Hồ Nữ - Chương 33: Hồ Ly giống đực tới cầu thân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Hồ Nữ


Chương 33: Hồ Ly giống đực tới cầu thân


Vài ngày sau khi tin tức Tuyết Hoa xuất quan truyền đi, mọi người biết
được Tuyết Hoa bế quan hai mươi lăm năm còn liên tục tiến giai, cho dù
tu sĩ sống tới một bó tuổi cũng phải trợn mắt há mồm. Sau khi khiếp sợ
mọi người đồng loạt nói, không hổ là linh sủng mà trưởng lão ngàn chọn
vạn tuyển, tới bảy tám trăm năm mới tìm được, quả nhiên là không giống
linh sủng thông thường.

Bên ngoài Vong Trần Cư, một con hồ ly lông đỏ hồi hộp đứng trước hàng
rào quấn đầy cây thường xuân. Nó muốn đi vào, nhưng không dám chủ động
quấy rầy trưởng lão đại nhân vô cùng nghiêm khắc.

Thường Đức ra ngoài rót nước trông thấy, vội kêu: “Hồng Linh, ngươi tới
tìm trưởng lão sao? Có phải chưởng môn có việc cần bàn với trưởng lão?
Mau vào, Vong Trần Cư có bày pháp trận nên không có cửa.”

Linh hồ Hồng Linh là linh sủng của chưởng môn Hàn Tu, hai mươi lăm năm
trước vì nói năng lỗ mãng, chủ tớ bị phạt bế quan ba năm. Sau khi xuất
quan, Hàn Tu đã tăng cường quản giáo Hồng Linh, qua hai mươi lăm năm,
bây giờ Hồng Linh cũng có thể coi là một hồ ly văn nhã rồi.

“Thường Đức, ta muốn gặp mặt Tuyết Hoa, ngươi có thể hỏi trưởng lão giúp ta được không?” Hồng Linh nho nhã lễ độ hỏi thăm, gật đầu chào hỏi
Thường Đức.

“Ngươi muốn gặp Tuyết Hoa?” Thưởng Đức sững sờ, lập tức bừng tỉnh, nói,
“Được, ta sẽ đi vào hỏi giúp ngươi.” Bây giờ là tháng hai mùa xuân, hồ
ly đã phát dục rồi. Hồng Linh đến đây là để lấy lòng, muốn tìm Tuyết Hoa làm phối ngẫu. Chỉ là hình thể bây giờ của Tuyết Hoa… Chỉ sợ là con
chưa phát dục.

Thư phòng, Hạ Lăng Vân đang viết bùa chú, bên trái là tiểu hồ ly đang
nhìn chăm chú. Trên người mặc xiêm y màu đỏ, bốn chân cũng được bao bọc, chỉ lộ cái đầu và đuôi ra bên ngoài.

<!–Ambient video inpage desktop–>

Tiểu hồ ly Tuyết Hoa do bế quan thời gian dài, dinh dưỡng không đầy đủ,
khiến lông bị bong ra. Trong khoảng thời gian ngắn lông không thể mọc
được nhiều, mặc dù bốn mùa ở Vong Trần Cư đều giống như mùa xuân, nhưng
bên ngoài lại là đầu mùa xuân vẫn còn hơi rét, cho nên Hạ Lăng Vân tìm
mấy nữ đệ tử, ra lệnh cho các nàng may quần áo cho tiểu hồ ly. Các nữ đệ tử vô cùng hăng hái, một lần may cho nàng tới bảy tám bộ, đủ để nàng
mặc cho tới khi bộ lông dài ra.

“Ba chữ Hỏa (火) đọc là “Diễm” nghĩa là lửa. Đây là pháp trận hệ hỏa cao cấp, dùng phù chú phải dùng văn tự phù chú.” Hạ Lăng Vân dạy bảo nàng.
Bây giờ Tuyết Hoa có thể nói chuyện, hắn phải dạy tri thức cho nàng.

“Diễm, là ba chữ hỏa.” Tuyết Hoa nghiêm túc nói ra.

Thật ra chữ này nàng nhìn rất quen mắt, nhưng lại không chú ý phát âm.
Hỏa có thể dùng chữ “Diễm” vậy ba chữ Thủy đọc là “Miểu” có nghĩa là lũ lụt?”飍” nghĩa là gió lớn? “Nghiêu” nghĩa là đất? “Hâm” nghĩa là thuộc
tính kim? “Miểu, “飍, “Nghiêu”, “Hâm” đọc… á… những chứ này đều là
chữ lạ, nàng không biết phải đọc thế nào.

Tinh có nghĩa là gì? Ba chữ nhật? Pháp thuật cấm chú? Ngược lại “Sâm” là pháp thuật hệ mộc có thể dùng bố trí những phạm vi lớn cho pháp trận,
“刕 sẽ không phải là ba chữ đao đại biểu cho hệ kim chứ…

Tư duy của tiểu hồ ly mau chóng phát tán, Hạ Lăng Vân nhìn đôi mắt ngây
ngốc của nàng nghĩ rằng nàng không thể hiểu, nên càng kiên nhẫn chỉ dạy.

“Trưởng lão, linh sủng Hồng Linh của chưởng môn đang ở bên ngoài cầu
kiến.” Thường Đức tiến tới bẩm báo, “Nó muốn gặp Tuyết Hoa.”

Hạ Lăng Vân đã sớm biết Tuyết Hoa ở bên ngoài, cũng hiểu dụng ý của nó,
hắn không ngẩng đầu mà nói lời từ chối: “Không gặp.” Tuy rằng Linh Hồ
bây giờ đã được giáo dưỡng rất khá, nhưng hắn vẫn cho rằng nó không xứng với tiểu hồ ly Tuyết Hoa thông minh đáng yêu xinh xắn lanh lợi.

“Trưởng lão, Tuyết Hoa sớm muộn cũng phải lớn lên đấy.” Thưởng Đức cẩn
thận khuyên nhủ, “Nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài.”

Hắn vừa nhắc nhở, Hạ Lăng Vân đặt bút xuống, trầm tư.

“Thường Đức, xảy ra chuyện gì?” Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi thăm. Hồng Linh
không phải là bị nàng cào cho một nhát, sau đó cùng chủ nhân bị phạt bế
quan ư? Sao nó muốn gặp nàng?

“Tuyết Hoa, bản năng động vật của linh sủng rất mạnh, không thanh tâm
quả dục giống như tu sĩ nhân loại, trừ phi bế quan tĩnh tọa tu luyện
linh lực, hàng năm sẽ tới thời kì động dục.

Thường Đức nhìn Hạ Lăng Vân đánh bạo nói, “Chủ nhân linh sủng không áp
chế được bản năng của linh sủng, thậm chí vì đạt được khả năng có linh
thú con, còn chủ động hỗ trợ linh sủng tìm đối tượng giao phối.”

Động dục, giao… giao phối?

Tuyết Hoa lập tức cảm thấy cả người đều không thoải mái.

“Linh sủng đồng môn giao phối, hoặc cùng linh sủng hoang dã giao phối,
nếu có thú con sinh ra, chỉ cần có linh căn đều được nuôi dưỡng ở môn
phái. Nếu như không cùng môn phái sau khi sinh thú con có linh căn, hai
môn phái sẽ phải phân thú con ra nuôi.”

Thường Đức nhiệt tình giới thiệu: “Hồng Linh là ngũ phẩm linh hồ, là kim phượng vương triêu rất khó gặp, hắn và ngươi đều thuộc Thiên Linh Môn,
nếu có thể sinh hạ tiểu linh hồ, Thiên Linh Môn không cần phải phân chia với các môn phái khác.”

Tu sĩ nhân loại kí khế ước với linh sủng cần dựa vào cơ duyên, ước chừng chỉ có một phần tư tu sĩ có thể kí kết khế ước linh sủng. Tu sĩ nhân
loại bắt đầu tìm kiếm linh sủng là khi bản thân bước vào “Đạo” giai, bọn họ có thể thu phục linh sủng đồng thời linh lực cũng tăng lên.

Những linh thú hoang dã cũng không phải không có những con có linh lực
cao, nhưng ý thức tự chủ rất mãnh liệt, không dễ dàng bị tu sĩ loài
người thuần dưỡng, cho nên môn phái tu tiên ngoại trừ những linh sủng
cấp cao do tổ tiên lưu lại, hầu hết là linh sủng cấp thấp.

Thường Đức còn muốn nói hộ Hồng Linh, Tuyết Hoa đã hét ầm lên, “Đuổi nó
ra ngoài!” Nàng là người, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối… sẽ không… giao phối với hồ ly giống đực!

“Tuyết Hoa, bây giờ Hồng Linh khiêm tốn trầm ổn, cũng được coi như là hồ ly tốt trong đám hồ ly giống đực, ngươi thật sự không muốn gặp?” Thường Đức lập tức ngây ngẩn cả người. Tuyết Hoa thông minh như thế, hắn không hi vọng nàng giao phối với hồ ly giống đực khác phái, sau khi sinh hạ
tiểu linh hồ sẽ bị người khác ôm đi.

“Không muốn, không gặp!” Tuyết Hoa lớn tiếng nói, vừa nói cái đầu nhỏ còn liên tục lắc.

“Thường Đức, Tuyết Hoa không thích Hồng Linh, ngươi nên hết hi vọng đi.”

Hạ Lăng Vân nhìn thấy dáng vẻ kịch liệt phản đối của Tuyết Hoa nói, “Tu
vi của Hồng Linh vẫn còn thấp, hơn nữa ấn tượng ban đầu của Tuyết Hoa
đối với nó rất kém, ngươi đừng tác hợp nữa. Ta chợt nhớ, đảo chủ Hỏa Vân đảo có nuôi một ngũ phẩm thanh hồ, còn cùng hai hồ ly cái sinh ra ba
con tiểu linh hồ. Đợi Tuyết Hoa phát tình, ta sẽ mang nàng tới đảo Hỏa
Vân giao phối.” Đảo chủ Hỏa Vân đảo, Đạo Nguyên Tiên Quân là lão bằng
hữu của hắn, tiểu linh hồ giao phối? Chuyện dễ dàng thương lượng.

Giao phối, giao phối, giao phối, giao phối…

Tuyết Hoa xấu hổ không chịu nổi, tức giận vươn móng vuốt cào cào nghiên
mực, lạnh lùng nói, “Ta không thèm giao phối.” Nàng là người, nàng không phải súc sinh!

Mực nước lập tức bị hắt lên vấy bẩn trên nền giấy tuyên thành, làm nhòe nét chữ của Hạ Lăng Vân.

Tiểu hồ ly đang tức giận!

Thường Đức âm thầm tặc lưỡi, khó trách lúc vừa tới Thiên Linh Môn, nó đã cào cho Hồng Linh một phát.

Hạ Lăng Vân sủng nịch lắc đầu nói: “Được rồi, tùy ngươi.”

Chẳng lẽ Tuyết Hoa lại xấu hổ giống như nữ tử nhân loại? Bằng không sao nàng lại phản ứng kịch liệt đối với vấn đề giao phối?

Đợi đến thời kì phát tình, tự khắc nàng sẽ cần hồ ly giống đực. Tư chất
của ngũ phẩm thanh hồ hơn bốn trăm tuổi so với ngũ phẩm hồng linh sáu
trăm tuổi tốt hơn nhiều, hắn quyết định chọn thanh hồ.

Nhìn vẻ mặt của hắn, Tuyết Hoa không biết phải làm sao. Nàng có nỗi khổ
không nói nên lời, liền nhảy xuống cái bàn chạy ra khỏi phòng, tới gần
hàng rào của Vong Trần Cư hướng về phía hồ ly lông đỏ gào hét: “Không
cho phép ngươi tới Vong Trần Cư!” Dù sao nàng cũng phải tìm người, vật
để phát tiết một chút.

Thấy nàng mở miệng nói chuyện, thanh âm giống như lời nhân loại tán
dương: “Hoàng oanh xuất cốc, chuông bạc dễ nghe”, Hồng Linh lập tức vui
vẻ nói: “Ngươi thật là lợi hại, nhanh như vậy đã tu luyện tới “Thực”
giai rồi. Tuyết Hoa, ta thích ngươi, tương lai chúng ta có thể…” Vừa
nói chuyện nó vừa muốn bước vào cửa hàng rào.

“Cút ra ngoài!” Tuyết Hoa giận dữ hét, hà miệng, phóng ra những viên cầu lửa phóng về phía Hồng Linh. Nàng luôn nhận định lực công kích của hệ
hỏa vượt xa hệ Thủy, nên chủ động công kích.

Ngũ phẩm linh hồ linh căn phong không phòng bị tiểu hồ ly đột nhiên công kích mình, nhưng cũng vội vung đuôi lên tạo ra gió lớn, nhưng cũng vẫn
để lọt hai ba quả cầu lửa rơi xuống lông mình. Da lông gặp lửa lập tức
bốc cháy, nó kêu thảm thiết lăn mình trên mặt đất hi vọng dập được lửa
trên người.

“Rầm, rầm.” Một lượng nước lớn từ trên trời đột nhiên xuất hiện, dập tan đám lửa trên người Hồng Linh. Nước khiến lửa trên người nó được dập tắt đồng thời cũng khiến nó ướt sũng.

“Tuyết Hoa, ngươi không phải linh thú hoang dã, ngươi phải tuân theo
phép tắc linh sủng của tu sĩ nhân loại, không thể tổn thương các sinh
vật linh tính khác.”

Hạ Lăng Vân nghiêm túc nói, phân phó Thường Đức, “Ngươi ôm Hồng Linh
vào, trị thương cho nó.” Hồng Linh và Tuyết Hoa trời sinh xung đột? Đây
là lần thứ hai Hồng Linh bị Tuyết Hoa đánh rồi.

Thường Đức bước nhanh tới kiểm tra thân thể cho Hồng Linh, sau đó thở
dài một hơi, bẩm báo: “Trưởng lão, Hồng Linh không bị thương. Hồng
Linh, da lông trên người ngươi bị cháy hai chỗ, không xinh đẹp rồi.”
Không bằng cắt hết lông, mặc quần áo giống Tuyết Hoa cho xong.

“Ngao ngao, bộ lông xinh đẹp của ta.” Hồng Linh đứng dậy rũ rũ nước trên người, nhìn Tuyết Hoa kêu lên: “Tiểu hồ ly, ta với ngươi có thù oán gì, sao hai lần liền làm tổn thương tới diện mạo của ta.”

Sắp tới mùa giao phối, dáng vẻ nó như vậy làm sao theo đuổi hồ ly giống
cái? Tuyết Hoa nhỏ như vậy, cũng không biết lúc nào động tình, năm nay
đoán chừng cũng chỉ có linh hồ Mị nhi, mà Thiên Linh Môn còn có một hồ
ly giống đực Tuyết Linh, nó cần phải tranh đoạt quyền giao phối với
Tuyết Linh đó nha. Không có bộ lông xinh đẹp, không có tư thế anh tuấn
oai hùng, Mị nhi chắc gì nhìn đến nó. Nếu Mị nhi biết nó chạy tới đây
theo đuổi Tuyết Hoa trước, nói không chừng sẽ triệt để từ chối nó.

Ai ai ai, tính sai, tính sai.

Hồng Linh nhìn tiểu hồ ly mặc trang phục màu đỏ xinh xắn, ánh mắt tràn
ngập ai oán. Hạ Lăng Vân đành phải nói, “Hồng Linh, ngươi đi đan phòng
tìm Thanh Hoa, nói rằng ta cho ngươi hai viên đan dược Liệt Phong Đan
cao cấp, và hai viên Tẩy Tủy Đan cao cấp.”

Cái này xem như là đền bù tổn thất cho nó. Nó nho nhã lễ độ tới nhà cầu
kiến, cái gì cũng không sai phạm, Tuyết Hoa chủ động tổn thương nó, là
Tuyết Hoa không đúng, cũng là do hắn không dạy dỗ nàng tốt.

Hai viên Liệt Phong Đan cao cấp, hai viên Tẩy Tủy Đan cao cấp? Linh đan
cao cấp cần trăm loại dược liệu linh tính nhưng lại rất khó luyện thành, cho dù là linh sủng chưởng môn cũng không thể thường xuyên ăn linh đan
cao cấp.

Hồng Linh nghe vậy bất chấp hiềm khích lúc trước, cao hứng nói: “Trưởng
lão người nói vậy, ta sẽ đi tìm Thanh Hoa chân nhân.” Đợi lúc nó mạnh
hơn nữa, tiểu hồ ly đáng yêu sẽ vừa ý nó đấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN