Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến rất nhanh. Hắn cũng không phải chờ đợi lâu.
Ngày đó, hắn thức dậy rất sớm, đi ra ngoài, hòa vào trong dòng người cuồn cuộn.
Hắn tận mắt thấy chiếc xe tăng húc nghiêng cổng phụ của Dinh Độc Lập và kẹt tại đó.
Hắn thấy các chiến sĩ quân đội Việt Nam cầm lá cờ chạy vào.
Hắn thấy lại một chiếc xe tăng húc tung cánh cửa chính của dinh.
Hắn thấy các chiến sĩ hạ lá cờ Việt Nam cộng hòa trên nóc dinh xuống, kéo lá cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam lên.
Hắn thấy Tổng thống Dương Văn Minh và bộ hạ của hắn bị áp giải ra khỏi Dinh.
Hắn lắng nghe Tổng thống Dương Văn Minh đọc tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.
Hắn dẫn phái đoàn của mình đi tới trước cổng Dinh Độc Lập, bị hai chiến sĩ cản lại:
“Hai vị, xin hãy thông báo cho người chịu trách nhiệm ở đây rằng có Đinh Minh Potter cùng với công ty Stark đến từ Mĩ mong muốn được gặp.” Đinh Minh cười nói.
Nhìn thấy cách ăn mặc nghiêm túc của Đinh Minh cùng phái đoàn của hắn, tuy rằng rất không có hảo cảm khi nghe thấy từ “Mĩ”, một người lính gật đầu nói: “Xin ngài chờ một chút.”
Chờ một lúc, Đinh Minh cùng người của hắn được dẫn vào. Hắn được chào đón bởi một vị Đại đội trưởng: “Xin chào ngài, tôi là Đại đội trưởng Bùi An, xin hỏi ngài là?”
“Xin chào Đại đội trưởng Bùi An, tôi là Đinh Minh Potter. Tôi đến đây vì mong muốn được gặp ngài Thủ tướng, tôi muốn bàn luận về sự xây dựng lại của đất nước Việt Nam.” Đinh Minh cười nói. Thời kỳ này vị di chuyển của các vị đứng đầu đất nước đều rất bí ẩn, cần sự hẹn gặp trước.
“Thật sự, ngài muốn bàn về việc xây dựng lại đất nước Việt Nam? Được, tôi ngay lập tức sẽ liên lạc với Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Xin mời ngài đi theo tôi.” Bùi Quang Thận cũng rất hiểu tình hình trong đất nước, quả thật là bị tàn phá không chịu nổi. Hắn hy vọng có người giúp nước Việt Nam xây dựng lại.
Đi theo Đại đội trưởng, Đinh Minh cùng phái đoàn của hắn lên mấy chiếc xe Jeep. Bọn họ được chở đến cơ sở quân sự tạm thời của quân đội. Ở đó, Bùi An liên lạc với Thủ tướng Phạm Văn Đồng, và được câu trả lời chắc chắn.
“Đinh, Thủ tướng đang trên đường tới Thành phố Sài gòn, ngài ấy rất nhanh sẽ đến.” Đại đội trưởng cười nói, Đinh Minh biết Thủ tướng đến đây là vì việc chung, cũng không phải chuyên môn tới gặp hắn.
“Được, tôi sẽ chờ ngài ấy.” Đinh Minh rất có kiên nhẫn.
Nửa ngày sau, Đinh Minh rốt cuộc chờ đến Thủ tướng. Sau khi soát người, hắn được Bùi Quang Thận dẫn đến một căn phòng đặc biệt.
“Xin chào ngài Thủ tướng, tôi là Đinh Minh Potter.” Đinh Minh cười bắt tay với Thủ tướng Phạm Văn Đồng.
“Xin chào Đinh, không biết cậu đến Việt Nam có việc gì? Nghe từ tên của cậu, có vẻ như cậu có một nửa là người Việt Nam?” Thủ tướng tò mò hỏi.
“Chính xác là tất cả, ngài Thủ tướng, tôi là một người Việt Nam 100%.” Đinh Minh cười nói, có điều không phải Việt Nam của thế giới này. “Tôi được một đôi vợ chồng nuôi ở Mĩ từ nhỏ, vậy nên xin thứ cho tôi không thể tham gia vào cuộc chiến giữa Việt Nam và Mĩ.”
“Ta có thể hiểu được điều đó, bị giằng xé giữa hai vấn đề là một việc khó chịu.” Thủ tướng gật gù tỏ vẻ hiểu rõ.
“Ngài Thủ tướng, tôi lần này tới đây là muốn bàn về việc xây dựng lại Việt Nam.” Đinh Minh dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Như ngài biết, nước Mĩ sở dĩ mạnh như vậy, không chỉ là bởi họ có sức mạnh quân sự mạnh mẽ mà còn sở hữu nền công nghiệp nặng hùng mạnh.”
“Tôi đến đây là muốn mang đi một số đứa trẻ, tất nhiên là do chính phủ Việt Nam lựa chọn, tới học về khoa học kỹ thuật của chúng tôi.” Đinh Minh nói: “Và một số có năng khiếu sẽ được đào tạo trở thành Ninja.”
“Khoa học kỹ thuật ta có thể hiểu được.” Thủ tướng cũng không phản đối ngay: “Nhưng Ninja? Đó không phải độc quyền của người Nhật sao? Hơn nữa, ta cũng không cho rằng đặc công của chúng ta so với Ninja kém.” Xem ra kiến thức của ngài Thủ tướng cũng rất phong phú.
“Thủ tướng, ngài gặp qua dị nhân chưa?” Đinh Minh bất ngờ hỏi một câu.
“Dị nhân? Cậu nói về những kẻ mà Tổng thống Mĩ từng nói tới sao?” Thủ tướng nghi ngờ hỏi. Chiến tranh Việt Nam chưa từng có sự tham dự của dị nhân, hoặc có mà không một phe nào biết. Cũng thế, dị nhân bình thường rất sợ sự kỳ thị của xã hội, cho nên bọn họ ẩn giấu rất sâu. Hơn nữa lúc này người Mĩ vẫn tin tưởng vào khoa học của mình, không chú ý tới mặt này. Nếu không phải Tổng thống Mĩ tuyên bố về sự tồn tại của dị nhân và đưa ra rất nhiều chứng cứ, e rằng còn không ai biết về sự tồn tại của họ.
“Đúng vậy, chính là bọn họ. Là những người sở hữu gen X, gen này cho bọn họ một số năng lực đặc biệt. Ví dụ như vậy.” Cánh tay Đinh Minh chợt lóe sáng. Có những tia lôi điện chạy dọc theo cánh tay. “Lại ví dụ như vậy.” Đinh Minh rút từ trong tay áo ra một chiếc phi tiêu (Tại sao không bị lục soát ra được? Nói đùa, nếu lục soát ra được, Đinh Minh vẫn là đi làm ruộng quên đi, còn đi làm Ninja làm gì). Phi tiêu bắn tới một góc, sau đó thân hình hắn từ từ biến mất, khi hiện ra đã là ở góc đó.
Đinh Minh đi ra từ trong góc, cười nói: “Dị nhân tuy rằng có một số người có thể có được những thủ đoạn như của ta. Nhưng bởi vì hạn chế về gen, họ không thể đem nó truyền thụ cho người khác. Nhưng Ninja thì khác. Thủ đoạn của bọn họ là có thể học được, có thể được truyền thụ và học tập.”
“Được rồi, ta bắt đầu hiểu được.” Thủ tướng xoa một cái mồ hôi lạnh. May mà tim hắn rất vững nếu không cũng có chút sợ hãi, dù sao hiện giờ tánh mạng có thể nói là nằm trên tay người khác.
“Chỗ ta đào tạo Ninja là một khu học viện. Học viện tên là Rising Sun. Hiện tại đã trải qua 7 năm kể từ khi thành lập. Nhiệm vụ của những học viên của ta, những Ninja trong tương lai đó chính là bảo vệ Trái Đất.” Đinh Minh cười nói.
“Bảo vệ Trái Đất? Lẽ nào có thứ gì nguy hại tới Trái Đất sao?” Thủ tướng nghi hoặc nói, dù sao, từ trước đến giờ, đối thủ của hắn vẫn là người Mĩ.
“Có, rất nhiều là đằng khác. Có sinh vật tới từ không gian khác, có người ngoài hành tinh khủng bố, cũng có siêu cấp tội phạm nằm ngay trong chúng ta.” Đinh Minh cười nói.
“Đinh, ta không biết có nên tin cậu không, dù sao chúng ta mới gặp lần đầu.” Thủ tướng trầm ngâm rồi nói: “Ta cũng không dễ dàng đem những sinh linh nhỏ bé của chúng ta giao vào tay một người chưa biết.”
Đinh Minh không nói, hắn đang đợi ngài Thủ tướng suy nghĩ thông suốt. Dù sao lượng tin tức hôm nay đúng thật là nhiều.
“Thế này đi, nếu cậu cho phép người của ta tham quan Học viện của cậu. Ta sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề này.” Thủ tướng do dự nói.
“Được, không thành vấn đề, ngài Thủ tướng. Tuy nhiên ta phải nói trước là trên đảo có khá nhiều bí mật, mong ngài dặn dò người của ngài không nên quá phận mới được.” Đinh Minh cười nói.
“Được, ta đã biết, Đinh.” Thủ tướng gật đầu, nghiêm túc đảm bảo.
“Vậy ta sẽ ở đảo Saint chờ bọn họ.” Đinh Minh cười nói: “Mong ngài giữ bí mật về ta cũng như cuộc nói chuyện này. Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Đinh Minh đưa tay ra, cùng Thủ tướng nắm với: “Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ” ngài Thủ tướng cười nói.
Trên chuyến bay trở lại New York, Đinh Minh lại bắt đầu suy nghĩ những vấn đề khác. Hắn cố gắng nhớ lại những bộ phim mà hắn xem qua trước khi xuyên việt.
Đã hơn bốn mươi năm qua đi kể từ ngày hắn xuất hiện trên thế giới này. Có quá nhiều thứ xảy ra và trí nhớ của hắn đã mơ hồ.
Tính toán đi tính toán lại, còn có 8 năm nữa là Apocalypse sẽ phục sinh. Hắn hiện tại cũng không dám nói mình có thể solo được tên Boss đó.
Chẳng lẽ cứ phải nhờ tới sự giúp đỡ của Jean? Xem ra hắn phải mau chóng giúp Jean tìm được Ancient One. Có lẽ Ancient One có biện pháp giúp Jean khống chế nguồn sức mạnh kia.
Sức mạnh của hắn đã tới một bình cảnh. Hắn không biết bước tiếp theo, cảnh giới tiếp theo là gì? Tuy rằng hắn đã biết sự hùng mạnh của Kaguya, của Hagoromo, Hamura nhưng hắn không biết làm thế nào để đạt tới cảnh giới đó.
Có lẽ trước hết hẳn là tăng lên thân thể đi. Vì dù sao thân thể còn có thể nhìn thấy một chút. Sau đó là Chakra. Một khi Chakra mênh mông như biển, hẳn là có thể nhìn thấy sức mạnh của bọn họ một hai.
Hắn cũng hỏi qua quyển thư, có điều quyển thư chỉ bảo hắn tự tìm kiếm. Cũng như tìm kiếm đạo vậy. Con đường của mình vĩnh viễn là tự mình đi.
“Phải rồi, còn có hiền nhân thuật, đây cũng là một phương diện không sai.” Đinh Minh suy nghĩ, tự hỏi đến bao giờ mới đổi được và đạt đủ điều kiện tu luyện hiền nhân thuật mạnh nhất đây?
Đinh Minh rất muốn tự tay chiến một trận với Apocalypse. Điều đó, sẽ làm hắn xác định sức mạnh của chính mình. Hắn thậm chí còn muốn tự tay kết liễu tên Boss này.
“Oh, sao ta lại muốn solo hắn chứ? Ta hẳn là ám sát mới đúng.” Đinh Minh cười hắc hắc: “Xem ra suy nghĩ nhiều cũng khiến đầu óc của ta loạn theo.” Đúng vậy, sức mạnh ngày càng cường đại khiến lòng tin của hắn bành trướng. Hắn có vẻ như đã quên những tín điều của Ninja.
Tuy nhiên Đinh Minh suy nghĩ vòng chắn năng lượng xung quanh Apocalypse quả thực là hơi khó nhằn. Ngay cả sự công kích liên tục của Cyclops, Magneto đều không thể phá vỡ. Hắn ngẫm lại bằng vào sức mạnh của mình hiện tại, cho dù có thêm hợp kim kiếm, sợ rằng vẫn chưa thể phá vỡ.
“Để hắn không kịp phản ứng? Ta cũng không có tốc độ như Quicksilver. Không thể làm được bỗng nhiên xuất hiện, cho dù là có Thuấn Thân Thuật cũng không được. Hơn nữa một khi để Apocalypse phát hiện, rất khó áp sát hắn lần thứ hai.” Đinh Minh trầm ngâm nghĩ.
“Vậy xem ra chỉ có thể dựa vào Phi lôi thần thuật.” Đinh Minh ngẫm lại. Có lẽ chỉ có thuấn di mới khả năng làm được thần không biết quỷ không hay, hơn nữa còn phải lên kế hoạch kỹ càng. Một khi để Apocalypse phát hiện sự tồn tại của hắn, hắn thì có quả ngon để ăn.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến rất nhanh. Hắn cũng không phải chờ đợi lâu.
Ngày đó, hắn thức dậy rất sớm, đi ra ngoài, hòa vào trong dòng người cuồn cuộn.
Hắn tận mắt thấy chiếc xe tăng húc nghiêng cổng phụ của Dinh Độc Lập và kẹt tại đó.
Hắn thấy các chiến sĩ quân đội Việt Nam cầm lá cờ chạy vào.
Hắn thấy lại một chiếc xe tăng húc tung cánh cửa chính của dinh.
Hắn thấy các chiến sĩ hạ lá cờ Việt Nam cộng hòa trên nóc dinh xuống, kéo lá cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam lên.
Hắn thấy Tổng thống Dương Văn Minh và bộ hạ của hắn bị áp giải ra khỏi Dinh.
Hắn lắng nghe Tổng thống Dương Văn Minh đọc tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.
Hắn dẫn phái đoàn của mình đi tới trước cổng Dinh Độc Lập, bị hai chiến sĩ cản lại:
“Hai vị, xin hãy thông báo cho người chịu trách nhiệm ở đây rằng có Đinh Minh Potter cùng với công ty Stark đến từ Mĩ mong muốn được gặp.” Đinh Minh cười nói.
Nhìn thấy cách ăn mặc nghiêm túc của Đinh Minh cùng phái đoàn của hắn, tuy rằng rất không có hảo cảm khi nghe thấy từ “Mĩ”, một người lính gật đầu nói: “Xin ngài chờ một chút.”
Chờ một lúc, Đinh Minh cùng người của hắn được dẫn vào. Hắn được chào đón bởi một vị Đại đội trưởng: “Xin chào ngài, tôi là Đại đội trưởng Bùi An, xin hỏi ngài là?”
“Xin chào Đại đội trưởng Bùi An, tôi là Đinh Minh Potter. Tôi đến đây vì mong muốn được gặp ngài Thủ tướng, tôi muốn bàn luận về sự xây dựng lại của đất nước Việt Nam.” Đinh Minh cười nói. Thời kỳ này vị di chuyển của các vị đứng đầu đất nước đều rất bí ẩn, cần sự hẹn gặp trước.
“Thật sự, ngài muốn bàn về việc xây dựng lại đất nước Việt Nam? Được, tôi ngay lập tức sẽ liên lạc với Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Xin mời ngài đi theo tôi.” Bùi Quang Thận cũng rất hiểu tình hình trong đất nước, quả thật là bị tàn phá không chịu nổi. Hắn hy vọng có người giúp nước Việt Nam xây dựng lại.
Đi theo Đại đội trưởng, Đinh Minh cùng phái đoàn của hắn lên mấy chiếc xe Jeep. Bọn họ được chở đến cơ sở quân sự tạm thời của quân đội. Ở đó, Bùi An liên lạc với Thủ tướng Phạm Văn Đồng, và được câu trả lời chắc chắn.
“Đinh, Thủ tướng đang trên đường tới Thành phố Sài gòn, ngài ấy rất nhanh sẽ đến.” Đại đội trưởng cười nói, Đinh Minh biết Thủ tướng đến đây là vì việc chung, cũng không phải chuyên môn tới gặp hắn.
“Được, tôi sẽ chờ ngài ấy.” Đinh Minh rất có kiên nhẫn.
Nửa ngày sau, Đinh Minh rốt cuộc chờ đến Thủ tướng. Sau khi soát người, hắn được Bùi Quang Thận dẫn đến một căn phòng đặc biệt.
“Xin chào ngài Thủ tướng, tôi là Đinh Minh Potter.” Đinh Minh cười bắt tay với Thủ tướng Phạm Văn Đồng.
“Xin chào Đinh, không biết cậu đến Việt Nam có việc gì? Nghe từ tên của cậu, có vẻ như cậu có một nửa là người Việt Nam?” Thủ tướng tò mò hỏi.
“Chính xác là tất cả, ngài Thủ tướng, tôi là một người Việt Nam 100%.” Đinh Minh cười nói, có điều không phải Việt Nam của thế giới này. “Tôi được một đôi vợ chồng nuôi ở Mĩ từ nhỏ, vậy nên xin thứ cho tôi không thể tham gia vào cuộc chiến giữa Việt Nam và Mĩ.”
“Ta có thể hiểu được điều đó, bị giằng xé giữa hai vấn đề là một việc khó chịu.” Thủ tướng gật gù tỏ vẻ hiểu rõ.
“Ngài Thủ tướng, tôi lần này tới đây là muốn bàn về việc xây dựng lại Việt Nam.” Đinh Minh dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Như ngài biết, nước Mĩ sở dĩ mạnh như vậy, không chỉ là bởi họ có sức mạnh quân sự mạnh mẽ mà còn sở hữu nền công nghiệp nặng hùng mạnh.”
“Tôi đến đây là muốn mang đi một số đứa trẻ, tất nhiên là do chính phủ Việt Nam lựa chọn, tới học về khoa học kỹ thuật của chúng tôi.” Đinh Minh nói: “Và một số có năng khiếu sẽ được đào tạo trở thành Ninja.”
“Khoa học kỹ thuật ta có thể hiểu được.” Thủ tướng cũng không phản đối ngay: “Nhưng Ninja? Đó không phải độc quyền của người Nhật sao? Hơn nữa, ta cũng không cho rằng đặc công của chúng ta so với Ninja kém.” Xem ra kiến thức của ngài Thủ tướng cũng rất phong phú.
“Thủ tướng, ngài gặp qua dị nhân chưa?” Đinh Minh bất ngờ hỏi một câu.
“Dị nhân? Cậu nói về những kẻ mà Tổng thống Mĩ từng nói tới sao?” Thủ tướng nghi ngờ hỏi. Chiến tranh Việt Nam chưa từng có sự tham dự của dị nhân, hoặc có mà không một phe nào biết. Cũng thế, dị nhân bình thường rất sợ sự kỳ thị của xã hội, cho nên bọn họ ẩn giấu rất sâu. Hơn nữa lúc này người Mĩ vẫn tin tưởng vào khoa học của mình, không chú ý tới mặt này. Nếu không phải Tổng thống Mĩ tuyên bố về sự tồn tại của dị nhân và đưa ra rất nhiều chứng cứ, e rằng còn không ai biết về sự tồn tại của họ.
“Đúng vậy, chính là bọn họ. Là những người sở hữu gen X, gen này cho bọn họ một số năng lực đặc biệt. Ví dụ như vậy.” Cánh tay Đinh Minh chợt lóe sáng. Có những tia lôi điện chạy dọc theo cánh tay. “Lại ví dụ như vậy.” Đinh Minh rút từ trong tay áo ra một chiếc phi tiêu (Tại sao không bị lục soát ra được? Nói đùa, nếu lục soát ra được, Đinh Minh vẫn là đi làm ruộng quên đi, còn đi làm Ninja làm gì). Phi tiêu bắn tới một góc, sau đó thân hình hắn từ từ biến mất, khi hiện ra đã là ở góc đó.
Đinh Minh đi ra từ trong góc, cười nói: “Dị nhân tuy rằng có một số người có thể có được những thủ đoạn như của ta. Nhưng bởi vì hạn chế về gen, họ không thể đem nó truyền thụ cho người khác. Nhưng Ninja thì khác. Thủ đoạn của bọn họ là có thể học được, có thể được truyền thụ và học tập.”
“Được rồi, ta bắt đầu hiểu được.” Thủ tướng xoa một cái mồ hôi lạnh. May mà tim hắn rất vững nếu không cũng có chút sợ hãi, dù sao hiện giờ tánh mạng có thể nói là nằm trên tay người khác.
“Chỗ ta đào tạo Ninja là một khu học viện. Học viện tên là Rising Sun. Hiện tại đã trải qua 7 năm kể từ khi thành lập. Nhiệm vụ của những học viên của ta, những Ninja trong tương lai đó chính là bảo vệ Trái Đất.” Đinh Minh cười nói.
“Bảo vệ Trái Đất? Lẽ nào có thứ gì nguy hại tới Trái Đất sao?” Thủ tướng nghi hoặc nói, dù sao, từ trước đến giờ, đối thủ của hắn vẫn là người Mĩ.
“Có, rất nhiều là đằng khác. Có sinh vật tới từ không gian khác, có người ngoài hành tinh khủng bố, cũng có siêu cấp tội phạm nằm ngay trong chúng ta.” Đinh Minh cười nói.
“Đinh, ta không biết có nên tin cậu không, dù sao chúng ta mới gặp lần đầu.” Thủ tướng trầm ngâm rồi nói: “Ta cũng không dễ dàng đem những sinh linh nhỏ bé của chúng ta giao vào tay một người chưa biết.”
Đinh Minh không nói, hắn đang đợi ngài Thủ tướng suy nghĩ thông suốt. Dù sao lượng tin tức hôm nay đúng thật là nhiều.
“Thế này đi, nếu cậu cho phép người của ta tham quan Học viện của cậu. Ta sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề này.” Thủ tướng do dự nói.
“Được, không thành vấn đề, ngài Thủ tướng. Tuy nhiên ta phải nói trước là trên đảo có khá nhiều bí mật, mong ngài dặn dò người của ngài không nên quá phận mới được.” Đinh Minh cười nói.
“Được, ta đã biết, Đinh.” Thủ tướng gật đầu, nghiêm túc đảm bảo.
“Vậy ta sẽ ở đảo Saint chờ bọn họ.” Đinh Minh cười nói: “Mong ngài giữ bí mật về ta cũng như cuộc nói chuyện này. Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Đinh Minh đưa tay ra, cùng Thủ tướng nắm với: “Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ” ngài Thủ tướng cười nói.
Trên chuyến bay trở lại New York, Đinh Minh lại bắt đầu suy nghĩ những vấn đề khác. Hắn cố gắng nhớ lại những bộ phim mà hắn xem qua trước khi xuyên việt.
Đã hơn bốn mươi năm qua đi kể từ ngày hắn xuất hiện trên thế giới này. Có quá nhiều thứ xảy ra và trí nhớ của hắn đã mơ hồ.
Tính toán đi tính toán lại, còn có 8 năm nữa là Apocalypse sẽ phục sinh. Hắn hiện tại cũng không dám nói mình có thể solo được tên Boss đó.
Chẳng lẽ cứ phải nhờ tới sự giúp đỡ của Jean? Xem ra hắn phải mau chóng giúp Jean tìm được Ancient One. Có lẽ Ancient One có biện pháp giúp Jean khống chế nguồn sức mạnh kia.
Sức mạnh của hắn đã tới một bình cảnh. Hắn không biết bước tiếp theo, cảnh giới tiếp theo là gì? Tuy rằng hắn đã biết sự hùng mạnh của Kaguya, của Hagoromo, Hamura nhưng hắn không biết làm thế nào để đạt tới cảnh giới đó.
Có lẽ trước hết hẳn là tăng lên thân thể đi. Vì dù sao thân thể còn có thể nhìn thấy một chút. Sau đó là Chakra. Một khi Chakra mênh mông như biển, hẳn là có thể nhìn thấy sức mạnh của bọn họ một hai.
Hắn cũng hỏi qua quyển thư, có điều quyển thư chỉ bảo hắn tự tìm kiếm. Cũng như tìm kiếm đạo vậy. Con đường của mình vĩnh viễn là tự mình đi.
“Phải rồi, còn có hiền nhân thuật, đây cũng là một phương diện không sai.” Đinh Minh suy nghĩ, tự hỏi đến bao giờ mới đổi được và đạt đủ điều kiện tu luyện hiền nhân thuật mạnh nhất đây?
Đinh Minh rất muốn tự tay chiến một trận với Apocalypse. Điều đó, sẽ làm hắn xác định sức mạnh của chính mình. Hắn thậm chí còn muốn tự tay kết liễu tên Boss này.
“Oh, sao ta lại muốn solo hắn chứ? Ta hẳn là ám sát mới đúng.” Đinh Minh cười hắc hắc: “Xem ra suy nghĩ nhiều cũng khiến đầu óc của ta loạn theo.” Đúng vậy, sức mạnh ngày càng cường đại khiến lòng tin của hắn bành trướng. Hắn có vẻ như đã quên những tín điều của Ninja.
Tuy nhiên Đinh Minh suy nghĩ vòng chắn năng lượng xung quanh Apocalypse quả thực là hơi khó nhằn. Ngay cả sự công kích liên tục của Cyclops, Magneto đều không thể phá vỡ. Hắn ngẫm lại bằng vào sức mạnh của mình hiện tại, cho dù có thêm hợp kim kiếm, sợ rằng vẫn chưa thể phá vỡ.
“Để hắn không kịp phản ứng? Ta cũng không có tốc độ như Quicksilver. Không thể làm được bỗng nhiên xuất hiện, cho dù là có Thuấn Thân Thuật cũng không được. Hơn nữa một khi để Apocalypse phát hiện, rất khó áp sát hắn lần thứ hai.” Đinh Minh trầm ngâm nghĩ.
“Vậy xem ra chỉ có thể dựa vào Phi lôi thần thuật.” Đinh Minh ngẫm lại. Có lẽ chỉ có thuấn di mới khả năng làm được thần không biết quỷ không hay, hơn nữa còn phải lên kế hoạch kỹ càng. Một khi để Apocalypse phát hiện sự tồn tại của hắn, hắn thì có quả ngon để ăn.
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!