Hồ Nữ - Chương 7: Dùng Tẩy Tủy đan
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Hồ Nữ


Chương 7: Dùng Tẩy Tủy đan


Thực lực của tam phẩm tu sĩ ở thế tục có
thể giả thần giả quỷ lừa gạt người nhưng ở Tu Tiên giới chỉ là một tu sĩ bình thường, bất kỳ lúc nào cũng có thể trở thành con mồi cho yêu quái
cấp cao nên Hạ Lăng Vân không thể không dẫn đồ đệ Cảnh Thanh Viễn thử
luyện kiêm tìm kiếm linh sủng.

Linh sủng là bạn gắn bó lâu dài với tu sĩ, tâm linh câu thông, thậm chí so chọn lựa bạn lữ song tu còn quan trọng hơn.

Cảnh Thanh Viễn kén cá chọn canh, linh thú quá lợi hại hắn không hàng
phục được, quá phổ thông hắn lại chướng mắt. Ba năm qua, Hạ Lăng Vân
cùng hắn đi qua Long Đàm cốc, rừng vạn thú, đầm lầy U Minh,… đến khi
tới Hằng Cổ Quần Sơn, hắn cuối cùng cũng chọn được, đánh bại được Hắc
Lang vương.

Nhìn Cảnh Thanh Viễn cùng Hắc Lang vương ở bên dòng suối nghịch nước,
Hạ Lăng Vân thấy vừa vui mừng vừa buồn bã. Một tam phẩm tu sĩ, một tam
phẩm linh sủng, chỉ cần bọn họ vượt qua tâm ma hợp kỳ sẽ càng ngày càng
ăn ý; chỉ cần không chủ động đi địa phương nguy hiểm, Thanh nhi cơ bản
sẽ không có quá nhiều nguy hiểm, người làm sư phụ như hắn nên buông tay
rồi.

“Oa ô ~~” Tuyết Hoa cảm thấy nam thầnôm chính mình có cảm xúc có chút
suy sụp, liền quay đầu hướng tới hắn thấp giọng kêu một chút, dùng mũi
thân mật cọ cọ hắn ngực.

Hạ Lăng Vân cúi đầu nhìn xem, sờ đầu nó, “Thanh nhi đi rồi ta còn có
ngươi.” Không ký linh sủng khế ước, không thể tiến hành trao đổi ý niệm
với linh sủng, quá trình bồi dưỡng so Thanh nhi càng khó khăn, cũng càng có thú.

○○○

Hắc Lang Mặc Phong đói bụng, nó đi ra ngoài săn bắn, Tuyết Hoacũng đói đi tới bên dòng suối bắt cá.Nàng dùng móng vuốt mổ bụng, vứt nội tạng,
sau đó manh ra suối rửa vết máu rồi đem cá đặt ở trên tảng đásạch sẽ
phóng thích ngọn lửa nướng cá. Ngồi cùng sư phụ ăn bánh Cảnh Thanh Viễn
có vẻ mặt kinh hãi. <!–Ambient video inpage desktop–>

“Sư phụ, ngươi quá chỉ bảo sủng vật.” Hắn thành kính nói. Hắn chưa
đến một trăm tuổi đã là tam phẩm tu sĩ, phần lớn là do sư phụ chỉ bảo
nghiêm túc.

Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói: “Từ đầu nó đã tự biết làm rồi.”

Nha!

Cảnh Thanh Viễn không dám tin. Hồ ly vẫn ăn cá như vậy sao? Sao hắn chưa từng biết?

“Thanh nhi, ngươi có Tẩy Tủy đan dùng cho linh thú không?” Hạ Lăng
Vân hỏi. Kỳ thật dùng Tẩy Tủy đan của tu sĩ, động vật cũng có thể
ănnhưng tác dụng không nhằm vào thể chất linh thú.

“Ta có một hồ lô Tẩy Tủy đan cho linh thú.” Cảnh Thanh Viễn trả lời.

Tu sĩ cũng ăn ngũ cốc hoa màu, tu sĩ tu luyện cần các loại đan dược
pháp khí phụ trợ. Sư môn cung cấp đan dược cho đệ tử mới tu luyện đều là đan dược do đồng môn đệ tử luyện chế. Về phần đan dược đặc biệt, phải
tự mình đi thu thập nguyên vật liệu nhờ luyện đan sư luyện đan hoặc là
cùng người khác giao dịch. Hắn dùng một gốc thượng phẩm linh chi cùng
hai khối linh thạch thô đổi một hồ lô Tẩy Tủy đan dùng cho linh thú.

“Cho ta mấy viên, ta đã hứa với Tuyết Hoa.” Hạ Lăng Vân nói. Hàng
trung phẩm không bằng hàng thượng phẩm, luyện chế Tẩy Tủy đan thượng
phẩm cần dược liệu tốt hơn trung phẩm nhiều cho nên không phải tu sĩ nào đều có cao cấp Tẩy Tủy đan đưa cho linh sủng tẩy cân phạt tủy đi vu tồn tinh.

“Vâng.” Cảnh Thanh Viễn lấy túi Càn Khôn từ bên hông ra một hồ lô: “Sư phụ, ta có một hồ lô, người lấy nhiều chút.” Hắn từ khi chưa có ký ức,
sư phụ đã ở bên,hướng dẫn hắn tu luyện, sau khi hắn trưởng thành cần
đan dược gì, đều là sư phụ ra ngoài lấy trở về.

Hạ Lăng Vân khẽ vuốt cằm, khẽ phất một cái, hơn mười viên đan dược
trong tay Cảnh Thanh Viễn kia liền biến mất. Sư phụ như cha con, hắn
nuôi Thanh nhi hơn mười năm, chỉ bảo hắn gần một trăm năm, Thanh nhi
thành kính hiếu kính hắn liền thu nhận.

“Tu sĩ rất ít đến Hằng Cổ Quần Sơn Liên cho nên nơi này có rất nhiều
thiên địa chí bảo. Ta ở lại nửa tháng nữa, thu thập một ít dược liệu rồi trở về.” Hạ Lăng Vân nói. Hắn quyết định dưỡng Tuyết Hoa, phải bắt đầu
chuẩn bị các loại đan dược.

“Vâng, sư phụ.” Cảnh Thanh Viễn rất cao hứng nói. Sư phụ là tiên quân, hắn có thể phóng ý thức ra ngoài cảm thụ chung quanh sự dao động của
linh khí, rất dễ dàng phát hiện thảo dược.

Ăn xong hai con cá, Tuyết Hoa đến bên dòng suối thanh tẩy chính mình,
xác định trên người mình rất sạch sẽ mới đi tới bên người Hạ Lăng Vân.

Nó cả người ướt sũng chạy tới, Hạ Lăng Vân rất tự nhiên xuất ra khu thủy thuật, đem bộ lông của nàng làm khô.

Bộ lông ngay lập tức khô mát, Tuyết Hoa lập tức chui vào trong ngực
hắn, hạnh phúc cuộn thành một tư thế thoải mái bắt đầu ngủ gật.

Thời gian hồ ly và người nghỉ ngơi hoàn toàn tương phản, nàng muốn ở
bên Hạ Lăng Vân, bắt đầu cố gắng điều chỉnh nghỉ ngơi thời gian. Có điều hồ lylà động vật sống về đêm, nàng muốn thay đổi không phải dễ dàng như vậy cho nên ban ngày cố gắng vận động chút sau đó buổi tối tu luyện
trong chốc lát rồi nằm xuống, ép bản thân ngủ.

“Sư phụ, đối với Tuyết Hoa rất chiếu cố.” Cảnh Thanh Viễn nhìn nói. Sư phụ cùng tiểu linh hồ giống như đã ký khế ước linh sủng, có thể cảm ứng lẫn nhau.

“Nó vô cùng thông minh.” Hạ Lăng Vân tán dương, bàn tay vuốt ve Tuyết
Hoa,thật ấm áp mềm mại, phảng phất đem nó trở thành trẻ nhỏ.

Thật tưởng niệm biểu cảm sư phụ hiền lành và cưng chiều của sư phụ.
Sau khi hắn 10 tuổi, sư phụ thanh lãnh nghiêm nghị không đối xử với hắn
như thế nữa.

○○○

Trăng tròn treo cao, ánh trăng bàng bạc chiếu xuống nhân gian, rừng
rậm u ám phảng phất phủ thêm một tầng lụa mỏng màu bạc trắng. Đây là
nguyệt chi tinh hoa cũng là linh khí Tinh Linh yêu quái dễ dàng nhất hấp thu nhất, rất nhiều tinh linh, yêu quái tu vi đạt tới trình độ nhất
định sẽ ở đêm trăng tròn tiến hành lần đầu tiên biến hóa.

Ăn Tẩy Tủy đan, Tuyết Hoa cùng Mặc Phong đứng bên mỗi chủ nhân đối mặt ánh trăng ngửa đầu, hai mắt khép hờ, chủ động hấp thu nguyệt chi tinh
hoa cùng thiên địa linh khí ( lần này, bởi vì có hai tu sĩ đều đứng
trước mặtxem, Tuyết Hoa không dám sử dụng thần khí).

Linh khí sạch sẽ thuần khiết cùng với nhịp hô hấp một lần lại tiến vào trong cơ thể, thay thế trọc khí. Nguyệt chi tinh hoa cùng thiên địa
linh khí hóa thành linh lực ở trong cơ thể tuần hoàn vận hànhmà hai linh sủng đã ăn Tẩy Tủy đan bắt đầu hóa thành nhiệt lưu phân tán vào mạch
máu, lục phủngũ tạng. Dần dần, chúng cảm giác có cái gì đó từ trong cơ
thể xói mòn.

Quá trình kia trôi qua một nửa, bộ lông trắng tinh của Tuyết Hoa thấm đẫm mồ hôimàu tro đen, mơ hồ phát ra mùi hôi.

Bởi vì Hạ Lăng Vân giải thích chi tiết với nàng về tác dụng của Tẩy
Tủy đan, Tuyết Hoa không khẩn trương mà tiếp tục tu luyện, mặc kệ mồ
hôi. Mặc Phong cùng Cảnh Thanh Viễn có thể trao đổi ý niệm, cũng hiểu
rất nhanh linh dược chủ nhân cho nó ăn có tác dụng gì.

Òng ọc òng ọc.

Tuyết Hoa cảm thấy vùng bụng ẩn ẩn đau hơn nữa càng tu luyện càng đau, nhịn không được, vội vàng vận hành linh khí nhét vào đan điền, sau đó
chạy nhanh tới đằng sau một gốc cây phía xa.

Mặc Phong và nàng tình huống không khác nhau lắm, nhưng nó ở ngay tại chỗ giạng hai chân sau ra bắt đầu đại tiện.

“Beep beep beep.” Một mùi hôi thối làm người ta buồn nôn nháy mắt tràn ra.

Hạ Lăng Vân cùng Cảnh Thanh Viễn biết lần đầu ăn Tẩy Tủy đan linh sủng đều có loại tình huống này, đã sớm đứng ở đầu gió.

“Đây là sự khác biệt giữa linh trí cao cùng linh trí thấp sao?” Cảnh
Thanh Viễn lắp bắp nói. Mặc Phong là trước mặt mọi người phóng thích độc tố, dơ bẩn tồn tại trong cơ thể hơn hai trăm năm mà hoàn toàn không mất tự nhiên; Tuyết Hoa là nín nhịn trốn đi phóng thích, giống như nhận đến qua sự giáo dục của nhân loại nhiều năm.

“Việc này không liên quan đến linh trí cao thấp.” Hạ Lăng Vân bình
tĩnh an ủi, “Tuyết Hoa đã quên mất, nó cũng không biết mình đã từng có
chủ nhân chưa. Ta phỏng đoán trước đây nó từng có nữ tu sĩ chỉ bảo.”
Đại khái cũng chỉ nữ tu sĩ cẩn thận mới có thể chỉ bảo linh sủng làm như vậy, “Hóa ra là như vậy. Nó đã quên, kỳ thật nội tâm vẫn tưởng niệm chủ nhân cho nên mặc dù thích sư phụ cũng không muốn làm linh sủng của
người.” Cảnh Thanh Viễn đột nhiên hiểu ra, có linh thú trung thành với
chủ nhân, có linh thú sẽ không vì có chủ nhân mới sẽ quên chủ nhân cũ.
Tuyết Hoa cũng coi là linh sủng hai mặt, sư phụ vì nó tốn tâm huyết có
đáng giá không?

○○○

Phóng thích dơ bẩn tích tụ trong cơ thể nhiều năm, Tuyết Hoa xấu hổ,
quay người, dùng chân sau đào đất đem dơ bẩn vùi lấp sau đó cũng không
chạy về phía Hạ Lăng Vân mà chạy thẳng tới dòng suối, bổ nhào vào chỗ
nước nông ra sức thanh tẩy thân mình.

Ánh trăng sáng tỏ sáng ngời, khả năng nhìn ban đêm của nàng cũng được
tăng cường.Một luồng màu tro đen giống loài từ chính bộ lông của mình
trôi ra, đem nước suối sạch sẽ trở nên bẩn.

Tẩy Tủy đan đem dơ bẩn trong cơ thể thanh lọc nha, hi vọng nam thần
thường xuyên cho nàng ăn Tẩy Tủy đan, làm cho nàng thanh sạch, không còn mùi hồ ly.

Cảnh Thanh Viễn dẫn Mặc Phong tới bên dòng suối, nhìn thấy thân
ảnhTuyết Hoa ở chỗ nước nông không ngừng vặn vẹo, đưa móng vuốt ra sau
lưng, nhất thời vui vẻ: “Sư phụ, linh sủng của người cũng quá sạch sẽ.”

Nếu không có hắn ngăn cản, Mặc Phong sẽ dùng đầu lưỡi vệ sinh bộ lông cùng hạ thân.

Nhìn Tuyết Hoa đang khó khăn làm sạch bộ lông, Hạ Lăng Vân cuộn tay áo lên, nói, “Lại đây, ta giúp ngươi tắm.” Hắn lại nói với Cảnh Thanh Viễn “Ngươi về phía hạ du đi. Dù sao Tuyết Hoa đã tắm một lần.”

“vâng, sư phụ.” Cảnh Thanh Viễn lập tức nói, dẫn Hắc Lang đi về phía hạ du.

Đi tới hay là không đi tới?

Vì bản thân là giống cái nên Tuyết Hoa đứng trong nước rối rắm.

“Lại đây.” Hạ Lăng Vân bắt lấy tiểu linh hồ, lấy ra xà bông thơm từ
vòng tay Càn Khôn bắt đầu cho nàng bôi khắp thân mình, đào lỗ tai, xoa
bóp da lông.

A, nơi này không được!

Tuyết Hoa đột nhiên dùng sức kẹp chặt hai cái chân sau. Nàng là nữ nha!

“Chớ lộn xộn, bằng không rửa không sạch sẽ.” Hạ Lăng Vân mạnh mẽ gỡ hai chântiểu linh hồ, đem bụng của nàng rửa vài lần.

Linh thú được tu sĩ loài người nuôi dưỡng sẽ được ăn trường kỳ Tẩy Tủy đan thay đổi thể chất,bản thân sẽ sinh ra xú khí, tuyến túi hậu môn
nhanh chóng thoái hóa cho tới hoàn toàn biến mất cho nên mùi hôi thối là phương pháp phân biệt hồ ly linh sủng cùng hoang dại linh hồ trực tiếp
nhất. Tuyết Hoa nếu còn tuyến túi, rất có khả năng chủ nhân cũng không
thuần dưỡng nó bao lâu, thiên thọ hết rồi, nó lại biến thành hoang dại linh hồ.

Ngao ô ~~ nam thần, trong sạch của ta bị ngươi…

Tuyết Hoa ngao ngao kêu, không biết mình nên cao hứng khi bị nam thần
chiếm tiện nghi hay là nên cảm động nam thần không ghét bỏ nàng là một
hồ ly bẩn rửa cái mông cho nàng?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN