Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Chí Chóe - chương 1 : KHÔNG CẦN ĐỀ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Chí Chóe


chương 1 : KHÔNG CẦN ĐỀ.



HIỆP NỮ LINH CƠ ((PHIÊN BẢN CHÍ CHÓE))😎😎😎😎 (tập 1)

Trường học Sức Mạnh Siêu Cường hôm nay có nhiều học sinh mới, 1 trong số đó là Hàn Linh Phượng.
Hàn Linh Phượng đeo mặt nạ ngọc màu hồng, khoác ba lô hình con gấu ngộ nghĩnh và mặc bộ quần áo mầu trắng đồng phục đi vào cổng trường. Sự thần bí của cô khiến rất nhiều nam sinh lẫn nữ sinh chú ý, nhưng Hàn Linh Phượng vẫn ngẩng cao đầu chả quan tâm.
Lớp N24 là lớp Hàn Linh Phượng dc nhận vào. Bên trong có khoảng 30 người cả nam và nữ, trong số đó đáng chú ý nhất là 1 cô gái cực kỳ xinh đẹp tóc vàng thắt nơ xanh ở đuôi tóc đang ngồi đọc truyện HIỆP NỮ LINH CƠ. Cách đó ko xa là nhóm 7 tên con trai tụ tập 1 chỗ, cầm đầu là 1 tên con trai cao ráo rất vênh váo đội mũ sư tử. Thấy Hàn Linh Phượng bước vào khiến ai cũng phải ngước nhìn.
7 tên kia lập tức đứng ra cản đường, tên đội mũ sư tử nói “Nhìn thân hình cô em thật ngon lành. Làm bạn gái anh đi, anh sẽ che chở cho em. Anh tên Lâu Lâm, trong trường này anh là cháu của hiệu trưởng đó, em thích gì anh cũng đáp ứng!” Hàn Linh Phượng lạnh nhạt nói “Con mẹ mày còn đéo có tư cách để tao nhìn đến nữa là con chó như mày. Cút hết ra dám cản đường tao à!”
Lời ấy làm mọi học sinh trong lớp bất ngờ lắm, kinh ngạc xen lẫn sợ hãi, dù gì tên kia cũng là cháu hiệu trưởng. Cô nàng tóc vàng thì nhìn Hàn Linh Phượng với vẻ hứng thú, miệng khẽ mỉm cười.
Lâu Lâm tức đỏ mặt, từ trước tới giờ chưa ai là học sinh mới mà dám bật hắn cả. Ko muốn mất mặt trước lũ đàn em, hắn nói “Chống đối với anh sẽ ko có kết quả tốt đâu em. Nhớ cho kỹ rằng anh là cháu hiệu trưởng..” Hàn Linh Phượng ngắt lời “Mày gọi cả họ mày ra đây tao cũng đập vỡ mặt hết. Cút mẹ chúng mày đi đừng để tao cáu!” Lâu Lâm ko nhịn dc liền ra lệnh cho đàn em “Bắt lấy nó!” 6 thằng kia vừa định ra tay thì đột ngột Hàn Linh Phượng với tốc độ cực nhanh đấm vỡ tung mồm gẫy hết răng mà gục hết xuống la hét kêu đau “Aaaaaa..” Lâu Lâm chưa kịp phản ứng gì thì đã bị 1 tay Hàn Linh Phượng bóp vào cổ làm hắn nghẹt thở, cô nói “ĐMM! Dám gọi tao là nó à thằng chó này!” và rồi cô vặn gẫy cổ chết luôn thằng đó. Buông tay, xác thằng đó lảo đảo quỵ xuống và cũng chính lúc ấy Hàn Linh Phượng nhấc chân lên đá 1 phát vào đầu vỡ tung sọ tung óc luôn.
(ở trường này dc phép giết nhau, chỉ giữ lại những học sinh mạnh nhất thôi)
Cả lớp kinh ngạc bàng hoàng khi nữ sinh mới này lại dám giết cháu của hiệu trưởng Lâu Ánh Kim. Mặc dù hiệu trưởng ko dc phép đuổi học viên nhưng giết thì vẫn dc, vậy nên từ giờ có lẽ nữ sinh này sẽ gặp rắc rối lớn. Huống chi tên Lâu Lâm còn là anh họ của Lâu Liên Nhi, 1 trong 3 SIÊU TUYỆT TAM CƯỜNG NỮ của trường.
Trường học này phân chia thành 4 thế lực : 1) Thế lực của nữ hiệu trưởng Lâu Ánh Kim có quyền lực và nhân lực đông đảo nhất; 2) Thế lực của Siêu Tuyệt Tam Cường Nữ, 3 cô gái dc đánh giá là cao thủ xuất sắc nhất, số lượng đàn em thuộc hạ cũng thuộc lực lượng khủng; 3) Thế lực của hội trưởng hội học sinh Tuệ Tuyệt Luân, 1 cô gái vô cùng bí ẩn, sức mạnh của cô cũng là dấu hỏi lớn mà ai cũng phải thắc mắc. Toàn trường cũng chưa ai đủ can đảm gây sự với cô. Nghe nói đến cả hiệu trưởng Lâu Ánh Kim còn phải kiêng nể nàng ta nữa mà; 4) Thế lực của cô gái “Đại ca” Nguyệt Thần Hoa, cầm đầu tất cả bọn đầu gấu lưu manh trong trường. Thật ra bọn chúng chỉ là tép riu, Nguyệt Thần Hoa mới là siêu đẳng. Ngày hôm nay lại xuất hiện 1 nữ sinh kỳ bí tên Hàn Linh Phượng bước chân vô trường này, bão tố phong ba chắc sắp xẩy ra rồi.
Cô gái tóc vàng nơ xanh thì liếm môi đầy kích thích nhìn Hàn Linh Phượng.
Hàn Linh Phượng nhàn nhã bước tới gần cô gái tóc vàng và dịu dàng nói “Chị tên Hàn Linh Phượng. Chị ngồi đây cùng em dc ko cưng! Bé yêu tên gì thế?”
Thêm lần nữa cả lớp sợ sệt, nữ sinh mới này chẳng biết trời cao đất dầy là gì.
Cô gái tóc vàng nơ xanh “Hừ.” 1 tiếng rồi ngạo nghễ trả lời “Đừng gọi tôi là em. Tôi tên Nguyệt Thần Duyên, là em gái của chị Nguyệt Thần Hoa!”
….
Ngoài cổng trường lúc này có chiếc xe ô tô trắng tinh vừa đi tới đỗ lại.
Mở cửa, Linh Cơ bước ra, ô tô phóng đi lập tức. Khoác 1 ba lô hình con thỏ trắng béo mập đáng yêu, mái tóc đen dài óng ả mượt mà, xinh đẹp vô cùng, 2 bên tóc mái tết 2 cái bím tóc nhỏ được buộc bởi sợi dây hình con pikachu lủng lẳng.
Linh Cơ nhìn ngôi trường rộng lớn l, nhếch môi cười và nghĩ “Vào đây chỉ để chơi thôi. Chả phải nể nang đứa nào hết, láo là tát vỡ mồm!”
Linh Cơ trông thấy gần cổng trường có 1 chiếc ô tô trắng đang đậu im lìm, cô thong thả bước tới cúi người nhìn vào kính cửa xe, tự vỗ 2 bên má và nói “Mình xinh ghê. Chắc sẽ có nhiều gái đẹp mê mình lắm đây!”
Vừa khi ấy có 1 tiếng quát phía sau lưng Linh Cơ vang lên “Con ranh kia. Mày làm gì đấy hả?”

Linh Cơ nhíu mày nghĩ “Đứa mất dậy nào dám quát mình thế nhỉ?! Mày chán sống rồi à con!” Ngẩng mặt lên quay người lại. Trước mặt cô là 1 tên học sinh của trường (nó mặc đồng phục), mặt mày bặm trợn dữ tợn, thấy nữ nhân xinh đẹp tuyệt vời hắn lại đổi thái độ “Cô em là học viên mới hả? Xinh thế cho anh làm quen với nào!” Linh Cơ khinh bỉ chửi “Mày vừa quát tao á, con lợn này!” Gã kia bị chửi thì tức giận, gầm gừ “Nói nhẹ ko thích nghe hả cô em? Chiếc xe này cô em ko động vào nổi đâu, lỡ bị 1 vết xước thì cái mạng nhỏ của cô em coi như xong đời! Xinh thế thì ko nên vội tìm chết, vui vẻ với anh xong chết cũng chưa muộn mà!” Linh Cơ nhếch môi nói “Thích vui thì về tìm con mẹ mày mà vui, vui trước mặt cho thằng bố mày xem luôn!”
Gã kia nói “Mày..” rồi muốn động thủ. Hắn giơ cả 2 tay lên, 2 bàn tay đồng thời bốc lửa đỏ hừng hực, hắn nói “Bị tao chạm vào thì mày thành thế này ngay.” nói xong cúi xuống chạm vào 1 hòn đá khiến nó tan chẩy liền. Linh Cơ khoanh tay nói “Cái ĐM con lợn này! Sức của chó mà nghĩ mình là rồng à?!”
Tên kia căm quá liền xông tới định vồ lấy Linh Cơ để thiêu chết nàng. Linh Cơ nói “Về mà hỏa táng cho bố mày í. Cái thứ mày dùng mà gọi là lửa à? Súc vật!”
Lúc ấy vốn dĩ bên ngoài cũng đang có khá đông học viên cũ lẫn mới nhưng ko ai đủ can đảm đứng ra ngăn cản hòa giải, chỉ dám vây xung quanh soi mói. Chả phải họ sợ tên kia, hắn là con C gì mà phải sợ, chủ yếu hắn là thuộc hạ của nữ đại ca Nguyệt Thần Hoa 1 trong 4 đại thế lực trường này nên họ mới e thôi.
“Dừng tay.” 1 giọng nói trong trẻo cất lên khiến mọi người đứng tim. Nhất là tên 2 tay phát lửa, hắn run rẩy sợ sệt, lửa cũng tắt ngấm, quay lại thì thấy đám học viên đang dạt sang 2 bên nhường đường cho 1 cô gái xinh đẹp tóc mầu vàng pha chút tím ở phần đuôi dài tới lưng và uốn quăn, đôi mắt cũng mầu vàng nhạt, thần thái ung dung nhưng phát ra sức ép uy hiếp mọi người, cô chính là Nguyệt Thần Hoa thủ lĩnh tất cả bọn côn đồ nơi đây.

Nguyệt Thần Hoa và Linh Cơ ánh mắt chạm nhau và cùng âm thầm đánh giá đối phương. Linh Cơ nghĩ “Xinh phết. Nhưng vẫn thua mình. Chắc là đàn chị của trường này rồi, mà mình thì ngại đéo đứa nào, lo làm gì cho mệt.” Nguyệt Thần Hoa thì nghĩ “Mấy người có thể bình thản đối mặt với mình như cô ta chứ? Ko phải dạng vừa!” rồi quay sang nói với tên đàn em đang sợ hãi “Mày làm cái gì ở đây thế hả? Bắt nạt học viên mới à?” Tên kia hoảng hốt nói “Dạ thưa đại tỷ. Là cô ta lấm lét gần xe của đại tỷ. Em thấy đáng nghi sợ cô ta phá hoại hay ăn trộm nên..”
Linh Cơ nói với cô đại ca “Tôi thấy cô mà có nuôi chó thì nên dậy nó đừng có sủa bậy như vậy. Đừng nghĩ ai cũng hạ đẳng như con chó này!” Tên kia tức lắm nhưng ko dám phát tác, chỉ cúi đầu trước đại tỷ. Nguyệt Thần Hoa nói “Nếu mọi việc chỉ là hiểu lầm thì cũng ko cần làm căng quá đâu nhỉ.” Linh Cơ nói “Con chó kia đòi giết cả tôi đấy.” Nguyệt Thần Hoa nói “1 con chó thôi mà, bỏ qua đi. Tôi tin người thanh cao như cô ko bao giờ là kẻ trộm đc!” Linh Cơ mỉm cười bước nói “Vậy coi như nể mặt gái xinh như cô tôi sẽ tha chết cho nó.” Ngưng chút rồi nói tiếp “Nhưng tội quát tháo Linh Cơ này khi nãy thì vẫn phải đền tội.” Dứt lời, Linh Cơ với 1 đấm cực nhanh cực mạnh BỤP vào giữa mặt tên kia khiến nguyên cả khuôn mặt lõm sâu vào gần xương sọ, đôi mắt lồi gần thoát ra khỏi tròng, cả người hắn văng về phía đám đông đang hóng hớt làm bao kẻ ngã ngửa ra đất, chưa hết đà tên đó còn văng tiếp tới khi đập đầu vào tường cổng trường mới gục xuống ôm mặt, chỉ tuôn dc tiếng “Ú ú ú…..”
Linh Cơ nói “Nó ko chết nhé, chỉ tàn phế suốt đời thôi. Tôi đi dc chưa nhỉ?” Nguyệt Thần Hoa ko bận tâm đến tên đàn em, cô nhã nhặn nói “Cứ tự nhiên.”
Linh Cơ bước qua Nguyệt Thần Hoa, mùi hương thơm từ 2 nàng đều bay vào mũi nhau. Nguyệt Thần Hoa nói “Tôi là Nguyệt Thần Hoa.” Linh Cơ dừng bước ngoái lại, cô nói “Trường này cũng nhiều gái xinh nhỉ! Mà cô có còn trinh ko?” Nguyệt Thần Hoa ko trả lời gì chỉ mỉm cười liếm môi. Linh Cơ cũng ko hỏi nữa, cô tiến thẳng vào trong trường.
Nguyệt Thần Hoa đứng trông theo hình bóng Linh Cơ, lòng thầm nghĩ “Nếu cô gái này đụng độ với hội trưởng hội học sinh thì thú vị lắm đây!” Ngẩn ngơ vài phút xong cô chỉ ngón tay về phía thằng đàn em. Đám học viên xung quanh vội vàng dạt hết ra thật xa bởi hành động đó.
Nguyệt Thần Hoa nói “Thiên Lôi Phạt.” Bầu trời trong xanh quang đãng đột ngột giáng xuống 1 tia sấm sét mầu đen gầm rú vang vọng rung chuyển cả 1 góc trời, toàn trường này tất nhiên đều nghe thấy rồi. Tia sét đen nhanh hơn ánh chớp bắn cho tên kia nổ bung toàn thân, óc với tim gan ruột phổi văng loạn xạ, xương cốt vỡ vụn như bột, mọi thứ bốc cháy phừng phừng chẳng mấy chốc hiện trường trở nên sạch sẽ như chưa từng có gì.
….

Hàn Linh Phượng ngồi xuống chung bàn với Nguyệt Thần Duyên (1 bàn 2 người ngồi). Cô nói “Thì ra bé yêu có chị gái hả? Chị của bé yêu có xinh bằng bé ko thế?” Nguyệt Thần Duyên nhíu mày gấp cuốn truyện lại, nói “Cô nói năng cẩn thận. Chị của tôi ko phải nhân vật mà cô có thể dây vào đâu!” Hàn Linh Phượng mỉm cười nói “Này cưng. Chị cho cưng biết là chị chả sợ thằng nào con nào hết đâu nhé. Chị ko thích bạo lực, chị là người yêu hòa bình và thích làm tình với gái xinh, như cưng vậy đó! Cưng thấy chị hấp dẫn ko? Nhìn ngực của cưng đẹp quá nhỉ!” Nguyệt Thần Duyên thoáng đỏ mặt, nói “Cô thật là dâm đãng!” Hàn Linh Phượng cười nói “Sướng thì ai chả thích hả cưng!” rồi móc trong ba lô ra 1 cái kẹo mút vị dâu hình con lợn éc trắng, đưa cho Nguyệt Thần Duyên và nói “Tặng cưng này. Đây là tấm lòng ngọt ngào của chị.” Nguyệt Thần Duyên cất truyện vào ba lô rồi thản nhiên nhận món quà, dù sao cô ta cũng khiến tim mình rung rinh.
Rầm rập rầm rập.. Bên ngoài hành lang vang lên nhiều tiếng bước chân dường như đang kéo tới lớp N24 này, có cả tiếng quát tháo của mấy kẻ thuộc hạ “Tránh đường hết ra. Cường nữ Lâu Liên Nhi giáng lâm. Con bà chúng mày tránh hết ra nhanh lên!” , “Đứa nào ko tránh tao đánh chết cụ đứa đấy!”..
Nguyệt Thần Duyên ngậm kẹo trong miệng, nói “Cô gặp rắc rối lớn rồi!” Hàn Linh Phượng hỏi “Bé yêu lo cho chị hả?” Nguyệt Thần Duyên vén tóc làm duyên, nói “Tốt nhất cô nên cẩn thận là hơn.” Hàn Linh Phượng nhanh chóng quờ tay vuốt vào 1 bên ngực của Nguyệt Thần Duyên làm cô ta xấu hổ xen lẫn thích thú chưa biết nói gì. Hàn Linh Phượng hí hửng nói “Sờ chút lấy may! Chốc nữa chị sẽ cho cưng sờ lại ngực của chị nhé!” rồi đưa tay vừa vuốt ngực cô kia lại gần miệng và KISS, nói tiếp “Thơm ghê!”.

KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN

Đúng lúc ấy từ bên ngoài có mấy chục học viên cả nam và nữ chia làm 2 hàng tiến vào lớp, 1 cô gái xinh đẹp thượng thừa đi hàng giữa. Tóc đen dài ngang vai, đeo vòng cổ hình đầu lâu sống động như thật, đôi mắt mầu hồng, đôi môi ngọc ngà, chính là Lâu Liên Nhi, 1 trong Siêu Tuyệt Tam Cường Nữ.
Cả lớp im thin thít ko ai dám thở mạnh, cử động cũng khó khăn ngoại trừ Hàn Linh Phượng và Nguyệt Thần Duyên vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế, riêng Hàn Linh Phượng thì cứ nhìn chằm chằm vào ngực Lâu Liên Nhi ko khép miệng lại dc.
Lâu Liên Nhi nhìn thảm cảnh xác chết của thằng anh họ vỡ sọ vỡ óc mà vẫn bình tĩnh, cạnh đó là 6 thằng đệ của anh họ vẫn nằm dưới đất ko gượng dậy nổi. Lâu Liên Nhi biết ánh mắt Hàn Linh Phượng đang nhìn cái gì, cô nhíu mày hỏi “Chính cô đã giết anh họ tôi à?” Hàn Linh Phượng thản nhiên trả lời “Tại hắn gây sự với tôi thôi. Láo thì chết, ko có gì để biện hộ hết.”
Dù là họ hàng nhưng Lâu Liên Nhi chưa bao giờ quý mến thằng anh vừa ngu vừa láo này, hắn toàn mang danh tiếng của cô với danh của hiệu trưởng đi dọa dẫm bắt nạt các học viên khác nên ai cũng ghét cực kỳ. Khi biết tin cô chỉ tò mò về cô gái học viên mới lại to gan dám giết cháu hiệu trưởng ngay ngày đầu vô học.
Lâu Liên Nhi thấy thân hình của Hàn Linh Phượng còn hấp dẫn khiêu gợi hơn cả mình, cô muốn tháo bỏ chiếc mặt nạ mà người này đang đeo để xem nhan sắc thật sự thế nào.

Hàn Linh Phượng đứng dậy nói “Chị đây là Hàn Linh Phượng, cô em đến để trả thù cho thằng mọi đó hả? Đánh nhau là ko tốt đâu nhé. Người như cưng chỉ thích hợp để lên giường với chị thôi! Cưng có thấy chị hấp dẫn ko? Muốn chị ko?” Câu ấy của Hàn Linh Phượng khiến Lâu Liên Nhi lẫn Nguyệt Thần Duyên đều đỏ mặt xấu hổ.
Đây là lần thứ 2 Lâu Liên Nhi đỏ mặt vì 1 cô gái, người đầu tiên làm cô rung rinh là hội trưởng hội học sinh. Hội trưởng Tuệ đẹp vô cùng nhưng rất lạnh nhạt với Lâu Liên Nhi, nhiều lần cô muốn thân thiết làm quen nhưng vẫn ko thể chen vô dc 1 vị trí trong tim hội trưởng Tuệ, nghĩ mà ấm ức! Đúng lúc hôm nay lại xuất hiện 1 cô nàng bí ẩn đầy thú vị là Hàn Linh Phượng. Lâu Liên Nhi nghĩ thầm “ĐM. Ở đâu ra 1 cô gái mạnh mẽ hấp dẫn đến vậy chứ! Nhìn cơ thể cô ta là mình đã nuốt nước bọt rồi! Quần lót của mình hình như hơi ướt thì phải! Chả khác nào lúc gặp hội trưởng Tuệ! Ngực cô ta hấp dẫn quá!….”
Nguyệt Thần Duyên thì nghĩ “Hừ. Vừa tán tỉnh mình đã quay sang tán người khác. Mình muốn làm người đầu tiên của cô ấy! Khi nẫy bàn tay kia chạm vào ngực mình làm toàn thân mình rạo rực!…”
Hàn Linh Phượng mỉm cười nói với Lâu Liên Nhi “Thích chị rồi phải ko? Cưng nếu ngoan thì chị đây sẽ cho cưng hôn ngực của chị! Muốn ko emmm yêuuu!”
1 tên đàn em của Lâu Liên Nhi quát lên “Láo xược! Học viên mới mà lại dám nói năng vô lễ với 1 trong 3 cường nữ hùng mạnh nhất..” Hàn Linh Phượng đáp lại “Nhất cái thằng cụ mày. Đến lượt mày lên tiếng à con chó.” Vừa dứt lời, Hàn Linh Phượng giơ tay lên, thằng kia bị hút về phía cô. Hàn Linh Phượng nắm áo thằng đó ném sấp mặt nó xuống mặt bàn rồi nắm đấm đẹp đẽ của cô giáng xuống.
BỤP…Vỡ hộp sọ hoàn toàn, nói chung cái đầu coi như nát hết cả thịt da lẫn xương, còn nguyên vẹn mỗi bộ óc dính máu, xác thằng kia giẫy nẩy bần bật một chút rồi tịt.
Đám học viên trong lớp và đám đệ của Lâu Liên Nhi đều kinh hãi lắm, nữ sinh mới này thực quá khủng bố! Tay chân ai cũng bủn rủn.
Hàn Linh Phượng cái xác bẩn thỉu xuống đất, sau đó cô lại giơ tay lên. 6 khối sáng nhỏ màu đỏ rực hiện ra, kích thước chỉ vừa bằng viên bi ve, các khối sáng tự động phóng vút tới 6 thằng đàn em của Lâu Lâm vẫn còn nằm gục đau đớn. 6 khối sáng nhập vào đầu 6 đứa và lập tức 6 bộ óc nhão nhoẹt phá sọ vọt lên bay tỡi đậu trên bộ óc trước đó theo hàng dọc. Cột óc 7 bộ dài trông thật ghê rợn.
Lâu Liên Nhi và Nguyệt Thần Duyên gần đó nhất, vốn là cao thủ nên việc giết chóc chỉ là chuyện nhỏ thế mà còn phải rợn tóc gáy. Cô nàng Hàn Linh Phượng này càng khiến họ tò mò hơn nữa.
Hàn Linh Phượng cảnh cáo tất cả “Lúc tao đang nói chuyện với mỹ nữ đứa nào dám xen vào thì cứ nhìn đây mà làm gương. Cái ĐCM chúng mày!”
Tất nhiên là chả kẻ nào muốn bay não đâu, im phăng phắc.
Đúng lúc đó bên ngoài lớp học vang lên giọng nói mang đầy uy quyền tôn nghiêm của 1 cô gái “Ai mà to mồm thế nhỉ?!”
😎😎😎😎

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN