Hồ Nữ - Chương 22: Tiểu hồ Ly đi dạo dược viên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Hồ Nữ


Chương 22: Tiểu hồ Ly đi dạo dược viên


Tuyết Hoa đi về phía đông hồ Nữ Thần, sau đó bắt được một con cá trích về.

Sau khi xử lí xong cá, phóng ra hỏa diễm chậm rãi nướng cá, dưới ánh mắt khiếp sợ của Thưởng Đức, Tuyết Hoa đã ăn xong một bữa cá nướng ngon
lành, sau đó xuống hồ vệ sinh bản thân.

Hạ Lăng Vân vẫn đứng bên hồ kiên nhẫn chờ đợi, đến lúc tiểu hồ ly một
lần nữa bò lên bờ, cúi người nói: “Tuyết Hoa, ta giúp ngươi làm khô
lông, ngươi hãy cảm ứng phương thức vận hành thủy linh lực của ta.”

Tuyết Hoa một đầu ướt sũng nhìn hắn, hắn muốn dạy nàng pháp thuật sao? Thật tốt quá.

“Ngươi hiểu lời ta nói sao?” Hạ Lăng Vân dò hỏi.

Tuyết Hoa lập tức gật gật đầu.

Hạ Lăng Vân thấy tiểu hồ ly rất thông minh gật đầu, giơ tay phải đặt lên đầu nàng.

Hai mắt Tuyết Hoa nhắm lại ngưng thần cảm ứng, lập tức phát giác được
một luồng linh lực hệ thủy chậm rãi theo tay của hắn đi vào trong cơ thể nàng, Thủy linh lực khắp nơi, nước trên lông nàng nhanh chóng biến
thành những vô số bọt nước mà mắt thường không thể nhìn thấy biến mất
trong không khí.

Cái này chính là phương thức vận hành sao?

<!–Ambient video inpage desktop–>

Nàng rất vui vẻ lắc lư cái đuôi. Nếu như nắm giữ phương thức này, nàng
sẽ không cần phải nhờ nam thần giúp nàng làm khô lông nữa cũng không cần mỗi lần tắm rửa đều phải đi phơi nắng, càng không cần lo lắng trời mưa
dầm sẽ khiến bộ lông của mình ẩm ướt.

“Nhớ kĩ quá trình này, sau này có thời gian ngươi hãy học theo.”

Ôm lấy tiểu hồ ly toàn thân đã khô ráo, Hạ Lăng Vân nói, “Ngày hôm qua
ta và Thanh Hoa đã hẹn nhau đi tới dược viên.” Hắn muốn đưa thảo dược đã hái và linh thú hoang dã cho Thanh Hoa quản lí, thuận tiện lấy ít đan
dược dùng cho linh sủng. Đêm nay, Tuyết Hoa phải ăn Tẩy Tủy Đan rồi.

Tuyết Hoa thấp giọng Ngao…ooo… một cái, đứng trong khuỷu tay hắn,
cái đầu nhỏ nhìn quanh bốn phía, Thiên Linh Môn sẽ là nơi mà nàng sống
rất nhiều năm, nàng phải nhanh chóng làm quen với nơi này.

Lại đi khoảng chừng nửa nén nhang, hắn đi tới một vùng đất rộng lớn. Nơi này cũng giống như đồng ruộng mà Tuyết Hoang từng gặp, đất ở đây được
phân thành từng thửa, mỗi thửa đều gieo trồng những loại thảo dược khác
nhau. Bên trong dược viên có một số người đang thu hoạch dược thảo, nhìn thấy Hạ trưởng lão chậm rãi bước đến, lập tức bỏ lại công việc đang làm chạy tới hành lễ.

“Hạ sư thúc, con đã đợi người khá lâu rồi.” Thanh Hoa dẫn đầu nói. Trên
đầu nàng đội một chiếc khăn vải màu vàng thêu hoa, trên người là một váy dài màu xanh da trời, bên ngoài khoác tạp dề màu xanh, trong tay còn
cầm một cái cuốc nhỏ, thoạt nhìn giống như nông phụ đang làm ruộng.

Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, hỏi: “Người giúp đỡ đến rồi hả?” Ở trong vòng
tay càn khôn của hắn có rất nhiều linh thảo linh tính cùng với bùn đất
của chúng sau khi lấy ra cần phải nhanh chóng trồng vào trong đất.

“Hạ sư thúc, người mang theo tiểu sư đệ Thanh Viễn ra ngoài tìm linh
sủng, con biết ngay người sẽ mang rất nhiều linh thảo về, những người
biết trồng thảo dược đều gọi đến hết rồi.” Thanh Hoa hưng phấn nói.

“Ừ.” Hạ Lăng Vân nói, “Các người lui ra phía sau.”

Nhóm tu sĩ đang vây quanh hắn lập tức lui về phía sau.

Trước mặt Hạ Lăng Vân là một mảnh đất trống khá rộng. Hắn vung tay lên,
chớp mắt các loại thảo dược linh tính từ trên không xuất hiện trên mảnh
đất trống, đa số gốc rễ đều được bao bọc bằng bùn đất, có một số cây
nhân sâm thì chỉ dính chút ít.

Mộc linh chi, tử vân kim chi, nhân sâm, hoàng tinh, kim khương, tuyết lan, cây diên thọ, linh quả địa tâm, thạch lan…

Các tu sĩ am hiểu thảo dược và luyện đan nhìn một đống linh thảo, đôi mắt đều sáng lên.

“Các người còn đứng ngây ra đó làm gì?” Hòa Lâm, Hòa Nguyệt, các người
đi phân loại linh thảo sau đó phân công người bắt đầu trồng, Hòa Tâm
ngươi theo ta kiểm tra lại những linh thảo linh quả.”

Thanh Hoa đã nhiều lần chứng kiến tình cảnh này vội phân phó chỉ huy đệ
tử phân loại nhanh chóng trồng thảo dược vào trong dược viên, đồng thời
tiến hành bảo quản các loại linh thảo, linh quả.

Lập tức tất cả mọi người xung quanh dược viên đều bận rộn, ngược lại
người tạo ra sự kiện bận rộn kia Hạ Lăng Vân thì không có việc gì, thoải mái ôm tiểu hồ ly đi thẳng vào dược viên.

“Xung quanh dược viên bày bố pháp trận Tụ Linh rất lớn, mỗi một thửa
ruộng trồng linh thảo được bày bố pháp trận khí hậu và cấm pháp không
thể tùy ý đi vào. Pháp trận Tụ linh có thể giúp sinh vật trong trận hấp
thu được nhiều linh khí thiên địa. Mỗi loại cây khác nhau sẽ có hoàn
cảnh sinh trưởng khác nhau, pháp trận khí hậu bao phủ dược viên sẽ giúp
các linh thảo có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh sinh trưởng.” Cấm pháp
tất nhiên là để phòng ngừa những người ngoài đệ tử dược viên đi vào tùy
tiện trộm linh thảo rồi.

Hạ Lăng Vân giới thiệu nói, “Chỉ cần là môn phái tu luyện có chút lịch sử, đều có quy tắc và mô hình dược viên.”

Tiểu hồ ly nghe rõ ràng. Tu sĩ ra ngoài hái thuốc, cũng không phải một
lần đều có thể hái được linh thảo mà mình cần. Những… linh thảo thu
được sẽ được cho vào dược viên trồng, đến lúc cần sẽ được sử dụng.

Nhìn thấy một cây linh thảo màu đỏ cao cỡ nửa người bên trên có ba quả
lớn nhỏ giống như quả táo đỏ tươi, Hạ Lăng Vân bước qua đưa tay hái một
quả đưa đến bên miệng nàng nói: “Tuyết Hoa, ngươi chỉ ăn một con cá,
khẳng định chưa no.” Tuy nơi này có cấm pháp, nhưng không có nghĩa là
hắn không vào được.

Mặt mày Tuyết Hoa lập tức hớn hở, cắn lấy. Tuy hương vị không ngon,
nhưng ăn vào miệng có cảm giác ấm áp, đi vào trong dạ dày, cũng khiến dạ dày dễ chịu.

“Đây là quả Xích Đan, ăn thường xuyên có thể tăng lên phẩm giai Hỏa Linh Căn.” Hạ Lăng Vân cười mỉm nói.

Đồ tốt!

Tuyết Hoa lập tức nhìn hai quả xích đan còn lại Ngao…ooo kêu lên vui mừng.

“Không nên quá tham, hai quả kia nên để lại cho người khác.” Hạ Lăng Vân điểm vào cái mũi của nàng. Nếu không phải hắn là trưởng lão, lại thường xuyên hái thuốc cho Thiên Linh Môn, cũng không thể tùy ý hái thảo dược
và linh quả trong dược viên, bởi vì những… thứ đó sẽ dùng cho việc
luyện đan dược.

Được rồi, dù sao chỉ cần ôm bắp đùi của nam thần, cuối cùng nàng cũng sẽ có lộc ăn.

Tuyết Hoa gật gật đầu, đứng trên bả vai hắn muốn nhìn xung quanh. Xung
quanh dược viên toàn là màu xanh của linh thảo, cũng chỉ có loại quả
xích đan này màu sắc quái dị.

Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly đi dạo, xem xét tình huống sinh trưởng của
linh thảo trong dược viên, nếu thấy linh quả có thể ăn được thì sẽ hái
xuống cho nàng ăn. Hiện tại đúng là mùa thu, rất nhiều linh thảo kết quả hoặc kết hạt, tiểu hồ ly tới rất đúng lúc, trước khi các đệ tử dược
viên bắt đầu hái linh quả nàng đều được nhấp nháp một lần.

Chuyến đi này không tệ.

Tuyết Hoa liên tục ăn ăn và ăn, ăn tới cái bụng nhỏ tròn vo.

Trung tâm dược viên có một hồ nước lớn, hồ nước thanh tịnh, có một số ít thực vật thủy sinh, len lỏi xung quanh những cây thực vật kia là những
con cá kim ngân song sắc.

“Đây là cá kim ngân, kim sắc nhiều ngân sắc ít là cá đực, ngân sắc nhiều kim sắc ít là cá cái, xương cá kim ngân chính là dược liệu không thể
thiếu để chế tạo Tẩy Tủy Đan.” Hạ Lăng Vân giới thiệu, sau đó thả Tuyết
Hoa xuống, cho nàng nhìn cá

Cá mà môn phái tu tiên nuôi dưỡng nhất định là linh ngư.

Tiểu hồ ly Tuyết Hoa nhìn những con cá bơi dưới nước, trên mặt lộ vẻ
tươi cười. Ý của Hạ Lăng Vân là muốn nàng bắt cá ư? Trước không buông
sau không buông, tới hồ cá mới thả nàng xuống. Ha ha ha, nàng sẽ không
mắc mưu.

Thấy tiểu hồ ly tỏ vẻ không hứng thú, Hạ Lăng Vân nói: “Cá kim ngân là
loại kịch độc, ngươi không thể ăn.” Hắn định đợi lúc nàng nhảy xuống hồ
bắt cá sẽ ngăn cản, không nghĩ tới tiểu hồ ly gần đây thích ăn cá lại
không thèm động tâm, có lẽ bởi vì hắn đã cho nàng ăn nhiều linh quả tới
mức bụng nhỏ cũng no rồi.

Ha ha, nàng biết ngay là nam thần cố ý dùng cá để trêu chọc nàng, nàng nhất định không mắc mưu.

Tuyết Hoa phát ra tiếng cười khặc khặc quái dị, cái đuôi dương dương đắc ý bắt đầu… vểnh lên.

Đối với biểu lộ càng ngày càng nhân tính hóa của nàng, Hạ Lăng Vân tập
mãi cũng thành thói quen, hắn dẫn tiểu hồ ly đi tới bên cạnh ao đến gần
một đám cây cỏ và bụi hoa cúc gần trăm đóa nói: “Tuyết Hoa, đây là loại
lục Mẫu Đơn rất quý giá, linh hoa bốn ngàn năm.”

Linh hoa bốn ngàn năm? Thật là đẹp, những bông hoa đan xen, cánh hoa màu xanh như ngọc óng ánh mềm mại, bông hoa nở rộ, từ nhụy hoa đến các
cánh xuất hiện các hoa văn màu sắc, màu xanh nhạt, xanh lá, rất đẹp.

Có thể ăn sao? Linh khí của hoa này quá nồng đậm rồi.

Tuyết Hoa bắt đầu nhảy lên, ý đồ dùng miệng cắn một đóa hoa. Thế nhưng
mà, nàng rõ ràng đã nhảy lên một đóa hoa, miệng cũng đã mở ra, nhưng
bông hoa cúc kia rõ ràng lắc mình tránh xa khỏi miệng nàng, còn dùng lá
cây đánh vào mặt nàng.

Vấn đề là ở đâu?

Nàng nhảy ba lần, cả ba lần đều xuất hiện tình huống này, lập tức dừng
lại quay về phía Hạ Lăng Vân ngao ngao gọi. Bông hoa này không phải cũng thành tinh chứ?

“Hồ ly tham ăn không biết thưởng thức cái đẹp.” Hạ Lăng Vân khẽ cười
nói, “Đây là hoa đã có chủ, ngươi muốn ăn hoa thì hỏi chủ nhân của nó.”

“Ồ?” Tuyết Hoa phát ra âm thanh kinh ngạc giống tiếng người.

Không có gió mà đám hoa cúc bỗng nhiên lay động, phát ra tiếng cười
thanh thúy dễ nghe, sau đó linh quang màu xanh càng lúc càng tăng, rồi
một đám hoa cúc đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện một mĩ nhân mặc lục y.

Cúc hoa tiên tử?

Tuyết Hoa kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Nàng nhìn thấy một mĩ nhân ước
chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, quanh thân tràn ngập tiên khí. Trên búi tóc đen còn cài một bông Cúc Mẫu Đơn nở rộ, gương mặt trứng ngỗng,
da trắng ngũ quan tinh xảo, mày ngài, lông mi như phiến quạt, đôi mắt
đen linh hoạt, đôi môi xinh xắn không tô son mà cũng hồng.

“Lăng Vân, hơn hai mươi năm không gặp, tu vi của người lại tăng lên rồi.” Lục y mĩ nhân nhìn Hạ Lăng Vân nói.

“Tiên tử, đã lâu không gặp.” Hạ Lăng Vân gật đầu nói.

Tuyết Hoa lập tức nhìn sang Hạ Lăng Vân, lại nhìn qua mĩ nhân tiên tử, bọn họ là đồng môn…

“Tuyết Hoa, nàng là tinh linh Lục Mẫu Đơn bốn ngàn ba trăm năm, do tổ sư khai phái Thiên Linh Môn, Thiên Linh Tử tự tay gieo trồng tỉ mỉ nuôi
dưỡng. Trước khi Thiên Linh Tử phi thăng đã tự mình dạy bảo nàng, cũng
dặn dò các đệ tử không được thương tổn nàng. Nàng có được tu vi bát phẩm tiên quân, là Thủ Hộ Giả của Thiên Linh Môn.”

Hạ Lăng Vân nói với Mẫu Đơn Tiên Tử, “Tiên tử, đây là Tuyết Hoa sủng vật của ta, tương lai sẽ là nữ đệ tử.”

Sau khi đi vào dược viên hắn đột nhiên nhớ tới tổ sư khai phái có dạy
bảo tinh linh hoa cúc, lại nhớ tới tác dụng của tinh linh hoa cúc liền
mang nàng tới đây.

“Nữ đệ tử tương lai của người?” Lục Mẫu Đơn tiên tử hứng thú cười nói,
“Người cũng học theo tổ sư gia, thu dị loại làm đệ tử rồi hả?” Thiên
Linh Tử cũng không thu nàng làm đệ tử, nhưng Thiên Linh Tử gieo trồng
nàng, lại từng cắt mạch lấy máu chiết xuất thổ linh căn cho nàng, cũng
coi như là phụ thân của nàng.

“Có gì không thể?” Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói.

“Không có gì, chỉ là tiểu hồ ly này đã là linh sủng của người rồi, người không cần phải đặc biệt bắt nó làm lễ bái sư với người nữa chứ?” Lục
Mẫu Đơn nói.

Hạ Lăng Vân cười mà không nói, không giải thích Tuyết Hoa cũng không phải là linh sủng của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN