Hoan Du - Chương 23: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Hoan Du


Chương 23: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Đá.

Công việc vẫn bận rộn, Cố Du tiếp tục tăng ca mỗi ngày.

Cô mong chờ đến ngày thứ bảy để được nghỉ ngơi, sau đó lại tỉnh táo để quay về với thực tại.

Vài ngày qua cô chưa gặp lại Phó Lệ Minh, nghe nói anh đi công tác, đi lúc nào thì cô không rõ lắm.

Nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.

Tối thứ sáu cả đội liên hoan, đồng nghiệp đều nghĩ mối quan hệ giữa cô và Phó Lệ Minh không bình thường, bắt đầu thảo luận suy đoán, Trải qua mấy ngày quan sát, suy đoán cũng giảm bớt, bởi vì không phát hiện ra được đầu mối bất thường nào.

Hơn nữa, tin tức Phó Lệ Minh và Dung Tĩnh đính hôn bắt đầu lan truyền, mọi người càng muốn tin điều này là sự thật.

Cố Du cũng biết chuyện này, trong công ty cũng đang bàn tán, cô biết đồng nghiệp đang quan sát phản ứng của cô, bởi vậy nhân cơ hội này cô phải phá vỡ sự nghi ngờ của mọi người, tỏ vẻ bản thân cũng cảm thấy hai người bọn họ rất môn đăng hộ đối, tính cách và năng lực cũng xứng đôi.

Về phần trong lòng cô thấp thoáng một chút xíu mất mát, nhưng cũng rất nhanh bị lý trí của cô loại trừ.

Bởi vì trong khoảng thời gian này nhận không ít quảng cáo, cấp trên sắp xếp công việc, phân công công tác.

Quảng cáo của Dung thị do Tống Lệ Hoa phụ trách, mà Cố Du là cấp dưới của Tống Lệ Hoa cho nên cũng tham gia vào dự án.

Hai bên thường xuyên liên lạc với nhau, phương diện này chủ yếu do Cố Du phụ trách. Dung Tĩnh cực kỳ coi trọng lần quảng cáo này, hơn phân nửa thời gian đều tự mình tiếp điện thoại của Cố Du.

Trên phương diện làm việc, Dung Tĩnh cực kỳ nghiêm túc, tính tình ôn hòa, hợp tác cũng rất thoải mái.

Tiếp xúc nhiều hơn, dần dần quen thuộc, ngoại trừ công việc, còn thỉnh thoảng tán gẫu đến những chuyệ khác.

Dung Tĩnh là khách hàng, lại là thiên kim của tập đoàn Dung thị, Cố Du chỉ là một nhân viên nhỏ, đương nhiên sẽ khách khí và cung kính với cô ta. Dung Tĩnh không chủ động tán gẫu, thì Cố Du cũng không tùy tiện nói lung tung ngoài công việc.

Mới đầu Dung Tĩnh chỉ tán gẫu linh tinh về thời trang rồi cách ăn mặc các kiểu, sau đó lại biến thành tán gẫu về Phó Lệ Minh.

Lúc này Cố Du mới hiểu rõ ý đồ của cô ta.

Hôm nay Dung Tĩnh hẹn cô uống trà chiều, nói là muốn thay đổi kịch bản quảng cáo một chút, nhưng sau đó lại cố ý thăm dò tin tức về Phó Lệ Minh.

Cố Du bất đắc dĩ: “Dung tiểu thư, sao tôi có thể biết về chuyện tình của tổng giám đốc Phó chứ, thứ nhất Sang Thành không thuộc công ty con của Phó thị, thứ hai tôi vừa vào Sang Thành làm việc chưa đến một tháng, có rất nhiều chuyện còn chưa rõ nữa mà.”

Dung Tĩnh đương nhiên hiểu rõ, chính vì như vậy cho nên cô ta mới hỏi Cố Du được, bởi vì người mới tới thì thích nhất là mấy chuyện bát quái trong công ty, hơn nữa hỏi Cố du, bởi vì trông cô có vẻ là người sẽ không nói chuyện này cho người khác biết. Trong khoảng thời gian làm việc với nhau, Dung Tĩnh nhìn ra được Cố Du là người biết đối nhân xử thế, sẽ không ăn nói lung tung.

“Chuyện về tôi và anh ấy cô cũng nghe qua rồi chứ?”

Cố Du gật đầu, trong lòng chán ghét đề tài này.

Dung Tĩnh: “Thật ra tôi rất bất an, bởi vì không hiểu nhiều về anh ấy, anh ấy ưu tú như vậy, tính cách lại lạnh nhạt, tôi chỉ muốn biết nhiều hơn về anh ấy mà thôi.”

Cố Du: “Dung tiểu thư, tôi rất muốn giúp cô, nhưng tôi thật sự không biết gì hết.”

Dung Tĩnh: “Tôi muốn biết anh ấy có bạn gái hay không, hoặc tình nhân bí mật hay bạn gái cũ gì đó chẳng hạn?

Cố Du thật sự đau đầu: “Chưa nghe nói qua.”

Dung Tĩnh thở dài một hơi, sau đó lấy ra một bì thư, đưa tới trước mặt Cố Du: “Tôi cũng yêu cầu rất cao trên phương diện công việc, không nói đến việc đã khiến cô hao tổn tâm trí, còn phải chạy người chạy xuôi, cái này mong cô nhận lấy.”

Bên trong là cái gì thì đã rõ rành rành.

“Đó là công việc tôi phải làm, nếu không còn việc gì khác, thì tôi quay lại công ty đây…” Cố Du đứng dậy, xách túi rời đi.

Dung Tĩnh cầm bì thư đứng dậy theo, nhét nhét vào ngực Cố Du: “Không nên khách khí, không nói không ai biết.”

Cố Du cực kỳ không thích loại chuyện này, cô đặt bì thư xuống bàn, nghiêm mặt nói: “Dung tiểu thư, cô là khách của công ty chúng tôi, tôi làm tốt công việc của mình, không chỉ vì công ty, mà còn là vì bản thân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN