Ngày khai giảng đến giữa lúc cơn mưa phùn nơi thành phố New York. Con đường đi đến trường rộng rãi, nên mặc dù tấp nập nhưng không có một chút dấu hiệu tắc đường nào. Điểm này Đinh Minh là rất khâm phục nước Mĩ, chính phủ bọn họ thậm chí đã có ý thức quy hoạch đường cái từ những năm đầu thế kỷ 19 rồi.
Trên phố, Đinh Minh với Steve rất tự nhiên khoác áo mưa cùng nhau đi bộ tới trường cấp ba của hai người. Bọn hắn là sẽ không đi nhờ xe của hai lão. Theo Đinh Minh nói, đó là tiện đường rèn luyện luôn, miễn cho cả ngày ngồi trên lớp uể oải. Hơn nữa nha, trường cũng không xa, cách hai con phố thôi, đi bộ tí là đến à.
Đến trường, nhìn đầu người đông đúc, Đinh Minh lại có cảm giác trở về kiếp trước, thời học sinh đẹp đẽ biết bao, một qua đi là không trở lại. Sau này đi làm mới biết kiếm việc đã rất khổ cực rồi a, đâu bằng đời học sinh không lo không buồn… (Tác giả: Đừng đứng nói không đau eo, cấp ba ở Mĩ không như cấp ba Việt Nam a, vừa vào trường là bắt đầu lo thi đại học rồi…)
Trường cấp ba Mĩ sinh hoạt rất giống đại học, không có phân lớp như ở Việt Nam, đến đăng kí tín chỉ là học thôi.
Đinh Minh cùng với Steve cùng nhau đến phòng đăng kí xin lịch học. Sau đó lập tức vọt tới lớp học môn đầu tiên: môn Toán.
Vừa vào lớp, lập tức bị một đông ánh mắt nhìn chăm chú sang. Dù sao hắn cũng là người Việt Nam, ở đây người châu Á ít, người Trung Quốc cực ít, mà Việt Nam thì có mỗi mình hắn rồi. Dù sao người Việt Nam bây giờ còn chưa giải phóng a, ra nước ngoài phần lớn cũng là đi châu Âu, nước Pháp à, sang Mĩ lẻ tẻ không có mấy. Hơn nữa cùng là người chấu Á, nhưng các nước sẽ có những đặc điểm khác nhau, cũng khó trách ở đây không ai nhận ra hắn là người nước nào, lại dùng ánh mắt giống xem của mới lạ như thế.
Đinh Minh mặc dù rất khó chịu, nhưng cũng không làm sao được, mình cũng không thể lôi cả lớp ra tẩn một trận a…
May là mọi người cũng chỉ nhìn một lúc rồi thôi. Lên cấp ba ai cũng trưởng thành rồi, sẽ không làm chuyện vô ích.
Reng, reng, reng,… Thầy giáo trẻ tuổi bước vào lớp, tự giác giới thiệu chính mình, sau đó bắt đầu giảng bài. Phải nói ở Mĩ học chính là không khô khan như ở Việt Nam, mặc dù là môn Toán mang tiếng khô nhất, thầy cũng giảng rất dí dỏm, lại có rất nhiều dẫn chứng, miêu tả, chém gió thậm chí đến cả nền kinh tế. Làm hại một đám học sinh vẻ mặt lại ngơ ngẩn, lại ước ao, cả một lũ dại ra…
Ngày đầu tiên cấp ba của Đinh Minh tan đi trong sự ngáp dài của hắn. Hắn phát hiện mình là rất khó hòa đồng vào cấp ba rồi. Dù sao a, nhân gia kiến thức nhưng là vượt qua đại học rồi, lại đi quay lại học cấp ba, lại đi chơi với học sinh mới mười mấy tuổi, hai đời làm người hắn vẫn rất khó thích ứng.
Thậm chí tham gia các câu lạc bộ thể thao, hắn cũng không dậy nổi hứng thú. Này không phải bắt nạt người sao? Hắn mới khinh thường làm như vậy. Hắn cảm giác mình vẫn là an an ổn ổn rèn luyện, chờ đợi chiến tranh tiến đến, không đi tìm phiền toái mới tốt.
Tuy nhiên phiền toái nhưng không phải hắn là có thể khống chế được a, không tìm không có nghĩa là bản thân nó không tự tìm đến mình.
Một đống mấy tên to con, đầu trâu mặt ngựa của trường lại đến bắt nạt hắn, chắc là dư nghiệt của băng đảng 3K, nhưng kẻ thần tượng Hitler đây, nghe giọng nói có vẻ rất khinh thường người da màu.
Đương nhiên, kết quả ra sao ai cũng biết, một trận ẩu đả là không thể thiếu. Đinh Minh rất tự nhiên xoa tay, tiêu sai ra về với Steve, để lại sau lưng là một đống ngổn ngang và những ánh mắt trầm trồ của các muội tử xinh đẹp.
Về nhà, Đinh Minh lại bắt đầu tập trung vào rèn luyện. Bất quá, hôm nay hắn vừa tiếp nhận những thông tin đáng tin cậy về một tên trùm buôn lậu vũ khí mà hắn đã ra mệnh lệnh điều tra từ lâu. Đừng hỏi nguồn thông tin ở đâu ra a, tất nhiên là từ cái tổ chức được hắn xây dựng khi còn nhỏ rồi. Thành viên của cái tổ chức này cũng rất thú vị, hầu như đều là một lũ côn đồ, rác rưởi trong rác rưởi, từng bị hắn thu thập qua. Mà điển hình thành viên chủ chốt lại là mấy tên du côn cắc ké từng bắt nạt Steve. Điều này nếu để Steve biết được chắc mặt đầy hắc tuyến a…
Hắn xây dựng cái tổ chức này đơn giản vì kiếm điểm mà thôi. Nhiệm vụ duy nhất của nó là tìm kiếm trong xã hội những tên côn đồ, trùm buôn lậu ma túy, vũ khí, vân vân và vân vân. Sau đó phím cho hắn, quyển thư sẽ tự động phân phát nhiệm vụ, bản thân hắn sẽ tự đi thu thập.
Tối nay hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ này, không đơn thuần là vì kiếm điểm, dương thiện phạt ác, còn là vì hắn mong chờ đã lâu lôi độn nhẫn thể thuật, sau nửa năm cố gắng tiết kiệm điểm, cuối cùng đã sắp đổi được. Thuật này tuy bị xếp vào B rank, nhưng theo Đinh Minh thấy, chính là A rank cũng không đủ. Dù sao, nhân gia nhưng là thuật giữ nhà của các đời Raikage a. Không nói gì khác, chính là quanh thân xuất hiện lôi điện, thậm chí tăng lên nấc cuối cùng, càng làm tóc dựng đứng, chính là để Đinh Minh mê tít mắt. Này không phải Siêu Xayda sao? Này không phải soái sao? Này không phải ước mơ sắp thành hiện thực sao?
“Johnathan Johnson, ông trùm buôn lậu vũ khí mới xuất hiện mấy năm gần đây, bình thường làm người thân thiện, đầu trọc, ria mép, ngoại hình to béo,… Vũ khí đa chủng loại, súng trường, súng máy, súng phóng lựu, ặc, xe tăng cũng có kìa, tên này ghê gớm vậy, bố trí phòng ngự dày đặc, phần bố trong tấm bản đồ kẹp phía dưới.”
Nhìn lướt xuống…
“Móa… tên này sẽ không phải định xây căn cứ quân sự đấy chứ.” Đinh Minh mặt đen thui, hắn còn chưa từng gặp trường hợp như vậy a… này còn chơi sao?
Muốn nói, mấy thứ này cũng không là gì, nhưng kết hợp lại cũng rất khủng bố à, mới xuất hiện mà đã có quy mô ghê thế rồi, không phải thiên tài thì cũng chính là nửa đường đổi nghề a, uhm, không biết cái tổ chức khủng bố kia có dính một chân vào đây không? Đinh Minh muốn đạt được những thông tin này cũng rất không dễ dàng. Hắn đã phải bắt đầu bắt tay vào thăm dò từ hơn một năm trước, với đội ngũ được đào tạo từ chính những nhân viên tài năng của công ty Stark. Khỏi phải nói, đương nhiên là ông lão mời về rồi. Khi hắn nói muốn xây dựng tổ chức tình báo, hai lão cũng đồng ý. Dù sao thời đại này còn chưa có Internet, muốn biết thông tin cũng rất khó khăn, nhất là thông tin cơ mật, gần như không thể. Mà con người là cần dựa vào thông tin để duy trì sự nhận thức đối với thế giới. Hai lão cũng không muốn con trai mình đối với thế giới nhận thức không đủ.
Vứt bỏ những suy nghĩ miên man, Đinh Minh mở cái rương giấu trong góc tủ, lấy ra trang bị của mình…
Mưa tầm tã không ngớt, sấm sét đánh ì ùng, một đêm này chắc chắn là một đêm không yên lặng của thành phố tràn đầy tội ác và đau thương. Nhiều năm sau, sau sự kiện người ngoài hành tinh, người ta suy đoán, có lẽ đêm hôm đó phải chăng là sự báo trước cho số mệnh không ngừng hỗn loạn của New York?
Ban đêm, trên con phố lầy lội dẫn tới vùng ngoại ô thành phố New York, một bóng mờ đang di chuyển với tốc độ cực nhanh trên những mái nhà dọc theo hai bên đường.
Mưa lướt qua trên người bóng dáng đó, nặng nề gõ trên mặt đất, hoàn mỹ che lấp đi âm thanh tiếng bước chân nhẹ nhàng. Áo choàng quấn quanh, giấu đi những vệt hàn quang thỉnh thoảng lóe ra tia sáng. Bóng người lượn lờ trên mái nhà như ma quỷ, cuối cùng đáp xuống bên ngoài một tòa biệt viện được canh giữ nghiêm ngặt.
Nhìn từng tốp, từng tốp người tuần tra khắp tòa căn cứ, Đinh Minh có điểm khó làm. Hắn cũng không muốn cứ như vậy xông vào, chẳng may bị phát hiện, bị bắn tập trung, hắn cũng không chắc chịu được. Mặc dù thể thuật đến mức hắn là không sợ viên đạn lẻ tẻ, nhưng bắn vào cũng rất đau a. Hơn nữa bị bắn tập trung, thì siêu chiến sĩ cũng nằm à. Với lại nhân gia là buôn vũ khí, nói không chừng còn có ống róc két… Hắn là không muốn tuổi còn trẻ đã ô hô ai tai, làm các muội tử xinh đẹp phải độc thân cả đời a… (Tác giả: Chả liên quan).
“Bất quá, không sao, ca là thiên tài, ca có cách, khà khà…” Đinh Minh đắc ý thầm nghĩ.
Lập tức hắn tìm một góc vắng vẻ, trèo tường, lộ nửa đầu, quan sát một hồi, thấy không có động tĩnh, không có bẫy. Hắn lập tức leo vào, chạy nhanh núp vào cái bụi cỏ gần đó.
Tiếp đó hắn cần phải làm là chờ, trong thời gian đó, một cái bánh mỳ lót dạ là không tệ… Không ngoài dự đoán của hắn, ba mươi phút sau, một tên lính xuất hiện, đứng gác ở cái cây đối diện bụi cỏ hắn đang núp. Đoán chừng là nhân gia vừa mới thay ca a. Hắn lôi từ trong băng vải đen quấn quanh bụng ra một cái ống nhỏ, bên trong có một kim châm đã bôi lên mê dược. Phụt một cái, tiếng tên đứng canh gác ngã xuống bị tiếng mưa rơi tầm tã che lấp.
Hắn rất cẩn thận lôi tên đó vào trong bãi cỏ, ngay lập tức kết ấn biến thân thuật biến thành bộ dạng của hắn.
Sau đó hắn nghênh ngang đi về phía dinh thự, được bầu trời đêm và mưa tầm tã che lấp, không ai thực sự nhìn rõ khuôn mặt của hắn, chỉ nhận ra đồng phục hắn đang mặc.
Rất thuận lợi, hắn tiên đến gần căn biệt viện.
Hắn đi xung quanh căn dinh thự này để tìm kiếm lối vào, vì hắn không thể vào bằng cửa chính. Nơi đây canh phòng nghiêm ngặt hơn nhiều, bất cứ ai ra vào cũng sẽ bị kiểm tra tỉ mỉ a.
Nhìn các vách tường trơn bóng như ngọc, phỏng chừng đặc công bình thường là leo không nổi rồi. Bất quá không sao, hắn có Chakra a. Lập tức, hắn tìm góc vắng người, dồn Chakra vào hai chân, nhanh chóng leo lên.
Hắn leo lên tận mái nhà, đi đến gần, đánh ngất mấy tên canh giữ trên đó, sau đó chọn vị trí đối ứng với căn phòng làm việc của tên trùm buôn lậu.
Hắn lập tức sử dụng Chakra để leo xuống gần cửa sổ phòng tên đó. Tiếng nói chuyện toát ra từ trong phòng, rõ ràng tiến vào tai Đinh Minh. Rất rõ ràng là do tên béo kia không đóng cửa sô. Phỏng chứng còn quá tự tin vào cách thiết kế nới đây đi. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, không có Chakra của hắn, siêu chiến sĩ cũng không thể làm được leo lên đây a.
“Johnathan, tổ chức mệnh ngươi theo dõi New York, cần phải bắt trở lại tiến sĩ Erskine trước khi hắn kịp bắt đầu kế hoạch chế tạo siêu chiến sĩ cho người Mĩ.”
Đối diện tên béo, một tên khoác áo jacket đen nói. Tiếng nói lạnh lùng như yêu ma từ mười tám tầng địa ngục.
“Tổ chức ra lệnh như vậy sao? Phải biết nơi đây nhưng là tốn rất nhiều công sức của tổ chức a, tóm Erskine xong nhưng là chắc chắn bị lộ a, đáng hay không vậy?” Tên béo giọng hơi run hỏi.
“Hừm, một căn cứ mà thôi, ở New York còn mấy cái à. Quan trọng là công thức trong tay tiến sĩ cực kỳ…. Ai đó?” Tên khoác jacket đen đang nói bỗng dưng thét to.
“WTF, làm sao phát hiện vậy ?” Đinh Minh buồn bực, đang nghe đến chỗ gay cấn a, làm sao đã lộ rồi à…
Nếu đã lộ, hắn cũng liền đi vào.
Hiện ra trước mắt tên béo và tên khoác jacket đen là một bóng người cao cao, đạt tới một mét bảy, toàn thân được bao bọc bởi áo choàng đen, chỉ lộ ra chiếc mũ trùm đầu, mặt nạ, tay trái, chân trái và một đôi giày cũng màu đen. Lấm tấm có những giọt nước từ trên áo choàng rơi xuống, không khó để thấy tên mới xuất hiện này từng ở trong mưa rất lâu.
“Ta rất kinh ngạc, làm sao ngươi phát hiện ra ta?” Không đợi hai tên kia lên tiếng, người đến đã hỏi.
“Ta là dị nhân, tai ta có thể nghe hết thảy mọi động tĩnh, vừa nãy tim ngươi hơi đập dồn dập, hô hấp tăng lên nhiều, ta liền phát hiện. Thực ra nếu không phải trời mưa, ta đã nhận ra bên ngoài có người rồi.” Tên khoác jacket đắc ý nói, đối với hắn mà nói, người đột nhiên xuất hiện kia hôm nay chắc chắn phải chết.
Dị nhân a… Đinh Minh đầu óc hỗn loạn tí, vốn còn tưởng Marvel coi như xong, sao lại có dị nhân lẫn vào?
Giữa lúc đang miên man suy nghĩ, chợt nghe tiếng lách cách vang lên. Quay đầu lại đã thấy tên béo rút súng chỉ vào mình.
“Ngươi là ai? Tổ chức nào? Vì sao xuất hiện nơi đây?… oh… ngươi ăn mặc thế kia, lẽ nào là tên Super Hero Shadow Paladin?” Tên béo hỏi liên tục, đánh chết hắn cũng không tin đây là độc hành hiệp. Làm gì có độc hành hiệp nào có thể xâm nhập căn cứ này không tiếng động? Không thể không nói, tên béo đoán rất chuẩn, Đinh Minh mặc dù rất mạnh, nhưng cũng là cần tổ chức a. Không phải vậy, tình báo kiếm đâu ra? Bất quá tổ chức là hắn tự tay xây dựng mà thôi.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là các ngươi kia? Phải không Hydra?” Đinh Minh cố ý lên tiếng khàn khàn, hắn sẽ không quanh co lòng vòng, vì hắn biết cũng vô ích thôi. Bất ngờ hỏi ra rồi quan sát sắc mặt hẳn sẽ được kết quả tốt hơn.
“Ngươi nói không sai, bất quá ngươi vẫn là lên thiên đường giữ bí mật đi thôi!” Tên khoác jacket đen hơi biến sắc, lập tức rút súng đã lên đạn rất lâu trong tay giấu sau lưng.
Pằng… Pằng… hai tiếng, bỗng nhiên một màn khói trắng hơi mờ bay ra, phía trước xuất hiện một cái côn gỗ có khắc vài ấn kí đặc biệt.
Bóng người như ma quỷ hiện ra đằng sau tên khoác jacket đen. Một chiếc phi tiêu kề bên cổ tên đó.
“Làm gì nhanh muốn chết vậy? ta vẫn muốn giữ các ngươi lại hỏi vài vấn đề đây này.” Bóng người hài hước nói, khiến cho tên khoác jacket đen hơi run rẩy, bất quá hắn vẫn trấn tĩnh nói: “Xem ra ngươi cũng là dị nhân, bất quá không sao, hôm nay ngươi chắc chắn cũng sẽ chết ở đây, phải không Johnathan?”
“Ngươi nói không sai, dù sao cũng có ngươi đồng hành, ta sẽ không tẻ nhạt, hy vọng Thượng Đế chứng kiến cố gắng và thành quả của chúng ta mà cho phép chúng ta lên Thiên Đường, Hail Hydra!” Tên béo kết thúc bằng một giọng thành kính, hoàn toàn không có vừa nãy run rẩy.
“Không sai, Johnathan, Hail Hydra!” Tên khoác jacket đen gật đầu, bình tĩnh trả lời bằng giọng thành kính không kém.
Đinh Minh hơi ngơ ngẩn, hắn có một loại dự cảm không lành. Lập tức, phi tiêu đâm vào, kết thúc tính mạng của tên khoác jacket đen, sau đó tay hắn hoa lên, phi tiêu rút ra rồi bay đi đưa tên béo cũng lên đường.
Đinh Minh tới gần tên béo, nhấc hắn sang một bên, kiểm tra tỉ mỉ, thế mới phát hiện dưới chân hắn có một nút bấm đen ngòm, bây giờ đã hơi xẹp xuống, phỏng chừng là vừa bị chân giẫm vào.
“Ôi mẹ ơi, sẽ không phải là cái gì tự hủy chứ… không được… chạy thôi…” Đinh Minh không nói hai lời, nhảy qua cửa sổ, truyền Chakra vào chân, lấy tốc độ bú sữa mẹ ra mà chạy. Trên đường, gặp phải lính chặn đường, hắn hoặc là một phát phi tiêu bay qua, hoặc là sử dụng súng nhặt trên đường càn quét.
Cũng may, có lẽ là vì đêm mưa, có lẽ là vì bọn lính chưa kịp phản ứng, thêm vào nhiều năm qua rèn luyện thể thuật, khiến tốc độ của hắn cực nhanh. Dù vậy, đi được ba phần tư đường, hắn đã nghe đằng sau truyền đến tiếng nổ ì ùng, hơi ngoái nhìn, đó là từng đám lửa bay lên, dưới đêm mưa, có vẻ phá lệ chói mắt.
“Không được… Thương Môn mở, Đỗ môn mở…” Đinh Minh lập tức kết ấn mở ra hai môn này, tốc độ của hắn nhanh lên gấp hai có thừa.
Chạy ra ngoài căn cứ, ngay lập tức ngồi xuống núp vào đằng sau cái cây to nhất, hơi ngoái đầu lại nhìn, lập tức thấy một cảnh tượng lần đầu tiên thấy trong đời. Đó là vụ nổ đã rất gần với đám mây hình nấm rồi, tiếp tới là một biển lửa khổng lồ, dũng động lan ra khắp bốn phía, rất có khuynh hướng lan sang nhà dân quanh đấy. May là trận mưa đã ngăn cản phần nào, bất quá một khi không khống chế được, đó nhất định là một tai họa khủng khiếp.
Đinh Minh quyết định nhanh chóng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến sở cảnh sát gần đó, biến thành một bình dân, sau đó thông báo cảnh sát nơi đó vụ hỏa hoạn nơi đây, hy vọng họ kịp thời khống chế.
Khi hắn trở lại với xe cứu hỏa, đã có mấy nhà dân quanh đó không may dính hỏa, cũng may người dân phát hiện vụ nổ sớm, đúng giờ chạy ra ngoài, bằng không nhất định có án mạng phát sinh.
“Hừ Hydra… Quả nhiên là thành phần điên cuồng trong đống rác rưởi a…” Ánh mắt hắn hơi lạnh, xem tình hình hẳn là khói bốc đầy đầu rồi, nhất định phải tìm đâu đó trút giận mới được.
Hắn quay sang nhìn những nhà dân kia, hơi áy náy, tại mình không kịp phản ứng a, còn thăm dò gì nữa, biết thế vừa vào liền giết là xong rồi, xem chứng nếu có quỹ bồi thường cho mấy nhà này, mình cũng bí mật góp một số a, coi như giảm bớt nội tâm áy náy. Bất quá đây là chiến tranh, lần này không chết dân thường coi như may mắn lắm rồi…
Đinh Minh mặc dù mê gái tí, nhưng hắn vẫn là trạch nam, còn không phải sát nhân cuồng, hơn nữa cũng biết chịu trách nhiệm những nỗi lầm của mình. Còn nếu đây là lỗi của chính phủ, hắn mới sẽ không quan tâm, may ra có quỹ từ thiện thì đi vào góp một tí. Dù sao hắn là người đóng thuế a, gặp sự cố như vậy nhất định phải dựa vào sự mạnh mẽ của chính quyền rồi… Đinh Minh rất vô sỉ nghĩ.
Đinh Minh bất chợt rên lên đau đớn. Vừa nãy chạy liên tục, vội vàng mà không để ý, bây giờ thả lỏng cơ thể, di chứng mở Bát môn mới đến. Mặc dù hắn đã tập thành quen, nhưng cơn đau vẫn không giảm bớt như lần đầu tiên mở.
“Xem ra phải mau tìm kiếm đầy đủ năng lượng cho quyển thư để nó mở ra con đường tới Hokage thế giới, mình phải tìm kiếm Mộc độn a…” Đinh Minh thầm nhủ.
Lập tức, hắn quay đầu lại lên đường về nhà, không để ý tới biển lửa nữa. Nơi đây có cảnh sát chắc là sẽ ổn định thôi. Đừng thấy nước Mĩ bình thường không có gì, gặp vụ như thế này là phản ứng nhanh lắm a.
Hơn nữa hắn phải mau mau trở về… Lôi độn a… hắc hắc… Nam nhân mạnh nhất làng chậc chậc… danh xưng không tệ…
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Ngày khai giảng đến giữa lúc cơn mưa phùn nơi thành phố New York. Con đường đi đến trường rộng rãi, nên mặc dù tấp nập nhưng không có một chút dấu hiệu tắc đường nào. Điểm này Đinh Minh là rất khâm phục nước Mĩ, chính phủ bọn họ thậm chí đã có ý thức quy hoạch đường cái từ những năm đầu thế kỷ 19 rồi.
Trên phố, Đinh Minh với Steve rất tự nhiên khoác áo mưa cùng nhau đi bộ tới trường cấp ba của hai người. Bọn hắn là sẽ không đi nhờ xe của hai lão. Theo Đinh Minh nói, đó là tiện đường rèn luyện luôn, miễn cho cả ngày ngồi trên lớp uể oải. Hơn nữa nha, trường cũng không xa, cách hai con phố thôi, đi bộ tí là đến à.
Đến trường, nhìn đầu người đông đúc, Đinh Minh lại có cảm giác trở về kiếp trước, thời học sinh đẹp đẽ biết bao, một qua đi là không trở lại. Sau này đi làm mới biết kiếm việc đã rất khổ cực rồi a, đâu bằng đời học sinh không lo không buồn… (Tác giả: Đừng đứng nói không đau eo, cấp ba ở Mĩ không như cấp ba Việt Nam a, vừa vào trường là bắt đầu lo thi đại học rồi…)
Trường cấp ba Mĩ sinh hoạt rất giống đại học, không có phân lớp như ở Việt Nam, đến đăng kí tín chỉ là học thôi.
Đinh Minh cùng với Steve cùng nhau đến phòng đăng kí xin lịch học. Sau đó lập tức vọt tới lớp học môn đầu tiên: môn Toán.
Vừa vào lớp, lập tức bị một đông ánh mắt nhìn chăm chú sang. Dù sao hắn cũng là người Việt Nam, ở đây người châu Á ít, người Trung Quốc cực ít, mà Việt Nam thì có mỗi mình hắn rồi. Dù sao người Việt Nam bây giờ còn chưa giải phóng a, ra nước ngoài phần lớn cũng là đi châu Âu, nước Pháp à, sang Mĩ lẻ tẻ không có mấy. Hơn nữa cùng là người chấu Á, nhưng các nước sẽ có những đặc điểm khác nhau, cũng khó trách ở đây không ai nhận ra hắn là người nước nào, lại dùng ánh mắt giống xem của mới lạ như thế.
Đinh Minh mặc dù rất khó chịu, nhưng cũng không làm sao được, mình cũng không thể lôi cả lớp ra tẩn một trận a…
May là mọi người cũng chỉ nhìn một lúc rồi thôi. Lên cấp ba ai cũng trưởng thành rồi, sẽ không làm chuyện vô ích.
Reng, reng, reng,… Thầy giáo trẻ tuổi bước vào lớp, tự giác giới thiệu chính mình, sau đó bắt đầu giảng bài. Phải nói ở Mĩ học chính là không khô khan như ở Việt Nam, mặc dù là môn Toán mang tiếng khô nhất, thầy cũng giảng rất dí dỏm, lại có rất nhiều dẫn chứng, miêu tả, chém gió thậm chí đến cả nền kinh tế. Làm hại một đám học sinh vẻ mặt lại ngơ ngẩn, lại ước ao, cả một lũ dại ra…
Ngày đầu tiên cấp ba của Đinh Minh tan đi trong sự ngáp dài của hắn. Hắn phát hiện mình là rất khó hòa đồng vào cấp ba rồi. Dù sao a, nhân gia kiến thức nhưng là vượt qua đại học rồi, lại đi quay lại học cấp ba, lại đi chơi với học sinh mới mười mấy tuổi, hai đời làm người hắn vẫn rất khó thích ứng.
Thậm chí tham gia các câu lạc bộ thể thao, hắn cũng không dậy nổi hứng thú. Này không phải bắt nạt người sao? Hắn mới khinh thường làm như vậy. Hắn cảm giác mình vẫn là an an ổn ổn rèn luyện, chờ đợi chiến tranh tiến đến, không đi tìm phiền toái mới tốt.
Tuy nhiên phiền toái nhưng không phải hắn là có thể khống chế được a, không tìm không có nghĩa là bản thân nó không tự tìm đến mình.
Một đống mấy tên to con, đầu trâu mặt ngựa của trường lại đến bắt nạt hắn, chắc là dư nghiệt của băng đảng 3K, nhưng kẻ thần tượng Hitler đây, nghe giọng nói có vẻ rất khinh thường người da màu.
Đương nhiên, kết quả ra sao ai cũng biết, một trận ẩu đả là không thể thiếu. Đinh Minh rất tự nhiên xoa tay, tiêu sai ra về với Steve, để lại sau lưng là một đống ngổn ngang và những ánh mắt trầm trồ của các muội tử xinh đẹp.
Về nhà, Đinh Minh lại bắt đầu tập trung vào rèn luyện. Bất quá, hôm nay hắn vừa tiếp nhận những thông tin đáng tin cậy về một tên trùm buôn lậu vũ khí mà hắn đã ra mệnh lệnh điều tra từ lâu. Đừng hỏi nguồn thông tin ở đâu ra a, tất nhiên là từ cái tổ chức được hắn xây dựng khi còn nhỏ rồi. Thành viên của cái tổ chức này cũng rất thú vị, hầu như đều là một lũ côn đồ, rác rưởi trong rác rưởi, từng bị hắn thu thập qua. Mà điển hình thành viên chủ chốt lại là mấy tên du côn cắc ké từng bắt nạt Steve. Điều này nếu để Steve biết được chắc mặt đầy hắc tuyến a…
Hắn xây dựng cái tổ chức này đơn giản vì kiếm điểm mà thôi. Nhiệm vụ duy nhất của nó là tìm kiếm trong xã hội những tên côn đồ, trùm buôn lậu ma túy, vũ khí, vân vân và vân vân. Sau đó phím cho hắn, quyển thư sẽ tự động phân phát nhiệm vụ, bản thân hắn sẽ tự đi thu thập.
Tối nay hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ này, không đơn thuần là vì kiếm điểm, dương thiện phạt ác, còn là vì hắn mong chờ đã lâu lôi độn nhẫn thể thuật, sau nửa năm cố gắng tiết kiệm điểm, cuối cùng đã sắp đổi được. Thuật này tuy bị xếp vào B rank, nhưng theo Đinh Minh thấy, chính là A rank cũng không đủ. Dù sao, nhân gia nhưng là thuật giữ nhà của các đời Raikage a. Không nói gì khác, chính là quanh thân xuất hiện lôi điện, thậm chí tăng lên nấc cuối cùng, càng làm tóc dựng đứng, chính là để Đinh Minh mê tít mắt. Này không phải Siêu Xayda sao? Này không phải soái sao? Này không phải ước mơ sắp thành hiện thực sao?
“Johnathan Johnson, ông trùm buôn lậu vũ khí mới xuất hiện mấy năm gần đây, bình thường làm người thân thiện, đầu trọc, ria mép, ngoại hình to béo,… Vũ khí đa chủng loại, súng trường, súng máy, súng phóng lựu, ặc, xe tăng cũng có kìa, tên này ghê gớm vậy, bố trí phòng ngự dày đặc, phần bố trong tấm bản đồ kẹp phía dưới.”
Nhìn lướt xuống…
“Móa… tên này sẽ không phải định xây căn cứ quân sự đấy chứ.” Đinh Minh mặt đen thui, hắn còn chưa từng gặp trường hợp như vậy a… này còn chơi sao?
Muốn nói, mấy thứ này cũng không là gì, nhưng kết hợp lại cũng rất khủng bố à, mới xuất hiện mà đã có quy mô ghê thế rồi, không phải thiên tài thì cũng chính là nửa đường đổi nghề a, uhm, không biết cái tổ chức khủng bố kia có dính một chân vào đây không? Đinh Minh muốn đạt được những thông tin này cũng rất không dễ dàng. Hắn đã phải bắt đầu bắt tay vào thăm dò từ hơn một năm trước, với đội ngũ được đào tạo từ chính những nhân viên tài năng của công ty Stark. Khỏi phải nói, đương nhiên là ông lão mời về rồi. Khi hắn nói muốn xây dựng tổ chức tình báo, hai lão cũng đồng ý. Dù sao thời đại này còn chưa có Internet, muốn biết thông tin cũng rất khó khăn, nhất là thông tin cơ mật, gần như không thể. Mà con người là cần dựa vào thông tin để duy trì sự nhận thức đối với thế giới. Hai lão cũng không muốn con trai mình đối với thế giới nhận thức không đủ.
Vứt bỏ những suy nghĩ miên man, Đinh Minh mở cái rương giấu trong góc tủ, lấy ra trang bị của mình…
Mưa tầm tã không ngớt, sấm sét đánh ì ùng, một đêm này chắc chắn là một đêm không yên lặng của thành phố tràn đầy tội ác và đau thương. Nhiều năm sau, sau sự kiện người ngoài hành tinh, người ta suy đoán, có lẽ đêm hôm đó phải chăng là sự báo trước cho số mệnh không ngừng hỗn loạn của New York?
Ban đêm, trên con phố lầy lội dẫn tới vùng ngoại ô thành phố New York, một bóng mờ đang di chuyển với tốc độ cực nhanh trên những mái nhà dọc theo hai bên đường.
Mưa lướt qua trên người bóng dáng đó, nặng nề gõ trên mặt đất, hoàn mỹ che lấp đi âm thanh tiếng bước chân nhẹ nhàng. Áo choàng quấn quanh, giấu đi những vệt hàn quang thỉnh thoảng lóe ra tia sáng. Bóng người lượn lờ trên mái nhà như ma quỷ, cuối cùng đáp xuống bên ngoài một tòa biệt viện được canh giữ nghiêm ngặt.
Nhìn từng tốp, từng tốp người tuần tra khắp tòa căn cứ, Đinh Minh có điểm khó làm. Hắn cũng không muốn cứ như vậy xông vào, chẳng may bị phát hiện, bị bắn tập trung, hắn cũng không chắc chịu được. Mặc dù thể thuật đến mức hắn là không sợ viên đạn lẻ tẻ, nhưng bắn vào cũng rất đau a. Hơn nữa bị bắn tập trung, thì siêu chiến sĩ cũng nằm à. Với lại nhân gia là buôn vũ khí, nói không chừng còn có ống róc két… Hắn là không muốn tuổi còn trẻ đã ô hô ai tai, làm các muội tử xinh đẹp phải độc thân cả đời a… (Tác giả: Chả liên quan).
“Bất quá, không sao, ca là thiên tài, ca có cách, khà khà…” Đinh Minh đắc ý thầm nghĩ.
Lập tức hắn tìm một góc vắng vẻ, trèo tường, lộ nửa đầu, quan sát một hồi, thấy không có động tĩnh, không có bẫy. Hắn lập tức leo vào, chạy nhanh núp vào cái bụi cỏ gần đó.
Tiếp đó hắn cần phải làm là chờ, trong thời gian đó, một cái bánh mỳ lót dạ là không tệ… Không ngoài dự đoán của hắn, ba mươi phút sau, một tên lính xuất hiện, đứng gác ở cái cây đối diện bụi cỏ hắn đang núp. Đoán chừng là nhân gia vừa mới thay ca a. Hắn lôi từ trong băng vải đen quấn quanh bụng ra một cái ống nhỏ, bên trong có một kim châm đã bôi lên mê dược. Phụt một cái, tiếng tên đứng canh gác ngã xuống bị tiếng mưa rơi tầm tã che lấp.
Hắn rất cẩn thận lôi tên đó vào trong bãi cỏ, ngay lập tức kết ấn biến thân thuật biến thành bộ dạng của hắn.
Sau đó hắn nghênh ngang đi về phía dinh thự, được bầu trời đêm và mưa tầm tã che lấp, không ai thực sự nhìn rõ khuôn mặt của hắn, chỉ nhận ra đồng phục hắn đang mặc.
Rất thuận lợi, hắn tiên đến gần căn biệt viện.
Hắn đi xung quanh căn dinh thự này để tìm kiếm lối vào, vì hắn không thể vào bằng cửa chính. Nơi đây canh phòng nghiêm ngặt hơn nhiều, bất cứ ai ra vào cũng sẽ bị kiểm tra tỉ mỉ a.
Nhìn các vách tường trơn bóng như ngọc, phỏng chừng đặc công bình thường là leo không nổi rồi. Bất quá không sao, hắn có Chakra a. Lập tức, hắn tìm góc vắng người, dồn Chakra vào hai chân, nhanh chóng leo lên.
Hắn leo lên tận mái nhà, đi đến gần, đánh ngất mấy tên canh giữ trên đó, sau đó chọn vị trí đối ứng với căn phòng làm việc của tên trùm buôn lậu.
Hắn lập tức sử dụng Chakra để leo xuống gần cửa sổ phòng tên đó. Tiếng nói chuyện toát ra từ trong phòng, rõ ràng tiến vào tai Đinh Minh. Rất rõ ràng là do tên béo kia không đóng cửa sô. Phỏng chứng còn quá tự tin vào cách thiết kế nới đây đi. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, không có Chakra của hắn, siêu chiến sĩ cũng không thể làm được leo lên đây a.
“Johnathan, tổ chức mệnh ngươi theo dõi New York, cần phải bắt trở lại tiến sĩ Erskine trước khi hắn kịp bắt đầu kế hoạch chế tạo siêu chiến sĩ cho người Mĩ.”
Đối diện tên béo, một tên khoác áo jacket đen nói. Tiếng nói lạnh lùng như yêu ma từ mười tám tầng địa ngục.
“Tổ chức ra lệnh như vậy sao? Phải biết nơi đây nhưng là tốn rất nhiều công sức của tổ chức a, tóm Erskine xong nhưng là chắc chắn bị lộ a, đáng hay không vậy?” Tên béo giọng hơi run hỏi.
“Hừm, một căn cứ mà thôi, ở New York còn mấy cái à. Quan trọng là công thức trong tay tiến sĩ cực kỳ…. Ai đó?” Tên khoác jacket đen đang nói bỗng dưng thét to.
“WTF, làm sao phát hiện vậy ?” Đinh Minh buồn bực, đang nghe đến chỗ gay cấn a, làm sao đã lộ rồi à…
Nếu đã lộ, hắn cũng liền đi vào.
Hiện ra trước mắt tên béo và tên khoác jacket đen là một bóng người cao cao, đạt tới một mét bảy, toàn thân được bao bọc bởi áo choàng đen, chỉ lộ ra chiếc mũ trùm đầu, mặt nạ, tay trái, chân trái và một đôi giày cũng màu đen. Lấm tấm có những giọt nước từ trên áo choàng rơi xuống, không khó để thấy tên mới xuất hiện này từng ở trong mưa rất lâu.
“Ta rất kinh ngạc, làm sao ngươi phát hiện ra ta?” Không đợi hai tên kia lên tiếng, người đến đã hỏi.
“Ta là dị nhân, tai ta có thể nghe hết thảy mọi động tĩnh, vừa nãy tim ngươi hơi đập dồn dập, hô hấp tăng lên nhiều, ta liền phát hiện. Thực ra nếu không phải trời mưa, ta đã nhận ra bên ngoài có người rồi.” Tên khoác jacket đắc ý nói, đối với hắn mà nói, người đột nhiên xuất hiện kia hôm nay chắc chắn phải chết.
Dị nhân a… Đinh Minh đầu óc hỗn loạn tí, vốn còn tưởng Marvel coi như xong, sao lại có dị nhân lẫn vào?
Giữa lúc đang miên man suy nghĩ, chợt nghe tiếng lách cách vang lên. Quay đầu lại đã thấy tên béo rút súng chỉ vào mình.
“Ngươi là ai? Tổ chức nào? Vì sao xuất hiện nơi đây?… oh… ngươi ăn mặc thế kia, lẽ nào là tên Super Hero Shadow Paladin?” Tên béo hỏi liên tục, đánh chết hắn cũng không tin đây là độc hành hiệp. Làm gì có độc hành hiệp nào có thể xâm nhập căn cứ này không tiếng động? Không thể không nói, tên béo đoán rất chuẩn, Đinh Minh mặc dù rất mạnh, nhưng cũng là cần tổ chức a. Không phải vậy, tình báo kiếm đâu ra? Bất quá tổ chức là hắn tự tay xây dựng mà thôi.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là các ngươi kia? Phải không Hydra?” Đinh Minh cố ý lên tiếng khàn khàn, hắn sẽ không quanh co lòng vòng, vì hắn biết cũng vô ích thôi. Bất ngờ hỏi ra rồi quan sát sắc mặt hẳn sẽ được kết quả tốt hơn.
“Ngươi nói không sai, bất quá ngươi vẫn là lên thiên đường giữ bí mật đi thôi!” Tên khoác jacket đen hơi biến sắc, lập tức rút súng đã lên đạn rất lâu trong tay giấu sau lưng.
Pằng… Pằng… hai tiếng, bỗng nhiên một màn khói trắng hơi mờ bay ra, phía trước xuất hiện một cái côn gỗ có khắc vài ấn kí đặc biệt.
Bóng người như ma quỷ hiện ra đằng sau tên khoác jacket đen. Một chiếc phi tiêu kề bên cổ tên đó.
“Làm gì nhanh muốn chết vậy? ta vẫn muốn giữ các ngươi lại hỏi vài vấn đề đây này.” Bóng người hài hước nói, khiến cho tên khoác jacket đen hơi run rẩy, bất quá hắn vẫn trấn tĩnh nói: “Xem ra ngươi cũng là dị nhân, bất quá không sao, hôm nay ngươi chắc chắn cũng sẽ chết ở đây, phải không Johnathan?”
“Ngươi nói không sai, dù sao cũng có ngươi đồng hành, ta sẽ không tẻ nhạt, hy vọng Thượng Đế chứng kiến cố gắng và thành quả của chúng ta mà cho phép chúng ta lên Thiên Đường, Hail Hydra!” Tên béo kết thúc bằng một giọng thành kính, hoàn toàn không có vừa nãy run rẩy.
“Không sai, Johnathan, Hail Hydra!” Tên khoác jacket đen gật đầu, bình tĩnh trả lời bằng giọng thành kính không kém.
Đinh Minh hơi ngơ ngẩn, hắn có một loại dự cảm không lành. Lập tức, phi tiêu đâm vào, kết thúc tính mạng của tên khoác jacket đen, sau đó tay hắn hoa lên, phi tiêu rút ra rồi bay đi đưa tên béo cũng lên đường.
Đinh Minh tới gần tên béo, nhấc hắn sang một bên, kiểm tra tỉ mỉ, thế mới phát hiện dưới chân hắn có một nút bấm đen ngòm, bây giờ đã hơi xẹp xuống, phỏng chừng là vừa bị chân giẫm vào.
“Ôi mẹ ơi, sẽ không phải là cái gì tự hủy chứ… không được… chạy thôi…” Đinh Minh không nói hai lời, nhảy qua cửa sổ, truyền Chakra vào chân, lấy tốc độ bú sữa mẹ ra mà chạy. Trên đường, gặp phải lính chặn đường, hắn hoặc là một phát phi tiêu bay qua, hoặc là sử dụng súng nhặt trên đường càn quét.
Cũng may, có lẽ là vì đêm mưa, có lẽ là vì bọn lính chưa kịp phản ứng, thêm vào nhiều năm qua rèn luyện thể thuật, khiến tốc độ của hắn cực nhanh. Dù vậy, đi được ba phần tư đường, hắn đã nghe đằng sau truyền đến tiếng nổ ì ùng, hơi ngoái nhìn, đó là từng đám lửa bay lên, dưới đêm mưa, có vẻ phá lệ chói mắt.
“Không được… Thương Môn mở, Đỗ môn mở…” Đinh Minh lập tức kết ấn mở ra hai môn này, tốc độ của hắn nhanh lên gấp hai có thừa.
Chạy ra ngoài căn cứ, ngay lập tức ngồi xuống núp vào đằng sau cái cây to nhất, hơi ngoái đầu lại nhìn, lập tức thấy một cảnh tượng lần đầu tiên thấy trong đời. Đó là vụ nổ đã rất gần với đám mây hình nấm rồi, tiếp tới là một biển lửa khổng lồ, dũng động lan ra khắp bốn phía, rất có khuynh hướng lan sang nhà dân quanh đấy. May là trận mưa đã ngăn cản phần nào, bất quá một khi không khống chế được, đó nhất định là một tai họa khủng khiếp.
Đinh Minh quyết định nhanh chóng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến sở cảnh sát gần đó, biến thành một bình dân, sau đó thông báo cảnh sát nơi đó vụ hỏa hoạn nơi đây, hy vọng họ kịp thời khống chế.
Khi hắn trở lại với xe cứu hỏa, đã có mấy nhà dân quanh đó không may dính hỏa, cũng may người dân phát hiện vụ nổ sớm, đúng giờ chạy ra ngoài, bằng không nhất định có án mạng phát sinh.
“Hừ Hydra… Quả nhiên là thành phần điên cuồng trong đống rác rưởi a…” Ánh mắt hắn hơi lạnh, xem tình hình hẳn là khói bốc đầy đầu rồi, nhất định phải tìm đâu đó trút giận mới được.
Hắn quay sang nhìn những nhà dân kia, hơi áy náy, tại mình không kịp phản ứng a, còn thăm dò gì nữa, biết thế vừa vào liền giết là xong rồi, xem chứng nếu có quỹ bồi thường cho mấy nhà này, mình cũng bí mật góp một số a, coi như giảm bớt nội tâm áy náy. Bất quá đây là chiến tranh, lần này không chết dân thường coi như may mắn lắm rồi…
Đinh Minh mặc dù mê gái tí, nhưng hắn vẫn là trạch nam, còn không phải sát nhân cuồng, hơn nữa cũng biết chịu trách nhiệm những nỗi lầm của mình. Còn nếu đây là lỗi của chính phủ, hắn mới sẽ không quan tâm, may ra có quỹ từ thiện thì đi vào góp một tí. Dù sao hắn là người đóng thuế a, gặp sự cố như vậy nhất định phải dựa vào sự mạnh mẽ của chính quyền rồi… Đinh Minh rất vô sỉ nghĩ.
Đinh Minh bất chợt rên lên đau đớn. Vừa nãy chạy liên tục, vội vàng mà không để ý, bây giờ thả lỏng cơ thể, di chứng mở Bát môn mới đến. Mặc dù hắn đã tập thành quen, nhưng cơn đau vẫn không giảm bớt như lần đầu tiên mở.
“Xem ra phải mau tìm kiếm đầy đủ năng lượng cho quyển thư để nó mở ra con đường tới Hokage thế giới, mình phải tìm kiếm Mộc độn a…” Đinh Minh thầm nhủ.
Lập tức, hắn quay đầu lại lên đường về nhà, không để ý tới biển lửa nữa. Nơi đây có cảnh sát chắc là sẽ ổn định thôi. Đừng thấy nước Mĩ bình thường không có gì, gặp vụ như thế này là phản ứng nhanh lắm a.
Hơn nữa hắn phải mau mau trở về… Lôi độn a… hắc hắc… Nam nhân mạnh nhất làng chậc chậc… danh xưng không tệ…
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!