Hồ Ca Phiêu Hương Ký
Chương 27: Đô Hống chết..
Khi đi vào đến nguồn phát ra hương thơm có thể áp đi cả mùi hôi thối của con hàng Đô Hống này, trước mắt Kha La lại xuất hiện một cổ quan tài làm từ Hàn Khứ Linh Thiết có hoa văn tinh mỹ mà hắn đã gặp trước khi đi vào Hàn Sinh Cổ Tĩnh này vài ngày bên trong căn phòng có cấm chế của Thương Sinh Tự.
Hắn bất ngờ một phần vì gặp được cổ quan tài có mỹ nữ bên trong này một phần, phần còn lại vì nhìn đến một cái viên đá màu tím to hơn đầu ngón tay một chút đang song song lơ lững giữa không trung cùng một viên đá màu lục sắc. Nhìn đến hai viên đá tử sắc cùng lục sắc đó sau, Kha La dẹp sự bất ngờ của mình ném qua một bên trong lòng bắt đầu suy nghĩ vì sao trong cơ thể con hàng này lại xuất hiện Trùng Động Tử Thạch cùng Sinh Mệnh Lục Ngọc…
Trùng Động Tử Thạch chính là một viên đá kỳ lạ mang trong mình lực thôn phệ cùng bẻ công không gian rất kỳ quái tác dụng thì không thể nào rõ ràng được, tuy mang thôn phệ lực nhưng viên tử thạch này lại không chịu hấp thu một lực lượng nào trong cửu đại bổn nguyên nhưng có thể cưỡng ép đưa lực lượng vào bên trong thông qua viên đá này tinh lộc lại lực lượng của bản thân, công dụng cụ thể của nó thì đến nay vẫn là một ẩn số thế nhưng viên tử thạch này là một cái Thần cấp bảo bối xếp hạng Chí Tôn đứng hàng thứ hai bảo thạch.
Sinh Mệnh Lục Ngọc không có cái gì cần miêu tả nhiều cho hao câu văn, viên ngọc này chính là kết tinh sinh mệnh lực của một Thần cảnh dưới tứ bộ, thọ nguyên càn lâu kết tinh ra Sinh Mệnh Lục Thạch càng lớn.(tác: ta ko thể nói nhiều về Thần cảnh được..).
Trong lúc Kha La đang suy nghĩ, Trùng Động Tử Thạch như cảm nhận được thứ gì từ bên trong cơ thể của hắn nó run lên nhè nhẹ rồi lóe lên một cái thông suốt không có gì ngăn cản mà chui vào trong cơ thể của hắn, một đường đi tới không chút nào ngập ngừng dính chặt vào vật kỳ quái đản không thành đản bi không thành bi mang đến cho hắn cảm giác thân cận này, mà mẫu thân đã đưa cho hắn trước khi tiến vào tam giới, viên tử thạch này dính chặt lên vật kỳ lạ mà mẫu thân hắn đã đưa sau nó tỏa ra một hấp lực hút lấy năng lượng bên trong vật đản không thành đản này rồi truyền lại một ý niệm không rõ ràng cùng loạn tạp vào thức hải của Kha La.
Nhận được ý niệm không rõ ràng từ Trùng Động Tử Thạch truyền vào thức hải sau, hắn mới chú ý đến từ khi nào cái viên tử thạch lớn nhỏ như đầu ngón tay này lại chui vào đan điền của chính mình còn dính chặc lên cái đồ vật làm hắn có cảm giác thân cận mà mẫu thân đã đưa này rồi, còn là truyền lại cái thông tin không rõ ràng vào đầu mình nữa…
Kha La không có tỏ ra thần sắc gì, hắn tập trung ý niệm sắp xếp tới thông tin không rõ ràng mà Trùng Động Tử Thạch đã truyền vào cho mình. Khi nhận biết rõ ràng tin tức đó sau, ánh mắt hắn hiện lên ngạc nhiên cùng không rõ nhìn chầm chầm vào đan điền của mình hướng lên viên tử thạch này, tin tức mà viên tử thạch này đưa cho hắn chính là nói rõ tên gọi của nó, viên tử thạch này không phải là Trùng Động Tử Thạch mà gọi là Dẫn Hóa Chi Thạch còn về công dụng thì hắn không có sắp xếp ra từ tin tức ấy được, theo suy nghĩ của hắn có lẽ viên tử thạch này quá nhỏ không thể biết được bao nhiêu thông tin…
Kha La cũng không cố tìm lời giải từ những tin tức thiếu hụt này nữa, hắn quyết định sẽ tìm đến thêm Dẫn Hóa Chi Thạch để có lời giải cho mình, thu thập suy nghĩ của mình lại sau. Kha La thu lại Sinh Mệnh Lục Ngọc cất vào không gian pháp khí, đưa qua ánh mắt nhìn lại mỹ nữ trong quan tai tinh mỹ làm từ Hàn Khứ Linh Thiết mang theo một tia Thủy chi quy tắc, nhìn đến mỹ nữ này lại giống như một khuôn đúc ra như mỹ nữ lần trước vẫn trang nhã cao quý nhưng mang theo thêm một phần lạnh lẽo làm người cách xa ngàn dặm, cung trang thiêu thất phượng nhưng lại là màu xích hỏa, vẫn là Tiên Vương cảnh, vẫn là vương cung rách nát gần như xụp đổ, tổn thương nghiêm trọng như trước.
Kha La lần này đã rõ ràng là mỹ nữ này chính là tu một bộ Tiên Pháp có tên là Tâm Thi Trảm Đạo, theo như hắn biết đến thì bộ Tiên Pháp này đã tuyệt tích từ sáu thời đại trước thời đại hiện giờ, hắn biết đến bộ Tiên Pháp này là từ bên trong một điển tịch của Đại a di của hắn… ( tác: thông tin không thể lộ bây giờ…)
Kha La không nghĩ tiếp nữa hắn khẽ động ý niệm đem cổ quan tài này vào trong đan điền của mình đặt bên cạnh cổ quan tài trước có một nàng khác, bây giờ hắn là phải giải quyết cái con hàng khuynh đảo thiên địa đến nôn mửa Đô Hống này.
Bởi vì khi Kha La đem lấy đi Sinh Mệnh Lục Ngọc của Đô Hống, con hàng này đã suy yếu đi còn là lồng lộn lên tức giận rống lớn không thôi a, Kha La không suy nghĩ nữa hắn bắt đầu cât bước đi tìm vị trí trái tim của Đô Hống, hắn là muốn thâu sạch sinh mệnh lực bên trong tinh huyết của con hàng này đấy…
Nhưng hắn đi một hồi bên trong cơ thể con hàng này gần hai canh giờ cũng không tìm đến vật gì gọi là trái tim của con hàng này hết, Kha La dừng lại bên trong một bộ vi mà hắn cho là tỳ vị của con hàng này rồi bắt đầu suy nghĩ xem hắn có nỏ sót cái gì không. Nhưng nghĩ một hồi cũng không có suy nghĩ ra được trái tim của con hàng này ở đâu Kha La thở dài một cái có chút tiếc nuối, vì hắn muốn thu lấy sinh mệnh lực của con hàng này kết hợp với Sinh Mệnh Lục Ngọc cùng một vài tài liệu mà luyện ra đan dược giúp các lão bà của hắn nâng cao căn cốt cùng vững mạnh thân thể để hắn có thể giúp các nàng tăng tu vi lên trong nháy mắt thành Tiên cảnh a.
Nhưng tìm mãi mà không ra vị trí trái tim của con hàng này, Kha La lựa chọn bỏ qua cho việc này, hắn phải nhanh chống sử lý cái tai họa ngầm của Tam giới này rồi nhanh chống trở lại bên cạnh Ngọc Ảnh, vì hắn đã cảm giác được nàng ấy sắp tỉnh rồi.
Nếu Ngọc Ảnh tỉnh dậy không thấy được hắn, nàng không sẽ lo lắng đến khóc lớn một hồi đi, quyết định xong hai tay Kha La nắm thành quyền tụ lực, từng quyền từng quyền không ngừng nện lên chậm chạp mà phá hủy từng khối nội tạng của Đô Hống.
Bên trong cơ thể cơ nhục nội tạng từng khối từng khối không ngừng bị một sinh vật nhỏ bé phá hủy đi, đau đớn cùng phẫn nộ làm cho con hàng này vừa thảm thiết vừa tức giận mà rống to không thôi… Tuy là từng khối nhỏ cơ nhụ cùng nội tạng bị phá hủy đi, nhưng mỗi quyền của Kha La cũng là nện nát mọt mảng to đến gần hai dặm a, dù sao con hàng này cơ nhục của con hàng này chỉ suy yếu đến Tiên Hoàng cảnh.
Với cái năng lực hiện giờ của hắn thì chỉ có thể từ bên trong mới có khả năng gây tổn thương với Đô Hống, còn để hắn bên ngoài tự oanh phá à, đến mệt chết hắn cũng không chọc được một lỗ. Sở dĩ hắn có thể gây tổn thương từ bên ngoài là vì có đại gia cốt phù trong cơ thể tự động kích hoạt bảo vệ hắn khi bị tấn công đấy, làm hắn nổi khí chính là con hàng này không có đẩy hắn ra hay là hấp hắn vào gì hết nên đại gia cốt phù vẫn cứ trơ trơ ra đó không có động tĩnh gì, khiến hắn mệt mỏi gần nữa canh giờ mới chỉ phá được có hơn trăm tám mươi vạn dặm cơ nhục bên trong cơ thể của con hàng này a. Nói thì có vẻ nhiều nhưng đem ra so với cả cơ thể của con hàng này cộng lại thì không có thắm vào đâu hết, bất quá chỉ là làm cho nó bị thương hơi nặng một chút thôi a, nhưng cũng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ đó chính là theo quyền đầu của hắn nện phá cơ nhục nội tạng thì khí lực cùng sinh mệnh của Đô Hống cũng là chậm rãi trôi đi…
Kha La không tiếp tục nổi khí nữa bật hết hỏa lực mà không ngừng xuất quyền giết Đô Hống từ bên trong, có thể các đạo hữu tự hỏi sao hắn không dùng bảo bối giết con hàng này a, bởi vì năng lực hắn hiện giờ không thể khống chế thêm cái bảo vật thứ hai nào hết, một phần là không thể một phần còn lại chính là hắn khinh thường con hàng này a, đối với hung thú Đô Hống dai như gián này thì hắn chính là khinh thường dùng đến bảo vật để giết nó a, tuy năng lực hiện giờ không dùng được bao nhiêu nhưng cũng đủ để giết con hàng này rồi…
Kha La không ngừng cực khổ ra sức mà oanh phá bên trong cơ thể của Đô Hống chậm rãi như một thợ mỏ khai khoáng mà không ngừng hủy đi cơ nhục nội tạng của can hàng này, qua thêm một canh giờ Đô Hống rống lớn một tiếng tuyệt vọng mang theo tràng ngập hận khí như tuyên bố “ta nhớ kỷ ngươi rồi sinh linh nhỏ bé, ta sẽ trở lại…”, như cho Kha La nghe rồi trướng to lên nổ tung chết đi…
Nghe ý tứ bên trong tiếng rống của Đô Hống, hắn cũng không cho là đúng mà ném qua một bên, dùng một đạo pháp quyết trừ khử đi dơ bẩn trên người mà hắn nghĩ là có đi cùng đổi một bộ y phục khác Kha La nhanh chống trở lại bên cạnh Ngọc Ảnh bên trong Thứ Linh Xa, kéo một cái đem nàng ôm vào trong ngực nhắm mắt nghĩ ngơi một chút chờ nàng tỉnh lại…
Kha La nhắm mắt nghĩ ngơi nhưng tay hắn cũng không có yên phận đặt lên trên kiều đồn đầy đặn to tròn bóng loáng của nàng xoa nắn lấy, cảm giác mềm mại đàn hồi xúc cảm mỹ diệu lại truyền đến từ trên tay làm cho hắn cũng là thoải mái giải tỏa tâm tình có chút mệt mỏi của mình a. Bàn tay xoa nắn một hồi qua lại trên kiều đồn của nàng một lúc lâu, ngón tay Kha La bất ngờ lột vào một khe vực sâu rồi bị kẹp chặc lấy, ngón tay vừa rơi vào vực sâu hắn đã biết là cái gì rồi, thích thú mà trượt lên trượt xuống một hồi….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!