chen chúc nhau trong một căn phòng thì không tốt lắm, như vậy đối với Kibum thật mất lễ độ quá, phải chuẩn bị cho Kibum một căn phòng riêng mới đúng ~” Jaejoong vừa nói, vừa đưa một chân qua hung hăng đạp một cước lên thằng nhóc Changmin đang hung hăng vùi đầu vô ăn kia.

“Khụ, khụ ~” Changmin bị sặc rồi, thành công bị nghẹn a, lập tức cầm lâý ly nước bên cạnh ực ực uống một hớp lớn, “Con…con đồng ý với ý kiến của anh Jaejoong.” Nói xong, vứt một ánh mắt vừa ủy khuất vừa phẫn nộ cho Jaejoong.

Em có thể không đồng ý hay sao hả, Changmin ở trong lòng oán giận, thời điểm người khác đang hớn hở ăn uống mà đi phá đám, hậu quả giống như đang ở trên giường xxoo mà bị cắt đứt vậy, người ta có thể mắc bệnh chán ăn a!

“Thật ra không cần đem Kibum xem như khách đâu, cứ ở cùng với con một phòng, dù sao giường cũng rất lớn.” Yunho đứng dậy duỗi lưng một cái, xoa xoa đôi mắt đã có chút mỏi, vừa ngáp vừa nói “Ngày mai còn phải dậy sớm, con đi tắm trước, một lát Kibum em vào thì không nên đánh thức anh dậy ~ còn nữa lúc ngủ không được nói mớ đó!!”

“Biết rồi anh! Anh lúc ngủ cũng không nên đem em trở thành cái gối ôm, rất phiền nha!!” Kibum biết anh của nó đang cố ý, vì vậy hướng Yunho phất tay một cái, lộ ra vẻ mặt đầy ghét bỏ “Anh đi nhanh nhanh một chút đi!”

“Vậy cứ quyết định như thế a!” Kim phu nhân hưng phấn vỗ tay, “Con trai ah, người trong cuộc không để ý, con cũng đừng phản đối nữa! Mẹ cũng phải đi ngủ dưỡng nhan sắc đây, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi sớm một chút đi!”

“Nhưng mà trong phòng chỉ có một phòng tắm!!” Jaejoong xoay xoay mũi chân, trong lòng nổi lên tâm tình của một đứa trẻ đang điên cuồng tự bứt tóc mình, “Như vậy không phải dễ dàng bị nhìn thấy hết sao??!!”

Mặc dù giọng nói nhỏ đến không thể nhỏ hơn, nhưng mà vẫn bị Kibum nghe được, Kibum ở trong lòng len lén cười, xem ra là ghen nha, sau đó trưng ra bộ dáng không đồng tình, “Anh Jaejoong không cần lo lắng, anh Yunho và em đã sớm nhìn nhau trần truồng hết rồi, trước kia chúng em thường tắm chung một chỗ ha.” Nói xong đứng dậy, hai tay đút vào túi quần, nghiêng nghiêng đầu, “Mọi người ngủ ngon, mơ mộng đẹp nga~”

“A a a a ~~~” sau khi thấy thân ảnh Kibum đi mất, Jaejoong đã chộp lấy cái gối ôm bên cạnh, vừa kéo vừa kêu to, “Ngủ mà còn ôm người ta a a a a a!!”

“Ai! Khắp phòng toàn mùi dấm, thật là khiến người đau lòng!! Susu chúng ta trở về phòng đi, không nên ở đây nhìn oán phu ghen chồng tới nổi điên” Yoochun ôm Junsu đứng dậy, cực kỳ nhanh chóng chạy biến lên lầu.

Nói giỡn!! Nếu như không chạy nhanh một chút, người gặp nạn chính là mình a!!

“Cái tên đầu gáo dừa, ngươi đi chết đi!!!!” Qủa nhiên!!

Cái gối ôm đáng thương bị ném trên mặt đất, lẻ loi nằm trên mặt đất lạnh lẽo….

“Minnie a, làm sao bây giờ a a a a” Jaejoong thay đổi mục tiêu, bắt lấy bả vai run rẩy của Changmin đang cố gắng co người lại thành một chấm nhỏ.

“Anh, não… não bị chấn động, mới ăn xong, sẽ ói….ói ra a”Changmin bắt được tay Jaejoong, khó khăn phun ra mấy chữ.

“Anh mặc kệ, anh mặc kệ!!” Jaejoong lắc đầu, cứ như một bà vợ đanh đá, “Em nếu không nghĩ ra được biện pháp nào, anh liền lắc cho em chết luôn!!”

“Có…có biện pháp ~”

Jaejoong vừa nghe, ánh mắt trong nháy mắt sáng lên, dừng lại hành động đầy bạo lực của mình rồi hỏi, “Thật?”

“Khụ, khụ khụ khụ khụ ~” Changmin rốt cuộc cũng được bình yên, vỗ vỗ cái đầu đang xoay cuồng của mình, khó khăn gật đầu một cái.

“Vậy còn không nhanh nói!!!”

“Trước tiên, em muốn hỏi anh một vấn đề.”

“Cùng việc này có liên quan không??”

“Rất nhiều”

Nhìn Changmin nghiêm túc gật đầu, Jaejoong đồng ý, “Hỏi đi!”

“Em muốn hỏi, anh biết quan hệ giữa anh Yunho và Kibum là như thế nào đi??”

Hai chân ngồi bắt chéo nhau, Jaejoong ném qua ánh mắt đầy xem thường, “Nói nhảm!!”

“Như vậy ngài còn lo lắng cái gì đây??”

“Đầu năm nay cha con cũng có thể ở chung một chỗ mà, anh tại sao có thể không lo lắng!!”

“….Em thấy anh là do coi tiểu thuyết quá nhiều rồi??”

“Thì sao? Có ý kiến??”

“Không có, không có.”

“Thật thà mà nhanh nói ra biện pháp của em đi, nếu không,hừ hừ ~ ~” Jaejoong đem tay phải làm một hành động xẹt ngang cổ, “Em biết rồi đó!”

“Vâng, vâng” Changmin len lén lau đi mồ hôi lạnh, “Em nghĩ anh nên biết, anh Yunho dường như đối với anh có ý tứ??”

“A??” Gương mặt Jaejoong như đóa hoa đang đỏ ửng lên, “Anh, anh…. Em cảm thấy như vậy??”

“Ừ!” mặc dù ở trong lòng đang phi thường khi dễ Jaejoong nháy mắt từ nữ vương biến thành tiểu bạch, nhưng làm sao dám thể hiện ra chứ hả.

“Nhưng, nhưng mà anh tại sao không cảm thấy được?”

“Ngạch. Vậy cứ như thế đi, em nghĩ anh trước tiên nên đi hỏi KiBum, hỏi thử xem cậu ấy có thích người nào khác hay không, nhìn cậu ấy hình như không biết anh thích anh Yunho.”

“Đây cũng là một chủ ý hay, anh có thể giúp em ấy cưa đổ người cậu ấy thích nha!!” Jaejoong nắm chặt tay phải thành quả đấm, tay trái thì vỗ vỗ Changmin, “Anh sẽ đi ngay bây giờ!!”

“Ai ~~” Changmin nhìn Jaejoong đang vội vã chạy đi, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, gắp một miếng bánh kem nhỏ thả vào miệng, “Tại sao lại có cảm giác không đúng a? Bỏ đi, vẫn nên tiếp tục ăn thôi!!”

“Anh~” Kibum cười hề hề đẩy cửa đi vào, đặt mông ngồi trên giường, hướng về phía Yunho đang vọc máy tính nói, “Anh biết ban nãy anh Jaejoong gọi em ra ngoài làm gì không?”

“Làm gì?” Yunho cũng không quay đầu lại, nhìn chằm chằm máy vi tính, phụ họa nói.

“Anh ấy thế mà lại hỏi em có thích anh hay không, ha ha, nhìn bộ dáng rõ ràng đem em trở thành tình địch rồi.” Kibum cười lăn qua lăn lại ở trên giường, “Cười chết em a, ha ha!”

“Vậy em nói sao?” Yunho lấy mắt kính xuống, để ngang sống mũi hỏi.

“Em liền nói sự thật, em nói em thích Changmin, trước mắt vẫn chưa có hứng thú cùng anh tiến hành một mối quan hệ yêu đương với người thân thuộc trong nhà.” Kibum nhìn Yunho đang trừng mắt thật to, bĩu môi, “Có gì đâu mà phải kinh hãi chứ, ngày đó em có nói cho anh biết là em thích Changmin mà, anh còn không chịu tin!!”

“Em là nghiêm túc??” Ai, người nhà bọn họ tại sao đều là thích cặp đôi nam nam chứ?!

KiBum thả lỏng ngườigật đầu một cái, “Thật tới không thể thật hơn nữa! Anh, em cũng không còn là con nít, từ lúc sinh ra tới bây giờ một câu nói tình yêu cũng chưa từng nói qua, cho nên anh không cần đem lời thoại năm đó anh JaeJoong hỏi anh YooChun hỏi lại em đâu.”

“Xem ra em đã chuẩn bị kĩ lưỡng rồi!”Yunho xấu xa cười nói, “Dù sao tên nhóc Changmin kia nhìn thế nào cũng không giống như bị áp đâu.”

“Nha!” Kibum đỏ mặt, cầm gối đầu ném về phía Yunho, “Anh không phải cái gì cũng biết sao?! Còn làm bộ như cái gì cũng không hiểu!”

Yunho vô tội lắc lắc tay,“Trước kia anh không hiểu, nhưng mấy ngày nay xem hết mấy thứ em trộm được,cho nên khẳng định đã hiểu!!”nói xong còn khẳng định mà gật đầu một cái.

“A? Anh đều đã xem hết rồi??” Kibum há to miệng, đây không phải là đang nói đùa đi!!

“Ừ, thức đêm xem cho hết!” Yunho đem máy vi tính ôm đến trên đùi tiếp tục chơi.

“Chả trách…”Kibum chợt hiểu ra, “Em nói bộ dáng anh buổi sáng mấy ngày nay nhìn không có tinh thầnnguyên lai là ban đêm tiến hành hoạt động quá độ!”

“Tiểu tử thối!” Yunho đem gối đầu ném trở về, thành công khiến Kibum ngã xuống, “Ban nãy em cùng anh Jaejoong nói chuyện gì?”

KiBum duy trì tư thế người chết, bởi vì gối úp lên mặt, cho nên âm thanh có chút trầm thấp: “Chính là, anh JaeJoong nói người anh ấy thích là anh, bảo là muốn nghĩ biện pháp cùng em ngày mai đổi phòng”

“Gì?” Yunho kích động thiếu chút nữa đem máy vi tính quăng mất, “Đổi phòng??”

“Đúng vậy, nói là cho cả hai cơ hội gia tăng thời gian cùng nhau ở chung một chỗ. Sau đó anh Jaejoong nói sẽ nghĩ cách để em cùng Changmin ở chung một phòng” Kibum lật người lại, giọng nói bắt đầu nhỏ dần, “Em muốn ngủ, anh ah, anh cũng không nên quá kích động mà mất ngủ nha, ngủ ngon~”

Thích, đổi phòng, ban đêm, một chỗ….

Thích, đổi phòng, ban đêm, một chỗ….Hôm nay thật là vui a,Jaejae a, mặc dù biết cậu không đến tìm tôi bởi vì bị dì Younghee đưa sang nước ngoài, nhưng mà vẫn phải trừng phạt một chút ha ~ ~ nghĩ tới đây, Yunho nở nụ cười đầy tà mị, mình cũng phải chút gì đó đáp lễ cho phải a!

Ẩn nick đăng nhập vào qq, quả nhiên, Yunho ở trong lòng gật đầu một cái,nhìn cả đám đang tán gẫu hăng hái.

Ta là đóa hoa phúc hắc 23:11:12

Có người ở đây không? Có người ở đây không??

Thề làm đại công đào 23:11:32

Anh, anh còn chưa ngủ? *hù dọa*

Phản công không thể nào Thước 23:11:56

Quả đào, không được gọi anh a, cẩn thận!

Có chút quỷ dị Bính 23:12:12

Ổn rồi ổn rồi,anh Yunho hiện tại không online!

Ta là phúc hắc thụ Hoa 23:12:34

Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa cậu ấy cũng sẽ không ẩn nick!

Yunho ở bên này đang nhìn lên màn hình có một xúc động muốn hộc máu tại chỗ, chẵng lẽ không biết Trung Quốc có câu tục ngữ là “Sĩ đừng ba ngày, làm quát mục tương xem”* sao? (Nhìn người đàn ông với một cái nhìn mới sau ba ngày, gần giống như không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài)

Thề làm đại công đào 23:12:52

Cũng đúng nha! Đúng rồi, anh ah, anh đổi lại tên nick của anh em có thể hiểu được, còn cái của Changmin….

Có chút quỷ dị bính 23:13:14

Đây chính là tâm tình dạo gần đây của em a, chung quy vẫn thấy có gì đó không đúng, nhưng mà cái lại không nói được là cái gì không đúng, cảm giác cứ như đang bị nhìn chằm chằm.

Phản công không thể nào thước 23:13:34

Là em nghĩ nhiều thì có, thông minh luôn có quỷ trong lòng a.

Có chút quỷ dị bính 23:13:57

Như anh nói a, LP kia của anh không thông mình, chắc chắn sẽ không có tình trạng như vầy ha.

Phản công không thể nào thước 23:14:18

Em!!!

Thề làm đại công đào 23:14:19

Có ý gì, em thì sao??

Ta là phúc hắc thụ Hoa 23:14:23

Đủ rồi!! Đừng quậy ở đây!! Anh có việc muốn tuyên bố! Minnie em nghe cho anh, ngày mai anh muốn cùng Kibum đổi phòng, nhưng để phòng ngừa trường hợp Kibum chưa làm quen, cho nên anh sẽ để cho cậu ấy và em chung một phòng.

Có chút quỷ dị bính 23:14:34

Cái gì?!

Phản công không thể nào thước 23:14:34

Có trò hay để nhìn!! *cười xấu xa*

Có chút quỷ dị bính 23:14:43

Em có thói quen chỉ ngủ một mình thôi!!!

Ta là phúc hắc thụ Hoa 23:14:57

Kháng nghị không có hiệu quả! Nói không chừng em về sau có thể cám ơn anh đây!! Tốt lắm, anh chẳng qua là thông báo em một chút thôi, để cho anh có thời gian chuẩn bị, anh muốn ngủ, bái bai!”

 Thề làm đại công đào 23:15:02

Nói cách khác anh muốn cùng anh Yunho ở chung?!

Phản công không thể nào thước 23:15:21

Không chỉ có như thế, Changmin cũng phải cùng Kibum ở chung!

Thề làm đại công đào 23:15:34

Chẳng phải Changmin không thích nhất là cùng người khác ở chung phòng sao? Ha ha!!

Có chút quỷ dị bính 23:15:44

Hai người các người cút cho tôi!! *rút đao*

Phản công không thể nào thước 23:15:54

Susu, chúng ta đi thôi, thật là một nhà vui mừng, một nhà buồn a!!

Thề làm đại công đào 23:16:02

Amen *âm hiểm*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN