Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng
Chương 18: pháo hôi thái tử phi 18
Edit: Tử Nguyên Nhi
Lần gặp gỡ đã lâu không thấy, không phải như trong tưởng tưởng của Nam Cung Huyền thuận lợi như vậy.
Hắn cho rằng hôm nay bổn có thể vãn hồi Nhan Nhất Minh, lại không nghĩ Nhan Nhất Minh cư nhiên nói ra một phen lời nói như vậy.
Thật vất vả tin tưởng người Nhan Nhất Minh chân chính nhớ là mình, hiện giờ lại bắt đầu không xác định, chính là trong lòng ẩn ẩn còn có chờ mong, bởi vì Nhan Nhất Minh nói, “Lúc trước là điện hạ phụ ta, nhưng Ngũ điện hạ không có, hắn toàn tâm toàn ý đối đãi ta, ta sẽ không cô phụ hắn.”
Câu trả lời như vậy làm Nam Cung Huyền khó hiểu, Nhan Nhất Minh đối Nam Cung Diệp rốt cuộc là cái dạng cảm tình gì? Là thật sự thích hay là bởi vì không thể cô phụ mà thôi?
Nhưng vô luận như thế nào, Nhan Nhất Minh đều bởi vì Nam Cung Diệp mà cự tuyệt mình.
Cái ý tưởng này làm Nam Cung Huyền dị thường khó chịu, tức giận có người đoạt đi Nhan Nhất Minh, rồi lại tức giận người này vì cái gì là chính hoàng đệ mình. Nếu là người khác, nếu là Tam hoàng đệ, hắn có thể trực tiếp cầu phụ hoàng tứ hôn Nhan Nhất Minh với mình, nhưng người này là chính thân đệ đệ mình.
Bất quá giống như lời của hắn đã nói, Hoàng Hậu tuyệt không sẽ đồng ý Nhan Nhất Minh gả cho Nam Cung Diệp, đến nỗi phụ hoàng bên kia, nếu là mình không đồng ý, phụ hoàng cũng tuyệt sẽ không đồng ý, cho nên Nam Cung Diệp muốn cưới Nhan Nhất Minh, vốn chính là thiên phương dạ đàm.
Đã là như thế, Nam Cung Huyền trong lòng dần dần có cân nhắc.
Lúc này Định Quốc Công phủ, đám người Nhan lão thái thái trở lại trong phủ nghe Nhan phu nhân cao hứng phấn chấn nói Thái Tử tự mình tiếp Nhan Nhất Minh đi hoàng cung, đại kinh thất sắc.
Nhan phu nhân tính cách đơn thuần không thể nghĩ được nhiều, nhưng Nhan lão thái thái không phải như thế, chỉ cần tưởng tượng liền biết rõ ràng chỉ là ý tứ Thái Tử.
Các nàng làm sao không biết Thái Tử không mừng Nhan Nhất Minh, việc A Minh cùng Ngũ hoàng tử Thái Tử tất nhiên là biết được.
Thái Tử rốt cuộc vì sao như vậy?
Dưới nóng vội vội hỏi thái độ Nhan Nhất Minh, Nhan phu nhân hồi tưởng nói, “A Minh vẫn chưa nhiều lời đã đi theo.”
Dương lão thái thái tức khắc thay đổi sắc mặt, nàng không tin Nhan Nhất Minh sẽ nhìn không ra, nhưng cho dù như thế cũng vẫn đi theo Thái Tử đi, chẳng lẽ trong lòng như cũ vẫn nghĩ Thái Tử? Nàng sớm nên nghĩ đến, cảm tình như thế nào nói bỏ là bỏ.
Vội sai người đi tìm Nhan Nhất Minh trở về, không nghĩ vừa mới ra cửa liền đụng phải Nhan Nhất Minh vừa vặn trở về. Nhìn thấy Nhan lão thái thái, Nhan Nhất Minh doanh doanh cười nói, “Tổ mẫu, ngài đã trở lại.”
Nhan lão thái thái tinh tế đánh giá thần sắc Nhan Nhất Minh, phất tay để một đám người chung quanh đi xuống gọi Nhan Nhất Minh lại, hỏi Thái Tử tìm nàng rốt cuộc vì chuyện gì.
Nhan Nhất Minh cũng không có gạt, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đem lời Nam Cung Huyền nói chuyển đạt cho Nhan lão thái thái, Nhan lão thái thái sau khi nghe xong lâm vào trầm tư.
Thái Tử có thể hồi tâm chuyển ý, cũng hứa cho Nhan Nhất Minh vị trí thái tử phi, là hắn không nghĩ tới.
Nhưng cho dù như thế, Nhan lão thái thái lại chưa thay đổi ý tưởng đính hôn Nhan Nhất Minh với Nam Cung Diệp, người Nhan gia quang minh lỗi lạc, nếu đồng ý Ngũ hoàng tử, liền sẽ không vì quyền thế lại đưa Nhan Nhất Minh vào Đông Cung.
Chẳng qua, hiện giờ nghe tới, Hoàng Hậu cũng không xem trọng việc Nhan Nhất Minh cùng Nam Cung Diệp, nàng tất nhiên là dám vì cháu gái cùng bệ hạ thảo cách nói, nhưng hiện giờ lại có chút không thể thực hiện được, rốt cuộc ai cũng không có dự đoán được Thái Tử sẽ hồi tâm chuyển ý. Cho dù là nàng đi gặp mặt bệ hạ, Thái Tử nếu nói sẽ cưới A Minh, bệ hạ chắc chắn tứ hôn A Minh cho Thái Tử mà không phải là Ngũ hoàng tử.
Vừa vặn Ngũ hoàng tử lại không ở kinh thành, vì thế việc này trở nên càng thêm khó.
Trở lại chính mình sân, Lục Mi thật cẩn thận hỏi Nhan Nhất Minh Thái Tử có khi dễ nàng hay không.
Nhan Nhất Minh cười vỗ vỗ đầu Lục Mi nói, “Đương nhiên không có.”
Hiện giờ Nam Cung Huyền hảo cảm độ đã tăng tới 70% sao có thể khi dễ nàng? Nhưng chính là bởi vì tới 70 lại thành một nan đề.
Hiển nhiên, mặt phản diện kíƈɦ ŧɦíƈɦ đã không có hiệu quả gì, Nam Cung Huyền bởi vì ghen ghét mà sinh ra hảo cảm đã đạt tới bão hòa, cho nên cũng đã đến luc ăn đường.
Nhưng đã muốn bảo đảm cho Nam Cung Huyền đường ăn, còn phải bảo trì hảo cảm của Nam Cung Diệp, Nhan Nhất Minh đau đầu nện ở gối đầu, hồi lâu khe khẽ thở dài.
Muốn trọc.
Khoảng cách Nam Cung Diệp ly kinh một tháng sau nghênh đón ngày sinh Hoàng Hậu, phàm cáo mệnh nhị phẩm trở lên đều có thể mang theo đích nữ tiến cung mừng thọ, Nhan Nhất Minh trong đó, đương nhiên cũng có Giản Ngọc Nhi.
Bởi vì Nhan Nhất Minh, hiện giờ công lược tình cảm của Giản Ngọc Nhi đã cùng trò chơi lúc trước có rất nhiều chênh lệch. Tỷ như trong trò chơi, Giản Ngọc Nhi cùng Nam Cung Huyền tại đây một tháng vốn nên ân ái như mật, nhưng hiện giờ lại hơi có chút lãnh đạm, lúc trước là Nam Cung Huyền chủ động, hiện giờ là Giản Ngọc Nhi chủ động.
Ở ký lục trung Giản Ngọc Nhi đã từng đi qua Đông Cung một lần, nhưng bởi vì tính cách nội liễm rốt cuộc không hỏi Nam Cung Huyền vì sao không đi gặp nàng. EQ Nam Cung Huyền chỉ có 22, càng nhìn không ra dụng tâm Giản Ngọc Nhi, hơn nữa không thể hiểu được còn nói là hắn xin lỗi Giản Ngọc Nhi.
Giản Ngọc Nhi sững sờ ở tại chỗ, vì sao xin lỗi? Là ngày gần đây lãnh đạm, hay là nói về sau?
Giản Ngọc Nhi tâm dần dần lạnh xuống, Giản Ngọc Diễn bởi vì biết Giản Ngọc Nhi gạt mình đi Đông Cung mà giận dữ, quay đầu i phát hiện Giản Ngọc Nhi sắc mặt thảm đạm trong lòng đã có cân nhắc. Đã đau lòng Giản Ngọc Nhi thương tâm như vậy, lại vui mừng hai người về sau không liên quan.
Lúc sau Nam Cung Huyền cùng Giản Ngọc Nhi không có giao thoa gì.
Ngày sinh nhật Hoàng Hậu Nam Cung Diệp rốt cuộc không có chạy về đến kinh thành, nghe nói Nam Cung Diệp đi đến Mân Chiết, lần này đi ra ngoài cũng không thuận lợi, cho nên ngày hồi kinh so với định trước còn muốn dài hơn.
Ngày đó Nhan Nhất Minh theo Nhan lão thái thái Nhan thái thái sớm vào cung, là nhân vật gần đây phong vân, Nhan Nhất Minh nhận được hai mặt bát phương chú mục.
Tiểu quả táo cố ý nhắc nhở Nhan Nhất Minh, “Mọi người đều đang nhìn ngươi.”
Nhan Nhất Minh vén một lọn tóc, thở dài nói, “Chắc là ta sinh ra quá mỹ, tội lỗi a.”
Tiểu quả táo:……
Cùng Nhan lão thái thái Nhan thái thái hướng đến thỉnh an Hoàng Hậu, Nhan Nhất Minh có thể cảm giác được ánh mắt Hoàng Hậu dừng ở trên người mình, tìm tòi nghiên cứu, nhìn như thân thiết, tựa như cái gì cũng không biết gọi Nhan Nhất Minh lại, tinh tế đánh giá một phen sau đó cùng người chung quanh cười nói,
“Quả nhiên là đệ nhất mỹ nhân kinh thành chúng ta, rất nhiều ngày không thấy, càng thêm tiền đồ.”
Rốt cuộc là lớn lên tiền đồ hay là làm được chuyện có tiền đồ, Nhan Nhất Minh chỗ nào nghe không ra lời nói Hoàng Hậu, Nhan Nhất Minh ngọt ngào cười giả ngu nói đa tạ quá hoàng hậu nương nương khen, dứt lời ngoan ngoãn đứng một bên.
Hoàng Hậu hơi hơi kinh ngạc, nghĩ thầm Nhan Nhất Minh gần đây xác thật thay đổi rất nhiều, bất quá lại nghĩ thầm có lẽ là bởi vì việc Diệp Nhi cố ý làm bộ làm tịch, càng thêm không mừng Nhan Nhất Minh.
Chờ gặp qua lễ Hoàng Hậu lưu đám người Nhan lão thái thái nói chuyện, Nhan Nhất Minh và muội muội ruột thịt cùng với các tiểu thư khác đi Ngự Hoa Viên ngắm hoa.
Nhan Nhất Minh dù sao cũng là đích trưởng nữ Định Quốc Công phủ, thân phận hiển hách, mọi người phần lớn đều là cười cười chống đỡ. Tiểu quả táo như radar, ở bên tai Nhan Nhất Minh lặng lẽ mách lẻo,
“Bên trái cô nương y phục màu xanh nói ký chủ ngươi trừ bỏ mặt không còn cái gì, bên phải cô nương y phục hồng nói ký chủ ngươi sao còn mặt mũi ở chỗ này? Ai nha thật không có ý gì mới.” Tiểu quả táo không khỏi cảm thán, “Cổ đại nữ tử quá mức rụt rè thực sự không thú vị, ánh mắt vị tiểu thư kia rõ ràng là muốn mắng ngươi là hồ ly tinh không biết xấu hổ.”
Nhan Nhất Minh cười mắng một tiếng, ánh mắt dừng ở nơi xa mấy nữ tử cùng Giản Ngọc Nhi nói chuyện.
Ở nguyên bản trong trò chơi, lúc trước Nhan tiểu thư bởi vì Nam Cung Huyền đối với Giản Ngọc Nhi động tâm mà từ đây ghi hận Giản Ngọc Nhi, nơi chốn nhằm vào. Ở ngày sinh hôm nay càng là đi đầu trào phúng Giản Ngọc Nhi câu dẫn Thái Tử, rõ ràng không biết xấu hổ lại một hai phải giả trang thanh thuần.
Giản Ngọc Nhi vẫn luôn muốn vãn hồi tình hữu nghị cùng Nhan tiểu thư, nghe được lời này vừa khổ sở vừa tức giận, sau cùng Nhan tiểu thư tranh chấp vài câu, mấy phen xô đẩy Giản Ngọc Nhi liền rớt vào trong hồ bên cạnh.
Đến nỗi vì cái gì đột nhiên có hồ, có thể là kế hoạch tuyệt chiêu bất ngờ, nhưng cũng chính lần rơi xuống nước này, mới có một màn Thái Tử anh hùng cứu mỹ nhân. Giản Ngọc Nhi từ đây hoàn toàn dẫm lên mặt Nhan tiểu thư thành chính cung, Thái Tử dùng hành động thực tế vững chắc đánh Nhan tiểu thư một cái tát, phất tay áo mà đi Nhan tiểu thư bị ném trên mặt đất khóc rống thất thanh.
Đương nhiên đây là trò chơi.
Hiện giờ chính mình không phải là cái ác nữ kia, nhưng dựa theo tiến trình trò chơi, Nhan Nhất Minh lớn mật suy đoán. Cho dù hôm nay không có chính mình dẫn đầu, Giản Ngọc Nhi cũng nhất định sẽ rơi xuống nước.
Quả nhiên, cho dù Nhan Nhất Minh không có nói, nhưng việc Giản Ngọc Nhi cùng Thái Tử vẫn là có chút người biết.
Người phần lớn đều bắt nạt kẻ yếu, Giản Ngọc Nhi cùng Nhan Nhất Minh thân phận tương đương, nhưng Nhan Nhất Minh tính tình đanh đá tỳ vết tất báo, đại đa số người cũng không dám đi trêu chọc nàng. Nhưng Giản Ngọc Nhi tính tình mềm yếu, cho dù thân phận hiển hách cũng có người dám đối với nàng khoa tay múa chân, huống chi quý nữ thân phận hiển hách trong Kim Lăng không chỉ có hai nhà Định Quốc Công phủ và tướng phủ.
Giản Ngọc Nhi ngày gần đây tất nhiên là biết sự tình Nhan Nhất Minh cùng Ngũ hoàng tử, mỗi người đều nói Nhan Nhất Minh không biết kiểm điểm, Giản Ngọc Nhi nghe xong trong lòng thập phần áy náy, nếu không phải mình, Nhan Nhất Minh cũng sẽ không rơi xuống nông nỗi như thế.
Vừa mới vừa vặn có người nói Nhan Nhất Minh không tốt, Giản Ngọc Nhi lúc này mới trở về một câu, lại không nghĩ nàng kia tiếp theo câu nói làm nàng trắng mặt.
Vị kia là cháu gái đương triều thái sư gia, thân phận không kém Giản Ngọc Nhi, cười lạnh thấp giọng cùng Giản Ngọc Nhi nói, “Nếu là người khác nói như vậy cũng thế, Giản tiểu thư ngươi như thế nào nói ra được lời như vậy?”
Ở mọi người không rõ lời này có ý gì, vị tiểu thư này trào nói, “Nếu không phải ngươi Thái Tử như thế nào bỏ Nhan tỷ tỷ mà không màng, lại như thế nào truyền ra Nhan tỷ tỷ cùng Ngũ hoàng tử?”
Chung quanh ồ lên một mảnh, tiện đà châm chọc mỉa mai bắt đầu giao điệp vang lên,
“Khó trách lúc trước cùng Giản tiểu thư Nhan tiểu thư thân như tỷ muội, hiện giờ, lời nói cũng không nói một câu.”
“Giản tiểu thư hà tất như vậy? Rõ ràng là ngươi làm người xấu, hiện tại vọng tưởng muốn làm người tốt, theo ta thấy Nhan tiểu thư cũng sẽ không lãnh tình ngươi.”
Mấy phen trào phúng lúc sau Giản Ngọc Nhi đã hoảng sợ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới việc này sẽ có những người khác biết được, ai nói cho các nàng, là…… Nhan Nhất Minh sao?
Chân tay luống cuống là lúc một mạt đỏ bừng tiến vào tầm nhìn, Nhan Nhất Minh tiến lên đem nàng che ở phía sau, tươi cười ngậm ở bên môi thanh âm réo rắt, “Vài vị muội muội đang nói cái gì? Nói được thân thiết như vậy, không ngại nói để ta tới nghe một chút.”
Giản Ngọc Nhi trong phút chốc ngẩng đầu nhìn Nhan Nhất Minh, nôn nóng suýt nữa rơi lệ.
Đang ngồi mọi người thật sự là không thể tưởng được Nhan Nhất Minh cư nhiên còn che chở Giản Ngọc Nhi, Giản Ngọc Nhi do dự một khắc sau không khỏi bắt lấy ống tay áo Nhan Nhất Minh, vị nữ tử kia không thể tin tưởng trừng mắt Nhan Nhất Minh cả giận nói,
“Nhan Nhất Minh ngươi là choáng váng không thành?”
Thái Tử cùng mặt khác vài vị hoàng tử đi vào Ngự Hoa Viên khi, xa xa thấy tụ tập một đám người, thuận miệng hỏi câu phát sinh chuyện gì, kia tiểu cung nữ run run rẩy rẩy, “Hình như là…… Là định quốc phủ Nhan tiểu thư cùng thái sư phủ Dương tiểu thư nổi lên xung đột……”
Nam Cung Huyền sắc mặt khẽ biến bước nhanh chạy đến.
Bước nhanh tiến lên, đến gần khi vừa vặn có một giọng nữ bén nhọn lạnh giọng kêu tên Nhan Nhất Minh, “Ngươi cũng chỉ bất quá là ngoạn ý nhi điện hạ không cần, có cái tư cách gì ở chỗ này hoành hành, còn có ngươi, ngươi nơi chốn giữ gìn nàng có biết nàng hận không thể ……”
Nam Cung Huyền trong lòng căng thẳng, người ở chung quanh nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại thấy người tới tức khắc các hoa nhan thất sắc, kinh hô một tiếng điện hạ.
Đám người Dương tiểu thư cùng Giản Ngọc Nhi vội vàng quay đầu lại, lại không nghĩ có người hét lên một tiếng, Giản Ngọc Nhi không biết là dưới chân trượt hay là sao, không khỏi hướng phía sau hồ lảo đảo.
Mà giờ phút này Nhan Nhất Minh đứng ở bên cạnh, đột nhiên vươn tay quăng nàng trở về, chính mình nháy mắt mất đi trọng tâm thẳng tắp rơi vào trong nước. Chung quanh tức khắc vang lên một trận hút khí, Nhan Nhất Minh rơi vào trong nước ngừng hô hấp hỏi tiểu quả táo, “Lần này cứu Giản Ngọc Nhi có thể khen thưởng nhiều ít?”
“Cái này quả thực kiếm lớn”, tiểu quả táo hưng phấn nói.
Vừa dứt lời, thân thể bị một cánh tay hữu lực kéo qua.
Ở mọi người kinh ngạc không thể tưởng tượng, Thái Tử cơ hồ là trong nháy mắt nhảy vào nước tiện đà đem người kéo lên.
Chung quanh tĩnh khoảnh khắc lúc này mới nổ tung, “Mau truyền thái y!”
~Baby anh đâu cần nói~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!