Hồ Sơ Cuối - Quyển 1 - Chương 9: Săn Quỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Hồ Sơ Cuối


Quyển 1 - Chương 9: Săn Quỷ


– Ông biết hung thủ đang ở đâu?

Tôi ngạc nhiên lên tiếng hỏi ổng. Ông bác già nở nụ cười bí ẩn rồi từ tốn nói:

– Tôi không biết hung thủ ở đâu nhưng… tôi có thể tìm ra nơi nào có ma quỷ ẩn mình! Nếu chúng ta tìm được “Thủ Sinh Quỷ” thì vụ án này sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều!

Tôi quay lại nhìn 3 đồng nghiệp thân yêu, ánh mắt tôi từ từ di chuyển qua 3 người họ, rồi tôi nhắm mắt thở dài lên tiếng:

– Giờ đến lúc chia đội săn quỷ và đội điều tra…! Việc săn quỷ cực kì nguy hiểm nên để đàn ông đi hợp lý hơn! Anh Phong và Nam xồm… trong 2 người ai sẽ cùng tôi đi săn quỷ!

Tên Nam xồm méo xệch miệng từ chối:

– Tôi cũng muốn đi cùng ông lắm… nhưng mà tôi thấy mình hợp với việc điều tra thông tin hơn! Với cả những việc đòi hỏi sức khỏe dẻo dai như thế này thì phải cần những người bá khí ngút trời như anh Phong mới giải quyết được! Phải không anh Phong?

Cả tôi và Nam xồm đều quay sang nhìn lão Phong, khuôn mặt lão đang từ màu vàng nghệ bỗng nhiên đỏ ửng lên, hai lỗ mũi to ra thở phì phò cũng giọng nói to dõng dạc:

– Chú nói chuẩn cơm mẹ nấu rồi! Anh mà đã ra tay thì Fly cũng chỉ là fan của Tường núi!

Tôi mỉm cười lắc đầu, không ngờ lão Phong lớn đầu rồi mà vẫn để cho Nam xồm nó gạt. Tôi quay lại nhìn ông bác già rồi mỉm cười lên tiếng hỏi:

– Bao giờ thì triển khai việc săn quỷ?

Ông bác già vuốt râu cười mỉm:

– Đêm nay….!

***********************************************

Ngồi trên chiếc ô tô mà lòng tôi bối rối như lửa đốt, mang tiếng là có bằng lái xe ô tô nhưng thỉnh thoảng giời mưa thì tôi mới lấy ô tô của gia đình để đi làm hoặc những khi đi chơi xa nhà.

Phải năn nỉ dữ lắm thì công an Bắc Ninh mới điều cho chúng tôi con ô tô từ thời napoleon cời truồng này, ngồi trong xe mà cứ nghĩ mình đang cưỡi ngựa vậy. Ngó sang bên cạnh thấy ông bác già đang cầm vật gì đó giống như la bàn, đôi lúc ổng lại bảo tôi rẽ trái, rẽ phải đột ngột làm mấy lần suýt thì bay cả xe lẫn người xuống ruộng.

Cuối cùng sau một hồi đánh vật với con xe thời tiền sử, thì rốt cuộc cũng đã đến nơi cần phải đến… Ông bác già xuống xe nhìn chăm chú về phía ngôi nhà hoang ở đằng xa rồi cất giọng lên tiếng:

– Nơi này.. có biến! Mọi người cẩn thận…!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN