Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt - CHƯƠNG 1....
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt


CHƯƠNG 1....


Ba cô bé cùng ba tuổi, cùng ở chung một ngôi nhà rộng rãi như biệt thự. Sân vườn trồng nhiều cây ăn quả như cam, quýt, na, mận… Dưới đất còn riêng một khu trồng dưa hấu. Tên của ba nhóc ấy là bé Linh Cơ, bé Tuệ Tuyệt Luân, bé Hàn Linh Phượng.
Bé Linh Cơ mặc bộ quần áo may toàn hình icon haha. Bé Hàn Linh Phượng (đeo mặt nạ ngọc mầu hồng) mặc bộ quần áo thêu toàn hình icon phẫn nộ. Bé Tuệ Tuyệt Luân mặc bộ quần áo khâu toàn hình icon đeo kính đen.
….
Bé Linh Cơ hai tay chống hông quát “Không được ăn của Linh Cơ!” khi bắt quả tang bé Hàn Linh Phượng đang ngồi trên ghế ghỗ cạnh chiếc bàn lớn (dùng để ăn cơm gia đình)cầm cái thía múc chè đậu đen trong bát đưa lên miệng.
Bé Hàn Linh Phượng phồng một bên má nhai nhóp nhép, nhíu mày. Nuốt xong miếng chè cô bé nói “Ai bảo hôm qua Linh Cơ ăn ngô nhiều của Linh Phượng rồi. Bây giờ phải trả chè cho bé ăn. Không thì đánh cho.” Bé Linh Cơ nắm đấm hai bàn tay xíu xiu, một đấm hướng lên bé Hàn Linh Phượng như kiểu thách thức “Nào. Xuống đây.” Bé Hàn Linh Phượng vẫn lì ngồi ì trên ghế, nói “Ăn xong mới xuống.”
((Hôm qua chị Chi chị Y {Ngọc Chi – Ngân Y, hai vị tỷ tỷ đấy} luộc ba bắp ngô to đùng cho mỗi nhóc một bắp, bé Hàn Linh Phượng chạy đi chơi trước đó nên không biết. Bé Tuệ Tuyệt Luân cầm suất của mình ra phòng khách xem phim hoạt hình. Bé Linh Cơ măm măm xong phần mình thì vẫn còn thèm nên lấy luôn bắp ngô của bé Hàn Linh Phượng bẻ đôi ra bỏ lại một nửa trên đĩa. Căn nguyên sâu xa vấn đề là hôm trước nữa bé Linh Cơ hút hộp sữa chua uống vinamilk được nửa hộp thì đặt lên bàn vì thấy bé Tuệ Tuyệt Luân cầm chổi quét sân thế là bé Linh Cơ lon ton chạy ra đi lấy cái hót rác nhỏ bằng nhôm để giúp, ngồi xuống cười “Hì hì.” chờ bé Tuệ Tuyệt Luân quét bụi vô cái hót xong sẽ mang đổ. Bé Tuệ Tuyệt Luân nhẹ nhàng bảo “Linh Cơ vào nhà đi kẻo nắng. Ốm đấy. Để Tuyệt Luân quét nhớ.” Bé Linh Cơ lắc lắc đầu đáp “Linh Cơ không sợ nắng. Đánh nắng luôn. Linh Cơ phải làm giúp Tuyệt Luân.” Cái hót đầy bụi thì bé Linh Cơ bê đi đổ về phía vườn cây, bước vội bước vàng thế nào lại ngã oạch xuống đất rơi hót rác. Bé Tuệ Tuyệt Luân lập tức buông chổi đi nhanh tới nói “Ôi thôi chết rồi. Linh Cơ ơi. Có sao không?”, đỡ dậy và phủi phủi quần áo cho bé Linh Cơ. Bé Linh Cơ thản nhiên trả lời “Chả đau. Mai Linh Cơ đánh đất một trận.” Bé Tuệ Tuyệt Luân nói “Để chốc nữa Tuyệt Luân băng bó cho Linh Cơ nhớ.” {có bị gì đâu mà băng, các tiểu nữ cường đáng iu ghê chưa `3`} Bé Linh Cơ mỉm cười gật lấy gật để cái đầu. Sau đó hai bé tiếp tục nhóc quét nhóc hót đổ, tại sân rộng nên mất khá lâu thời gian mới xong xuôi hết. Hai bé vui vẻ dắt tay nhau đi vô nhà thì phát hiện bé Hàn Linh Phượng đang cầm hộp sữa uống dở của bé Linh Cơ mà hút sụt sụt. Bé Linh Cơ buông tay bé Tuệ Tuyệt Luân và chạy nhanh tới nói lớn “Trả đây.” Bé Hàn Linh Phượng cầm theo hộp sữa chạy tót đi chỗ khác, miệng không ngừng sụt sụt như trêu tức bé Linh Cơ í, đã thế còn lè lưỡi “Lêu lêu.” Bé mất sữa đuổi bé hút sữa vòng quanh nhà mãi không bắt được do vướng đồ đạc bàn ghế các thứ nhưng có vẻ chưa chịu bỏ cuộc trò đuổi bắt thú vị này. Bé Tuệ Tuyệt Luân nhăn mày “Hừ.” một tiếng rồi đi bê chiếc ghế nhựa đặt lại gần tủ lạnh. Cô bé trèo lên ghế, đôi tay nhỏ nhắn nhằm hướng nóc tủ lạnh với với lấy xuống một hộp sữa khác mới toanh. Leo xuống, cắm ống hút vào hộp, bé Tuệ Tuyệt Luân gọi “Linh Cơ ơi. Sữa này.”.

Bé Linh Cơ nghe bé Tuệ Tuyệt Luân gọi thì quay lại liền chả thèm đuổi bé Hàn Linh Phượng nữa. Khoanh hai tay và “Ạ.” một tiếng rất ngoan rồi cầm hộp sữa hút sụt sụt. Bé Tuệ Tuyệt Luân giơ một tay lên vuốt vuốt má bé Linh Cơ và nói “Cho Tuyệt Luân uống với nhớ.” Bé Linh Cơ ngưng uống đưa ngay cho bé Tuệ Tuyệt Luân, nói “Linh Cơ với Tuyệt Luân uống chung nhớ.” Bé Tuệ Tuyệt Luân cầm hộp mút ống hút sụt sụt. Hai bé con lại vui vẻ dắt tay nhau bước lên cầu thang, bé này sụt sụt được tí sữa xong đưa bé kia sụt sụt.
Bé Hàn Linh Phượng đang chơi đuổi bắt với bé Linh Cơ thì bị mất hứng nên phụng phịu “Hừ.” đi tới gần tủ lạnh, trèo lên cái ghế vẫn ở đó và với lấy cả vỉ bốn hộp sữa chua uống vinamil luôn. Xong xuôi cô bé cười thích thú “Hí hí.” ôm vỉ sữa chạy đi….))
Truyện cũ tạm thời kể vậy thôi, quay lại vụ bé Hàn Linh Phượng ăn vụng chè của bé Linh Cơ. Lúc này tình hình có vẻ không ổn tại bé Linh Cơ giơ nắm đấm lên khiêu khích bé Hàn Linh Phượng đánh nhau nhưng bé Hàn Linh Phượng lại bảo ăn hết bát chè mới xuống.
Vẫn giơ cao nắm đấm, bé Linh Cơ hùng hổ nói “Ăn chè xong ăn đòn.” Trước sự thách thức ấy khiến bé Hàn Linh Phượng (*sôi* máu* giang* hồ*) liền ngừng ăn buông thìa mà nhẩy xuống khỏi ghế. Hai cô nhóc khẽ chu môi lườm nhau, bốn nắm đấm chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.
Tiên hạ thủ vi cường, bé Linh Cơ đẩy mạnh một cái làm bé Hàn Linh Phượng ngã chổng kềnh, lợi dụng lúc ấy bé Linh Cơ túm luôn lấy 2 chân của bé Hàn Linh Phượng nhấc lên sau đó dùng một chân của mình dẫm lên vùng nhạy cảm của bé Hàn Linh Phượng, vừa di di vừa nói “Chừa chưa? Chừa chưa?….” Bé Hàn Linh Phượng bị tấn công thì tức lắm chửi “Chừa cái NỒN!” rồi lập tức vùng dậy tóm {bàn chân hư} kéo một phát. Bé Linh Cơ mất đà cũng ngồi uỵch xuống đất kêu “A.”, bé Hàn Linh Phượng nhào tới húc đầu vô bụng bé Linh Cơ làm bé Linh Cơ nằm chổng kềnh. Bé Hàn Linh Phượng thắng thế muốn tiếp tục trả thù, hét “Hây A.” và nhẩy một cú thật cao, cái mông nhằm hướng cái bụng bé Linh Cơ rơi xuống.
Chẳng dễ dàng đâu, bé Linh Cơ vội lăn tròn sang bên để tránh. Hậu quả bé Hàn Linh Phượng kêu “AY.” còn cái mông kêu “BỊCH”.
Bé Linh Cơ tự dưng chạy đi đâu đó rồi quay lại liền, trong tay là con gấu bông to hơn cả người của bé. Bé Linh Cơ hét “ĐÁNH TAO À!” rồi lao nhanh đến cầm {*hung khí*} định bạo hành {*kẻ không đội trời chung kia*}. Bé Hàn Linh Phượng biết mình tay không bất lợi nên đành vùng lên bỏ chạy ấy thế nhưng vẫn bị bé Linh Cơ cầm con gấu bông quật trúng mông một lần.

Bé Linh Cơ chưa buông tha và tiếp tục truy đuổi, hò hét “CHẠY ĐI ĐÂU!” Vụt mấy lần nữa nhưng toàn trượt. Bé Hàn Linh Phượng chạy nhanh lắm, vòng vèo quanh nhà một hồi đã mất tích, vả lại còn do bé Linh Cơ vội đuổi theo nên chân nọ xọ chân kia té cái khá đau mà phải kêu “UI DA.” Dĩ nhiên bé Linh Cơ sẽ đứng lên cầm gấu bông {*đuổi cùng giết tuyệt*} nhưng vì (khinh công) của bé Hàn Linh Phượng mau quá hại bé Linh Cơ ngẩn ngơ nhìn khắp nhà tìm kiếm.
Đúng lúc đó có tiếng rầm rầm vang lên. Bé Linh Cơ chợt phát hiện bé Hàn Linh Phượng hai tay vác theo chiếc gối bông lớn thêu hình con mèo Hello Kitty, đang từ trên tầng hai chạy xuống cầu thang nhằm về hướng bé Linh Cơ. Bé Hàn Linh Phượng quát “CON RANH KIA! MÀY CHẾT VỚI TAO!”
Không hề do dự sợ hãi, bé Linh Cơ nắm chắc con gấu bông lao lên đối đầu. Hai bé phang nhau bằng hai thứ vũ khí mềm mại dịu êm, đánh trúng thì cũng chỉ như ném cục giấy thôi.
Bé Linh Cơ vừa đập gấu vừa quát “MÀY CHẾT. MÀY CHẾT….AU UI….” Bé Hàn Linh Phượng vừa quát vừa đập gối “CHẾT MÀY. CHẾT MÀY….AY UI….”
Bé Hàn Linh Phượng cố tình vứt gối chịu một gấu vô đầu và móc chân mình ngáng chân bé Linh Cơ. Bé Linh Cơ đâu có dễ ăn đòn thế chứ, quẳng gấu túm cổ áo tạo trường hợp cả hai cùng ngã.
Tuy nhiên bé Hàn Linh Phượng vẫn chiếm ưu thế do nằm đè trên bé Linh Cơ, hai tay béo mạnh hai bên má, nói lớn “SỢ CHƯA?” Bé Linh Cơ vừa đau vừa tức, chẳng cam chịu ở thế hạ phong nên cũng hai tay vồ lên béo má đối thủ. Người trên kẻ dưới đều “Ứ Ứ….” như nhau, hai bé còn đấu vật lăn qua lăn lại nữa, thực khó mà phân thắng bại trong thời gian ngắn ngủn.
Vừa khi ấy giọng của bé Tuệ Tuyệt Luân vang lên “A. CHỊ CHI CHỊ Y VÊ.”
….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN