Hoa Pha Lê - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Hoa Pha Lê


Chương 1


Đứng trên cái ban công bằng gỗ cũ kĩ, Minh Minh( Mèo ) nhìn về phía xa xăm nào đó. Nắng chiếu soi rọi khắp ban công, chuông gió treo trên cửa ban công kêu leng keng, mùi hoa nguyệt quế lan tỏa trong gió. Ban công gỗ này có tên là Vườn Hạnh Phúc, bởi đây là nơi mà Pha Lê(nhỏ-Nhóc) đã cùng với Mèo chia sẻ những niềm vui nỗi buồn suốt mười năm trời. Hai đứa nó đã kê vào đây một bộ bàn ghế gỗ nhỏ xinh để có thể cùng nhau ngồi học hoặc trò chuyện. Nó treo một cái chuông gió ở cửa ban công để mỗi lần gió ngang qua cái chuông lại phát ra những âm thanh làm tâm hồn nó bay bổng. Nhỏ Pha Lê thì mang cả một chậu hoa nguyệt quế sang trồng, nhỏ vốn ưa mùi hương dịu dàng của hoa này. Đang mơ màng, một bàn tay đập lên vai khiến Mèo giật mình. Còn ai khác ngoài nhỏ bạn thân của nó nữa chứ. Nhỏ tươi cười:
_ Chào buổi chiều nha Mèo!

_ Thì ra là cậu, sao lâu quá, cậu làm tớ chờ mệt muốn chết! Mau ngồi xuống tớ có chuyện muốn nói với cậu nè. Mèo càu nhàu.

_ Quan trọng đến thế cơ à? Ờ mà xin lỗi cậu nha. Tớ có bận chút chuyện nên tới trễ, mua kem đền cậu nè,vừa ý chưa?Nhỏ lôi cả một hộp kem to từ trong bao ra. Mèo phì cười tỏ vẻ khoái chí:

_ Coi như cậu biết điều đó, để ăn thử xem sao. Nói rồi Mèo xúc cả muỗng kem to cho vào miệng. Nhỏ chờ đợi với vẻ háo hức:” Sao hả, ngon không?” Mèo chỉ ậm ừ với vẻ chán chường:

_ Ừ, cũng được, cũng không tệ… Câu nói đó của Mèo có vẻ làm cho nhỏ thất vọng, thế là Mèo đổi chủ đề:
_ Tớ có chuyện quan trọng muốn nói đây.
_ Chuyện gì? Nói đi. Nhỏ tỏ vẻ bực bội.
_Tớ sẽ chuyển trường… Mèo nói chưa hết câu thí nhỏ chen ngang với vẻ mặt đầy lo lắng:

_ Cái gì? Cậu tính đi du học phải không? Nhưng cậu đã hứ sẽ không bỏ rơi tớ mà!

_ Không đâu, ý tớ là tớ đã xin ba cho chuyển trường sang học chung với cậu. Thế nào hả, Nhóc? Nghe Mèo nói xong, nhỏ thở phào nhẹ nhõm rồi tươi cười:

_ Thật à? Cậu làm tớ hiểu nhầm, vậy là từ nay không cần phải đến đây tớ cũng gặp được cậu ở trường rồi.

_ Ừ! Mèo cũng cười với nhỏ. Nhỏ nhìn đồng hồ rồi giật mình:” Ấy chết, tớ về đây kẻo bác Vui lại mắng tớ. Ngày mai khai giảng tớ sẽ tìm cậu nhé! Nhỏ nhanh chóng chạy đi để lại mình Mèo đứng im trên ban công. Nó nhìn theo cái bóng của nhỏ chạy xa dần trong nắng chiều. Nó biết là nhỏ vui vì nó sẽ học chung với nhỏ nhưng lại cảm thấy có lỗi vì đã tỏ ra không thích kem nhỏ đem đến. Nhưng thật ra nếu không nói thì cũng chẳng ai biết kem đó là do chính tay nhỏ làm. Bởi vậy nên việc nhỏ đến trễ cũng vì thế thôi. Mèo rất thích món kem đó, nhưng nó hiểu nhỏ bạn của nó quá rồi. Nó mà tỏ ra không thích thì nhỏ sẽ làm hoài cho nó ăn đến khi nó khen ngon mới thôi.

Nó coi nhỏ là bạn thân nhất vì chỉ có nhỏ mới hiểu tính nó. Dù xung quanh nó nhiều người làm bạn nhưng nó thừa biết đó chỉ là con người giả tạo bởi họ chơi với nó cũng vì tài sản của nhà nó thôi. Cũng có người thật lòng mến nó nhưng rất ít.Chỉ có nhỏ là bạn mà nó thật sự coi trọng.Là bạn thật sự của nó.
Hết chương 1.Mong các bạn ủng hộ cho chương 2 nha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN