Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 31: Tấn công tổng bộ Hydra
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 31: Tấn công tổng bộ Hydra


Tháng 3 năm 1945, dãy núi Alps mênh mông.
Tiết trời sẽ lạnh. Tuy rằng tuyết đã ngừng rơi, nhưng cơn lạnh vẫn kéo đến như thủy triều. Nhiệt độ rơi vào tầm 2 đến 3 độ C. Từng cơn gió lạnh thổi qua các căn cứ quân sự nơi đây, mang theo vẻ túc khí, trang nghiêm và trầm mặc.
Từng hòn đá trên dãy núi Alps, từng ngọn cây, từng cọng cỏ như đang chuẩn bị nghênh đón cuộc chiến tranh sắp tàn phá nơi này.
Tuy rằng quân Đồng Minh chiếm một phần dãy núi Alps, nhưng đối với sự rộng lớn của nơi đây, thế vẫn chưa coi vào đâu. Nơi đây vẫn ẩn chứa sự hắc ám, bóng tối bí dụ như tổng bộ của Hydra.

Nằm sâu trong lòng núi Alps, tổng bộ Hydra nằm ở một vị trí dễ thủ khó công. Không cần nói nơi này leo núi phải gặp trắc trở bao nhiêu, chỉ nhìn những họng súng đen ngòm tỏa ra từ lòng núi là có thể biết sự vững như thành đồng vách sắt của Hydra.
Tuy nhiên, đối với Captain America và biệt đội Howling Commandos của anh ta mà nói, đây chẳng qua là một sự khiêu chiến khác. Bất kỳ khó khăn nào cũng không thể ngăn cản họ trên con đường chiến thắng phát xít.
Hơn thế nữa, lần này bọn họ không chỉ chiến đấu một mình. Đồng hành với bọn họ còn có Super hero Shadow Paladin, đây chính là để cho bọn họ cực kỳ hưng phấn.
“Nhiệm vụ lần này là phải tóm được Red Skull, cho nên không tiếc giá nào, bằng tốc độ nhanh nhất đột nhập nơi này, bắt hắn trước khi kịp chạy.” Carter nói: “Ta đề nghị Steve tấn công trước. Bọn họ sẽ bị Steve hấp dẫn trong khi chúng ta có thể lẻn vào sau.” Khi việc liên quan đến quốc gia đại sự, Carter có thể biến trở thành lạnh lùng như thế. Tuy nhiên, nàng biết Steve có lẽ sẽ không sao, bởi vì Steve có tấm chắn vạn năng và một thể chất siêu phàm.
Ban đêm 12h, từng cơn gió se lạnh thổi qua, dãy núi Alps chìm trong im lặng.
Chợt một tiếng motor gần rú, đánh vỡ màn đêm yên tĩnh.
Tiếng súng bắt đầu vang lên, tiếng pháo nổ đì đùng, tiếng hò hét huyên nào. Tất cả trộn lẫn trong màn giao hưởng kỳ diệu.
Tiếng nổ vang rền, cánh cửa dẫn tới tổng bộ Hydra đã bị mở ra. Bóng người Steve thoăn thoắt đi vào.
Bên ngoài, ngay khi tiếng nổ vừa bắt đầu, từng đợt, từng đợt sương mù kéo đến, che khuất nơi đây. Bọn lính còn chưa định thần lại, đã thấy một người áo đen đi ra từ trong sương mù. Bên cạnh là một tên lính ngậm xì gà, chỉ nghe tên lính nói: “Làm tốt lắm, bạn thân.”
“Logan, bên trái là ta, bên phải là ngươi, như thế nào?” Người áo đen hỏi.
“Rất vinh hạnh.” Logan nói xong, nhanh chóng lao về bên phải.
Người áo đen lắc đầu, lao về bên trái.
Một lát sau, từng đợt, từng đợt binh lính xông qua sương mù, xông vào nơi đây.
Đinh Minh thả một chiếc phi tiêu có khắc ký hiệu vào một nơi bí mật, sau đó, hắn xuyên suốt qua căn cứ, tìm đến chiếc Valkyrie kia. Yên lặng, hắn leo lên nóc máy bay, nằm úp bên trên, chờ đợi.
Không lâu lắm, hắn thấy Red Skull đi vào máy bay, mở ra to lớn cửa sắt. Máy bay bắt đầu khởi động.
Một lát sau, hắn thấy Steve đuổi đến, cưỡi lên ô tô của Chester Philips, hôn Carter, sau đó ô tô phóng như bay tới máy bay.
Hắn thấy máy bay cất cánh, Steve thành công lên máy bay.
Hắn bò xuống dưới thân máy bay, chờ đợi giây phút đó đến.
Công phu không phụ người, một lát sau, hắn thấy một vật thể trông như ma phương mà xanh nước biển xuyên suốt qua máy bay, đang rơi vào trong biển.
Không kịp nghĩ nhiều, hắn phi ra một chiếc phi tiêu tới gần ma phương.
Mắt thấy phi tiêu sắp chạm vào ma phương, hắn kết ấn, hắn hình thoắt cái biến mất. Khi hắn hiện ra, đã là bên cạnh ma phương.
Đinh Minh vươn tay chộp vào ma phương. Cảm thụ cảm giác nóng rát truyền tới, hắn vội vàng dùng Chakra Thuỷ bao khỏa bàn tay, miễn cho nóng hỏng mất tay.
Chăm chú hấp thu, năng lượng cuồn cuộn truyền vào trong tay hắn. Quyển thư ngày càng sáng. Khi nó sáng đến mức nhất định, bên cạnh quyển thư, một cánh cổng bất thình lình mở ra. Từ thông tin trong đó, Đinh Minh biết cánh cổng này đi thông tới thế giới Hokage. Tuy nhiên, đến đây vẫn chưa dừng lại, quyển thư tiếp tục hấp thu năng lượng. Khi năng lượng đến một mức nhất định, quyển thư hỏi Đinh Minh xem nên mở cửa tới thế giới nào?
Đinh Minh trợn tròn mắt, hoá ra là có thể đi thông vạn giới a, sao lúc đầu không nói cho hắn…
Quyển thư trả lời: “Ngươi lại không có hỏi.”
“Vậy ta có thể để đấy, khi nào quyết định đi thế giới nào rồi mở cửa không ?”
“Có thể” Trả lời ngắn gọn, súc tích.

“Vậy là được rồi, thế hiện tại ta có thể mở thêm mấy cánh cửa?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Một cánh cửa nữa mà thôi, tinh thần lực của ngươi không đủ, không thể chịu được sự liên kết với cánh cửa.” Quyển thư nói.
“Xem ra tu luyện pháp môn linh hồn cũng không phải bỏ không mà.” Đinh Minh nghĩ một cách đắc ý.
Tuy rằng trước kia Đinh Minh tu luyện pháp môn linh hồn chủ yếu là dùng để tránh Charles đọc ý nghĩ của mình, nhưng hiện tại, có thêm một hiệu dụng, càng làm cho hắn hưng phấn.
“Được rồi, đã đủ, ta cũng phải đi về thôi, nếu không bọn họ sẽ nghi ngờ.” Thấy cánh cửa thứ hai cũng sáng lên, có thể tùy thời mở ra, hắn dừng lại, thả Space Gem xuống biển. 
“Space Gem sẽ ở đây, chờ đợi Howard đào lên nó.” Đinh Minh thầm nghĩ.
Tận mắt nhìn Space Gem chìm vào đáy biển, Đinh Minh kết ấn, thân hình biến mất trong không trung.
Khi hắn xuất hiện trở lại, đã là trong tổng bộ của Hydra.
Hắn vội vàng tìm kiếm Carter, thấy Carter và tướng quân Chester Philips đang trong phòng điều khiển. Carter đang khóc, từng giọt nước mắt lã chã rơi xuống.
Chester Philips đang định đi ra, chợt thấy là Đinh Minh, hắn nói: “Shadow Paladin, hãy để Carter yên lặng một lúc, hiện tại cô ấy cần sự yên tĩnh,”
Đinh Minh gật gù, nói với Chester: “Vậy ngươi đi ra trước, ta có việc trọng yếu muốn nói với Carter”
Chester muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một tiếng, đi ra ngoài mang theo vẻ cô đơn.
Đinh Minh tới gần Carter, đưa tay đặt lên vai của cô ấy. Hắn cứ đặt tay như vậy một lúc lâu, cho tới khi Carter ngừng khóc.
“Đinh, Steve còn nợ ta một buổi khiêu vũ.” Carter buồn bã nói.
“Hắn sẽ một lần nữa mời ngươi, nếu như ngươi tin tưởng ta.” Đinh Minh chắc chắn nói.
“Nhưng hắn… hắn…” Carter đau lòng nói.
“Carter ngươi có tin ta không?” Đinh Minh xoay người Carter lại, nhìn thẳng vào mắt của cô: “Steve không chết, cũng như Bucky, đều không chết, bọn họ một ngày nào đó sẽ lại bước trên con đường thành phố New York như những vị anh hùng.”
“Thật sao?” Carter mờ mịt nhìn Đinh Minh.
“Đúng vậy, ngươi biết năng lực của ta, Carter. Bên cạnh đó, ta có thể nhìn thấy một vài đoạn ngắn trong tương lai, ta thấy Steve đều còn sống, bọn hắn trở thành một vị vĩ đại anh hùng.” Đinh Minh mỉm cười nói, mang theo tự tin: “Ta cũng nhìn thấy Bucky còn sống, tuy nhiên cánh tay trái của hắn đã bị thay bằng cánh tay sắt.”
“Hãy tin tưởng ta, ngươi sẽ gặp lại bọn hắn trong tương lai.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Bao lâu, bao lâu ta mới có thể gặp lại?” Carter mang theo một chút hy vọng nói.
“E rằng 70 năm nữa…” Đinh Minh trầm mặc nói, hắn không muốn lừa dối Carter, hơn nữa hắn có biện pháp cho Carter trường sinh.
“70 năm, 70 năm sao, như vậy ta không phải đã….” Carter mờ mịt nói.
“Carter, ta cần ngươi giữ bí mật. Ta có biện pháp duy trì sinh mạng ngươi dài lâu, để ngươi không chỉ có thể gặp lại Steve, còn có thể sống với hắn trọn đời.” Đinh Minh mỉm cười nói với Carter.
“Thật sao, Đinh, ngươi không lừa ta chứ?” Carter vui vẻ nói.
“Ta sao có thể lừa ngươi? Đi, chúng ta đi gặp Howard.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Được, được.” Carter quét qua vẻ buồn bã, một lần nữa vui lên.

Chuyến bay trở lại New York cũng không có gì bất ngờ, chẳng qua tiết trời đã bắt đầu ấm lên, mặt trời tỏa ra từng tia nắng rạng rỡ, che phủ mặt đất. Tâm tình Carter đã phần nào bình tĩnh lại. Nàng quyết định tin tưởng Đinh Minh, chờ đợi sự xuất hiện một lần nữa của Steve.
Khi nhìn thấy Infinity Formula, nàng đã triệt để tin tưởng Đinh Minh, biết hắn không lừa nàng. Ngay cả trường sinh đều có thể làm đến, nàng có lý do gì không tin tưởng Đinh Minh đây.
“Howard, ta hy vọng ngươi đưa Infinity Formula và sự sản xuất nó lên hòn đảo của chúng ta, như vậy mới bảo đảm đủ bí mật. Thứ này không thể tiết lộ ra ngoài, một khi có sơ hở, không biết sẽ loạn như thế nào.” Đinh Minh khuyên nhủ Howard.
“Đã biết, ta sẽ làm như thế, ta cũng không muốn có thêm một cuộc chiến tranh thế giới nữa.” Howard nói.
“Uhm, tốt nhất từ giờ chỉ có sự đồng ý của cả ta và ngươi, thứ này mới có thể lấy ra sử dụng.” Đinh Minh nghiêm túc nói.
“Được.” Howard rất dứt khoát.
“Phải rồi Howard, ta e rằng phải đi xa một quãng thời gian, ngươi cầm lấy hai chiếc phi tiêu này, một khi có nguy hiểm tính mạng, bóp nát một cái, ta sẽ lập tức đến.” Đinh Minh đưa hai chiếc phi tiêu cho Howard, thận trọng dặn dò. Hắn nhất định phải cứu Howard khỏi tay Bucky, không thể để đồng bạn tàn sát lẫn nhau được. Tuy rằng việc xảy ra còn có một quãng thời gian dài, nhưng hắn nghĩ lo trước khỏi họa.
“Được, cám ơn ngươi.” Howard rất cảm động: “Nhưng mà ngươi định đi đâu?”
“Một thế giới khác.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Một thế giới khác? Ngươi xác định không phải đang nói đùa?” Howard trợn tròn mắt.
”Ha ha, ai đùa ngươi làm gì? Chờ ta mang một vài vật từ nơi đó về, ngươi sẽ tin a.” Đinh Minh cười híp mắt.
“Được, chờ ngươi mang về, nhất định phải cho ta xem, ta rất muốn kiến thức thế giới khác là như thế nào.” Howard chờ mong nói.
“Ngươi sẽ không thất vọng, Howard.” Đinh Minh cười nói.

Hai tháng sau, trong phòng thí nghiệm Rising Sun, Đinh Minh gặp lại Charles: “Smith, tình hình cấy ghép gen như thế nào rồi?”
“Chúng ta đã thành công cấy ghép một vài gen người, tạo ra những màu mắt khác nhau, thậm chí tóc cũng có thể đổi màu. Ta đặt tên phương pháp này là CRISPR-Cas9. Phương pháp này thậm chí có thể chữa khỏi người điếc bằng cách thay thế gen của loài chuột vào. Ta kỳ vọng nó trong tương lai có thể chữa khỏi ung thư.” Smith kích động nói.
“Ta cũng hy vọng vậy, còn về gen của dị nhân, ngươi đã tìm được cách chưa?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Còn chưa, gen X rất thần bí, nếu tùy tiện cấy ghép có thể gây nên vật thể thí nghiệm tử vong.” Smith chần chờ nói.
“Sự tiến hóa của nhân loại xưa nay không sợ tử vong. Ta không phải đã nói rồi sao, ngươi hãy chọn lựa người tự nguyện hoặc người có căn bệnh không thể chữa khỏi, họ sẽ tình nguyện thấy hy vọng mới.” Đinh Minh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Haizz, được rồi….” Smith thở dài,
“Vậy còn Super Soldier Serum thì như thế nào? Ta đang cần gấp vật đó đây.” Đinh Minh hỏi.
“Còn một tuần lễ là có thể hoàn thành, ngươi có thể tiêm vào bản mới nhất.” Smith nói.
“Được rồi, một tuần sau chúng ta gặp lại.” Đinh Minh cười nói.

Một tuần sau, Đinh Minh nằm ở trong khoang điều trị, bắt đầu tiêm vào Super Soldier Serum.
“Đinh, có lẽ sẽ rất đau đấy.” Smith cười tủm tỉm nói.
“Một chút mà thôi, ta sẽ chịu đựng được.” Đinh Minh cười nói.
Đóng khoang, bắt đầu tiêm vào. Trong khoang bắt đầu truyền ra tiếng kêu đau đớn của Đinh Minh.
“Xem ra cũng không phải một chút a.” Smith thầm nói.
Ba mươi phút sau, cửa khoang mở ra, Đinh Minh mình trần bước ra. Toàn thân hắn cơ bắp nổi đầy, tám múi cơ bụng hùng dũng vươn ra. Tuy nhiên, hắn lại không có vẻ to con như các vận động viên thể hình đời sau, mà thân thể vẫn thon dài, có điều lại tràn đầy sức lực.
“Xem ra thân thể đã đạt tới cấp Kage.” Đinh Minh thầm nghĩ. Vung tay lên, thân thể tràn đầy sức lực. Thân thể thế này xem ra đã có thể sánh ngang Senju Hashirama.
“Được rồi, là nên bắt đầu chuyến hành trình xuyên vạn giới của ta.” Đinh Minh vui vẻ nghĩ.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Tháng 3 năm 1945, dãy núi Alps mênh mông.
Tiết trời sẽ lạnh. Tuy rằng tuyết đã ngừng rơi, nhưng cơn lạnh vẫn kéo đến như thủy triều. Nhiệt độ rơi vào tầm 2 đến 3 độ C. Từng cơn gió lạnh thổi qua các căn cứ quân sự nơi đây, mang theo vẻ túc khí, trang nghiêm và trầm mặc.
Từng hòn đá trên dãy núi Alps, từng ngọn cây, từng cọng cỏ như đang chuẩn bị nghênh đón cuộc chiến tranh sắp tàn phá nơi này.
Tuy rằng quân Đồng Minh chiếm một phần dãy núi Alps, nhưng đối với sự rộng lớn của nơi đây, thế vẫn chưa coi vào đâu. Nơi đây vẫn ẩn chứa sự hắc ám, bóng tối bí dụ như tổng bộ của Hydra.

Nằm sâu trong lòng núi Alps, tổng bộ Hydra nằm ở một vị trí dễ thủ khó công. Không cần nói nơi này leo núi phải gặp trắc trở bao nhiêu, chỉ nhìn những họng súng đen ngòm tỏa ra từ lòng núi là có thể biết sự vững như thành đồng vách sắt của Hydra.
Tuy nhiên, đối với Captain America và biệt đội Howling Commandos của anh ta mà nói, đây chẳng qua là một sự khiêu chiến khác. Bất kỳ khó khăn nào cũng không thể ngăn cản họ trên con đường chiến thắng phát xít.
Hơn thế nữa, lần này bọn họ không chỉ chiến đấu một mình. Đồng hành với bọn họ còn có Super hero Shadow Paladin, đây chính là để cho bọn họ cực kỳ hưng phấn.
“Nhiệm vụ lần này là phải tóm được Red Skull, cho nên không tiếc giá nào, bằng tốc độ nhanh nhất đột nhập nơi này, bắt hắn trước khi kịp chạy.” Carter nói: “Ta đề nghị Steve tấn công trước. Bọn họ sẽ bị Steve hấp dẫn trong khi chúng ta có thể lẻn vào sau.” Khi việc liên quan đến quốc gia đại sự, Carter có thể biến trở thành lạnh lùng như thế. Tuy nhiên, nàng biết Steve có lẽ sẽ không sao, bởi vì Steve có tấm chắn vạn năng và một thể chất siêu phàm.
Ban đêm 12h, từng cơn gió se lạnh thổi qua, dãy núi Alps chìm trong im lặng.
Chợt một tiếng motor gần rú, đánh vỡ màn đêm yên tĩnh.
Tiếng súng bắt đầu vang lên, tiếng pháo nổ đì đùng, tiếng hò hét huyên nào. Tất cả trộn lẫn trong màn giao hưởng kỳ diệu.
Tiếng nổ vang rền, cánh cửa dẫn tới tổng bộ Hydra đã bị mở ra. Bóng người Steve thoăn thoắt đi vào.
Bên ngoài, ngay khi tiếng nổ vừa bắt đầu, từng đợt, từng đợt sương mù kéo đến, che khuất nơi đây. Bọn lính còn chưa định thần lại, đã thấy một người áo đen đi ra từ trong sương mù. Bên cạnh là một tên lính ngậm xì gà, chỉ nghe tên lính nói: “Làm tốt lắm, bạn thân.”
“Logan, bên trái là ta, bên phải là ngươi, như thế nào?” Người áo đen hỏi.
“Rất vinh hạnh.” Logan nói xong, nhanh chóng lao về bên phải.
Người áo đen lắc đầu, lao về bên trái.
Một lát sau, từng đợt, từng đợt binh lính xông qua sương mù, xông vào nơi đây.
Đinh Minh thả một chiếc phi tiêu có khắc ký hiệu vào một nơi bí mật, sau đó, hắn xuyên suốt qua căn cứ, tìm đến chiếc Valkyrie kia. Yên lặng, hắn leo lên nóc máy bay, nằm úp bên trên, chờ đợi.
Không lâu lắm, hắn thấy Red Skull đi vào máy bay, mở ra to lớn cửa sắt. Máy bay bắt đầu khởi động.
Một lát sau, hắn thấy Steve đuổi đến, cưỡi lên ô tô của Chester Philips, hôn Carter, sau đó ô tô phóng như bay tới máy bay.
Hắn thấy máy bay cất cánh, Steve thành công lên máy bay.
Hắn bò xuống dưới thân máy bay, chờ đợi giây phút đó đến.
Công phu không phụ người, một lát sau, hắn thấy một vật thể trông như ma phương mà xanh nước biển xuyên suốt qua máy bay, đang rơi vào trong biển.
Không kịp nghĩ nhiều, hắn phi ra một chiếc phi tiêu tới gần ma phương.
Mắt thấy phi tiêu sắp chạm vào ma phương, hắn kết ấn, hắn hình thoắt cái biến mất. Khi hắn hiện ra, đã là bên cạnh ma phương.
Đinh Minh vươn tay chộp vào ma phương. Cảm thụ cảm giác nóng rát truyền tới, hắn vội vàng dùng Chakra Thuỷ bao khỏa bàn tay, miễn cho nóng hỏng mất tay.
Chăm chú hấp thu, năng lượng cuồn cuộn truyền vào trong tay hắn. Quyển thư ngày càng sáng. Khi nó sáng đến mức nhất định, bên cạnh quyển thư, một cánh cổng bất thình lình mở ra. Từ thông tin trong đó, Đinh Minh biết cánh cổng này đi thông tới thế giới Hokage. Tuy nhiên, đến đây vẫn chưa dừng lại, quyển thư tiếp tục hấp thu năng lượng. Khi năng lượng đến một mức nhất định, quyển thư hỏi Đinh Minh xem nên mở cửa tới thế giới nào?
Đinh Minh trợn tròn mắt, hoá ra là có thể đi thông vạn giới a, sao lúc đầu không nói cho hắn…
Quyển thư trả lời: “Ngươi lại không có hỏi.”
“Vậy ta có thể để đấy, khi nào quyết định đi thế giới nào rồi mở cửa không ?”
“Có thể” Trả lời ngắn gọn, súc tích.

“Vậy là được rồi, thế hiện tại ta có thể mở thêm mấy cánh cửa?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Một cánh cửa nữa mà thôi, tinh thần lực của ngươi không đủ, không thể chịu được sự liên kết với cánh cửa.” Quyển thư nói.
“Xem ra tu luyện pháp môn linh hồn cũng không phải bỏ không mà.” Đinh Minh nghĩ một cách đắc ý.
Tuy rằng trước kia Đinh Minh tu luyện pháp môn linh hồn chủ yếu là dùng để tránh Charles đọc ý nghĩ của mình, nhưng hiện tại, có thêm một hiệu dụng, càng làm cho hắn hưng phấn.
“Được rồi, đã đủ, ta cũng phải đi về thôi, nếu không bọn họ sẽ nghi ngờ.” Thấy cánh cửa thứ hai cũng sáng lên, có thể tùy thời mở ra, hắn dừng lại, thả Space Gem xuống biển. 
“Space Gem sẽ ở đây, chờ đợi Howard đào lên nó.” Đinh Minh thầm nghĩ.
Tận mắt nhìn Space Gem chìm vào đáy biển, Đinh Minh kết ấn, thân hình biến mất trong không trung.
Khi hắn xuất hiện trở lại, đã là trong tổng bộ của Hydra.
Hắn vội vàng tìm kiếm Carter, thấy Carter và tướng quân Chester Philips đang trong phòng điều khiển. Carter đang khóc, từng giọt nước mắt lã chã rơi xuống.
Chester Philips đang định đi ra, chợt thấy là Đinh Minh, hắn nói: “Shadow Paladin, hãy để Carter yên lặng một lúc, hiện tại cô ấy cần sự yên tĩnh,”
Đinh Minh gật gù, nói với Chester: “Vậy ngươi đi ra trước, ta có việc trọng yếu muốn nói với Carter”
Chester muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một tiếng, đi ra ngoài mang theo vẻ cô đơn.
Đinh Minh tới gần Carter, đưa tay đặt lên vai của cô ấy. Hắn cứ đặt tay như vậy một lúc lâu, cho tới khi Carter ngừng khóc.
“Đinh, Steve còn nợ ta một buổi khiêu vũ.” Carter buồn bã nói.
“Hắn sẽ một lần nữa mời ngươi, nếu như ngươi tin tưởng ta.” Đinh Minh chắc chắn nói.
“Nhưng hắn… hắn…” Carter đau lòng nói.
“Carter ngươi có tin ta không?” Đinh Minh xoay người Carter lại, nhìn thẳng vào mắt của cô: “Steve không chết, cũng như Bucky, đều không chết, bọn họ một ngày nào đó sẽ lại bước trên con đường thành phố New York như những vị anh hùng.”
“Thật sao?” Carter mờ mịt nhìn Đinh Minh.
“Đúng vậy, ngươi biết năng lực của ta, Carter. Bên cạnh đó, ta có thể nhìn thấy một vài đoạn ngắn trong tương lai, ta thấy Steve đều còn sống, bọn hắn trở thành một vị vĩ đại anh hùng.” Đinh Minh mỉm cười nói, mang theo tự tin: “Ta cũng nhìn thấy Bucky còn sống, tuy nhiên cánh tay trái của hắn đã bị thay bằng cánh tay sắt.”
“Hãy tin tưởng ta, ngươi sẽ gặp lại bọn hắn trong tương lai.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Bao lâu, bao lâu ta mới có thể gặp lại?” Carter mang theo một chút hy vọng nói.
“E rằng 70 năm nữa…” Đinh Minh trầm mặc nói, hắn không muốn lừa dối Carter, hơn nữa hắn có biện pháp cho Carter trường sinh.
“70 năm, 70 năm sao, như vậy ta không phải đã….” Carter mờ mịt nói.
“Carter, ta cần ngươi giữ bí mật. Ta có biện pháp duy trì sinh mạng ngươi dài lâu, để ngươi không chỉ có thể gặp lại Steve, còn có thể sống với hắn trọn đời.” Đinh Minh mỉm cười nói với Carter.
“Thật sao, Đinh, ngươi không lừa ta chứ?” Carter vui vẻ nói.
“Ta sao có thể lừa ngươi? Đi, chúng ta đi gặp Howard.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Được, được.” Carter quét qua vẻ buồn bã, một lần nữa vui lên.

Chuyến bay trở lại New York cũng không có gì bất ngờ, chẳng qua tiết trời đã bắt đầu ấm lên, mặt trời tỏa ra từng tia nắng rạng rỡ, che phủ mặt đất. Tâm tình Carter đã phần nào bình tĩnh lại. Nàng quyết định tin tưởng Đinh Minh, chờ đợi sự xuất hiện một lần nữa của Steve.
Khi nhìn thấy Infinity Formula, nàng đã triệt để tin tưởng Đinh Minh, biết hắn không lừa nàng. Ngay cả trường sinh đều có thể làm đến, nàng có lý do gì không tin tưởng Đinh Minh đây.
“Howard, ta hy vọng ngươi đưa Infinity Formula và sự sản xuất nó lên hòn đảo của chúng ta, như vậy mới bảo đảm đủ bí mật. Thứ này không thể tiết lộ ra ngoài, một khi có sơ hở, không biết sẽ loạn như thế nào.” Đinh Minh khuyên nhủ Howard.
“Đã biết, ta sẽ làm như thế, ta cũng không muốn có thêm một cuộc chiến tranh thế giới nữa.” Howard nói.
“Uhm, tốt nhất từ giờ chỉ có sự đồng ý của cả ta và ngươi, thứ này mới có thể lấy ra sử dụng.” Đinh Minh nghiêm túc nói.
“Được.” Howard rất dứt khoát.
“Phải rồi Howard, ta e rằng phải đi xa một quãng thời gian, ngươi cầm lấy hai chiếc phi tiêu này, một khi có nguy hiểm tính mạng, bóp nát một cái, ta sẽ lập tức đến.” Đinh Minh đưa hai chiếc phi tiêu cho Howard, thận trọng dặn dò. Hắn nhất định phải cứu Howard khỏi tay Bucky, không thể để đồng bạn tàn sát lẫn nhau được. Tuy rằng việc xảy ra còn có một quãng thời gian dài, nhưng hắn nghĩ lo trước khỏi họa.
“Được, cám ơn ngươi.” Howard rất cảm động: “Nhưng mà ngươi định đi đâu?”
“Một thế giới khác.” Đinh Minh mỉm cười nói.
“Một thế giới khác? Ngươi xác định không phải đang nói đùa?” Howard trợn tròn mắt.
”Ha ha, ai đùa ngươi làm gì? Chờ ta mang một vài vật từ nơi đó về, ngươi sẽ tin a.” Đinh Minh cười híp mắt.
“Được, chờ ngươi mang về, nhất định phải cho ta xem, ta rất muốn kiến thức thế giới khác là như thế nào.” Howard chờ mong nói.
“Ngươi sẽ không thất vọng, Howard.” Đinh Minh cười nói.

Hai tháng sau, trong phòng thí nghiệm Rising Sun, Đinh Minh gặp lại Charles: “Smith, tình hình cấy ghép gen như thế nào rồi?”
“Chúng ta đã thành công cấy ghép một vài gen người, tạo ra những màu mắt khác nhau, thậm chí tóc cũng có thể đổi màu. Ta đặt tên phương pháp này là CRISPR-Cas9. Phương pháp này thậm chí có thể chữa khỏi người điếc bằng cách thay thế gen của loài chuột vào. Ta kỳ vọng nó trong tương lai có thể chữa khỏi ung thư.” Smith kích động nói.
“Ta cũng hy vọng vậy, còn về gen của dị nhân, ngươi đã tìm được cách chưa?” Đinh Minh tò mò hỏi.
“Còn chưa, gen X rất thần bí, nếu tùy tiện cấy ghép có thể gây nên vật thể thí nghiệm tử vong.” Smith chần chờ nói.
“Sự tiến hóa của nhân loại xưa nay không sợ tử vong. Ta không phải đã nói rồi sao, ngươi hãy chọn lựa người tự nguyện hoặc người có căn bệnh không thể chữa khỏi, họ sẽ tình nguyện thấy hy vọng mới.” Đinh Minh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Haizz, được rồi….” Smith thở dài,
“Vậy còn Super Soldier Serum thì như thế nào? Ta đang cần gấp vật đó đây.” Đinh Minh hỏi.
“Còn một tuần lễ là có thể hoàn thành, ngươi có thể tiêm vào bản mới nhất.” Smith nói.
“Được rồi, một tuần sau chúng ta gặp lại.” Đinh Minh cười nói.

Một tuần sau, Đinh Minh nằm ở trong khoang điều trị, bắt đầu tiêm vào Super Soldier Serum.
“Đinh, có lẽ sẽ rất đau đấy.” Smith cười tủm tỉm nói.
“Một chút mà thôi, ta sẽ chịu đựng được.” Đinh Minh cười nói.
Đóng khoang, bắt đầu tiêm vào. Trong khoang bắt đầu truyền ra tiếng kêu đau đớn của Đinh Minh.
“Xem ra cũng không phải một chút a.” Smith thầm nói.
Ba mươi phút sau, cửa khoang mở ra, Đinh Minh mình trần bước ra. Toàn thân hắn cơ bắp nổi đầy, tám múi cơ bụng hùng dũng vươn ra. Tuy nhiên, hắn lại không có vẻ to con như các vận động viên thể hình đời sau, mà thân thể vẫn thon dài, có điều lại tràn đầy sức lực.
“Xem ra thân thể đã đạt tới cấp Kage.” Đinh Minh thầm nghĩ. Vung tay lên, thân thể tràn đầy sức lực. Thân thể thế này xem ra đã có thể sánh ngang Senju Hashirama.
“Được rồi, là nên bắt đầu chuyến hành trình xuyên vạn giới của ta.” Đinh Minh vui vẻ nghĩ.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN